Màu của Gió

Chương 15


Bạn đang đọc Màu của Gió – Chương 15

Chương 15: Sóng gió
 
Sau cái ngày đi chơi cùng nhau, Kim Vi và Thiên Anh cùng nhau ôn tập cho kì thi. 2 anh em Trần Long và Trần Minh thì tiếp tục đi làm như thường. Tết năm ấy, 3 anh em về Mỹ ăn tết với ông nội. Ông nội muốn cô về Mỹ, nhưng cô lại thích ở lại Việt Nam hơn. Nơi mà mẹ cô sinh ra cô, nơi mẹ cô cũng đã mất.
Rồi học kì 2, mọi người chuẩn bị cho kì thi đại học. Ai cũng hối hả, vội vã học hành. Dù học bình thường hay là học sinh giỏi, mọi người đều phấn đấu ục tiêu của mình.
Thấm thoắt đã là sinh viên năm 1. Kim Vi hiện tại là sinh viên khoa tài chính, Thiên Anh cũng đang học chuyên ngành Kinh Tế. Tiểu Thu đã đi du học 1 năm rồi. Thỉnh thoảng cũng có liên lạc hỏi thăm nhau. Ví dụ như, đang ngồi tìm thông tin cho bài slide sắp tới, điện thoại Kim Vi đổ chuống, báo cuộc gọi từ nước ngoài.
–          Vâng, tôi Kim Vi nghe.
–          …………….
–          Alo, ai đó ạ?
–          …………….
–          Con thần kinh kiaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Mày lại vừa bị thằng nào nó đá hả??
–          Hic, sao mày phũ với tao thế…………
–          ………………
Đó là chuyện thường xuyên của 2 đứa bạn thân. Từ khi đi du học, tự dưng tính nết của Tiểu Thu thay đổi hẳn, chuyện tình cảm trở nên rất lạ. Thường ngày xưa Tiểu Thu không đá, người ta cũng tự bỏ đi trong thương tật, nhưng từ ngày du học, Tiểu Thu thường xuyên bị người ta đá, và gọi điện kể khổ với Kim Vi.
   Thiên Anh cũng đã có người yêu, Hoàng Minh Trang. Thật sự là tin sốc đối với Kim Vi, nhưng hỏi ra mới biết đó là sự sắp xếp của Trần Lâm, cuộc hôn nhân kinh tế, bao đời nay, cô vẫn ghét.
  2 anh trai của Kim Vi, chả thấy có để ý tới cô nào, suốt ngày có công việc. Chức vụ thì ngày càng cao, văn phòng làm việc cũng chỉ có con trai, ngay cả thư kí nữa, cũng là con trai nốt. Kim Vi lo lắng, không biết bao giờ 2 anh của cô mới có vợ.
    Còn hiện tại của Kim Vi thì sao? Đang bị con người có tên Hàn Phong theo đuổi. Bắt đầu từ cái ngày bị bắt cóc hôm đó. Anh ta luôn làm phiền cô. Nhưng mà càng để ý tới anh ta, Kim Vi cũng dần nảy sinh tình cảm. Dạo gần đây, tình cảm của 2 người cũng đã tiến thêm một bước mới.  Người ta gọi là tình yêu.
  Nhưng tình yêu của 2 con người kì lạ. Tuần nhắn tin 1 lần, học khác trường nhau. Tháng gặp nhau 1 lần. Mà chả nhớ nhung gì cả. “Chỉ cần, trong tim mỗi người có nhau, thế là đủ.”, quan điểm yêu đương của Kim Vi, khiến cho 2 ông anh trai suýt sặc. Họ cùng thầm thương cảm cho Hàn Phong, tỏ ra đồng cảm khi mà có cô người yêu không thích đi chơi, tám chuyện như thế. Họ cũng cảm thấy may mắn, khi Hàn Phong chưa nhận được sự “ chăm sóc” của cô em gái. Nên 2 anh trai với Hàn Phong trở nên thân thiết hơn, bên cạnh họ cũng là những đối tác làm ăn trên thương trường.
   …………………………………………………………………………
   Anh Long vừa mới đi công tác ở Mỹ, chi nhánh bên đó mới triển khai một chiến lược mới. Anh Minh thì dạo gần đây cũng có mấy dự án cần tham gia. Căn nhà hiện tại chỉ còn mỗi Kim Vi, nên cô thấy hơi trống vắng. “ Chắc cuối tuần phải về biệt thự thăm mọi người.”, đang nấu ăn cô suy nghĩ chút việc, điện thoại bỗng đổ chuông.

–          Hôm nay là ngày bao nhiêu?
–          15
–          Em có nhớ mình hẹn gì với anh không?
–          Hẹn à? Em nhớ đã
–          ……..
–          Á, anh đang ở rạp chiếu phim hả?
–          ……
–          Em xin lỗi, em lại quên mất,
–          …em, có coi anh là bạn trai nữa không vậy hả????????????
–          Em xin lỗi mà, …..à, hay anh tới nhà em ăn cơm nhé, anh Thiên Anh bảo tới ăn mà lại có hẹn, em nấu hơi nhiều
–          …hừm, được rồi. Bắt anh đợi 2 tiếng, em biết tay anh
–          Hì
    Thực ra cứ 15 hàng tháng, Kim Vi và Hàn Phong sẽ gặp nhau, nhưng mà hôm nay nhiều việc ở trường quá khiến Kim Vi quên mất. Cái tính rõ là hay quên.
    Canh tầm khoảng 20 phút nữa Hàn Phong sẽ tới. Để tỏ rõ sự hối lỗi, Kim Vi ra cổng khu tập thể đón anh.
   ………………………………………………………………………………..
 1 tuần rồi Trần Minh không về nhà ăn cơm, anh trai đang công tác bên Mỹ, cũng sắp về. Có lẽ sẽ phải bù đắp cho cô em gái chút quan tâm. Nhưng tối hôm nay, anh làm việc không được tập trung, dự án đang vào giai đoạn nước rút, vậy mà hình ảnh của Kim Vi cứ hiện lên lúc anh suy nghĩ.” Chắc là nhớ nó quá”, anh tự động viên mình.
  “Rồi đến lúc em đổi khác đi, soi gương lâu hơn mỗi ngày
Một nửa yêu thương trong em chắc đã thay tên…..”

 Nhạc chuông cô em gái yêu quý cài cho anh, toàn bị cô đầu độc bởi những thể laoij không xác định. Anh không thích Rap, nhưng nghe nhiều cũng phải thích. Người gọi là Hàn Phong.
–          Tôi đây.
–          Anh….anh Minh….hộc hộc….
–          “Có chuyện gì?”, dự cảm bất an, Trần Minh nắm chặt chiếc điện thoại
–          Kim Vi…..Vi Vi, cô ấy….
–          “CÔ ẤY LÀM SAO?”. Bất cứ chuyện gì xảy ra cho Kim Vi đều khiến Trần Minh mất bình tĩnh
–          Cô ấy, bị bắt cóc rồi.
–          CÁI GÌ?
– ……………………….
   Đã hơn 1 năm từ ngày bị bắt cóc. Trần Minh đã tăng cường bảo vệ cho cô em gái, bên Mỹ cũng đã gửi người qua. Vậy thì, tại sao vẫn bị bắt cóc. Vừa ngắt cuộc gọi, anh lại nhận thêm cuộc điện thoại mới
“ Rồi đến lúc em đổi khác đi…”
–          Alo
–          Trần Minh
–          Trần Lâm,………… ông làm cái quái gì thế?
–          Ha ha, bình tĩnh, cậu không nên nói chuyện với người lớn như thế chứ?
–          Hừm, loại người như ông mà cũng được tôn trọng sao?
–          Ha ha. Đừng nóng, nếu cậu nói chuyện mất lịch sự như thế, tôi không đảm bảo cậu còn nhìn thấy cô em gái nữa đâu

–          …LÀ ÔNG…
–          Tất nhiên, ta đợi giây phút này bao lâu rồi,. chỉ cần trước 20 tuổi, cô ta biến mất, thì gia sản của gia đình ta vẫn yên ổn
–          …………
–          Năm nay đã 19 rồi, thời gian đó cũng đủ rồi, tới lúc mang cô ta về nơi cô ta đáng lẽ phải tới trước rồi
–          Nếu ông động tới 1 sợi tóc của nó, TÔI NHẤT ĐỊNH CHO ÔNG BIẾT, NỖI ĐAU MẤT ĐI NHỮNG GÌ ÔNG YÊU QUÝ NHẤT.
–          Ha ha, đừng nói những việc mà cậu không làm được. Còn non trẻ lắm thằng nhóc. 19 năm trước ta đã mất cơ hội, 19 năm sau, ta không thể thất bại.  ha ha………..tút………tút…..
–          Này,…………….khốn kiếp.
…………………………………………………………………………………
 “ tôi ra ngoài có việc, tự xử lí đi nhá”, dặn dò thư kí xong xuôi, Trần Minh lao ra ngoài. Điện thoại ọi thân cận, xác định xem chuyện gì đã xảy ra. Thông báo tình hình cho bên Mỹ, lần này, nhất định mọi chuyện không đơn giản.
 Nắm chặt vô lăng, từng ngón tay nổi gân. “ Kim Vi, đợi anh, nhất định phải sống”
        …………………………………………………………………………………………
–          Lần này, có ma mới cứu được cô.
–          Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau
–          Cái gì?
–          Ông đợi giây phút này lâu lắm rồi phải không?
–          ……
–          Tôi cũng thế, gặp lại người “ cha” thân yêu, người sát hại mẹ mình
–          Tao không phải cha của mày….
–          Ha ha, không muốn thừa nhận ư? Tôi cũng thế, nhưng dòng máu đang chảy trong người tôi, không thể thay được
–          Mẹ kiếp, đánh cho nó câm miệng cho ta
–          Vâng.

  Những đòn roi đánh vào người Kim Vi, bộ pijama màu hồng bắt đầu thấm máu. Nhưng tuyệt nhiên không có giọt nước mắt nào, đôi mắt nâu mở to, nhìn thật rõ người đàn ông trước mắt, trong đôi mắt nâu, không hề thấy đáy, tất cả, nhuốm màu thù hận.
–          Trước khi chết, tao phải ày thấy, những đứa bảo vệ ày đau đớn như thế nào khi biết tin mày bị hành hạ. Tao sẽ lấy lại nỗi sỉ nhục 19 năm về trước. Cho mày biết, con mẹ mày phản bội tao, tao đã cho cô ta chết không toàn thây. Chuẩn bị mà đoàn tụ với mẹ mày đi.
–          ……
–          Đánh ạnh cho tao, nhưng đừng để nó chết, hành hạ nó từ từ thôi. Còn nhiều việc cần phải làm nữa. Ha ha……………..
…………………………………………………………………
  Đang ăn tối với Minh Trang, Thiên Anh nhận được điện thoại của Trần Minh. Chiếc dĩa trong tay anh rơi xuống đĩa.
–          “Có chuyện gì thế anh?”. Minh Trang lo lắng hỏi
–          Cô, tất cả những chuyện này, cô cũng biết?
–          Biết…..biết gì ạ?
–          Tôi đã tin lầm cô.
       Lần đầu tiên, tiểu thư nhà họ Hoàng thấy Thiên Anh tức giận với cô. Cô biết đây là cuộc hôn nhân sắp đặt, nhưng chưa bao giờ thấy Thiên Anh tỏ thái độ như thế này. Ánh mắt căm ghét. Thật sự lần đầu tiên, cô cảm nhận trong đó có cả sự thất vọng.
   Hôm nay, Trần Lâm, cha của Thiên Anh đã gặp cô, nói muốn cô kết hôn với anh, càng sớm càng tốt. Ông cũng đã nói cho cô biết về Kim Vi, về việc nếu Kim Vi sống, cô sẽ mất Thiên Anh. Lựa chọn giữa bảo vệ Thiên Anh, hay bảo vệ cô em gái mà anh yêu quý nhất. Chút ích kỉ của một cô gái đang yêu, cô quyết định lựa chọn tình yêu của mình. Sắp đặt cuộc hẹn tối nay, chẳng có lí do gì, nhất định kéo Thiên Anh xa khỏi nhà, khỏi Kim Vi. “Nhưng tại sao? Anh lại biết cô lừa anh? Tại sao?”. Buổi tối ngọt ngào cô chuẩn bị đã kết thúc, kết thúc luôn cho tình yêu của cô.
 
     Ra khỏi nhà hàng, Thiên Anh phóng xe về nhà. Thực ra anh không ghét Minh Trang, tiếp xúc với cô, anh cũng hiểu cô cũng cô đơn trong chính ngôi nhà mình, muốn chia sẻ mọi chuyện với cô. Khi tình cảm của anh với cô, không coi cuộc hôn nhân này là ép buộc, tình cảm của anh cũng thay đổi trước những gì cô dành cho anh. Nhưng hôm nay, anh chỉ buột miệng, vậy mà cô không hề chối cãi.
“ Phải chăng anh đã tin nhầm người, phải chăng những gì cô đối với anh, cũng chỉ là mục đích cho ngày hôm nay.”. thất vọng tràn trề. Trong tim anh đang rất đau, tình yêu đầu của anh, tan nát. Con tim đang dần cảm thấy bị bóp nghẹt, đau. Nỗi đau không còn là tình yêu, nỗi đau của sự chia sẻ. 2 anh em sinh đôi, những lúc cô đau, con tim anh cũng có cảm giác không thoải mái.
 “ Em gái, lần này anh sẽ bảo vệ em”.
 
 “ Người yêu, em nhất định phải an toàn trở về, anh biết em mạnh mẽ lắm mà”
 
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.