Làm Vợ Anh Nhé ! Nhóc Con

Chương 4: Thân mật


Bạn đang đọc Làm Vợ Anh Nhé ! Nhóc Con: Chương 4: Thân mật

Ánh sáng len lỏi qua tấm rèm cửa…chiếu vào nơi hai bạn chẻ đang ngủ. Hắn dụi dụi mắt tỉnh dậy, cảm thấy có vật gì nằng nặng đang đè lên tay mình…thì ra là nó…
Đêm qua, hắn đã tỉnh, cũng đỡ sốt hơn…hắn nhìn xung quanh thấy nó đang ngồi ngủ bên cạnh mình. Hắn nhìn nó chằm chằm, rồi bất giác nở một nụ cười thật ấm áp. Hắn ngồi dậy, lại gần rồi bế nó lên giường nằm. Trông nó ngủ xinh nư thiên thần luôn…hắn cứ đứng ngắm mãi, rồi từ từ cúi xuống khuôn mặt xinh đẹp của nó…đặt lên trán một nụ hôn ( Au: đi chết đây)
Hắn cũng từ từ nằm lên giường rồi thiếp đi luôn…
*Hiện tại*
Nó đang ngủ, bỗng choàng dậy, nhìn đồng hồ ” Chết rồi..hôm nay phải đi học”
Nó bật dậy rồi nhìn quanh, không thấy hắn đâu. Nó chạy vội vào nhà tắm, thay đồ đi học rồi lao xuống dưới nhà…Hắn đang chuẩn bị đò ăn sáng…( Oa!! Người đàn ông lí tưởng) Nó thở phào nhẹ nhõm khi thấy hắn…( tưởng bị bắt cóc rồi à??)
Hắn quay lưng lại thấy nó, vội lên tiếng:
– Cậu ăn sáng nhanh còn đi học? *nhẹ nhàng*
Nó không nói gì, chỉ lặng lẽ tiến đến gần hắn, đặt tay lên trán hắn…trái tim ai đó như đang đập nhanh nhất có thể, 2 má đỏ lên, nó hạ tay xuống, nhẹ nhàng nói:

– Hết ốm rồi đấy, công tui chăm sóc cậu cả đêm cơ mà!
– Cám ơn cậu nhiều lắm! *hắn mỉm cười*
– Không có gì hết…-nó không dám nhìn hắn, sợ lại bị hút hồn trước nụ cười ấm áp đó.
Cả 2 im lặng ngồi ăn, chợt nó lên tiếng:
– Này! Mà tại sao cậu lại sốt cao vậy??
– Chắc tại đêm qua tôi chờ cậu…* vẫn ăn ngon lành*
– Chờ tui? Wae? * thắc mắc*
– Thì tôi thích vậy mà…có gì hơm? *mặt câng*
– Đúng là đồ ngốc, trời lạnh thế mà cậu chờ tôi cả buổi, ngốc như con heo luôn *tức tức* ( em ý xót kìa)

– Ế, cậu đang xót tôi đấy à???
– Hứ, ai thèm…*đỏ mặt*
Bị bắn trúng tim đen, nó không dám nói chuyện với hắn nữa. Hắn lái xe chở nó đi học nhưng nó hổng chịu..dăng co mãi, cuối cùng hắn vứt nó lên xe cho khỏi ho he gì nữa luôn ( đồ bạo lực)
Đến trường, hắn và nó luôn gây sự chú ý cho tất cả mộ người, bao nhiêu nữ sinh đau khổ vì hắn và nó đi chung xe..( ÔI!! Tội nghiệp mấy bé…hoa có chủ rồi đấy nha, đau khổ cái đếch gì). Hắn vừa đi vừa tủm tỉm nhìn nó cười. Nó thấy khó chịu vô cùng, quát:
– Cậu bị khùng hả, nhìn tôi hoài zậy? * nóng chòng già đấy*
Hắn không nói gì, xỏ tay vào túi lại tung tăng đi bên cạnh nó ( còn đâu là hình tượng coolboy nữa). Nó và hắn cứ tiếp tục đả kích nhau, nhưng 2 đứa nó không biết rằng có một ánh mắt hình viên đạn đằng đằng sát khí nhìn tụi nó. Đó là đứa nào? *hồi sau sẽ rõ*
Nó và hắn càng ngày càng thân nhưng cứ ở gần nhau lại *như chó với mèo*, nó cũng không vừa mà hắn cũng không vừa, chỉ có thi thoảng ” Mặt Trời mọc đàng Tây” thì 2 anh chụy mới có vẻ hơi *sến sến*, ví dụ như:
– Bạn thân iu, lấy tôi cốc nước đi..!! *nó chu mỏ ra*. Hắn lững thững, xuống bếp lấy nước đem lại cho nó:
– Nè, của bạn iu đây ^^…” Uống cho nhìu zô rồi sặc mà chết luôn đi nhá” (nói nhỏ)
– Thanh kiu nhá, iu thèng bạn quá ^-^…- phải bà hông Như.
Hắn cười tươi như hoa, lầm bầm: “Yêu tui hả, yêu mà sao đánh bầm dập hết òi nè” *mếu*
À ha…chả là đang trong giờ ăn lúc nãy, hắn cứ ngồi chọc chọc nó, làm nó tức muốn chết luôn, lao vào đánh túi bụi, hậu quả là hắn thương tích đầy mình và còn phải làm “osin” cho nó…không nó đánh tơi bời. ( Ngu quá! Có võ mà hổng đánh lại hả?)…chắc tại…sợ nó chớ gì? ^^ Đúng là thương “VỢ” có khác…bái phục…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.