Mùa thu tóc ngắn

– Chương 1


Bạn đang đọc Mùa thu tóc ngắn: – Chương 1

– Đứng lại ! Mày đứng lại cho tao ! Cấm mày chạy !
Tiếng hét ầm ĩ , lời chửi mắng thô tục cũng không kém . Người đàn bà tóc xổ tung đang cố chạy thoát thân , gã đàn ông tay cầm cây hùng hổ đuổi đánh.
– Cứu tôi với . cứu tôi ..
Bà ta ôm chặt lấy Đoàn Dũng và nấp sau lưng run rẩy.
– Làm ơn cứu tôi!
Giọng nói quen thuộc , giọng nói anh chưa bao giờ quên , tuy rằng thời gian đã làm chất giọng đó không còn trong trẻo thanh tao . Đoàn Dũng quay lại sững sờ.
– Hoài Thu!
– Anh Dũng! Cứu em với ..
– Con kia!
Gã đàn ông thất phu trờ tới , chụp đầu tóc Hoài Thu giật mạnh.
– Hà . hà . ông đã bắt được mày , xem mày còn giỏi chạy nữa không ? Đồ khốn!
1 tay nắm tóc , 1 tay gã tát mạnh vào mặt cô . Hoài Thu đau đớn vùng vẫy.
– Cứu em , anh Dũng ơi ..
Không thể không can thiệp, Đoàn Dũng gạt tay gã đàn ông.
– Ông không nên có hành động vũ phu như vậy.
– Mày là cái chó gì can thiệp vào chuyện vơ chồng tao hả? Tao thích đánh nó đấy.
Mặt gã đỏ gay vì men rượu , mắt đục ngầu ghê tởm.
– Nó chỉ biết phá tiền của tao , ngày nay tao nghèo là vì nó . Tao đánh chết nó luôn.
– Ông mua buông cô ấy ra!
– A! Cái thằng này . Mày nhất định can thiệp vào chuyện của ông . ông ày chết nè.

Gã vung nắm đấm lên , Đoàn Dũng lạnh lùng chộp tay gã bóp mạnh . Đau quá , gã rú lên.
– Thằng chó đẻ! Buông tao ra!
Tay được buông ra , gã quay sang điểm mặt vợ.
– Được lắm! Mày cậy người ngoài đánh tao , tao sẽ giết con bé.
Gã chạy đi , Hoài Thu hốt hoảng.
– Tony! Đừng ..
Cô quay lại Đoàn Dũng.
– Anh Dũng! Mai gặp nhé.
Rồi cô chạy đi . Đoàn Dũng đứng chôn chân tại đó , 1 hình tượng vừa sụp đổ dưới chân anh . 3 năm qua , anh đã đi tìm cô trong các hang cùng ngõ hẻm trên đất khách . 3 năm qua , anh ôm ấp 1 tình yêu sắt son của lời hẹn chia tay gặp lại . Thế mà . đau xót làm sao . Em đã đi lấy chồng , không 1 lá thư về . 3 năm qua , 1 Hoài Thu tuyệt vời như thiên thần đi vào trong những tác phẩm của anh , những tác phẩm được người người ca tụng . Còn người thực . phũ phàng thay.
– Anh Dũng!
Hoài Thu trở lại , tay cô bế đứa con , con bé èo uột , nhếch nhách, mặt cô tím bầm . Cô nghẹn ngào .
– Anh sang đây từ bao giờ ?
– 3 năm , sau khi em đi được 1 năm mà không hề gởi cho anh 1 lá thư.
– Xin lỗi anh . Anh biết đó, người ta ca tụng nước Mỹ là thiên đường , là vùng đất hứa . Gia đình em đã trải qua những ngày khó khăn gian khổ nhất , làm sao em còn lòng dạ nào nghĩ đến tình yêu , và em đã lấy người đàn ông đó . 1 năm nay , anh ấy làm ăn thất bại , cho nên ..
Hoài Thu bật khóc.
– Anh hãy trở về và quên em đi.
Hoài Thu quay lưng . Tim Đoàn Dũng như muối xát.
– Hoài Thu!
Mắt cô đẫm lệ.
– Anh đi đi!
– Em . cầm số tiền nay lo cho con.
– Em không lấy đâu.
– Ngày nay anh đã có tiền, đó là tiền bán những bài nhạc viết về tình khúc mùa thu . Anh đã đưa em vào những tình khúc mùa thu , cho nên số tiền này là của em.
Anh đặt xấp bạc vào tay cô , lặng lẽ quay lưng . Hoài Thu sững sờ nhìn theo , nước mắt tuôn nhạt nhoà ..
o0o
Anh sẽ trở về , 1 quyết định bất ngờ . Vậy là hết tháng ngày rong ruổi lang thang đi tìm ..
Nếu không ghìm được , Hạ Liên đã hét to lên hoan hỉ. Anh sẽ trở về , mang niềm vui phấn khởi . Hạ Liên ồn ào đập cửa phòng Bạch Thu.
– Ê! Dậy đi Thu ơi! Mở cửa mau . Mở cửa !
Bàn tay Hạ Liên suýt đấm vào mặt Bạch Thu lúc cửa mở. Bạch Thu nhăn nhó.
– Mày làm gì vậy ? Sáng chủ nhật không để cho tao ngủ , đêm hồi hôm có ngủ được đâu.
– Anh Đoàn Dũng về nước nhỏ ơi . Tao mừng ghê.
– Đoàn Dũng về nước thì ăn nhằm gì tao.
– Mày ..

Đến lúc này , Hạ Liên mới giật mình . Chết! Cô đưa ngón tay lên môi , liếc Bạch Thu . Bạch Thu nằm lại xuống giường kéo chăn trùm lên đến cổ , mắt nhắm lại.
– Thu này !
– Gì ?
– Cậu đi với tớ đón anh Dũng nhé!
– Không.
– Năn nỉ mà.
– Cậu quen chớ đâu phải tớ quen.
– Tớ nói điều này , cậu hứa đừng giận nghen.
Bạch Thu mở mắt ra.
– Cậu làm gì rào đón dữ vậy ?
– Hứa đi!
– Ai biết chuyện gì mà hứa . Nói thử xem!
– Tớ liên lạc thư từ qua mạng với anh Đoàn Dũng.
– Thì tớ biết chuyện này.
– Nhưng . tớ lấy tên cậu và cả ảnh của cậu nữa.
– Trời đất! Cậu ..
– Ừ . Mình sợ anh ấy không hồi âm . Người ta nổi tiếng mà . nên tớ lấy tên cậu và nói tớ chính là người đã thổi sáo đệm cho anh đàn biểu diễn đêm tất niên 3 năm về trước ở trường mình.
– Trời đất ơi!
Đến lúc này , Bạch Thu bật dậy như cái lò xo.
– Rồi bây giờ , cậu mượn tớ ra mặt giùm.
– Ừ.
– Không được . Cậu thừa biết tính anh Kiên mà.
– Đi đón thôi , chứ có gì đâu . Bạch Thu? Cậu giúp tớ đi . mai này cậu lấy Trung Kiên sẽ đẻ toàn con trai.
– Đồ quỷ! Thôi được , tớ cũng muốn tiếp cận con người nổi tiếng từ bên kia trở về.

– Hoan hô cậu ! Chưa ai dễ thương bằng cậu.
Hạ Liên mừng rỡ ôm chầm Bạch Thu , cô tinh nghịch hôn Bạch Thu 1 cái thật kêu.
– Tớ yêu cậu nhất!
– Thôi cậu đi! Tớ đã có anh Kiên , không cần cậu.
– Chảnh nha!
Hạ Liên nhảy lung tung , lòng cô tràn ngập niềm vui . Anh đã trở về , thần tượng tình yêu của em.
o0o
Sân bay đông quá . Những tấm băng rôn căng to.
– Hello Đoàn Dũng !
– Hân hoan chào đón anh Đoàn Dũng.
– I love Đoàn Dũng.
– ..
1 rừng băng rôn chào đón ngày anh trở về . Bạch Thu lắc đầu.
– Tao và mày sẽ là con kiến nhỏ xíu . Chưa chắc anh ấy đã nhớ có mày đón.
Hạ Liên hồi hộp không kém . Đây cũng là lúc cô đo tình cảm của anh , bởi anh đến với cô bằng 1 tình cảm thân thiết ưu ái nhất.
Điện thoại trong túi xách reo , số điện thoại của anh hiện lên . Hạ Liên reo lên.
– Anh Dũng, Thu ơi!
Bạch Thu nhún vai . Đối với cô , Đoàn Dũng là 1 ngôi sao ở mãi tít trên cao . Chung quanh anh có biết bao cô gái mong được anh để mắt đến . Bạch Thu không mong được anh . cô đã có Trung Kiên , từ ngày anh hãy còn là 1 sinh viên và bây giờ đã ra trường . Cuối năm nay , sau khi tốt nghiệp đại học , cả 2 sẽ cưới nhau.
Đọc tiếp Mùa thu tóc ngắn – Chương 1.1


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.