Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ - Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot

Chương 56. Day 54


Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 56. Day 54

28/09/2021

Edit: Nhật Nhật

“Sơn Hải Cảnh” đã tải xuống thành công.

Ít đi hai nhóc thần thú, Vườn Trẻ đột nhiên trở nên trống trải hẳn, cũng yên tĩnh hơn rất nhiều.

Đương nhiên, nguyên nhân chính tạo nên sự yên tĩnh này chính là vì nhóc con Phượng Hoàng thích gây sự ăn vạ khóc lóc kia không có ở đây.

Có lẽ là do phát hiện nhân viên chăm sóc xuất hiện, cho nên nhóc con này vội vã phạch cánh bay về, giả bộ như không hề có chuyện gì, ngẩng đầu ưỡn ngực đậu lên trên vách nham thạch.

Bé Phượng Hoàng không phóng hỏa đốt Vườn Trẻ, cũng không đánh lộn lung tung.

Hôm nay bé Phượng Hoàng đã làm bé ngoan cả một ngày đấy!

Nhân viên chăm sóc nhất định phải khen ngợi cổ vũ cho bé!

Nhóc Phượng Hoàng đang nghĩ gì trong bụng thực sự rất dễ đoán, Hề Gia Vận không biết mình nên khóc hay nên cười nữa, cậu hỏi nó: “Con có biết mỗi lần con làm loạn, Vườn Trẻ đều gửi thông báo đến cho chú không?”

Nhóc Phượng Hoàng: “? ? ?”

Nhóc Phượng Hoàng: “! ! !”

Nó không tin được trợn to hai mắt.

Cái trò chơi bỏ đi này còn biết mách lẻo nữa! ! !

Nó vậy mà còn đi mách lẻo! ! !


Thế không phải là nhân viên chăm sóc đã biết chuyện nó lách luật đi đốt Sơn Hải Cảnh rồi à?

Nhóc Phượng Hoàng có hơi bất an, nhưng con người của nố đảo một vòng, rất nhanh đã bày ra dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng.

[ Bé Phượng Hoàng nghe lời, không phóng hỏa đốt Vườn Trẻ, cũng không có đánh lộn lung tung!]

[ Bé Phượng Hoàng cảm thấy nhân viên chăm sóc có thể khen bé một chút!]

Hề Gia Vận bó tay hỏi nó: “Thế chẳng lẽ con đốt chỗ khác thì không phải là phóng hỏa à?”

Bé Phượng Hoàng lập tức viện lý do.

[ Nhưng nhân viên chăm sóc có nói là không thể đốt Sơn Hải Cảnh đâu!]

[ Hơn nữa bé Phượng Hoàng cũng đâu phải cố ý, bé chỉ là, chỉ là…]

Chỉ là cái gì thì không thấy nhóc con này nói nữa, Hề Gia Vận cũng không nói gì.

Nhóc Phượng Hoàng chờ thật lâu, có chút hoảng hốt, vội phát ra một chuỗi thông báo.

[ Nhân viên chăm sóc nhân viên chăm sóc nhân viên chăm sóc.]

[ Bé Phượng Hoàng muốn làm thịt bé Kỳ Lân.]

[ Cả bé Nhai Tí nữa.]

[ Đồ lừa đảo.]

[ QAQ ]


[ QuQ ]

[ QwQ ]

Hề Gia Vận vẫn không lên tiếng, bé Phương Hoàng sợ hãi.

Có phải là nhân viên chăm sóc giận rồi không?

Chú ấy sẽ không cần nó nữa à?

Không được.

Nhóc Phượng Hoàng vừa rồi còn đang hung hăng vênh mặt lên trời, lúc này đã không còn bộ dáng lý lẽ hùng hồn như vậy nữa, nó nhìn Hề Gia Vận mấy lần, chậm rãi cúi đầu, ủ rũ ngóng ngóng về phía cậu nhận sai.

[ Bé Phượng Hoàng biết sai rồi.]

[ Sau này bé Phượng Hoàng sẽ không bao giờ phóng hỏa nữa, nhân viên chăm sóc đừng bỏ mặc bé Phượng Hoàng mà.]

[ Nhân viên chăm sóc đừng giận QAQ]

Thực ra, Hề Gia Vận không lên tiếng không phải vì cậu giận nó, mà cậu còn đang nghĩ xem nên làm thế nào để nhóc Phượng Hoàng nhận ra chuyện mình làm là không đúng, kết quả cậu vừa hoàn hồn lại, nhóc Phượng Hoàng đã hận không thể gửi thông báo đầy màn hình trò chơi rồi.

Cậu vội an ủi nói: “Chú không giận.”

Dừng vài giây, Hề Gia Vận hỏi nhóc Phượng Hoàng: “Con thật sự biết mình sai rồi à?”

Nhóc Phượng Hoàng ngẩng đầu nhìn về phía cậu, hơi hơi chần chờ, rồi ủ rũ chíp chíp gật đầu một cái.


Nhưng thực ra nó cũng không biết rõ lắm, nó chỉ biết nếu nó đốt Vườn Trẻ, đốt Sơn Hải Cảnh, nhân viên chăm sóc sẽ không vui, vậy nghĩa là nó làm không đúng.

Hề Gia Vận thở dài, xoa xoa đầu nó mấy cái, “Chú hỏi con cái này nhé? Chờ mai mốt con được đến hiện thực, sẽ có nhà mới, chú, con còn cả bạn Kỳ Lân, bạn Nhai Tí nữa cùng ở chỗ này, nhưng có một ngày, có một người nào đó đột nhiên tới phóng hỏa, đốt nhà của chúng ta, con có tức giận không?”

Nhóc Phượng Hoàng thử tưởng tượng một chút, sau đó gật đầu thật mạnh, “Chíp.”

Tức giận!

Cực kỳ tức giận! ! !

Bé Phượng Hoàng chỉ mới tưởng tượng một chút thôi mà cả người đã muốn bốc hỏa rồi!

Hề Gia Vận bèn nói: “Chính là như vậy đó. Con sẽ tức giận, người khác cũng sẽ không vui.”

Bất kể là nhóc Phượng Hoàng hay là nhóc Nhai Tí, nhóc Kỳ Lân, ba đứa chúng nó đều là thần thú nhỏ, nhưng rõ ràng nhóc Nhai Tí và nhóc Kỳ Lân hiểu chuyện hơn nhiều lắm, dù sao chúng nó đều có quá khứ đau buồn, còn nhóc Phượng Hoàng từ nhỏ địa vị đã ở rất cao, nhưng nó lại chưa bao giờ nhận được sự dịu dàng của người khác, cho nên nó mới dùng cách quấy rối để hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mong muốn nhận được sự quan tâm của họ.

Trên bản chất vẫn là vì nhóc Phượng Hoàng thiếu thốn tình cảm.

Hề Gia Vận thực ra cũng biết tại sao nhóc Phượng Hoàng lại phóng hỏa, cậu dí một cái lên trán nó, “Con tức giận có phải vì biết bạn Nhai Tí được đưa đến đây không?”

Nhóc Phượng Hoàng không muốn thừa nhận, nó làm như không có chuyện gì, ngửa đầu nhìn trời nhìn mây.

Hề Gia Vận không nhịn được cười, “Con cũng sẽ được đưa đến mà, không sao đâu.”

Cậu còn chưa nói dứt lời, nhóc Phượng Hoàng đã bị chuyện này làm cho oan ức không thôi, “Chíp chíp chíp.”

Rõ ràng nó là bé thần thú thứ hai tới đây, nhưng lại bị nhốt lại Vườn Thú, trở thành đứa cuối cùng được đưa đến hiện thực.

Hề Gia Vận: “Còn biết làm sao được nữa? Con chịu khó chờ đi.”

Nhóc Phượng Hoàng đặt phịch mông ngồi xuống đất, cúi đầu ủ rũ.

Trông nó đáng thương ơi là đáng thương, nhưng Hề Gia Vận lại có chút buồn cười, nhưng mà đề tài vừa rồi vẫn còn chưa nói xong, Hề Gia Vận bèn tiếp tục: “Cho nên lần này, con thực sự biết mình sai ở đâu rồi chứ?”

Nhóc Phượng Hoàng biết biết một tí rồi.


Nó rất quý trọng nhà của bọn họ, cho dù bây giờ nó vẫn chưa đến ở được.

Bởi vì trong nhà có nhân viên chăm sóc, là nhân viên chăm sóc vừa dịu dàng vừa kiên nhẫn mà nó thích nhất. Ở đó, nó có thể thực sự chạm vào nhân viên chăm sóc, có thể ủ ở trong ngực nhân viên chăm sóc đi ngủ, còn có thể chơi xả láng nữa, nó tuyệt đối không muốn có người khác quấy rối nó!

Nhưng chỗ nó mới đốt, có lẽ cũng là nhà của những thần thú khác nữa.

Nhóc Phượng Hoàng chậm rãi gật đầu một cái.

[ Bé Phượng Hoàng biết sai rồi, bé không phải em bé ngoan QAQ]

“Con là bé ngoan.” Hề Gia Vận an ủi nó, “Bé Phượng Hoàng của chúng ta không phải biết mình sai rồi sao? Biết mình làm sai, sau này sửa chữa lại là tốt rồi, giờ con lập tức đi xin lỗi có được không? Xin lỗi Sơn Hải Cảnh, còn cả những thần thú bị con bắt nạt nữa, có được không?”

Nhóc Phượng Hoàng tức khắc gật đầu lia lịa, y như gà mổ thóc.

Hề Gia Vận còn nói: “Lần này chú không giận con, nhưng nếu còn có lần sau, có thể chú sẽ giận thật đấy nhé.”

Cậu vẫn giữ nụ cười trên mặt, thần sắc vô cùng dịu dàng, nhóc Phượng Hoàng nhìn ngây ra, một lúc lâu sau mới gật đầu một cái.

Nó thực sự thực sự rất thích nhân viên chăm sóc QAQ.

Nhóc Phượng Hoàng đã biết mình sai rồi, Vườn Trẻ quyết định khen thưởng cho nó:

[ Bé Phượng Hoàng đã hiểu chuyện hơn rồi, Sơn Hải Cảnh quyết định trao thưởng cho bé: Chấm dứt hình phạt không được tăng điểm thiện cảm trước thời hạn.]

Hề Gia Vận: “!”

Nhóc Phượng Hoàng: “Chíp! ?”

Còn có chuyện tốt như thế nữa à! ?

Nhưng theo phía sau, chính là một hình phạt mới.

[ Bé Phượng Hoàng phóng hỏa đốt Sơn Hải cảnh, khiến thần thú được bảo hộ cấp độ một tại Sơn Hải cảnh là Thực Thiết Thú sợ hãi, phạt bé Phượng Hoàng giúp các bé thú con Thực Thiết Thú nướng măng tre ba ngày, nhân viên chăm sóc có thể đi cùng để giúp đỡ!

Lưu ý: Trước khi thời gian chịu phạt kết thúc, cho dù điểm thiện cảm đạt đến 80 mở ra chức năng giao nhận thực tế, bé Phượng Hoàng cũng không thể được đưa đi sớm, chấm dứt hình phạt trước thời hạn.]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.