Ký ức đẫm máu - cô nhóc hai mặt

Chương 27


Bạn đang đọc Ký ức đẫm máu – cô nhóc hai mặt – Chương 27


Tại siêu thị Super Walmart
– Hey, look at that! Handsome guys (Ê, nhìn kìa! Trai đẹp mày ơi)_
– Oh my, those guysll kill me (Trời ơi! Họ sẽ giết tao mất)
– Theres a girl beside them! So ugly (Có một con nhỏ bên cạnh mấy anh ấy kìa! Thật Xấu Xí!)
– Take a look at yourself again, girls! (Các cô nên nghĩ lại mình đi)_ Vũ Phong nói nửa giận nữa hiền
Nghe thế, mấy chị kia xấu hổ bỏ đi, mấy người hám trai xung quanh cũng tản ra.
Nó vô chỗ đồ ăn, lôi hết những thứ nó cần mua ra
Kẹo đủ loại (vanila, dẻo, socola, bạc hà,…), nước ngọt coca, sprite, bánh mỳ, sửa đủ loại, nước trái cây đủ loại, bánh xốp, bánh quy, bánh gato, bimbim đủ loại (phải cay nhá), yogurt,… xong, nó đi ra tính tiền
– Để anh trả cho_ Vũ Phong nói
– Không thích_ nó trả lời rồi lấy tiền trong ví ra
– Cô có tiền?_ Thiên Tử nghi ngờ
Nó gật đầu
– Sao hôm qua ko đưa tiền bánh?_ anh hỏi

– Leo nói: tiền tôi có thì xử sao kệ tôi, nhưng đụng vào đồ của 7F là Leo trả. Nếu ko đồng ý, Leo sẽ trả cả hai (có nghĩ là đưa tiền cho nó xài luôn)_ nó giải thích rồi bỏ đồ lên quầy tính tiền
– Hey man! Do your business_ Ba chàng nhắc nhở anh cashier (người tính tiền) đang nhìn nó đắm đuối. Ko phai mình anh tính tiền nhìn, mà là nguyên dãy, ai là con trai là nhường cho nó đi trc hết.
Nó bảo mọi người đứng trong siêu thị đợi nó một tí rồi đi ra bỏ đồ vào xe, sau khi nó bước vào lại
– Thiên Băng, mình còn mua gì nữa hả?_ Gia Kiệt
– Vâng, nhưng…là các anh mua_ nó
– Bọn anh!!_ Gia Kiệt ~ Vũ Phong
Nó gật đầu rồi típ tục công việc mua đồ
– Sửa ông thọ, trứng (gà vịt), thịt bò, gạo, nguyên liệu (nêm,đường, muối,…), cá (con nào ngon thì lấy), bún khô phở khô (về nhà luộc), bột (đủ loại), tôm, thịt heo, dầu ăn, dầu hào, tương ớt, nước mắm và blabla
– Tiểu Tổ Tông àh! Em có biết là nãy giờ 2 xe hàng rồi không. Anh biết nhà tụi anh có 8 cái tủ lạnh (4,5 cái mỗi phòng caca…còn lại là dưới bếp và sau nhà, tại để đồ biển ở sau nhà….tươi mát ko hôi)
– Thế mấy người có thể mua mấy thứ này mỗi lúc àh?_ nó hỏi
– Mỗi lúc? Tất nhiên là ko, tụi tui toàn nhờ….ờh thì_ Thiên Tử cao giọng rồi xuống ngay lập tức
– Thế nào? Người hầu đâu..Sao ko nói hết câu_ nó lạnh lùng chế giễu
Mua xong, Gia Kiệt và Vũ Phong đang bỏ đồ vô xe thì một nhỏ bước tới…
– Mấy anh 7F phải hông zợ!_ nhỏ ỏng qua ỏng lại chào lễ phép
– Không phải? Lộn người cmnr_ mấy boy nhà mình phớt lờ ả
– Xời ạh, mấy anh cứ nói quá, Em là Hải Vy mà sao ko nhận ra mấy anh được_ Hải Vy che miệng cười cười
Nghe đến câu đó…mấy anh dừng tay lại
– Ồhhh! Là Hải Vy, Hải Vyyyyyy em của Hải Yếnnnn phải hông_ Vũ Phong nói mà như muốn cưa nhỏ đó ra làm hàng trăm mảnh
– Dạ vâng..~~_ nhỏ đáp lại
– Thế thì cô tới số rồi….BỐPPP!!!_ Gia Kiệt nói rồi tát ả một bạt tai
– Ơ…anh Kiệt, Sao anh tát em_ ả ngồi vạ, đầm đìa nước mắt
Vừa lúc đó…
– Con nhỏ Vy! Mày làm gì ở đó thế hả!_ một giọng sư tử nỗi lên

– Ơ…là mấy anh 7F! Hải Yến chào mấy anh ạ_ ngay lập tức, cư xử lại đúng cách một cô bé “hiền thục”
– huhuhuuu, chị ơi. Mấy anh ấy tát em_ Hải Vy chạy tới méc chị
– Mày làm ơn tránh ra coi” Hải Yến nói khẽ_ Cho hỏi, em của em đã đắc tội gì ạh!
– Hừ, đắc tội gì àh. Bé Ice! Em ra đây_ Vũ Phong noi hoài Gia Kiệt giờ cũng liệu Ice luôn
– “Ice? Ai vậy ta”_ ý nghĩ của hai chị em
Thiên Băng không hiểu tại sao mình bị kéo ra như vậy nhưng cô dường như chả quan tâm những “thứ” xung quanh, vẫn chú tâm vào cái “cubic” Vũ Phong mới mua cho.
– Là CÔ! ! ! !!!_ tiếng hét kinh khủng
– Tiểu thư nhà họ La, im giùm đê_ nó tuy ko nhìn nhưng vẫn biết những thứ đang diễn ra xung quanh mình
– Nè, sao cô biết là họ hay dậy_ Thiên Tử mấy hôm nay đã dần dần có thiện cảm với Thiên Băng. (Ko bk có cảm tình ko@@)
Nó nhún vai rồi nhìn lên hung thủ đã đập ình một trận
– Tôi nói ngắn gọn, ai mà còn đụng vào nhỏ này thì biết tay….mấy caca tôi_ Thiên Tử nói
– Vâng, tụi em xin ghi nhớ ạh_ nói rồi..hai cô kia chạy mấy dép

– Đúng là Waste Time (mất thời gian)_ Vũ Phong nhếch môi nói rồi đẩy nó vô xe lên đường về nhà
Về tới nhà
– Anh bợ đồ em vô tủ lạnh bếp nha_ Vũ Phong nói
– Thôi, để tôi tự đem lên trển_ Thiên Băng nói sau khi chơi 156 lần nát cái cục rubic vì nó quá dễ

– Đem lên đó rồi để ở đâu?_ Thiên Tử hỏi
– Tủ lạnh!_ nó nói
– Bộ phòng đó có hả_ Thiên Tử hỏi khó hiểu
– Ừ, mới mua_ nó
– Bé Băng mua khi nào_ Gia Kiệt
– hum qua_ nói rồi nó xách mấy bao đồ ăn lên lầu mà ko quên nhắc_ tối tự hâm cháo mà ăn (cháo nấu lúc sáng)
Sau khi nó đi
– Haizzz, cô nhóc này cứ ăn đồ vặt hoài, ko chịu ăn cơm_ Vũ Phong lắc đầu chịu thua
– Mệt! Lần đầu tiên ăn đồ hâm_ Thiên Tử nói như ko quan tâm
– Đồ ăn ngon thế này! Bỏ thì uổng_ Gia Kiệt cười nói
– Ăn đê! Còn lo chuyện của bang nữa_ Vũ Phong nhắc nhở với thân là Tam Ca
Từng ngày từng ngày trôi qua
Nó vẫn lạnh lùng như ngày mô. Thiên Tử thì vẫn nghi nghi ngờ ngờ, tuy vậy anh vẫn đối xử với Thiên Băng tốt hơn, có thiện cảm hơn. Hai anh kia thì bình thường, Vũ Phong lo tài liệu công ty rồi sáng tối dậy sớm giúp nó làm đồ ăn. Gia Kiệt càng ngày càng quý nó như em gái, dường như “ký ức” lúc trc về một người nào đó của anh đã dần hiện lên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.