Bạn đang đọc Ký ức đẫm máu – cô nhóc hai mặt – Chương 24
Sau khi nó bợ đống thùng đồ xuống xong. Nó hơi ngạc nhiên vì bên cạnh phòng người hầu ở ko còn cái cửa phòng nào cả ngoài cửa sân: “anh ta định ình ở ngoài sân sao?”
“Hahaahaaa, thế nào! Vừa lòng cô chứ. Rộng rãi thoáng mát haha” nghĩ rồi, thiên tử đi lên lầu
4 giờ chiều
~- Tụi tao về rồi này!!_ tiếng của Vũ Phong
– Chào_ Thiên Tử xuống uống nước_ công ti mày?
– Họp tí về chuyện linh tinh nước ngoài_ Vũ Phong
– Thiên Băng tới rồi àh?_ Gia Kiệt
– Sao biết?_ Thiên Tử ngạc nhiên
– Sao tụi này lai không biết được! Chỉ có mùi vị lạnh lùng, dịu dàng của cô bé mới có thể xua đi không khí u ám trong nhà này_ Vũ Phong giả thích
“Lạnh thì có! Nhưng dịu dàng? Bộ có hả?” Thiên Tử suy nghĩ trong ngây thơ
– Ủa, em ấy đâu?_ Vũ Phong
*****
Thiên Tử đưa mắt lia vào bức tường có cánh cửa sân và cánh cửa phòng của những người hầu.
Sau 5 giây suy nghĩ, Gia Kiệt mới nhăn mặt
– Thiên Tử!_
– Gì_
– Mày cho Thiên Băng ở ngoài sân hả?_ Gia Kiệt hỏi
– Cái gì!_ Vũ Phong ngạc nhiên
– Chuẩn_ Thiên Tử ngồi xuống sofa
– Sao mày làm thế?_ hai anh kia đứng phắt dậy
– Không biết! Chắc giờ cô ta cuốn gói về nhà rồi_ Thiên Tử nhún vai
Vũ Phong đập mạnh tay xuống bàn thì..
Soạt..
~ (tiếng cửa mở)
Nó bước vô với bộ mặt ngu ngơ có chút lạnh nhạt. Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, trên vai nó hình như đang rĩ chút máu (tại có màu đỏ đỏ) thấm trên chiếc áo phông trắng đen sọc.
– Em?_ Gia Kiệt
– Nhóc?_ Vũ Phong
– Cô?_ Thiên Tử
– Máu?_ đồng thanh
– Đang trong tình trạng đông lại_ nó nói
– Sao lại thế này?_ Vũ Phong lo lắng
– Té.._ nó trả lời
– Không giống_ Gia Kiệt
Nó ko nói gì vì sự thật là ko phải bị té. Lý do: bưng đồ nặng quá nhiều nên vết thương đang lành bị rách tí xíu.
– Vô đây làm gì_ Thiên Tử lạnh lùng
– Đói_ nó nói tỉnh bơ
– Chưa chịu đi mà còn than đói?_ Thiên Tử (Gia Kiệt nóng)
– Ừ_ nó
– Đồ lì lợm_ Thiên Tử ( cả hai caca đều nóng)
– Đồ con khỉ_ nó
..
..
.. phụt!!
Hahaahaaaa_ hai chàng kia đang nóng, nghe xong câu đó của nó thì phá lên cười
– Cô..nói…cái gì?_ Thiên Tử (đến lượt cậu ta nóng)
– Điếc_ nó
– Cô dám nói lại Lần Nữa không?_ Thiên Tử
– Phí lời_ nó
Nói rồi, nó bỏ đi với bộ mặt hỏa diệm sơn của Thiên Tử, đi tới lay tay áo sơ mi Vũ Phong.
“Người tiếp theo là Phong Ca àh?”_ Thiên Tử nghĩ ngợi xa xăm.
Động tác của nó lam cho Vũ Phong ngượng. Đúng là cô nhóc đa nhân cách, lạnh lùng nhưng vẫn trẻ con.
Thấy anh không nói gì nó liền giựt lấy cái hộp trên tay anh chạy đi.
-Ê! Đồ ăn trộm…trả đây_ Thiên tử chạy tới giựt cái hộp lại rồi hất tay nó ra. Vô ý vung tay mạnh, anh đã làm nó ngã nhào.
– Nè! Bình tĩnh đi _ Vũ Phong
– Đừng làm vậy chứ_ Gia Kiệt tới đỡ nó
– Tao.._ Thiên Tử cũng khó chịu khi làm vậy. Anh đâu có muốn đâu!!
Nhân lúc Thiên Tử mất cảnh giác, nó nhào vào lấy cái hộp chạy đi thật xa chỗ đó rồi đặt cái hộp lên bàn ăn, mở nó ra…
Là bánh kem sôcôla trái cây.
– Hahaa! Không phải thứ gì quý giá đâu_ Thiên Tử cười
Gia Kiệt với Vũ Phong cũng nhìn nó, nó không phải là loại người đó chứ?
Và rồi….nó bốc một miếng ra, cẩn thận bỏ vào miệng.
– Ngon!_ nó đưa ngón cái lên rùi nhoẻn miệng cười trong dễ ghét vô cùng. Phải rồi, cái nó cần là bánh kem mà, sao ai cũng hiểu sai hết vậy.
Sau vài giây ngượng ngùng. Mấy caca mới nhớ rằng lúc nãy nó vào đây vì “Đói!”. Gia Kiệt đi tới ngồi ghế bên cạnh nó, Vũ phong đối diện, Thiên tử lẻo đẻo theo sau.
– Nhóc “Ice” (băng) muốn ăn bánh kem nên mới lấy cái hộp hả_ Vũ Phong cười ấm áp
Thiên Băng đang ăn ngon, nghe Vũ Phong nói khuôn mặt chợt hồng lên tí vì xấu hổ hành động lúc nãy của mình. Nó gật đầu cái rụp sau đó Ahhhh lên một tiếng rồi lắc đầu thả miếng bánh con ăn dở xuống
– Sao thể? Anh nói gì sai àh_ Vũ Phong
Nó liếm hai chống tay như con meo con rồi từ từ kéo cái tui quần rỗng tuếch của mình ra
– Ngốc ạh! Hông sao đâu, tụi anh cho em ăn mà_ Gia Kiệt bật cười
– Ăn đi, bỏ dỡ là mang tội_ Vũ Phong cũng cười
– Tao cũng ăn_ Thiên Tử nhảy cẳng lên chộp một miếng
– Mày là quá nhân hả “360°”_ Vũ Phong
– Thiên Băng, tôi sẽ ăn hiếp cô . Nhưng không phải bây giờ, tôi muốn ăn bánh kem. Tôi cũng thích_ Thiên Tử
Sau đó..cả 4 người đều ăn bánh kem no nê cho buổi tối. Nó im lặng, chỉ gật đầu rồi lắc đầu.
Lần thứ 3, nó vác đồ lại vào nhà.
Lần 1, lên lầu
Lần 2, xuống lầu
Vũ Phong tốt bụng lôi nó vô nhà ngồi, cho nó ăn trái cây. Anh nói mấy việc đó để cho Thiên Tử. Đối với Thiên Tử, việc đó là dư sức nhưng anh không phục. Tại vì ánh mắt của Phong ca với Gia Kiệt quá chi là sắc bén..như muốn nói với anh là: ” Chính mày là người gây chuyện. Tự xử ngay và liền”.