Đọc truyện Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ – Chương 111: Sàm đấu cao cấp
“Con cứ việc xem đi, khi nào bọn họ đánh xong thì gọi ta”
“Người định đi đâu sao ạ?”
“Ta nghỉ một chút, năm nào cũng bắt buộc phải xem bọn họ đánh xong trận đầu rồi mới được đi, chán lắm!” Liễu Vân Phong thở hắt một tiếng.
“Vâng, vậy người vứ nghỉ đi ạ”
“Văn tự ảo ảnh – con rối thế mạng” Y Dạ liền gọi một con rối thế thân ra thay Liễu Vân Phong tiếp tục theo dõi trận đấu để tránh lời dị nghị.
*Con gái ta thật giỏi* Liễu Vân Phong mỉm cười nhắm mắt dưỡng thần.
…..
“Phụ hoàng, phụ hoàng! Người dậy đi, bọn họ đánh xong rồi!” Y Dạ lay người Liễu Vân Phong.
“Hửm? Xong rồi à? Hơi lâu đấy, ai thắng thế?” Liễu Vân Phong mở mắt.
“Là á nhân họ Lô! Hắn nhất quyết đánh thắng ba trận liên tiếp rồi mới lên nhận thưởng”
“Vậy sao…”
“Cốc! Cốc! Cốc!” “Hoàng thượng, Lô đấu sĩ tới rồi ạ”
“Vào đi!”
“Cộp cộp cộp” một mình á nhân đấu sĩ họ Lô bước vào. Nhìn thấy Liễu Vân Phong và Y Dạ, thân hình to lớn kia liền khom xuống.
“Bỉ nhân tham kiến hoàng thượng! Hoàng thượng thánh an! Tham kiến thập tam công chúa!”
“Miễn lễ! Ngươi đã đánh liên tiếp ba trận toàn thắng, phần thưởng này cho ngươi đúng là hơn cả xứng đáng đấy!” Liễu Vân Phong nở nụ cười thương mại.
“Hoàng thượng quá lời, đấu sĩ nước Đông quả thật cũng rất mạnh, bỉ nhân cũng rất khó khăn mới đánh thắng được ba người!” họ Lô khiêm tốn.
“Dù sao ngươi cũng đã thắng rồi! Phần thưởng thuộc về ngươi, tới đây!”
Đấu sĩ họ Lô kia đi ra hiên, đứng trước cả vạn cái nhìn phía dưới, ngẩng cao đầu mà nhận lấy phần thưởng thuộc về mình.
“Của ngươi!” Liễu Vân Phong ra hiệu cho Y Dạ trao thưởng.
“Tạ ơn hoàng thượng! Tạ ơn công chúa!” họ Lô cúi đầu.
“Không có gì, ngươi rất xứng đáng mà!” Y Dạ dễ thương cười.
Tên họ Lô kia có hơi ngốc ra, nhìn lên Liễu Vân Phong.
“Con bé khen ngươi tức ngươi rất tốt” Liễu Vân Phong gật đầu.
“A… vâng!”
…..
“Phụ hoàng, đây chính là nơi diễn ra các trận đấu của các cường giả sao?” Y Dạ nhìn ngắm xung quanh. Chỉ là cái hành lang cũng thật sang trọng, kết giới, bùa chú, pháp trận phân bố khắp nơi. Trang trí xung quanh cũng nhiều thứ có giá trị cao, có ngu mới không biết giá trị của những món đồ trong này.
“Đúng thế, chắc bên trong đã bắt đầu đấu rồi, chúng ta vào xem thôi!” Liễu Vân Phong bế Y Dạ vào.
“Vâng!” Y Dạ phấn khích.
…..
Sàn đấu cao cấp, là nơi được dựng lên để dành cho các cường giả tranh đấu. Mỗi năm ở đây diễn ra không dưới mười lần các trận đấu phải nói là làm người ta mở rộng tầm mắt.
Đúng như lời Liễu Vân Phong nói, bên trong hiện tại đã bắt đầu đấu rồi, Y Dạ ở bên ngoài vẫn loáng thoáng nhe được tiếng choảng nhau và tiếng hò hét.
Bước vào bên trong, Liễu Vân Phong và Y Dạ được sắp xếp cho một phòng xem đấu ở lầu hai. Bây giờ Y Dạ mới thật sự cảm thấy sự cuồng nhiệt ở sàn đấu cao cấp.
Hai đấu giả ở bên dưới đang choảng nhau rất hăng, tiếng hô hoán chửi thề nhau cũng có không ít. Người xem phía trên thì càng hăng nữa. Bọn họ hò hét, lâu lâu còn chửi rủa, điển hình như: “Đánh hắn!” “Tóm cổ hắn lại!” Kết liễu hắn đi!!” “Đánh đấm kiểu gì thế! Con mẹ nó!” “Đánh mạnh vào chứ! Ngươi sắp thua rồi đó!” “*** mẹ mày! Tẩn nó cho lão tử!” Nhưng hầu hết là tiếng cổ vụ cho một trong hai bên.
Rõ ràng là bên ngoài rất lạnh, tuyết còn rơi đầy đường nhưng bên trong sàn đấu lại ấm nếu không muốn nói là nóng. Không khí sục sôi theo đúng nghĩa đen cộng thêm sự tỏa nhiệt và giữ nhiệt từ kết giới bảo vệ làm Y Dạ bỗng chán ghét đống quần áo ấm trên người mình.
“Con đã thấy nóng rồi à?”
“Vâng! Trong này thật sự rất nóng, con mặc nhiều đồ quá…” Y Dạ cởi áo khoác ngoài để lên bàn.
“Con tới xem đi, đó không phải là khí thế của cường giả mà con muốn thấy sao”
“Vâng!” Y Dạ lật đật chạy ra, nhìn xuống hai người phía dưới.
*Oa… bọn họ là là cường giả cấp 20 trở lên cả phải không nhỉ?* Y Dạ hiếu kỳ.
“Theo ta thấy bọn họ chỉ mới tới cỡ cấp 14, 15 gì đó thôi! Chưa tới cấp 20, nhưng vẫn rất mạnh rồi nhỉ?” Liễu Vân phong cười.
“… Vâng!” Y Dạ giật mình cười gượng *Bộ người đi guốc trong bụng con à?*
“Nếu con muốn xem cường giả cấp 20 trở lên thì ngày mai đi, bọn họ thường xuất hiện vào ngày thứ hai thay vì ngày đấu tiên.”
“vậy ngày mai con quay lại đây được chứ ạ?” Y Dạ háo hức.
“Cứ việc”
“Vâng!!” Y Dạ vui vẻ, nhìn rõ là cái đuôi phía sau đang vẫy vẫy.
*Vậy là ngày mai mình sẽ đi tới đây xem tiếp, phải nói A Linh xếp lại lịch của mình một chút*
“Kí chủ, chúc mừng năm mới!” hệ thống bất ngờ hiện lên.
“Ối! Ngươi từ hôm kia không thấy sao bây giờ lại…” Y Dạ bị giật mình, suýt chút dùng miệng nới chuyện thật thay vì dùng thần thức.
“Tết nhất ta cũng cần nghỉ ngơi chứ! Mấy bữa nay ta đi bảo trì một chút, sẵn tiện cập nhật lại hệ thống vận hành. Cô xem!” hệ thống thay đổi giao diện, thay vì là cái màn hình thì lại về hình dạng một cái vòng tay.
Nó liên tục thay đổi hình dáng “Cô thấy giờ ta đa năng chưa? Giờ ta có thể hiện hình, lại có thể biến thanh nhiều vật dụng cho cô mạng theo nhé!”