Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 114: Liên tiếp loại
“Tại sao ta lại bị loại, ta chưa phạm luật, còn chưa đánh đàn nữa!” Liễu Văn bất bình.
“Thập công chúa, người vừa vào âm đầu tiên đã sai rồi!” nữ dẫn mỉm cười.
“Ta sai ở đâu?”
“Đoạn trước của bát công chúa là một đoạn nhạc có âm khá bằng, nhưng không hề thấp, đánh với tốc độ bình thường nghĩa là đoạn nhạc nối tiếp phải vừa khớp âm không cao như cũ thì cũng vừa. Người vừa bắt đầu đã đánh một âm gần như thụt hẳn so với đoạn trước… Người… BỊ LOẠI!” cô ta nhấn mạnh hai chứ bị loại.
“Ư…” Liễu Văn á khẩu, mặt tối sầm đi, mắt hơi liếc sang Liễu Minh Châu đang vui vẻ cười.
Sàn dưới chỗ Liễu Văn mở ra, cô ta bị tống sang chỗ dành cho kẻ thua cuộc.
“Nào các vị công chúa, tiếp tục thôi! Hiện tại đang là lượt của bát công chúa!”
Liễu Minh Châu lại tiếp tục đánh, vẫn là bản nhạc lúc nãy nhưng lại đánh nhanh hơn, ngày càng tăng tốc độ lên.
*Hừm,… đã qua hơn 15 phút, hết một nửa thời gian công hiệu của kẹo tài năng rồi. Là mình cắn quá sớm sao?* Y Dạ hơi nóng ruột.
Liễu Minh Châu liếc xung quanh, bất ngờ ném viên ngọc sang cho Y Dạ, tay vẫn đang đàn rất nhanh. Khi Y Dạ bắt được ngọc, điệu nhạc bên Liễu Minh Châu mới ngắt.
Y Dạ có hơi bất ngờ nhưng nhờ viên kẹo tài năng ngay lập tức ứng phó được. Ngọc vừa vào tay, kẹo tài năng đã phát công hiệu, tay Y Dạ bắt đầu đàn liên tục, tốc độ sánh ngang với Liễu Minh Châu.
Bản nhạc Y Dạ chơi không hề theo bản nhạc nào, dường như không ai biết.
“Ồ ồ! Nhịp điệu mới lạ này… có lẽ nào thập tam công chúa đang tự mình sáng tạo nhạc phổ mới?”
“Thật tuyệt vời! Đặc biệt người lại là vị công chúa nhỏ nhất!”
Người xem bên dưới ồ lên, vỗ tay một tràng khen ngợi.
“Chà, người tiếp theo nhận ngọc sẽ vất vả đây!”
Y Dạ đàn một hồi, khi gần sát với thời gian giới hạn liền ném ngọc sang cho Liễu Lăng.
“?!!” Vị cửu công chúa này hốt hoảng bắt ngọc.
Liễu Lăng bắt được ngọc nhưng không phản ứng gì, đàn cũng không đánh, trơ mắt nhìn viên ngọc trong tay.
“Vàà…. Người đã bị loại!!”
“Keeng!” tiếng chiêng vang lên, chỗ của Liễu Lăng mở ra, tống cô ta sang chỗ thua cuộc kia.
Liễu Lăng còn chưa kịp phản ứng gì, khi đã yên vị bên chỗ kia mới nhận thức được tình hình.
“Màn vừa rồi của cửu công chúa có hơi đáng thất vọng, có vẻ người đã không chú ý” nam dẫn lắc đầu.
“Nào! Tiếp tục là lượt của thập tam công chúa!” nữ dẫn vui vẻ tiếp tục.
Y Dạ mỉm cười, lại đàn lên một khúc nhạc mới và hiển nhiên lại không ai biết đoạn tiếp theo là gì.
“Lại là một nhạc phổ mới, thập tam công chúa thật tài năng!”
Y Dạ đàn một điệu nhạc mang đậm tính năng động, vui tươi, đại khái là hình ảnh nhí nhảnh của một tiểu cô nương.
Đàn chưa được nửa phút liền ném ngọc sang cho Liễu Anh Chi.
Liễu Anh Chi bắt lấy ngọc rồi ném luôn qua cho Liễu Anh Dạ, nói “Ta bỏ cuộc! Ta không chơi đâu!”
Liễu Anh Dạ cũng đứng dậy nói “Ta cũng bỏ cuộc! Ta không muốn chơi!”
Hiển nhiên, hai tiếng chiêng vang lên liền tiếp và hai tỷ muội song sinh này bị tống thẳng sang bên kia.
“Là hai vị công chúa song sinh… Chà, tính tình hai vị công chúa này tôi cũng không rõ nữa nhưng chắc chắn là rất tùy hứng nên chúng ta không nói tới gì nhiều”
“Lại là lượt của thập tam công chúa!”
Lần này Y dạ đánh một khúc chậm rãi, nhẹ nhàng, bản nhạc này gần giống bài cơ bản khi nhập môn đàn tranh.
Y dạ đánh một đoạn rồi ném ngọc sang cho Liễu Yên Như.
Liễu Yên Như bắt ngọc, tiếp tục đánh nốt đoạn sau.
Đánh đoạn, hai người dẫn chương trình kia liền hô lên “Người đã bị loại!!”
“Keeng!”
“Hả?! Tại sao chứ? Ta đàn đúng mà?” Liễu Yên Như đập bàn.
“Không không, người đánh sai rồi!”
“Không phải muội muội ta đánh được nửa bản nhạc nhập môn cơ bản nhất sao, ta đánh tiếp đoạn sau, có gì sai chứ?”
“Thập nhị muội, muội đánh theo đúng bản gốc được học nhưng Y dạ lại có chỉnh sửa một số âm trong bản nhạc. Trong bản gốc, hai đoạn trước sau giống nhau như một, hát lên cũng chỉ là đổi lời nhưng bàn nhạc của Y dạ đánh nghe có vẻ giống nhưng Y Dạ đã nâng lên hạ xuống hơn một nửa số âm rồi” Liễu Y Tịnh cười, có ý chế nhạo.
“? Ý là Y Dạ cố tình đánh gần giống bản nhạc nhập môn nhưng thực chất là bản đã qua cải biến?” Liễu Yên Như trợn mắt.
“Đoạn người vừa đánh là bản gốc nên tất nhiên nó sẽ không khớp với bản đã cải biến của thập tam công chúa vậy nên người BỊ LOẠI” nam dẫn híp mắt cười.
Chỗ của Liễu Yên Như lập tức mở ra, cô ta bị tống mạnh sang bên kia.
“Vẫn là lượt của thập tam công chúa!”
Y dạ lại mỉm cười, đánh một khúc nhạc nhẹ, âm nghe có chút tươi vui nhưng thật ra lại có phần bi ai lần này vẫn là một bản nhạc mới do Y Dạ hay đúng hơn là kẹo tài năng sáng tác ra.
Y Dạ đánh đoạn, ném ngọc sang cho tam công chúa – Liễu Minh Ý.
Liễu Minh Ý bắt ngọc và bắt đầu đánh đàn, đánh đoạn đầu nghe rất ổn nhưng khi âm điệu bắt đầu vui lên thì tiếng chiêng liền kêu lên rõ to.
“Keeng!”
“Có vẻ như lại có người bại dưới tay thập tam công chúa rồi!”