Mùa thu tóc ngắn

– Chương 1.1


Bạn đang đọc Mùa thu tóc ngắn: – Chương 1.1

Đôi lúc cô cũng tự hỏi : Tình yêu giữa cô và Trung Kiên giản dị như vậy ư ?
– Alô. Anh Dũng hả? Em . Bạch Thu đây . Em đang đứng cùng đoàn người đón anh . Em mặc áo sơ mi xanh , quần đen . Không nói nữa , anh sẽ nhận ra em ngay thôi.
– Đoàn Dũng! Đoàn Dũng!
Tên Đoàn Dũng thành 1 điệp khúc ồn ào . Anh xuất hiện giản dị và đầy tính chất nghệ sĩ trong chiếc áo trắng bằng vải sô , quần jean bạc , kính đen và mũ đen . Đi cạnh anh là người quản lý . Anh đưa cao tay chào tất cả. Ánh sáng từ những chiếc máy ảnh loé sáng liên tục .
Đoàn Dũng tươi cười bắt tay tất cả. Hạ Liên cố chen vào , cô nắm tay anh thật chặt.
– Anh Đoàn Dũng! Bạch Thu . ở ngoài kia.
Đoàn Dũng mỉm cười , anh nhận ra ngay Bạch Thu , cô bé thổi sáo hoà đàn cùng anh 3 năm về trước . 3 năm qua , anh vẫn chưa quên đôi mắt trong veo thông minh và tuyệt vời ấy , đôi mắt của Hoài Thu cùng nét ngây thơ thánh thiện dễ mến.
– Bạch Thu phải không ?
Anh đưa tay ra đòi bắt tay cô , Bạch Thu lúng túng chìa tay ra . Bàn tay người nghệ sĩ có khác: mềm mại ấm áp. 1 chút cảm xúc kỳ lạ dâng lên trong trái tim Bạch Thu khi 2 ánh mắt giao nhau.
– Chào em.
– Anh Dũng . Em là Hạ Liên , bạn Bạch Thu .
Hạ Liên chen vào giữa , cô không quên nhắc Đoàn Dũng sự có mặt của cô . Đoàn Dũng thân mật khoác tay 2 cô gái giữa trăm ngàn ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen tị. Máy ảnh nhá lên , tha hồ ghi hình.
– Anh ở khách sạn . Chúng ta về khách sạn uống nước nhé.
Vừa về đến khách sạn , ký giả vây quanh họ. Đoàn Dũng vui vẻ.
– Tôi xin được trả lời phỏng vấn vào buổi họp báo sáng mai . Hôm nay , tôi xin được yên tĩnh cùng 2 cô em gái của tôi.
Toán ký giả vẹt ra , tuy nhiên họ không quên ghi hình ảnh cả 3 vào cuộn phim.
Đẩy ly nước trước mặt Bạch Thu , anh nhìn cô dịu dàng.
– 3 năm rồi , Bạch Thu nhỉ! Anh và em mới gặp lại , em xinh hơn trước.
Bạch Thu xấu hổ bưng mặt.
– Em già đi thì có . 23 rồi còn gì.

– Anh già đi thì có.
Hình như anh quên bẵng Hạ Liên , cái tên và sự hiện diện của cô không gây cho anh chút ấn tượng . Hạ Liên không khỏi buồn thầm . Ai bảo cô mượn danh Bạch Thu để anh chỉ biết có nó . Hạ Liên cố chen vào , lời nói của cô như tiếng rơi của hòn sỏi nhỏ giữa đại dương mênh mông .
o0o
– Anh Kiên! Xem nè.
Đoan Trang ném mạnh lên bàn trước mặt anh trai xấp báo . Trung Kiên cau mày.
– Xem cái gì ?
– Thì xem đi.
Trung Kiên cầm lên 1 tờ báo , hình ảnh đầu tiên đập vào mắt anh.
“Có phải đây là “Mùa Thu Tóc Ngắn” của nhạc sĩ Đoàn Dũng?”.
Bức ảnh chụp Đoàn Dũng tươi cười khoác vai Bạch Thu , cô cũng đang cười rạng rỡ.
Đoan Trang gay gắt.
– Đâu phải 1 tờ báo mà cả chục tờ . Bài báo nào cũng đặt câu hỏi: “Liệu đây có phải là “Mùa Thu Tóc Ngắn” của nhạc sĩ Đoàn Dũng?” Anh bị cắm sừng từ lâu lắm rồi , anh Kiên . Bạn bè em đang cười anh ngốc nghếch.
Trung Kiên đọc ngấu nghiến , càng đọc, càng giận dữ . Đã vậy , Đoan Trang càng chế dầu thêm vào lửa.
– Cô ta bỏ anh là cái chắc , Đoàn Dũng là 1 nhạc sĩ nổi danh , đẹp trai , giàu có ..
– Im đi!
Trung Kiên bật dậy như cái lò xo , lao nhanh ra cửa.
– Anh đi gặp nó à! Được , đi đi , anh sẽ sáng mắt ra.
Trung Kiên giận dữ lên xe nổ máy , phóng đi . Anh suýt đâm vào Mai Phương cũng mặc kệ, cô đang sợ phát khiếp nép vào hàng rào.
– Ông ấy điên rồi ! Cậu đừng chấp nhất . Người ta bảo vợ đẹp là vợ thiên hạ, cho ông ấy sáng mắt.

Mai Phương hớn hở.
– Anh Kiên đã đọc báo ?
– Còn gì nữa . Để cậu xem , ông ấy sẽ chấp nhận tình yêu của cậu.
Mai Phương vui thầm , cô đang mong 1 ngày Trung Kiên đáp lại tình cảm của cô . Nhìn anh vui vẻ bên cô gái đó , tim cô tan nát.
“Bạch Thu! Một mùa thu huyền thoại của chàng nhạc sĩ tài ba .”.
Ầm! Trung Kiên xô mạnh cánh cửa đánh vào tường , căn phòng trọ của Bạch Thu tưởng chừng vỡ tung . Cô hoảng hốt nhìn anh.
– Anh Kiên ..
– Trả lời tôi ngay , như thế này là thế nào ?
Bạch Thu thở hắt ra.
– Em cũng đang bị ngộ nhận , trốn muốn chết đây nè.
– Tại sao phải trốn ? Cô trốn mà hình ảnh của cô với anh ta đầy ngập trên các trang báo . Mùa Thu huyền thoại . Đồ giả trá! Cô và anh ta từ bao giờ hả?
Bạch Thu khó chịu , lần đầu tiên cô bắt gặp ở người yêu 1 tính cách thô thiển tầm thường . Lẽ ra anh phải bình tĩnh hỏi cô . Thái độ của anh làm cho cô không muốn giải thích . Mặt cô trở nên lạnh lùng.
– Em không thích anh có thái độ này cư xử với em , chúng ta có thể nói chuyện ôn hoà kia mà.
Trung Kiên mai mỉa.
– Đã đến lúc cô nói không thích tôi rồi , phải không ? Vì hắn đã về nước , hắn nổi danh , giàu có , còn tôi chỉ là 1 sinh viên mới ra trường , sự nghiệp chưa có . Đồ thực dụng!
Anh ném xấp báo vào mặt cô , đùng đùng quay lưng . Bạch Thu cúi xuống nhặt mấy tờ báo . Cô hiểu anh nổi giận có lý , nhưng cách cư xử thô lỗ của anh , cô không thích chút nào . Thôi thì mặc kệ! Sau khi hết giận , hiểu rõ mọi chuyện , anh sẽ cười xoà véo vào mũi cô . Cả 2 sẽ dắt nhau ra hàng bánh cuốn bà Ba , ăn mỗi đứa 2 dĩa . Rồi bắt chước như trong phim “Huyện thái gia chín tuổi”, anh ghép cô với con trai bà Ba – Cậu bé đã bảy tuổi nhưng vẫn còn đái dầm khi ngủ.
– Anh Kiên làm sao vậy Thu? Mày mới gây với . thằng chả?
Hạ Liên dựng chống xe , cô nhăn nhó.

– “Thằng chả” suýt tông xe vào tao đấy . May là tao thắng kịp . Chuyện gì vậy ?
Bạch Thu lườm bạn.
– Còn chuyện gì nữa ? Tại mày hết á . Báo đăng ảnh tao , mày và anh Dũng , còn đặt câu hỏi lung tung. “Thằng chả” tới quậy , có chịu nghe tao giải thích đâu , đùng đùng bỏ đi.
– “Thằng chả” điên rồi hả?
Hạ Liên hay gọi Kiên là thằng chả, gọi riết thành danh . Bạch Thu quen tai nghe cũng gọi luôn.
Đi luôn vào phòng , ngồi lên giường của Bạch Thu . Hạ Liên ca cẩm.
– Mày “kíu” tao lần nữa nghe Thu!
– Chuyện gì nữa mà cứu với “kíu”?
– Anh Dũng hẹn chiều nay ..
Bạch Thu phẩy tay.
– Anh Dũng hẹn là chuyện của mày.
– Nhưng tao lỡ giả danh mày.
– Tao đang bị ngộ nhận , bạn bè cứ bao vây hỏi , anh Kiên mới quậy ầm ầm . Mày thấy đó , mày đi 1 mình mà gặp.
– Tao năn nỉ mày mà Thu . 1 lần này thôi . Tao yêu Đoàn Dũng . Từ từ sao này , tao nói rõ chuyện , chứ bây giờ hiểu tao lừa dối , anh ấy không quen nữa , chết tao , Thu ơi.
Bạch Thu thở dài.
– 1 lần nay thôi nghen , rồi mày phải nói rõ ra.
– Ừ, chiều nay 7 giờ , tao đón mày.
7 giờ , Hạ Liên xuất hiện lộng lẫy . Cô nhăn mặt vì Bạch Thu quá giản dị.
– Mày ăn mặc thế này sao Thu ?
– Ừ.
– Không được . Thay quần áo khác đi.
– Mày lộn xộn , tao nghỉ đi à .

Mặt Hạ Liên nhăn nhó như khỉ ăn ớt.
– Vậy . thì đi.
Cô nhìn đồng hồ , rồi hét lên như bị bỏng.
– Chết! Trễ giờ rồi Thu ơi .
– Thì cứ bắt anh ấy đợi , có sao đâu . Xưa nay , mày hay bắt bọn con trai đợi mày lắm mà , chẳng lẽ Đoàn Dũng ngoại lệ?
– Ừ , tại vì tao yêu anh ấy , tao phải chinh phục anh ấy . Tao vừa đề nghị với ba tao 1 đề nghị hấp dẫn , ông cụ đang khoái lắm.
– Đề nghị gì ?
– Ký hợp đồng với anh Dũng . Anh ấy sáng tác nhạc độc quyền cho hãng đĩa của ba tao .
– Mày cũng biết nắm bắt cơ hội . Nếu sau này anh Dũng là thành viên trong gia đình mày , mày tha hồ ..
Hạ Liên cười tít mắt , viễn ảnh tốt đẹp ấy đang là ước mơ của cô . Cô bẹo má Bạch Thu nựng yêu.
– Lúc ấy , tao sẽ nhớ ơn mày suốt đời . Tao sẽ bảo con trai tao cưới con gái mày.
Bạch Thu phì cười.
– Nếu như mày sinh con gái không thì sao ?
– Con gái , tao cũng cưới con trai mày luôn.
Đôi bạn phá lên cười.
– Thôi , nhanh đi nhỏ ơi , trễ giờ hẹn rồi , bác tài xế ngoài kia sốt ruột lên kìa .
– Vậy thì đừng bắt tao thay quần áo khác , vì mày mới là nhân vật chính , tiểu thơ ạ.
– Hẹn ở đâu ?
– Thiên Thai.
– Sang quá! Thôi ..
– Nè, nè! Không có thôi . Mày có co mình như cuốn chiếu , tao cũng lôi ra , không tha ày đâu . Nhanh lên! Còn chuyện anh Kiên hiểu lầm , tao sẽ giải thích giùm cho.
Đọc tiếp Mùa thu tóc ngắn – Chương 1.2


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.