– Sau đây chúng ta tiếp tục vòng 2, vòng thi sở trường. Các thí sinh vào bàn của mình. Ban giám khảo mời vào vị trí.
Vâng, giọng nói đó không ai khác ngoài ông MC. Tôi cùng Tuệ Lâm bước vào chiếc bàn có đánh số 9.
– Bây giờ phần thi chính thức bắt đầu.
Dứt lời ông MC là tiếng chuông vang lên, tôi và nhóc bắt tay vào việc. Nói vậy thôi chứ tôi chủ yếu đứng nhìn nhóc làm. Để tránh gây phiền phức, tôi không đụng chạm gì vào bàn cả để nhóc tập trung nấu cho tốt. Tranh thủ thời gian tôi đang ngồi suy nghĩ về bài thuyết trình. Nhóm chúng tôi quyết định nấu cơm, canh khổ qua, thịt kho tàu thay vì phở. Cơm trắng ăn với thịt kho tàu và canh thì còn gì bằng. Hơn nữa cuộc thi này lại lấy chủ đề ngày tết, tôi cảm thấy mình 9 phần thắng, vì tài nghệ nấu ăn của Tuệ Lâm thì khỏi phải bàn cải rồi.
90 phút căng thẳng trôi qua. Cúi cùng tất cả các món ăn được dọn lên 1 chiếc bàn dài. Đầy đủ màu sắc, đầy đủ hương vị, hình dáng khác nhau nhìn mới đẹp mắt làm sau. Nhưng mà lại có 2 nhóm nấu món phở. Cũng may nhóm tôi không nằm trong số đó. Nhóm tôi là nhóm “bình dân” nhất vì hầu như tất cả các món trên bàn này đều là “sơn hàu hải vị”.
Món ăn mang số 1 được ban giám khảo thưởng thức. Thí sinh cũng thuyết trình xong. Rồi lại đến số 2, số 3… cúi cùng cũng đến nhóm của Mỷ Liên. Món phở gà truyền thống Hà Nội, có lẽ ban giám khảo khá hài lòng.
– Phở mang đặc tính linh hoạt mềm dẻo của người Việt. Thời thực dân có lệnh cấm thứ sáu không được bán thịt bò. Trong cái khó ló cái khôn, người ta nghĩ ra phở gà. Bát phở gà với húng láng, gà ta, thêm ít lá chanh… khiến từ sản phẩm “chính thống” phở bò lao đao. Phở gần giống một thứ đạo, đi đâu nó cũng tự biến đổi thành các tùy thể để phù hợp cái “gu” của dân bản xứ – Gia Hân thuyết trình một cách thuyết phục.
Đến nhóm tôi rồi. Món ăn cực kì dân dả và bình dị. Nhìn sắc mặt giám khảo không tốt cho lắm, có lẽ… tôi phải tự chấn an mình và hồi hợp chờ đợi. Không để giám khảo nhận xét, tôi nhanh chóng bước lên phía trước 1 bước và bắt đầu bài thuyết trình của mình.
“Thịt kho tàu chính là một trong những món ăn hiếm hoi được xuất hiện trong cả những thực đơn của món ăn hàng ngày vừa lại được xuất hiện trong mâm cỗ vào ngày Tết.
Với trứng, thịt hương vị đậm đà và bắt mắt thì món ăn này cũng đã đem đến cho gia đình dự ấm cúng và sum vầy. Chính sự hòa hợp cùng với những nguyên liệu đã thể hiện được tình cảm của một gia đình hòa thuận và yên vui.
Vì những ý nghĩa mang đến cho con người gắn kết, sum vầy,…đã khiến cho món thịt kho tàu được trở nên quen thuộc cũng như trường tồn với thời gian bên Tết cổ truyền Việt.
Trong mâm cỗ Tết có biết bao món ngon, trong đó ý nghĩa món khổ qua ngày Tết vẫn hay được người ta nhắc tới để thêm lạc quan hơn. Khổ qua ngay từ trong cái tên đã có ý nghĩa mọi phiền muộn, khổ đau của năm cũ rồi sẽ qua đi hết, và những niềm vui, sung sướng và may mắn trong năm mới đang chào đón bạn.
Vâng! Vì cuộc thi này lấy chủ đề “ngày tết” nên nhóm chúng em quyết định nấu 2 món đơn giản mà đặc sắc nhất trong ngày tết để tham dự vòng thi này. Em tin chắc rằng, khi nhắc đến Tết không 1 ai trong chúng ta có thể không nhắc đến thịt kho tàu và canh khổ qua. Hơn nữa ăn với cơm trắng thì còn gì bằng đúng không ạ? Em xin hết”
Nghe được những tiếng vổ tay rần rần ở dưới hàng ghế khán giả. Tôi thấy mình cần phải tự tin hơn nữa khi tham gia vòng thi cuối cùng là ứng xử.
Sau 1 lúc lâu chờ đợi cuối cùng vòng 3 cũng bắt đầu. 3 vị giám khảo đưa ra những câu hỏi cho các thí sinh dự thi. Bắt đầu từ số 1.
– Nếu trở thành người thắng cuộc cảm xúc của bạn sẻ như thế nào? – Giám khảo.
– Dạ thưa ban giám khảo nếu trở thành người thắng cuộc thì đương nhiên em sẻ rất vui ạ. Và hạnh phúc nữa. Em sẻ dành tặng món quà này cho mẹ vì hôm nay chính là sinh nhật mẹ – Anh Thư dõng dạt trả lời.
Đến người thứ 2, thứ 3… và đến người thứ 8. Mỹ Liên nhanh chân đứng lên và chờ đợi câu hỏi từ ban giám khảo.
– Theo em, giữa sắc đẹp và tài năng cái nào quan trọng hơn? Vì sao?
– Sắc đẹp quan trọng hơn ạ. Vì một người có tài mà không sắc thì chắc rằng không được ai biết đến. Ngược lại nếu có sắc nhưng không có tài vẫn làm được nhìu điều đấy cơ ạ.
Câu trả lời trớt quớt, tôi còn không hài lòng nữa nói chi ban giám khảo. Kì này chị thua tôi chắc rồi.
– Nếu được thay đổi một điều gì đó trong quá khứ thì em sẻ thay đổi điều gì?
Đó là câu hỏi mà ban giám khảo dành cho tôi. Nghe xong câu hỏi lòng tôi có vẻ bối rối. Nhưng không sao, tôi không trả lời theo con tim mà sẻ trả lời theo lí trí vì tôi tin rằng mình đã lựa chọn đúng.
– Thưa ban giám khảo em là người thường xuyên mắc sai lầm. Những lúc đó em luôn ước rằng mình có cơ hội để sửa lỗi, làm lại điều đó một cách tốt hơn. Nhưng không hỉu sao trong giờ phút này em chợt nhận ra và tin rằng bất cứ điều gì xảy ra, dù tốt hay xấu đều có lí do của nó. Ai cũng trưởng thành từ những sai lầm. Nếu phải thay đổi điều gì đó, có lẽ bây giờ em sẻ không đứng trên sân khấu này.
Ơ… Tôi nói sẻ trả lời theo lí trí mà. Nhưng không hỉu sao tôi lại nói ra những lời như vậy, thật, tôi không hỉu nổi chính bản thân mình nữa.
Và đây là phần dự thi của thí sinh cuối cùng.
– Điều khó khăn nhất em luôn muốn vượt qua là gì? Tại sao?
– Điều khó khăn nhất em muốn vượt qua là cần chiến thắng bản thân mình. Bên cạnh đó là sống và theo đuổi đam mê của chính bản thân mình.
***
– Thật là làm khó cho ban giám khảo cũng như gián khả ở đây đúng không các bạn? Ai cũng xuất sắc cả… Nhưng cuộc thi thì sẻ có người thắng người thua. Sau đây tôi xin công bố kết quả bình chọn từ khán giả. Mỗi nhóm/ thí sinh được tối đa 300 phiếu bầu từ khán giả.
– Số 1 bạn Mai Quỳnh Trang lớp 10a9 được 285 phiếu bầu tương ứng 285 điểm.
– Số 2 bạn Nguyễn Minh Quân lớp 12a1 được 287 phiếu bầu……
– Số 3………
– Số 4………
-………….
– Số 8 bạn Lâm Trần Mỹ Liên lớp 12a9 được 295 phiếu bầu…..
– Số 9 bạn Lâm Tuệ Nghi lớp 11a4 được 296 phiếu bầu…….
-………….
– Và cuối cùng bạn Phùng Minh Long lớp 10a4 được 290 phiếu bầu……
Khán giả phía dưới la hét nhoi trời, thật không ngờ tôi lại là người nhận được nhiều bình chọn nhất từ phía gián khả.
– Sau đây là kết quả từ phía ban giám khảo. Tôi sẻ đọc lần lượt theo điểm số của ba vòng. Mỗi vòng tối đa 100 điểm
– Số 1: 80 – 70 – 90
– Số 2: 87 – 80 – 87
-…………
– Số 8: 97 – 95 – 88
– Số 9: 98 – 98 – 98
-…………
– Số 20: 95 – 96 – 92
– Và vâng bạn Lâm Tuệ Nghi là người có số điểm cao nhất và cũng là số điểm kỉ lục 590 điểm.
– Giải nhất thuộc về bạn Lâm Tuệ Nghi với số điểm 590. Giải nhì là bạn Lâm Trần Mỹ Liên với 578 điểm. Và giải ba là bạn Phùng Minh Long với 573 điểm. Xin mời 3 bạn bước lên sân khấu nhận giải thưởng.
Tiếng vổ tay vang vọng cả khán phòng. Tôi thật sự rất vui, không phải vì mình được giải mà đơn giản vì tôi đã thắng Mỹ Liên. Chị ta sẻ giữ đúng lời hứa với tôi chứ? Tôi tin như vậy.
Nhưng còn Gia Hân sao nhỏ lại phản bội tôi như vậy? Nhỏ không còn xem tôi là bạn nữa sao.
Khoan… Hình như tôi nhớ ra điều gì đó… Hôm trước Gia Hân có nói với tôi về người chị sinh đôi. Không lẽ… đúng rồi hèn gì mấy hôm nay nhỏ lạ quá. Không được tôi phải tìm ra sự thật mới được. Tại sao người đó lại giả vờ làm Gia Hân chứ? Chẳng phải là chị nhỏ sao? Mà nếu chị nhỏ ở đây vậy thì nhỏ đang ở đâu?
Quán coffee nhỏ ven đường. Tiếng nhạc du dương êm đềm bên tai. Hai ly capuchino trước mặt. Hai cô gái đang ngồi đối diện nhau.
– Mày hẹn tao ra đây có việc gì?
– Nói đi. Cô là ai?
– Mày… Mày nói gì vậy Nghi?
– Nghi sao? Haha – Tôi cười lớn – Có bao giờ mày gọi tao là Nghi đâu Hân. Hay mày không phải là Gia Hân…
– Tao xin lỗi vụ hôm qua. Tao thật sự không muốn bán đứng mày đâu. Là chị ta ép tao.
– Được rồi. Hạ màn đi. Không cần diễn nữa. Chị! Gia Linh – Tôi nhấn mạnh 3 từ cuối.
– Haha… mày biết rồi à? Thế không vòng vo nữa, hẹn tao ra đây có việc gì?
– Bây giờ tôi nên gọi cô như thế nào đây nhờ? Gia Hân hay Gia Linh? – Tôi mĩa mai – Thôi gọi Gia Linh đi nha. Được tôi không vòng vo nữa. Nói. Lí do.
– Lí do?
– Tại sao cô lại giả làm Gia Hân?
– Vì vốn dĩ tao là Gia Hân. Tao muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về tao.
– Ý cô là…
– 5 năm trước trong một lần đi dã ngoại. Lúc đó tao chính là Gia Hân thật sự. Nơi gia đình tao cấm trại là một bãi đất trống ven bờ hồ. Lúc đó tao và Gia Linh 11 tuổi. Cả 2 vốn rất tinh nghịch nên chạy nhảy khắp nơi. Vì Gia Linh làm rơi mất con gấu bông xuống hồ, nên tao mới khom xuống lấy giùm nó. Không ngờ lại trượt chân té xuống, chổ đó khá xa nơi gia đình cấm trại nên có gọi cỡ nào cũng không nghe. Tao bám vào bờ hồ không ngừng kêu Gia Linh kéo tao lên. Nhưng không nó không kéo, mà ngược lại nó bỏ đi. Nó chạy đi…
– Vậy tại sao…
– Lúc đó 2 đứa tao giống như 2 giọt nước thật sự không thể nào nhận ra. Là nhờ chiếc vòng chân. Đó là vòng chân của tao, hôm đó do ăn hải sản bị dị ứng nên tao mới kêu Gia Linh mang. Không ngờ, nó không chỉ lấy cái vòng đó mà lấy cả thân phận này của tao. Nó còn cướp đi cả Minh Hoàng của tao.
– Cô bình tĩnh lại đi. Gia Hân với Minh Hoàng không phải như cô nghĩ đâu.
– Đừng gọi nó là Gia Hân, nó không đáng.
– Được. Vậy bây giờ Gia Linh đang ở đâu? Có phải cô đang giữ nó?
– Đúng vậy. Tao sẻ bắt nó trả giá. Bấy lâu nay nó sống dưới thân phận của tao đủ rồi.
– Nhưng tại sao cô lại hợp tác với Mỹ Liên hại tôi?
– Thứ nhất tao muốn tất cả những ai có liên quan tới Gia Linh đều phải đau khổ. Thứ 2 Mỹ Liên chính là người đã cứu tao vào ngày định mệnh hôm đó.
– Cô… cô cho tôi gặp Gia Linh được không?
– Đương nhiên. Một khi mày đã biết sự thật này thì mày sẻ mãi mãi bị chôn vùi. Tránh làm phiền tao với Minh Hoàng cũng như Mỹ Liên và Bảo Dương.