Bạn đang đọc Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông – Chương 16
Mỗi buổi chiều , anh và cô luôn đến cánh đông Lavender , dường như nơi đó là dành riêng cho hai người.ánh hoàng hôn trên những cánh hoa dường như lại đẹp thêm..
Họ vẫn không biết mặt nhau..
Mặc dù rất muốn xem gương mặt của cô , nhưng anh thấy có vẻ cô không muốn , nên thôi.dù gì đối với anh , bên cạnh cô là quá đủ rồi bởi vì anh yêu cô , tuy không biết nó nhiều không hay chỉ là tình cảm của tuổi mới lớn , nhưng anh mặc kệ .anh chỉ biết một điều -anh yêu cô…
-‘hôm nay chúng ta ra biển chơi nhé !’ cô đề nghị..
-‘ừ !’ anh mĩm cười ấm áp đáp lại…
Chiếc taxi lại băng băng trên đường ra biển…
Ánh hoàng hôn chói lóa , tiếng sóng biển ầm ầm vỗ vào đá và rì rào ôm lấy bờ cát trắng..
Cô và anh tháo giày ra, đặt hai chân trần lên bờ cát mịn..từng đợt sóng vỗ vào hai đôi chân đang sánh bước cùng nhau…
Cô tinh nghịch cuối xuống lấy nước biển tát anh.anh bị ướt , lấy nước tát lại cô .cô bỏ chạy , tiếng cười vang lên ..
-‘đứng lại cho anh ! , dám tạt nước anh hả ?’ anh đuổi theo cô , giọng cười vang xa ..
-‘em không đứng lại đâu ! anh đuổi theo em đi’ cô chạy , cười nói trong hạnh phúc.
-‘anh bắt được em rồi này !’ anh nắm lấy tay cô , kéo cô vào lòng.ôm chặt…cười hạnh phúc..
Cô cười thật tươi
-‘anh đáng ghét , ôm người ta chặt quá’
-‘kệ anh ! không ôm em chạy mất sao ?’ anh cười nói…
Một lúc sao , anh buông cô ra .
Cô che khuất nữa mặt trời , từng ánh nắng hoàng hôn ôm lấy thân thể mảnh khảnh của cô . làn gió biển nhẹ nhàng đùa nghịch mái tóc dài của cô..
-‘anh có muốn biết gương mặt của em không ?’ cô nghim túc hỏi .
Anh nhìn cô , im lặng tỏ ý tùy cô…
Cô đưa tay lên khuôn mặt , di chuyển tay ra phía sau nút thắt…anh như nín thở >. RENG !!! chợt điện thoại cô rung lên.rời tay khỏi nút thắt cô cầm điện thoại , xem một hồi rồi quay sang nói với anh
-‘em phải về , hẹn anh ngày mai nhé !’ cô nhìn anh rồi mĩm cười quay đi..
Anh cũng gọi người đến đón…
Khi người đến đón anh , anh tình cờ thấy cô lên một chiếc xe , thắt mắc nhiều điều về cô , anh nói tài xế bám theo xe cô…
Trời bỗng dưng đổ mưa lớn..gió như thét gào , sấm chớp vang trời. hàng cây hai bên đường bị gió làm lung lay mạnh.tự nhiên anh có cảm giác bất an..
-‘đường ngoại ô khi trời mưa trơn lắm , anh cẩn thận’ anh dặn dò tài xế..
-‘vâng , thiếu gia’ bác tài xế nói vọng lại..
Đang mơ hồ nhìn ra ngoài ! Két ! két ! bỗng bác tài thắng gấp , nếu không có thắt dây chắc anh đã nát đầu vào cửa kính rồi.
Anh quay sang tính trách móc bác tài thì một tiếng động vang trời …
RẦM !! BÙM….và sau đó , là tiếng ào ào của mưa…
Anh không dám quay mặt lại , anh gần như chết lặng , thầm ước không phải là xe cô…
-‘cậu chủ , chiếc xe cậu kêu tôi bám theo , trong lúc thắng gấp đã trượt bánh xe , lao xuống vực dốc kia , nổ toanh rồi’ giọng tài xế run run….
Anh mở cửa xe ra , chạy ra.
Cảnh tượng trước mắt dường như khiến tim anh ngừng đập.
Đó không còn là xe nữa , mà là một đám cháy.ngọn lửa nhoi nhóp trong nước mưa.
5p sau cảnh sát có mặt , báo cáo mọi người trong xe đã tử nạn .nam lái xe và nữ ngồi ở băng ghế sau.cháy rụi..
♥ hanh .. phúc mới kề bên thì thấp thoáng đã …bay đi mất
♥ 1 điều bất ngờ trăm ngàn hy vọng với triệu ánh sao trên trời cao
♥ bầu trời thật lung linh ….còn mỗi ánh sao cuối cùng còn lấp lánh
♥và niềm hạnh phúc mong manh chợt …dần … tan… theo …thời …gian
và … tan ….biến
Anh im lặng nhìn vào ngọn lửa kia đang bị mưa dập tắc kia.
Mưa lạnh…
-‘thiếu gia ! về thôi ! cậu ướt hết rồi…’ người tài xế phần nào hiểu tâm trạng anh..
Anh đứng đó , chết lặng
Từng cơn mưa lạnh xối vào gương mặt anh . gió hất vào lạnh căm rát buốt.
Nước mắt tự nhiên chảy xuống từ khóe mi.trên gương mặt kia không hề có một cử động.phải chăng đó là nước mưa ?
Mưa ..nước mắt.. rơi xuống đất lạnh vỡ tan…cùng nỗi đau..
♥ Nào biết đến lúc chia lìa…
♥ Mưa vẫn tuôn nơi con đường kia…
♥ Đau…ôm người chết lặng…
♥ Lạnh giá…giữ ấm vai gầy…
♥ hãy nói đi….hãy mở mắt nhìn anh…
♥ Xin đừng cách xa…