Bạn đang đọc Ký ức đẫm máu – cô nhóc hai mặt – Chương 26
10 phút sau, hai chàng Phong/Tử uể oải xuống, Gia Kiệt thì…khó hiểu – Đệt, thơm thế !_ Thiên Tử
– Hôm nay sao nhà thơm phức thế_ Vũ Phong cười
– Nhà bếp lên tay nghề đột xuất àh_ Gia Kiệt (lại khó hiểu)
Thế là 3 chàng đi thẳng tới bàn ăn…
nó bưng lên mỗi người một tô bún bò Huế.
– Băng? Món này là em nấu?_ Vũ Phong hỏi
– Vâng!_ nó
“Cô ta làm thiệt, tưởng mua chứ”
– Em ăn chưa_ Gia Kiệt cười hiền
– Chưa đói! chưa muốn ăn_ nó lắc đầu nói lễ phép
– Có bỏ gì vào trong không?_ Thiên Tử nghi
– Có_ nó trả lời thật lòng
– Hảaa_ 3 anh đồng thanh
– Gia vị và những thứ cần thiết ón này…Và…_
– Và…_ lại đồng thanh
– Gia Kiệt thì nhiều rau hơn tại ảnh thích ăn rau. Vũ Phong nhiều tương ớt vs thịt sườn.
– Còn tôi?_ Thiên Tử
– Con khỉ ko bị gì_ nó nói tuy vẫn lạnh như băng nhưng có chút đùa
– Cô!!_
– Thôi mà! Mới sáng sớm, không ăn là nguội đó_ Vũ Phong giải vây
Sau khi ăn thử “wat the? Cái gì thế này!! một cô nhóc mà có thể nấu ra món ngon như thế này ư? Khó tin quá, cỡ này chắc cũng hơn đầu bếp thượng hạng. Không thể coi thường nhóc này đc”
Sau một lúc nhét nguyên liệu vào bao tử
Gia Kiệt: 2 tô lớn, một tô nhỏ
Thiên Tử: 3 tô lớn và hai tô nhỏ= 4 tô
Vũ Phong: – Còn nhiêu anh quất hết!!
No nê, nó hỏi ba người
– Đi học?_ nó (hôm nay thứ hai)
– Nghỉ lễ một tuần_ Thiên Tử
– Oh_ nó nói, khuôn mặt có chút vui
Hai ngày sau.. (Chí choé, nũng nịu,…vẫn bình thường. Nhưng Thiên Băng đã đem đến cho từng người một cuộc sống “gia đình” mà bao lâu nay đã chợt quên đi cảm giác đó)
– umm…Phong…ca_ nó lắp bắp hỏi
– Ừ…Hả!!_Vũ Phong có chút ngượng khi nó gọi “kính ngữ” đối với tên của anh
– Đi Siêu Thị ?_ nó
– Siêu Thị? ê, đó là cái gì_ Vũ Phong
– Store thì phải.._ Thiên Tử cũng ngơ
– Ngu! Hai thằng mất gốc. Siêu Thị là Market(Supermarket) mới đúng_ Gia Kiệt_ Để anh chở em đi
– Ê ê, bé “Ice” hỏi tao mà, tao chở chứ !_ Vũ Phong dành
– Tao nói trước, tao chở_ Gia Kiệt
– Tao nói là tao C-H-Ở_ Vũ Phong nhấn mạnh
– Tao chởởởở_ Gia Kiệt
– THÔIIIII_ Thiên Tử can
– Mày TRÁNH RA_ hai người xô Thiên Tử ra, nhưng mất đà xô lộn Thiên Băng! !
– Chết! nhóc có sao không?_ Vũ Phong đỡ nó dậy
– Tại mày đó_ Gia kiệt lo lắng, xem nó có bị gì không
– Ai nói tại tao! Tại Mày_ Vũ Phong
TTHHÔÔII_ Nó nói lạnh lùng
Cả ba người rùng mình nhìn nó
– Không đi nữa_ nó bực mình bỏ đi
…
– Chết chưa, làm người ta giận rồi kề_ Thiên Tử trêu
..
– Thiên Băng àh
tụi anh xin lỗi mà! Đừng giận nữa_ hai chàng kia kéo nó lại rồi hối lỗi
Im lặng ngó chỗ khác
– ummmm…Hay là..hay là mìn đi chung một xe đi ha?_ Gia kiệt nảy ý
– ờ ờ…Đúng rồi! Đi chung đê. _ Vũ Phong cũng hùa theo
…..(mong đợi)
– Đi_ nó
– Yehhh_ chỉ cần câu nói của nó thôi mà lòng như từ địa ngục lên thiên đàng. (Tg: zời ạh, tủi trẻ ngày nay/ tụi hắn: bộ bà già quá/ tg: ô hô, tui dưới tủi vị thành niên àh nha)
– Đợi tụi anh tí, xuống liền àh_ hai caca nói xong rồi lôi Thiên Tử lên lầu chuẩn bị
– Ểhhh! ! Tao nửa hả, tao đâu muốn!! Thả tao raaaa_ Tử ca la hét thảm thiết nhưng đấu mắt với 2 người kia thì thua là cái chắc.
Nó cũng đi lên thay cái quần jean đen với chiếc áo thun cổ trái tim màu đen trắng sọc, tóc tết rồi cột một bên át. Nó đi xuống cũng là lúc mấy chàng kia cũng xuống..mang đậm phong cách nam tính và linh hoạt. 2 người tươi rói, 1 người hằm hằm.
1 phút trôi qua…
nó quơ quơ tay trước mặt từng người rồi nhăn mặt, nó dính gì sao mà nhìn dữ thế? @@
-Đi chưa_ nó hỏi
– Ơ…àh….Đi thôi_ Gia Kiệt nói rồi vỗ lưng 2 thằng kia
Trong xe, đáng lẽ ngồi trên nhưng Thiên Tử muốn ngồi ở dưới….thế là nó bị ép, một bên là Gia Kiệt, một bên là Vũ Phong và Thiên Tử. Ông tài xế cười : “đúng là tuổi trẻ”. Không khí bắt đầu ngột ngạt khi nhân vật chính không chịu mở miệng.
– Ờ…Thiên Băng này! Em muốn làm gì không?_ Gia Kiệt hỏi
“Làm cái gì àh?” Nó
Sau vài giây, nó gật đầu rồi ngó qua Vũ Phong, chỉ tay vào Thiên Tử đang dựa đầu ngủ. Nó lấy cái cặp trắng nhỏ của nó ra, đưa cho Vũ Phong với Gia Kiệt xem.
– Bút Màu àh…_ hai anh kia nói khẽ rồi cười gian
Nó gật đầu
– em đúng là thông minh!_ Vũ phong khen
..sau 3 phút hì hục
– khắc khắc..nhìn mặt nó ngu quá…!_ Vũ Phong bụm miệng nói
– Xuống sắc quá! Băng àh, em vẽ đẹp lắm_ Gia Kiệt khen
Nó trầm ngâm nghĩ thêm cái gì nữa rồi…
– Ahhh? em làm gì thế nhóc con_ Gia kiệt bổng la lên rồi bụm miệng lại
– 3 sợi tóc_ nó nói rồi lựa lựa tóc
Vũ Phong cũng tham gia
_ahhh/áhhhh/thằng tèo, mày định ám sát tao hả, ba cọng thôi mà làm gì nắm một chùm thế@@/ _
– Ai nói mày. phải như thế thì nhóc con mới lựa được. Phải không bé “Ice”_ Vũ Phong nói……nó thấy cũng đúng….gật nhẹ đầu.
thế là đồ nghề mới đã chuẩn bị xong. nó cuối xuống dưới cằm Thiên Tử…lo cái lỗ mũi. Gia Kiệt một tai bên phải, Vũ Phong một tai bên kia.
1….2….3 GAME START ! ! !
AHHHH ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! QUỷ ThẦN ThIên ĐỊA Ơi..! nhột, NHỘT…NGỨA QUÁ. Sao tai với mũi đều ngứa thế này.
Hahaaahaaaa!_ mấy anh kia nhìn bộ mặt của Thiên Tử thì dở khóc dở cười
Thiên Tử ngó tụi hắn, rồi quay qua ngó Thiên Băng khó hiểu.
Nó đưa cho anh cái gương….
AHHHHH ! ! ! ! ! ! ! Nhan SẮc CủA tÔI. Sao Nó Giống Khỉ đột lai Tinh Tinh thế Này?_ Thiên Tử la ó, thương tiếc cho khuôn mặt của mình
Anh nào anh nấy tự động bụm miệng quay qua chỗ khác cười. Nó thì vẫn tỉnh bơ.
– Là Cô làm phải không_ Thiên Tử đổ
– Nè nè, ko phải nó đâu_ hai anh kia can “sao thằng này cứ kiếm chuyện với “nhóc con” thế này”
Nó ko chịu thua, đưa tay kia lên bóp mũi Thiên Tử.
Lúc ko cảnh giác, thế là Thiên Tử bị bóp đến nỗi nổi gân xanh trên mặt, nó thì chỉ nhẹ nhàng bóp cho anh nghẹt thở….
THẢ RA…hộc hộc!_ cuối cùng người thua cũng là Thiên Tử, nín thở được 15 giây là kỷ lục của Thiên Tử bây giờ. Nó cười nhẹ thích thú nhưng chả ai nhìn thấy được cả.