Naruto Yêu Ghét

Chương 120


Bạn đang đọc Naruto Yêu Ghét – Chương 120


“Phanh!”
Một thân ảnh vàng cam mất khống chế bay ngược ra ngoài, không chút lưu tình cạp một miệng đất, thằng nhỏ lổm ngổm bò dậy, vội nhổ đống cát trong miệng ra, đôi mắt xanh vẫn hung tợn nhìn chằm chằm về phía “chiến trường”, tiếp đó không chút do dự nhào đến!
Nơi đó một Ninja tóc bạc nhàn nhã dính mắt vào quyển sách trên tay, khi thì nghiêng người, khi thì nhẹ nhành nhảy lên dễ như trở bàn tay tránh đi công kích của Sasuke.
Ba người bọn họ hiện đang làm cái bài “Khảo sát sinh tồn” chó má của Kakashi, mục tiêu của bọn họ là phải cướp được hai quả chuông hiện đang treo lủng lẳng bên hông tên Jonnin khốn khiếp nào đó nếu không muốn cả ba bị đưa về lò nấu lại.
Tuy là Kakashi hứa sẽ chỉ dùng thực lực của Chunnin để giao đấu với bọn họ nhưng chỉ với cái thân thể đẫm kinh nghiệm kia cũng đủ để cho bọn họ nuốt quả đắng.
Lúc này đừng nói là cướp được hai quả chuông, muốn đụng đến góc áo của hắn thôi cũng đã là một vấn đề nan giải rồi!
Naruto nhanh chóng kết ấn, cậu không biết nhiều Nhẫn Thuật, đúng hơn là cậu chỉ biết mỗi một cái Nhẫn Thuật nhưng không thể nghi ngờ Nhẫn Thuật này vô cùng hữu ích ở hiện tại!
Taju Kage Bunshin no Jutsu (Đa Trọng Ảnh Phân Thân)!!
Tiếp theo hàng trăm “Naruto” bỗng nhiên xuất hiện, ngay cả bãi đất trống rộng rãi cũng bỗng chốc cũng trở nên vô cùng chật chội!
– Gì vậy trời…
Kakashi rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, có chút vô ngữ nhìn vô số “Naruto” chen lấn lúc nhúc xung quanh, ngay cả hắn trong lúc nhất thời cũng không thể nhìn ra đâu mới là đứa học trò nhỏ của mình.
Sasuke mặt xanh mét lẩm bẩm một câu:
– Ngu ngốc!
Từ khi Naruto học được cái Nhẫn Thuật khốn khiếp này, hắn sắp mắc chứng sợ mật độ cao đến nơi rồi! Cái hình ảnh hàng trăm hàng ngàn “Naruto” đột nhiên nhào đến và tặng cho hắn một cái ôm đủ để tiễn hắn chầu trời đã trở thành cơn ác mộng hàng đêm với hắn!
Còn Sakura bị hình ảnh chấn động này doạ suýt rớt Kunai ở trong tay, Phân Thân chi Thuật không phải chỉ phân ra vài Phân Thân thôi sao?! Sao tự dưng ở đâu chui ra lắm Naruto vậy?!

Naruto đắc ý cười hì hì hai tiếng, không biết vì lý do gì nhưng Chakra của cậu luôn rất sung túc, vài trăm Ảnh Phân Thân chỉ là chuyện nhỏ cho nên mỗi lần dùng Nhẫn Thuật này cậu luôn cảm thấy đặc biệt tự hào!
Kiến nhiều cắn chết voi! Cậu không tin vài trăm Ảnh Phân Thân này không thể làm chết tên sensei thối kia!
Naruto cười dữ tợn xông lên, hàng trăm Ảnh Phân Thân cũng theo đó xông lên, trường hợp vô cùng đồ sộ, thậm chí số nhiều đối số ít khiến cho Kakashi lẻ loi đơn độc đằng kia trông có vẻ vô cùng đáng thương.
Còn Sasuke? Ha hả, thằng nhãi này khi thấy Naruto dùng Nhẫn Thuật này đã vội chuồn ra khỏi vòng chiến đấu, không chút lưu tình vứt bỏ ông thầy mới ra lò của mình đối mặt với đội quân “Naruto”, không hề có chút tinh thần kính yêu thầy cô, giúp đỡ người già nào hết!
Sasuke: Chạy nhanh còn kịp, ta không muốn bị đè chết đâu!
Nhưng tất nhiên Kakashi cũng không ngại dạy cho đứa học trò nhỏ thân yêu của mình thế nào là “gừng càng già càng cay”!
…!Tuy là hắn chưa già lắm nhưng độ cay cũng đủ khiến thằng nhóc tóc vàng này phải khóc thành tiếng.
Không hề ngoài dự đoán, Kakashi chỉ đơn giản cầm lên một que gỗ cắm xuống mặt đất, phát động Chidori, dòng diện cao thế ngay lập tức đã giật đám Ảnh Phân Thân đang hưng phấn nhào tới “roành roành” cháy khét lẹt, biến thành từng luồng khói trắng biến mất chỉ để lại bản thể Naruto tê liệt đen sì trên mặt đất nửa ngày không gượng dậy nổi.
Chiến thuật lấy thịt đè người của Naruto, thất bại!
Kakashi: Cái thời ta chơi nát trò này thì trò vẫn còn ở trong bụng dì Kushina đấy!
Kakashi có như không liếc qua chiếc đồng hồ tính giờ, còn năm phút, xem ra lần này cũng không có ai thành công rồi.
Nghĩ nghĩ, Jonnin tóc bạc liếc về phía cây cổ thụ cách đó không xa, bằng thị lực ưu việt của hắn có thể nhìn thấy được khuôn mặt trắng bệch của đứa nhỏ tóc hồng, hơi chuyển qua tầm mắt, ở đằng kia cũng là khuôn mặt tái mét của thằng nhãi nhà Uchiha, còn ngay bên chân hắn là khuôn mặt đen sì cháy khét của đứa nhỏ ngu ngốc này.
U chà chà, xem nhưng khuôn mặt giãy dụa trong đau khổ này mới đáng thương làm sao~
Kakashi cười tủm tỉm nghĩ.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, bốn người vẫn hình thành một vế giằng co, Sakura và Sasuke không ngừng vận dụng đống kinh nghiệm non nớt của mình hòng tìm được điểm yếu của vị Jonnin kinh thân bách chiến kia, còn Kakashi lại dường như có chút nhàm chán quơ quơ quyển sách trên tay, hai tay đút túi bộ dáng không chút phòng bị nhìn đến mà thấy ngứa răng.
Ngay khi còn ba mươi giây, Kakashi đột nhiên cảm giác có một bàn tay túm chặt lấy cổ chân hắn, đầu óc chưa kịp phản ứng lại thân thể đã theo bản muốn đem người đá văng ra, nhưng ai ngờ nhân lúc hắn quay người, một thân thể dán sát sau lưng hắn, tay chân như bạch tuộc cô chặt lấy vai hắn, rồi chân, rồi eo, cánh tay, năm sáu Ảnh Phân Thân đột ngột xuất hiện dùng thân thể của mình trói hắn chặt hắn lại!

– Ngay lúc này!!
Giọng nói non nớt gào khan vang lên, hai đứa nhỏ còn lại cũng như đã có thống nhất từ trước từ hai sườn dùng tốc độ nhanh nhất lao đến!
Kunai trong tay lập loè tia sáng sắc lạnh, âm thầm kèm theo chút sát khí nhàn nhạt.
Hai thanh Kunai gần trong gang tấc, thân thể không thể động đậy, vốn là vào thế chết không thể nghi ngờ nhưng Kakashi lại dường như rất vừa lòng bật cười, tay véo một ấn, ngay lập tức, chỗ của hắn được một “Naruto” thay vào, mở to hai mắt hoảng sợ nhìn vũ khí của đồng bạn đâm về hướng mình!
Sasuke và Sakura cũng trợn to hai mắt, đồng tử điên cuồng co rút, bọn họ không thu lực kịp!
Bằng vào sự mềm dẻo, Sakura khó khăn lắm mới xoay chuyển tình thế trong phút cuối, ném văng thanh Kunai trong tay mình ra, mặc dù lưỡi dao của nó cắt qua một góc áo của Naruto nhưng trên cơ bản không hề xúc phạm đến cậu.
Còn Sasuke lại không kịp làm vậy, vốn dĩ hắn lao đến trước Sakura cho nên vị trí của hắn càng gần, khi Kakashi dùng Thế Thân Thuật, Kunai của hắn đã chạm đến áo giáp của người kia!
Kakashi đến bây giờ cũng mới nhận ra tình hình có chút bất ổn này, vội giơ tay muốn ngăn lại.
Nhưng không còn kịp rồi.
Máu tươi bắn ra, giống như một sự thật đáng buồn không thể thay đổi.
Chất lỏng đỏ tươi, bắn lên khuôn mặt trắng nõn của đứa nhỏ, trong lúc nhất thời làm người không thể phân biệt được rốt cuộc là máu đỏ hơn hay Sharingan trong hốc mắt nó đỏ hơn.
Đôi mắt trừng lớn, Sharingan điên cuồng quay tròn nhìn chằm chằm về bàn tay đang nắm thanh Kunai đâm vào vai trái của Naruto, máu tươi từ miệng vết thương không ngừng ứa ra như trái tim ai đó đang rơi lệ.
Hắn…!đang làm gì vậy?
Hắn làm Naruto bị thương?
…!Chính tay hắn làm?
Cả người Sasuke chết trân tại chỗ, cứng đờ, lạnh lẽo, không thể cử động, dường như ngay cả việc hít thở cũng đã bị hắn quên mất.

Đối mặt với sự cố bất ngờ này ngay cả Kakashi cũng ngây ra, Sakura càng là đã ngã ngồi xuống đất.
– A!
Tiếng kêu đau đớn lỗi thời vang lên đánh thức Kakashi, hắn vội vàng tiến lên đỡ lấy đứa nhỏ, trong mắt có chút tự trách, hắn chỉ vốn định dùng một Ảnh Phân Thân thế chỗ nhưng ai ngờ đấy lại là bản thể của Naruto! Nhưng rõ ràng lúc ấy hắn cảm nhận được nó là Ảnh Phân Thân mà?!
Nhìn bả vai không ngừng chảy ra máu của Naruto, Kakashi vội dùng vốn tri thức y học không quá thành thục của mình ngăn chặn mạch máu xung quanh vết thương làm máu tạm thời ngừng lại, rồi cẩn thận ôm đứa nhỏ lên chỉ kịp thả xuống một câu “Bài kiểm tra đến đây kết thúc” liền ôm người chạy như điên đến Bệnh viện.
….
“Lạch cạch”
Thanh Kunai dính đầy máu tươi rơi xuống đất, làm một dúm cỏ xanh tươi mát lây dính lên màu sắc tội nghiệt, còn chủ nhân của nó lại rũ đầu không thèm quan tâm, giơ lên bàn tay ướt dính máu của mình, đứng sờ sờ tại chỗ.
– Sasuke…!đó, đó không phải lỗi tại cậu…!chúng ta đều biết nó chỉ là sự cố…
Tuy trên khuôn mặt vẫn chưa tan đi sự bàng hoàng, Sakura vẫn cố muốn an ủi hắn, chỉ là giọng nói run rẩy và ánh mắt né tránh không dám nhìn cây vũ khí là đã đủ để thể hiện chuyện vừa rồi cũng tác động rất mạnh đến cô.
Nhưng Sasuke lại như không nghe thấy, hắn mở to hai mắt, khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu, hắn cảm giác được hai chân nhũn ra, sắp không chống nổi cơ thể nữa rồi, mồ hôi lạnh đã làm ướt lưng áo nhưng trước mắt lại vẫn như chỉ dừng lại ở hình ảnh khuôn mặt hoảng sợ xen lẫn sự không thể tin của Naruto, sau đó là máu tươi bắn ra, không ngừng lặp lại, không ngừng lặp lại.
Không thể nào…
“Phịch!”
Đứa nhỏ ngã ngồi xuống đất, cẳng chân không ngừng run rẩy, nó lấy tay ôm mặt, mặc kệ chất lỏng màu đỏ trên tay dính lên mặt, mặc kệ cái mùi tanh nồng đến mức buồn nôn kia xộc vào lỗ mũi, rồi cả vị rỉ sắt theo khoé miệng tràn vào.
Não trống rỗng, chỉ duy nhất một câu vẫn hiện lên: Hắn làm Naruto bị thương, bằng chính tay hắn.
Hắn làm Naruto bị thương, hắn làm Naruto bị thương, hắn làm Naruto bị thương, hắn làm Naruto bị thương, hắn làm Naruto bị thương, hắn làm Naruto bị thương!!!!
Hắn làm sao dám! Hắn làm sao dám?!!!!!
– Aaaaaaaaaaa!!!!!
Như rốt cuộc chịu hết nổi, đứa nhỏ tóc đen điên cuồng gào ra tiếng, tay không ngừng đập xuống mặt đất!

Tiếng kêu thảm thiết và đau khổ, giống như khó tin rồi lại giống như vô vàn lời thú tội, cái thứ tình cảm phức tạp dày nặng lắng đọng trong đó khiến Sakura ở bên cạnh cũng phải sởn da gà.
– Sasuke…
Sakura nhìn cái người đang vật vã điên cuồng kia tay không khỏi túm lấy vạt áo, Sasuke cái bộ dạng này, trông thật đáng sợ, nhưng cũng thật đáng thương.
Sau ba phút điên cuồng phát tiết, đứa nhỏ rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại, nó thẫn thờ ngồi đấy, mãi đến khi Sakura nhịn không được tiến lại gần thì mới như rối gỗ bị giật dây, cứng đờ ngẩng đầu lên, lúc này Sakura mới thấy đôi mắt của hắn đang không ngừng chảy máu!
– Mắt cậu!
Sakura bị bộ dáng của hắn làm hoảng sợ, vội lục tung người tìm khăn giấy hay khăn tay hoặc cái gì đó tương tự, nhưng Sasuke lại như không nhìn thấy người trước mắt, chậm rãi đứng dậy, cúi người nhặt lên thanh Kunai dính máu kia, ngón tay run rẩy đem nó nhét vào túi Nhẫn Cụ rồi không chút lưu tình đẩy Sakura ra, loạng choạng rời đi sân huấn luyện.
Sakura một mình đứng tại giữa sân huấn luyện, rõ ràng ánh nắng mặt trời ấm áp như vậy nhưng chẳng hiểu sao cô lại thấy lạnh đến rùng mình, bất lực đến muốn phát khóc.
Rõ ràng mọi chuyện đang yên ổn, tại sao lại thành cái thế này cơ chứ?!
……………..!Hết chương 118………….
Vài điều muốn nói:
Ây, viết ngược Sasuke nhỏ mà tự dưng thấy thương ẻm quá…!khụ, việc Nar nhỏ bị thương đừng trách ẻm, trách tác giả đây này.
*vẻ mặt quen sự đời hút thuốc*
Nhưng đoạn này vẫn phải cần, còn kết hợp thêm vụ Haku nữa là đủ liều để Sasuke nhỏ đưa ra lựa chọn, nín thở chờ mong xem em nó chọn gì đi :v
Tác giả cũng chờ mong hôm đó mình nghĩ gì a ha ha…
Đừng nói Đại cương với tác giả, tác giả viết 5 cái Đại cương về phần tình cảm của cặp nhỏ mà không ưng cái nào hết, cho nên quyết định để ông trời quyết định cho Sasuke ăn bao nhiêu cái tát của cuộc đời.
Mong là sẽ không nhiều lắm, không tội ẻm.
Vầy thôi~ đừng quên cmt và tim nha mọi người! Yêu yêu lắm :>


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.