Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ

Chương 112


Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 112

“Ồ… trông tuyệt ghê nhỉ? Cơ mà cứ mang người một bên không phải thêm phiền sao?”

“Đảm bảo với cô là ta rất tiện dụng!!” hệ thống chắc nịch.

“… Được rồi, chỉ cần ngươi bỏ cái miệng của mình đi thì liền không phiền” Y Dạ thở dài một tiếng, đeo hệ thống lên tay rồi lại chăm chú xem trận.

“Bọn họ đều đánh nhau bằng linh khí, thật đỡ thời gian thi triển, không giống như văn tự..”

“Cô cũng có thể dùng linh khí cơ mà?” hệ thống giờ lại biến thành hamster màu vàng, trèo lên đầu Y Dạ.

“Có thể nhưng ta không thể thuần thục như dùng văn tự”

“Vậy chắc chắn cô có duyên với văn tự và cổ tự rồi, cứ việc chấp nhận”

“…” Y Dạ nhìn chằm chằm hai đấu sĩ phía dưới, không nói gì hơn.

Thực sự thì sự khác nhau giữa dùng văn tự đánh và vận linh khí đánh không hác nhau là mấy. Sự khác nhau cơ bản nhất là văn tự phải mất một thời gian mới vận hành được trong khi linh khí thì tự động xuất thành chiêu khi chủ thể vận khí.

Sức sát thương của hai bên là giống nhau, cả tên chiêu thức cũng gần như giống nhau. Dùng văn tự lại có nhiều thiệt thòi hơn như: Chiêu nào văn tự dùng được thì bên kia cũng dùng được nhưng chiêu thức của bên kia thì văn tự lại phải qua một số chỉnh sửa và chuyển hóa thì mới dùng được. Văn tự đọc hay viết sai một chứ thì chiêu thức đi tong, nhưng bên kia sai một cái lại có thể thiên biến vạn hóa, lâu lâu lại lì ra chiêu mới. Cũng khó để nhớ hết các bộ văn tự… vân vân.

Nói chung là trường phái văn tự gặp rất nhiều thiệt thòi.


Nghĩ kĩ lại, Y Dạ vô thức thở dài một tiếng nữa.

“Con thấy chán à? Con đã thở dài hai lần rồi. Bọn họ đã đấu xong từ khi nào nhưng con còn không biết…” Liễu Vân Phong nhìn phản ứng của Y Dạ có hơi lo lắng.

“Không! Không ạ! Con chỉ hơi mất tập trung. Con vẫn muốn xem mà!” Y Dạ ngay lập tức xua tay.

“…? Được rồi”

Rốt cuộc, buổi sáng hôm đó, Y Dạ đã xem hai trận đấu ở sàn cao cấp.

Cùng lúc đó ở sàn trung cấp…

“Grừ! Con nhỏ Liễu Y Dạ đi đâu rồi không biết? Ta mà bắt được liền kéo ngươi len sàn đấu, cho ngươi nhục mặt!” Liễu Yên Như – thập nhị công chúa, ngang tuổi với Y Dạ, sinh trước Y Dạ một ngày.

“Hắt xì!!” Y Dạ hắt hơi.

“Con thấy lạnh à?”

“Không ạ, chắc có ai đang chửi con cũng nên…”

…..

Y dạ vừa về tới cung đã đòi đồ ăn, A Linh liền tới Ngự Thiện phòng lấy.

“Công chúa, sáng hôm nay thế nào ạ?”

“Cũng tạm, em được xem hai trận đấu của các cường giả cấp 16, 17. Dù chưa tới 20 nhưng phải nói là bọn họ rất mạnh!” “Bọn họ vung rồi bốp và bùm!… @$#^&%” Y Dạ vui vẻ kể, còn vung tay minh họa.

“Có vẻ người đã rất vui nhưng… không có vị công chúa nào thách đấu người ạ?”

“Hm? A?” Y Dạ chợt nhớ ra. *Đúng rồi! Mình đáng ra nên ở sàn trung cấp để choảng nau với mấy tỷ tỷ của mình! Bọn họ có nghĩ là mình nhát gan nên trốn đi không nhỉ?*

“Vậy là người đã không ở sàn trung cấp ạ? Ầy, bảo sao mà có cường giả cấp 16, 17 ở đây” A Linh xoa sống mũi.

“Chắc… không sao đâu nhỉ?” Y Dạ làm mặt tội nghiệp.


“Tất nhiên là không sao, chỉ là một vài lời đồn bậy về công chúa sẽ bị làn ra nhưng chắc là nó sẽ bị dập tắt trong hai ba ngày gì đó thôi”

“Vậy sao…” *Ra là sẽ có scandal à… tưởng gì ghê gớm lắm* Y Dạ thở phào.

“Cơ mà công chúa, người mới mua cái vòng tay đó sao? Nhìn màu đẹp thật đấy”

“A! Vâ… vâng! Lúc đi trên đường em thấy nó khá đẹp nên đã mua về đeo!” Y dạ lúng túng.

“? Công chúa có mắt nhìn… thật đấy?” A Linh khó hiểu vì phản ứng của Y Dạ.

“Ahahaha!!” Y dạ cười gượng, tránh ánh mắt A Linh.

…..

“Xem nào, chiều nay là thi phần tài năng giữa các công chúa, cái gì thi đầu tiên vậy nhỉ?” Y Dạ xem lịch A Linh ghi ra [ bản đã chỉnh sửa ].

“Xếp theo đúng thứ tự cầm kì thi họa luôn sao? Thi họa mình lo được, cầm cũng có hệ thống hỗ trợ cơ mà kì thì là môn gì đây? Thế giới này có chắc không có cờ vua đâu nhỉ?”

(Cầm là đàn; kì là cờ; thi là thơ và họa là vẽ. Cho ai chưa biết nhé)

“Không biết chơi cờ gì thì làm sao mà tránh… Cờ tướng đối được, vua đối được, mạt chược… thánh luôn rồi! Có cờ gì nữa nhỉ?” suy nghĩ một hồi, Y Dạ quyết định mặc kệ.

“Cờ gì cũng được, biết luật chơi mà áp dụng một chút là được! Mình cũng không xui tới mức bị gọi lên đấu cờ đâu nhỉ?”

“Công chúa, lại phải đi rồi! Người đã chuẩn bị cong chưa?” A Linh từ bên ngoài gọi vào.


“Em xong rồi đây!” Y Dạ nhanh chóng thu dọn, lần này cầm cái túi hệ thống chạy đi.

…..

“Mở cửa hàng hệ thống!”

Cửa hàng hệ thống liền hiện ra.

“Xem nào, kẹo tài năng, kẹo tài năng… Đây rồi!” Y Dạ chạm vào mục đặc biệt – kẹo tài năng.

“Tài năng đánh đàn đâu nhỉ?” Y Dạ lượt tìm.

“Đây rồi! Cầm!”

“Giao dịch thành công, tài khoản trừ 500 kim tệ”

“Một viên kẹo tại năng thời hạn 30 phút giá 500 kim tệ… Xem như là đáng (bởi vì căn bản bản cô nương không biết đánh đàn nên cũng đành chịu).”

– —-

Gần đay Van thấy đặt tên chương cũng là một vấn đề. Có nên bỏ? -.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.