Ký ức đẫm máu - cô nhóc hai mặt

Chương 25


Bạn đang đọc Ký ức đẫm máu – cô nhóc hai mặt – Chương 25


Tối
~~Nó không muốn ngủ nên đi dạo quanh sân vườn. Cầm theo cái bánh kem còn trong tủ lạnh ăn. Giữa sân có một cây cổ thụ to, lúc bị Thiên Tử cho ra sân, nó đã trèo lên cây ngủ một giấc =.=
Nó dựa vào gốc cây rồi nhìn lên bầu trời đêm đầy sao.
– Sao không ngủ_ tiếng nói từ trên cây vọng xuống.
Im lặng
~~-Tui hiền àh nha_ Thiên Tử nhảy xuống.
Lại im lặng
~~- Trên đó có gì mà nhìn_ Thiên Tử hỏi.
– Ánh sáng_
nói rồi nó đưa tay lên bầu trời sao như muốn lấy từng vì sao xuống.
– ukm….Im lặng
Cô biết không? Ở trên đó…
– Không!_ nó (tỉnh bơ)
– Hả!!_
– Tôi không biết_ nó
– Cô!! Không chấp cô nữa_ Thiên Tử bực.
Im lặng

– Bây giờ có mún nghe không?_ Thiên Tử.
– Nghe_ nó
– ummm….trên trời sao đó, vì sao sáng nhất là ba tôi đó_ Thiên Tử nói. Anh cũng ko hiểu tại sao mình lại nói với Thiên Băng chuyện này. “”
– Tại sao_ nó
– Ừ…thì…ba tôi…qua đời rồi_ Thiên Tử nói rồi đượm buồn.
Nó đứng dậy, phủi phủi cái quần thun dài sau khi nghe Thiên Tử nói câu đó.
NÈEEEEE!!!!!!!!!_ Nó hét lên trời
– Cô bị Chạm Mạch hả? Làm cái quỷ gì thế!_ Thiên Tử quát nó
GỬI VÌ SAO SÁNG NHẤT ! ! CON TRAI ÔNG BÂY GIỜ ĐÃ TRƯỞNG THÀNH RỒI, ĐỪNG LO NHÉ ! ! !_ nó vặn hết tông hét lên.
Thiên Tử sửng sốt nhìn cô gái trc mặt.
ĐIÊN ĐIÊN, NÓNG TÍNH,NÓI NHIỀU(anh nóng rồi nha)VẬY CHỨ TÂM ĐỊA TỐT LẮM_ xong, nó ngồi phịch xuống thở mệt vì hét.
….Im lặng
– Bất ngờ đấy! Nhưng không vì vậy mà tôi tha cho cô đâu_ Thiên Tử nói rồi quay lưng lại bước vào nhà_ Sáng mai, cô nấu bửa sáng!!
Anh đã cười, ngoài cười với mấy caca và ba nuôi ra. Đây là lần đầu tiên anh cười vui vẻ như vậy bởi một hành động ngốc nghếch điên rồ của một cô gái.
Nó ngồi một lúc rồi đi vào trong.
“Biết ngay là cho người hầu nghỉ hết rồi mà, từ giờ tới lúc mình rời khỏi đây..mình có nên lấy bằng người hầu chuyên nghiệp không nhỉ”
Trên phòng bây giờ rất là trống, vì nó chưa có dọn đồ của mình vào gì cả. Lúc này, nó lại sắn tay áo lên làm việc (1:00 sáng). Nó sơn, nó quét ngay cả lau, bưng đồ vào trang trí cho phòng mình cho tới sáng. 3:30 là lúc nó hoàn thành, bước vào phòng vệ sinh, nó tháo lớp da mặt nạ ra rồi rửa mặt. Sau khi đeo mặt nạ lại nó mới nhận ra “cái này trắng hơn hùi trc mình giả trang một chút”. Đang ngẫm nghĩ…tự nhiên nó buồn nôn, àh không phải, phải nói là có thứ gì đang làm nó khó chịu. Nó ho, ho nhiều lắm, ho khàn cả họng. Nó nhăn mặt rồi xả nước cái bồn rửa mặt cho xoá tan vết màu đỏ đen ấy đi….nó đã ho ra máu!
Nó chả quan tâm mình bị gì…vì nó đã biết trước. Đây là giai đoạn 1 trong 5

“Ting Ting..Leo gọi…Ting Ting” điện thoại nó chợt reo lên.
[alo]
[bé Băng à! Khỏe không?]
[cũng được]
[ở đó có ai ăn hiếp em không?]
[khụ khụ…không]
[ơ, em sao thế, ho àh]
[em sặc nước]
[nhớ phải giữ gìn sức khỏe.anh sẽ cố làm nhanh công việc rồi về Ok]
[vâng]
[anh phải đi rồi. Vậy thui, bye Bé nha]
[dạ….bye]
Giờ đã là gần 4:00. Nó hơi khó chịu vì phải cư xử như thế này suốt. Dù điều đó ổn, nhưng nó cũng là người..lâu lâu cũng đâu thể kìm nén được cảm xúc.
6:00 sáng, nó đi xuống nhà bếp sau khi giải quyết công việc bang hội trên laptop và tắm rửa thay đồ
*hiện giờ nó đang mặt chiếc áo thun tay dài màu hồng nhạt, quần thể thao đen.
Nó lục hết nhà và chỉ lấy ra những thứ đơn giản ón ăn sáng mình cần nấu rồi bắt tay vào việc.
Sau khi xong việc,
nó lên phòng mỗi chàng vặn vẹo cái gì đó rồi đi ra ngoài *đừng coi thường nó, nó có thế làm cho người ta coi nó như không khí là một chuyện dễ dàng
Nó đứng dưới lầu đếm 10..9..8..7..6..5..4..3..2..1..
RENGGGGG
– Má ơi, động đất cháy nhà_ Vũ Phong
– Cha ơi, sóng thần núi lửa_ Thiên Tử
– Mình nhớ nó reo lúc nãy rồi mà ta_ Gia Kiệt dậy từ lúc 5:45 đi từ phòng tắm ra nhìn cái đồng hồ khó hiểu.
Nó ở ngoài cười thích thú rồi đi xuống nhà với khuôn mặt lạnh lùng…Buổi sáng tươi rói lại bắt đầu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.