Lớp Trưởng... Cậu Thật Lạnh Lùng

Chương 4: Bữa Tiệc Nhỏ


Đọc truyện Lớp Trưởng… Cậu Thật Lạnh Lùng – Chương 4: Bữa Tiệc Nhỏ

“Tớ…Tớ….”

“Có chuyện gì?”.Cậu chau mày khó hiểu khi thấy Cô cứ cúi mặt xuống ấp úng khó nói

“Tớ Thích Cậu…Tớ cũng không biết thích Cậu từ khi nào có thể là lần đầu gặp mặt…đến bây giờ Tớ càng ngày càng thích Cậu nhiều hơn Bảo Lâm à”.Cô lấy can đảm nhắm mắt lại mà nói để không muốn nhìn thấy cái không gian khiến Cô ngại ngùng khó chịu như này

“Thích Tôi?”.Cậu chỉ tay vào người Mình nhìn Cô mặt cũng chẳng thay đổi mấy so lúc ban đầu vì đây cũng chẳng phải lần đầu Cậu được tỏ tình

“Ừm”

“Vậy lần trước là ai đứng giữa đường hét lớn Lê Hoàng Bảo Lâm Cậu sẽ bị nghiệp quật vì sự lạnh lùng này rồi sẽ chẳng ai thích Cậu đâu…bây giờ Cậu tự vả vào mặt mình sao?”

“Tôi…Đó là ngoài ý muốn thôi mà…Cậu có cần phải nhớ lâu như vậy không?”(mới hôm qua thôi mà An Nhi:v)

“Xin Lỗi…Tôi không có hứng thú với chuyện yêu đương!Đừng thích Tôi làm gì cho mệt!Về lớp đi Cô giáo đang hỏi đó!Tôi về lớp trước đây!”.Cậu nói rồi ngoảnh mặt đi về lớp không để ý đến cảm xúc của Cô

“Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu Bảo Lâm”.Cô nhìn theo bóng dáng Cậu trầm lặng nói khuôn mặt có chút buồn nhưng lấy lại tinh thần rồi đi về lớp

“Thưa Cô…cho Em vào lớp ạ”

“An Nhi Em đi đâu vậy?”

“Dạ…Em có chút việc bận nên vào muộn…Em xin lỗi vì chưa xin phép Cô mà đã vào lớp muộn ạ”

“Không sao đâu thôi Em vào lớp đi “

“Vâng”.Sau khi Cậu vào lớp một lúc thì Cô cũng đi về lớp xin phép Cô rồi lấy lại tinh thần mà quan tâm vào việc học.Về đến chỗ Cô lướt nhìn sang Cậu nhưng Cậu cũng chẳng quan tâm gì đến Cô cả

– ————

“Cậu vừa đi đâu vậy An Nhi”.Kết thúc mấy tiết học Phương Anh cùng Cô đi ra cổng trường thấy Cô khuôn mặt không vui nên nhìn Cô

“Tớ…Tớ nói cho Cậu một bí mật Cậu đừng nói cho ai nhé”

“Được Tớ hứa”

“Thực ra…Hôm nay lúc vào lớp muộn Tớ ở trên sân thượng đợi Bảo Lâm…Tớ đã nói Tớ Thích Cậu ấy”.Cô đắn đo suy nghĩ rồi nhìn Phương Anh cười

“Cái gì?…nhưng Cậu mới quen Bảo Lâm thôi mà?”Phương Anh tròn mắt nhìn Cô

“Thực ra lần Tớ đến nhập học vô tình đụng trúng Bảo Lâm rồi thích Bảo Lâm từ đó”

“Rồi…Bảo Lâm trả lời Cậu sao?”

“Bảo Lâm nói:Tôi không có hứng thú với chuyện yêu đương!Đừng thích Tôi làm gì!”

“Lần trước Thu Nga cũng tỏ tình với Bảo Lâm Cậu ấy cũng từ chối như vậy”

“Hazzz…Yên tâm Tớ sẽ không bỏ cuộc đâu!Tớ sẽ bám lấy Bảo Lâm cho đến khi Bảo Lâm động lòng thì thôi”.Cô nhìn Ngọc khuôn mặt đấy khẳng định

“Tớ sẽ ủng hộ Cậu!Thôi chúng ta đi về thôi”

“Được”

“Cậu đợi ai sao?”.Cô và Phương Anh đi tới cổng thì bỗng dưng Cô dừng lại khiến Phương Anh khó hiểu

“Phương Anh hôm nay Cậu xinh gái vậy giờ Tớ mới nhận ra à nha!Cậu…Cậu về trước được không?Tớ muốn đợi Bảo Lâm”.Cô nhéo má Phương Anh

“Thôi Cậu bớt khen thừa lại đi!Được rồi vậy Tớ về trước đây”


“Bye bye!Mai gặp lại nhé”

“An Nhi Cậu còn chưa về sao?”.Bảo Long cùng Cậu bây giờ mới đi về thấy Cô nên Bảo Long đi gần lại

“Tớ…Tớ muốn đợi Bảo Lâm dù sao nhà chúng Tớ cũng gần nhau”.Cô ngại ngùng cúi thấp mặt xuống

“Ồ…vậy Tớ về trước không cản trở hai Cậu nữa nhé”

“Cậu không về chung sao?”

“Tớ nhớ ra còn có việc gì đó Cậu về cùng Bảo Lâm đi “

“Vậy Tớ về trước nhé”.Cô vui vẻ vẫy tay chào Bảo Long rồi đi nhanh gần với Cậu

“Sao Cậu đi nhanh vậy?”.Cô cũng đâu phải vận động viên chạy đâu mà có thể chạy đuổi theo kịp người đi nhanh như Cậu chứ

“Do Chân dài”

*Lại thêm tính tự luyến sao?* “Cậu với Bảo Long chơi thân lắm sao?”.Đi chung khá lâu nhưng chả ai mở lời gì nên Cô lên tiếng hỏi đại vài câu

“Ừ”

“Vậy sao Cậu lạnh lùng với Bảo Long vậy?”

“Tính cách Tôi thế”

“Mai chúng ta đi học cùng được chứ?”

“Không muốn”

“Cậu không thể bỏ những từ lạnh lùng đó đi nói chuyện vui vẻ hơn được sao?”

“Tôi phát hiện ngoài hay ngắm Tôi với hay đụng trúng lưng Tôi Cậu còn là người thích quan tâm đến chuyện người khác nữa”

“Tôi chỉ thích quan tâm đến chuyện của Cậu thôi Bảo Lâm”

“Tùy Cậu!Về đi tới nhà rồi kìa”

“Mai chúng ta đi học chung nhé!Bye bye”

“Khôn(không)…”.Cô biết Cậu sẽ từ chối nên nói xong chạy vụt đi mất khiến Cậu không để nói lại được

“Dạ…Cô Chú mới về sao ạ?”- Cô mở cửa đi vào thì thấy Cô Chú cùng Chị Như đang ngồi ở phòng khách nên đi tới lễ phép chào hỏi

“Cô Chú mời về…À An Nhi tối nay chúng ta sẽ tổ chức cho Con một buổi tiệc nhé”.Là Mẹ Chị Như đang ngồi uống trà đứng dậy đi lại nhìn Cô vui vẻ

“Dạ…không cần đâu Cô “. Cô nghe vậy thì xua tay lia lịa vì Cô không muốn làm phiền đến mọi người

“Sao không cần chứ chỉ là bữa tiệc nhỏ coi như để chào đón Con thôi mà chỉ có vài hàng xóm gần nhà chúng ta thôi”.Bố Chị Như nghe Cô nói vậy nhìn Cô cười

“Dạ…Lại làm phiền mọi người rồi”.Cô cũng không muốn họ buồn nên gật đầu đồng ý

“Phiền gì chứ!Cô Chú coi Con như Con ruột mà,Con lên phòng chuẩn bị cho tối nay đi nhé”

“Dạ…Nhưng hàng xóm nhà mình có nhiều người không ạ”.Cô định đi lên phòng nhưng nghĩ ra điều gì đó nên dừng lại nhìn Cô Lệ( Mẹ Chị Như tên là Lệ nhé).Một phần nữa là Cô không thích đến chỗ đông người

“Không nhiều đâu chỉ có gia đình nhà Bảo Lâm đối diện nhà ta với gia đình nhà Thu Nga gần nhà chúng ta thôi.Nghe nói Con học cùng lớp với hai đứa đó sao?”( Vì Chị Như đã kể cho Bố Mẹ nghe Cô học cùng lớp với Bảo Lâm và Thu Nga nên Mẹ Chị Nga biết)


“Vâng…Nhưng Cháu với Thu Nga không thích nhau nhỡ ảnh hưởng đến Cô Chú thì sao?”

“Ghét nhau sao?Sao lại như vậy?”.Bố Chị Như lên tiếng khó hiểu

“Tại nhỏ đó chê An Nhi mặc đồ quê mùa còn gây sự với An Nhi nữa”.Chị Như nhìn Bố Chị nói,Chị cũng chẳng ưa nổi cái con nhỏ đó

“Không sao đâu Con cứ lên chuẩn bị cho tối nay đi!Còn mọi chuyện để Cô Chú lo”.Cô Lệ nhìn Cô cười như đã có kế hoạch gì đó

“Vâng…Vậy Cô Chú ngồi uống trà!Cháu xin phép lên phòng ạ”.Cô cười nhìn Cô Chú rồi lên phòng

“Con lên với An Nhi nhé Bố Mẹ ngồi nói chuyện đi”.Chị Như nhớ ra điều gì đó rồi xin phép đi lên phòng Cô.Bố Mẹ Chị gật đầu

“Em thấy hay là chúng ta nói An Nhi là Con của chúng ta mới đi du học về được không Anh?Em không muốn ai khinh thường Con bé cả!”.Thấy Chị Như với Cô đi lên phòng rồi nên Cô Lệ quay lại nhìn Chồng Mình nói khuôn mặt đầy kiên quyết

“Được thôi…Tùy Em Anh nghe Em mà!”.Bố Chị Như vui vẻ gật đầu(mọi người hiểu gia đình mà Chồng sợ Vợ thì như thế nào rồi chứ)

– ———

“Sao rồi con tim đã dung động thật rồi chứ?”.Thấy Cô đi lên phòng nằm ủ rũ trên giường Chị Như vui vẻ đi lại

“Em…Em tỏ tình với Bảo Lâm rồi Chị”.Cô nghe tiếng Chị thì ngồi dậy nhìn Chị thẳng thắn nói vì Cô biết với Chị chẳng có gì cần giấu cả

“Sao cơ?Em…Em tỏ tình rồi?”.Chị nhìn Cô như không tin vào những gì mình nghe thấy

“Vâng!Người ta nói cao thủ không bằng tranh thủ mà Chị!”

“Rồi…Bảo Lâm nói sao”

“Bảo Lâm từ chối Em rồi!Bảo Lâm nói không có hứng thú với chuyện yêu đương còn nói Em đừng thích Bảo Lâm làm gì!”.Cô nhìn Chị Như nói khuôn mặt vẫn ổn không có chút thay đổi mặc dù bị từ chối nhưng Cô lại thấy như vậy rất tốt chứ cứ tỏ tình cái đồng ý ngay thì nhàm chán chết

“Em…Em có buồn không?”

“Có một chút nhưng Em sẽ không bỏ cuộc đâu Chị”

“Chị sẽ ủng hộ Em!Thôi Em nghỉ ngơi rồi chuẩn bị cho tối nay đi nhé!Chị về phòng đây!”

“Vâng”.Nói xong Cô nằm dài ra giường vì mệt mỏi nên say vào giấc ngủ

– ———

“Bảo Lâm…Tối nay gia đình chúng ta sẽ sang bên nhà Cô Lệ để dự tiệc nhé!”.Cậu đang ở trong phòng đọc sách thì có người đi vào nói giọng nhẹ nhàng ấm áp

“Nhưng…Hay Bố Mẹ sang nhé!Con…Con còn phải học nữa”.Cậu nhìn lại Mẹ,Cậu cũng không quen với chỗ đông người

“Không được!Con phải đi vì còn có nhiều người khác nữa!”.Giọng Mẹ Cậu cương quyết

“Vâng”.Mặc dù Cậu chẳng muốn nhưng cũng gật đầu đồng ý vì không muốn làm Mẹ buồn

– ————-

7h tối

“An Nhi…Con chuẩn bị đi khi nào Chị Như lên gọi thì Con xuống nhé”.Cô lệ đi lên gõ cửa vọng vào


“Vâng ạ”

“Chào Anh Chị!Mời Anh Chị vào nhà ngồi uống trà”- Bố Mẹ Chị Như cùng nhau đi ra cửa đón tiếp khách là Bố Mẹ Bảo Lâm đến

“Chào Anh Chị!Chào Cô ạ”- Bố Mẹ Bảo Lâm nhìn Cô Lệ cười,Bảo Lâm cũng lễ phép chào hỏi

“Chào Anh Chị!Chào Bố Mẹ Bảo Lâm mọi người đến lâu chưa?”- Hai gia đình đang nói chuyện vui vẻ,gia đình Thu Nga đi tới vui vẻ chào hỏi mọi người

“Chào Cô!Bảo Lâm Cậu cũng đến sao?”- Thu Nga lễ phép chào hỏi rồi nhìn sang Bảo Lâm cười

“Ừm”.Cậu nãy giờ im lặng dửng dưng lên tiếng

“Thôi mọi người đi vào nhà đi”- Bảo Lâm lên tiếng phá tan bầu khí vui vẻ Mẹ Bảo Lâm chỉ biết nhìn Bố Mẹ Thu Nga cười trừ.Thấy vậy Bố Chị Như lên tiếng mọi người nghe vậy cũng vui vẻ gật đầu

“con đừng có mà phá đi bầu không khí vui vẻ này ở nhà Cô Lệ nhớ chưa?”.Bảo Lâm đang định đi vào cùng thì bị Mẹ kéo lại đe doạ

“Vâng”.Cậu gật đầu rồi cùng Mẹ đi vào

” Chào Cô Chú!Mời Cô Chú uống trà ạ!”.Thấy mọi người đi vào Chị Như lễ phép chào hỏi rồi đứng sang gần phía Bố Mẹ

“Chị Lệ hôm nay nhà Chị có chuyện gì vui sao mà sang trọng vậy?”- mọi người đi vào phòng khách ngồi Mẹ Bảo Lâm lên tiếng

“Cũng không có gì chỉ là muốn giới thiệu với mọi người một thành viên mới trong nhà thôi”-Bố Chị Như vui vẻ

“Lệ Như…Con lên gọi Em xuống đây”- Mẹ Chị Như ngoảnh mặt về phía Chị Như vui vẻ nói

“Vâng”

“Em của Như sao?Chị Lệ…Chị còn có Con sao?”- Nghe Cô Lệ nói vậy mọi người ngạc nhiên nhìn nhau,Mệ Thu Nga ngạc nhiên lên tiếng

“À…Ừm…”- Cô Lệ gật đầu xem ra chưa muốn nói rõ mọi chuyện vì Cô chưa xuống thì phải

“An Nhi…Em chuẩn bị xong chưa”.Chị Như gõ cửa rồi đi vào phòng Cô

“Rồi Chị ạ…Nhưng Em thấy bộ đồ cứ sao sao ý”- Cô thấy Chị Như đi vào thì đi gần lại vẻ hơi buồn vì Cô chưa quen cách mặc đồ trên đây cho lắm

“Không có sao đâu Em!Đẹp lắm!Thôi chúng ta đi xuống đi mọi người đang đợi rồi”.Chị Như đi lại xoa đầu Cô

“Vâng”

“Con bé xuống rồi kìa”.Cô Lệ vui vẻ nói rồi nhìn về phía cầu thang Cô cùng Chị Như đang đi xuống

“Đó không phải là…An Nhi sao?”.Thu Nga nhìn theo mọi người thì sững người không phải con nhỏ Thu Nga chê quê mùa sao lại ở nhà sang trọng như vậy?.Cũng đúng gia đình nhà Chị Như cũng giàu có chẳng kém gì gia đình Bảo Lâm và gia đình Thu Nga cả.Hôm nay Cô ăn mặc khác hẳn chiếc váy trắng trễ ở phần vai ngắn ngang ngửa đầu gối đi đôi giày cao gót trằng cùng màu với chiếc váy phần tóc dài ngang ngửa vai được làm sóng nhẹ nhàng môi tô chút son khiến Cô như một người khác nhìn sang chảnh hơn so với trước mà ở quê Cô chưa ăn mặc như này nên cũng có chút không quen

“Dạ…Cháu Chào Cô Chú!”- Cô cùng Chị Như đi gần về phía mọi người đang uống trà vui vẻ lễ phép nhìn sang Thu Nga khuôn mặt không ưa cho lắm nhưng nhìn sang Cậu lại vui vẻ lạ thường

“Giới thiệu với mọi người đây là An Nhi Con của chúng tôi Nó mới ở Mỹ chuyển về đây”- Cô Lệ với Bố Chị Lệ đi lại chỗ Cô vui vẻ nói cười nhìn mọi người

Ơ .Cô ngạc nhiên khi Cô Lệ giới thiệu Cô với mọi như vậy nên nhìn Chị Như khó hiểu.Chị Như nhìn Cô lắc đầu không muốn Cô chen vào cuộc nói chuyện của mọi người vì Chị biết tính Cô hay thật thà sẽ nói ra sự thật

“Anh Chị có hai đứa sao?Sao từ nhỏ Tôi chỉ thấy mỗi Lệ Như ở trong nhà này vậy”.Mẹ Thu Nga lên tiếng có phần nghi hoặc

“Là vì An Nhi sinh ra đã ở bên Mỹ để học bây giờ cũng lớn rồi nên Nó muốn về đây để học tập nên chúng tôi quyết định cho Nó về đây”.Cô Lệ vui vẻ

“Sinh gái giống Mẹ ghê”.Mẹ Bảo Lâm nhìn Cô cười

“Cảm ơn Cô ạ”.Cô nghe vậy vui vẻ lễ phép

“Thôi mời mọi người vào trong ngồi vừa ăn vừa nói chuyện”.Bố Chị Như vui vẻ lên tiếng

“Vâng”

– ————

“An Nhi Cháu về đây đã đi học chưa?”.Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện Bố Bảo Lâm vui vẻ lên tiếng

“Dạ Cháu về đi nhập học rồi ạ!”


“Vậy Cháu có học chung với Thu Nga nhà Cô không?”

“Cháu học cùng Thu Nga với cả Bảo Lâm nữa ạ”.Cô vui vẻ cười rồi nhìn sang Bảo Lâm

“Cậu rõ là con của gia đình có điều kiện sao hôm đi nhập học lại ăn mặc quê mùa như vậy?”.Thu Nga bắt đầu giở giọng lên tiếng không tin Cô là con gái nhà giàu có

“Thu Nga”.Bố Thu Nga nghe Thu Nga nói chuyện như vậy thì tức giận nên lườm nhỏ đó

“Quê mùa sao?”.Mẹ Thu Nga lên tiếng có chút vui mừng thấy từ kia Cô xuất hiện cách nói chuyện có vẻ Mẹ Thu Nga cũng chẳng thích Cô cho lắm

“À…Tớ là ăn mặc giản dị chứ không phải quê mùa,vả lại là đến trường để đi học chứ đâu đến trường để trình diễn thời trang đâu mà phải ăn mặc sang chảng chứ”.Cô cười cười nhìn Thu Nga dành cho nhỏ cái nhìn không cảm tình

“Cậu….”.Thu Nga cứng họng không nói lại được

” Nào nào thôi có gì nói sau mọi người ăn đi đồ ăn nguội hết rồi “.Bố Chị Như lên tiếng, khó xử vì bầu không khí ngột ngạt này

“Chúng tôi mới mọi người một ly”.Mẹ Chị Như cầm ly rượu vang thơm gất gây lên vui vẻ.Mọi người cũng cầm ly rượu vang lên vui vẻ riêng chỉ có Chị Như Cô và Hai người kia là uống nước hoa quả.Sau đó mọi người vui vẻ nói chuyện chủ đề khác Cô thỉnh thoảng lại nhìn sang Cậu cười,Cậu đôi khi bắt gặp ánh mắt Cô thì chau mày nhìn Cô

– —————-

“Mọi người bàn chuyện về làm ăn vậy Cháu xin phép ra ngoài một chút ạ”.Bảo Lâm thấy mọi người đang nói chuyện mà cái chuyện đó Cậu chẳng hiểu gì nên đứng dậy xin phép mọi người

“Nhớ quay lại sớm đó”.Bố Cậu lên tiếng

“Vâng”

“An Nhi hình như Chị để quê đồ ở ghế đá ngoài sân Em ra lấy giúp Chị nhé”.Chị Như thấy Cậu đi ra thì vui vẻ nhìn sang Cô

“Vâng…Vậy mọi người nói chuyện đi ạ!Cháu xin phép!”.Cô nhìn Chị Như gật đầu rồi xin phép đứng dậy

“Đi nhanh rồi quay lại nhé Con”.Mẹ Chị Như vui vẻ nhìn Cô

“Vâng”

“Chị không có quên đồ đâu…Em ra đó với Bảo Lâm đi”.Cô đi ngang qua chỗ Chị Như thì bị Chị Như kéo tay lại nói nhỏ vào tai.Cô nghe vậy hiểu ý nên gật đầuvui vẻ rồi đi ra

“Bảo Lâm…!A”.Cô đi ra sân thấy Cậu đang đi nên gọi nhưng Cậu chẳng có ý định ngoảnh lại Cô vội chạy theo nhưng không ngờ Cô chưa mang giày cao gót quen nên bị trẹo chân ngã

“Có sao không?Đã không mang giày cao được thì đừng có mang thích thể hiện sao?.Cậu thấy vậy thì đi lại khuôn mặt vẫn lạnh lùng không thay đổi chút nào

“Cậu…Cậu tưởng Tôi muốn sao Tôi chỉ là không muốn Cô Chú mất mặt thôi”.Cô bực mình Cậu không quan tâm Cô thì thôi còn mắng Cô thêm

“Đứng dậy được không?”

“Hay Cậu bế Tôi sang ghế đá ngồi đi”

“Cậu mơ sao”.Miệng thì nói không nhưng rồi Cậu cùng bế Cô ra chỗ ghế đá ngồi.Cô thì giật mình Cô chỉ là nói vui thôi mà không ngờ Cậu lại bế Cô thật khiến Cô cứ đơ người trái tim cứ đập loạn xạ lên

“Ngồi yên đó”

“A”.Cô giật mình mới đặt mông ngồi xuống ghế đá Cậu đã nhìn chân Cô rồi cạch một cái

“Cậu xem còn đau không”

“Hình như không đau nữa Cảm ơn Cậu nha”

“Không có gì”

“Cậu định đi đâu sao?”.Thấy Cậu đứng dậy đi ra gần ngoài cổng nên Cô cũng gọi vọng theo

“Đi hóng gió”.Dù gì giờ Cậu về nhà cũng nhàm chán nên đi hóng gió chút cũng được

“Tôi đi cùng Cậu”

“Tùy Cậu!”

k


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.