Kỳ Phùng Địch Thủ

Chương 62


Bạn đang đọc Kỳ Phùng Địch Thủ: Chương 62

Lúc Tú Nghiên tỉnh dậy cũng đã là 3 ngày sau , khó nhọc mở ra đôi mắt đẹp chỉ thấy mờ ảo không gian . Tay trái có chút động tĩnh , chỉ là thanh âm mơ hồ ko nghe rõ ràng là ai đang nói . Muốn nhõm dậy nhưng cơ thể ko có chút khí lực , càng làm nàng có phần hoang mang .
Du Lợi bên cạnh nhìn thấy Tú Nghiên động tĩnh đã sớm phát hiện , ôm lấy nàng đỡ ngồi trong lòng mình dựa vào đầu giường .
– Nghiên Nhi nàng cảm thấy thế nào ?
– Lợi ta mệt
– Ta biết , nhưng nàng cũng cố gắng ăn hết chén cháo này lấy lại sức nha …. Nàng đã ngất xỉu 3 ngày 3 đêm rồi .
– ….
Du Lợi đem chút nước ấm cho Tú Nghiên từng chút uống xuống , thấy môi khô đã ẩm ướt mới đem cháo ngũ vị thổi nguội uy cho nàng ăn . Dù mất chút thời gian vẫn là kiên trì cùng dịu dàng , lo lắng mà uy cho nàng từng chút đến hết mới thôi . Sau đó lại kê gối đặt nàng ngồi dựa vào giường thật thoải mái , quay đi đặt chén lên bàn lại đem chậu nước ấm đến bên giúp Tú Nghiêm lau mặt cùng cơ thể . Đến khi mọi chuyện hoàn thành ổn thỏa mới tới bên giường cúi người hôn lên đôi môi vẫn còn hơi khô của nàng , thanh âm mềm mại bên tai nàng thỏ thẻ .
– Nàng làm ta hoảng sợ !
– Thật xin lỗi …
– Vậy nên nàng đừng suy nghĩ nhiều ta muốn Nghiên nhi của ta phải thật hảo ah
– …..
– Ta biết nàng đang nghĩ gì , chỉ là lúc này ta muốn nàng phải dưỡng thần thật tốt , chuyện gì cũng có ta cùng nàng gánh vác .
– Ân
Hôn lên đôi môi của Tú Nghiên thật muốn đem đôi môi mộng kia quay trở về , chỉ đơn giản là môi hôn không dục niệm không cầu hoan chỉ đơn thuần là môi chạm môi , chạm đến trái tim vẫn đang rối bời đem nó trở nên bình ổn . Đem Tú Nghiên đặt ngay ngắn trên giường đấp chăn cẩn thận đấp lên người nàng , hôn nhẹ lên trán cùng ngũ quan thanh tú của nàng rồi im lặng rời khỏi phòng khép cửa lại . Du Lợi thật nhanh rời khỏi phòng ngủ , đi một mạch đến thư phòng khóa cửa cẩn thận mới đem tắt đi nến chạm vào cơ quan mở ra mật thất phía sau tủ lớn . Bước vào đóng lại của mật thất , xoay người đi vào đã bên trong sáng sũa , còn có vài thân ảnh xoay quanh chiếc bàn lớn có bố trí bố cục toàn trận lúc này ở sa trường .
– Phụ Hoàng … Người xem xét thế nào ?

Nghe thấy thanh âm quen thuộc Quyền Trực cùng Tú Anh đồng thời ngẩng mặt nhìn một chút Du Lợi , lại quay về mặt trận trên bàn lớn .
– Ngoài việc bố trí binh sĩ cố thủ , chỉ là không biết Trịnh Khanh cùng Thời Nguyên thương thế như thế nào mà thôi …
– Hoàng thượng người đừng lo Tú Anh đã phái Lâm Phong , A Đạt mang theo huynh đệ Thôi gia cấp tốc do thám tình hình .
– Tú Anh ngươi có nói bọn hắn tập trung những địa điểm này hay không ?
Quyền Trực chỉ vào những điểm trên sơ đồ nổi , gương mặt vẫn là trầm thấp khí lạnh , Tú Anh gật nhẹ đầu cũng đưa tay chỉ đến những nơi có địa thế hiểm hốc có thể ẩn náo . Du Lợi nhìn một lược sơ đồ nổi không khỏi nhíu mày , với cái hỗn loạn ngoài sa trường dù không muốn nghĩ vẫn là thừa hiểu lành ít dữ nhiều .
– Ngươi vẫn nên nói thủ hạ đến những nơi ta nói tìm trước , nếu không tìm thấy họ hãy đến những nơi các ngươi coi là có thể ẩn nấp .
– Thần biết rồi thưa hoàng thượng .
– …………..
Im lặng từ nãy giờ Du Lợi rốt cuộc cũng không nhịn được lên tiếng ..
– Phụ Hoàng người định giao phó người nào tiếp quản thống soái dẫn quân chiến đấu ?
– ………….
Quyền Trực nhìn Du Lợi bộ dáng nghiêm nghị nhìn mình , lại nhíu nhíu mi mày suy ngẫm ổn thỏa mới nhìn thẳng Du Lợi cho nàng một câu trả lời .
– Người ta chọn đã có chỉ là ta biết ngươi sẽ phản đối nên vẫn là theo nguyên tắc tuyển tân tướng lĩnh mà thôi .
– Ý Phụ hoàng là …

– Tam chương lôi đài thí .
– ………..
– Lợi Nhi ngươi qua đây cùng ta và Tú Anh xem xét bố cục trận đồ thế này có điểm nào không hợp lý không ?
– ………
Không khí lần nữa căng thẳng , trong mấy ngày qua chỉ có thể điều khiển trận địa từ kinh thành đem bọn họ căng thẳng muốn nổ tung . Chỉ là không thể sơ xuất dù chỉ là một chút chính là thật cẩn trọng từng chút một giữ vững thế trận ngang bằng , không thể làm sĩ khí của binh sĩ có chút nào giảm sút . Lại một đêm thức trắng , bên trong ba thân ảnh vẫn đi tới đi lui bố trận không chút thư thái nghỉ ngơi nào . Bình minh phía xa dần sáng đem 3 người bọn họ đánh tỉnh , lúc này Quyền Trực mới rời đi quay trở lại hoàng cung bằng lối đi trong mật thất đường hầm . Còn lại hai người , Du Lợi mới ý thức được nhắc Tú Anh quay trở lại nghỉ ngơi 1 chút dưỡng thần , còn mình chính là quay lại phòng ngủ ôm lấy nữ nhân của mình nghỉ ngơi một chút . Tình thế lúc này khiến tâm trí của mọi người luôn như dây đàn căn cứng , không chút nào thả lỏng vì không biết biến cố sẽ thế nào xuất hiện .
……………
*** Trường đấu phía Tây thành ***
Hôm nay trên thao trường có hơn 10 người ra ứng thí , những trưởng tử của các vị quan lớn nhỏ có võ công cùng tài thao lược đều đến ứng thí tìm ình 1 cơ hội thăng quan tiến chức . Nếu hôm nay thắng được chính là cầm trong tay ấn ký tướng quân Quyền thị , tay cầm binh quyền của cả nước dưới 1 người nhưng trên vạn người . Điều đáng nói chính là hôm nay ngoài con của các vị quan trong triều , thì người được coi là giang hồ “tiểu tử” con rể của Trịnh tướng phủ cũng xuất hiện nơi này . Điều không thể trở thành hiển nhiên khi Du Lợi khoác trên người áo choàng vàng tôn quý Hoàng thượng ngự ban cho Trịnh Khanh , mà Trịnh Tướng quân chỉ mặc đúng một lần khi ngự ban đến giờ vẫn luôn cất giữ trong thư phòng chưa bao giờ chạm đến . Sáng sớm hôm nay chính tay Tú Nghiên cẩn thận mặc cho Du Lợi trước khi tiễn Du Lợi đi còn ôm lấy nàng khóc thúc thít , trước đó chính là Tú Nghiên muốn đem mình cải nam trang đi tranh đoạt kia ấn soái đi cứu phụ thân lại bị Du Lợi chặn trước một bước mà đi ứng thí . Chỉ muốn câu nói đem Tú Nghiên đánh mềm đến tận tim …
– Nghiên Nhi tin tưởng ta !
– ………..
Dịu dàng cái ôm đem Tú Nghiên từ bất an chuyển thành bình yên , tam trạng hỗn độn cả tuần qua lúc này vì người cứng rắn cùng điềm tĩnh trước mặt đem trở lại bình lặng . Nhìn Du Lợi leo lên xe ngựa của Tú Anh chờ sẵn ngoài cổng tướng phủ , cũng muốn đi theo cùng nàng đến thao trường chỉ là nữ nhân không được phép đến nơi kia đấu trường chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người rời khỏi . Cũng biết bản thân nếu đi theo chỉ tạo cho Du Lợi áp lực cùng mất tập trung , không lo vạn nhất chỉ sợ nhất vạn bất cẩn sẽ làm chính “trượng phu” mình gặp nguy hiểm nên chỉ có thể yên lặng ở trong phủ chờ kết quả .
Tú Anh nhìn Du Lợi vuốt ve nút thắt áo choàng nơi vai cũng hiểu được suy nghĩ của đối phương lúc này có bao nhiêu thứ , đến bên cạnh vỗ vỗ vai gương mặt luôn vui vẻ đã sớm lấy lại điềm nhiên thường ngày tươi cười .
– A Quyền ngươi đang sợ sao nha~~ ?
– Sợ ? Ta sợ không kiềm lòng được đánh chết ngươi ah~~ tiểu tử *liếc*

– Hắc hắc phải vậy … phải vậy chứ , đây mới là A Quyền ta quen biết !
— …..
Trong lúc hai người vui vẻ tranh luận , phía đối diện bên kia thao trường đã có ánh nhìn mang theo địch ý dõi theo từng chút động tĩnh . Du Lợi như nhận thấy luồng hắc khí của đối phương cũng liếc mắt nhìn đến đối phương kẻ nào càn rỡ , không khỏi nhếch môi cười âm thầm rít lên từng từ trong lòng
” MÂN HÀO “
………………
*** Trịnh Tướng Phủ ***
Tú Nghiên trầm mặt ngồi trong đình đưa mắt vô thức cảnh vật bên hồ nước nhỏ , ngay cả Khuê Nhi đã đứng bên cạnh lúc nào cũng không hay biết đến khi bờ vai bị lây nhẹ mới hoàn hồn ngước mặt nhìn .
– Tiểu thư ngươi lo lắng cho cô gia đến xuất thần như vậy ah .
– …….
– Ta thấy cô gia tuy tướng tá không quá to lớn như những nam nhân khác , nhưng võ nghệ so với ngươi khác là phi thường cao hơn nha .
– Ta biết , chỉ là trong lòng vẫn có phần không yên ổn .
– Haizzz ta nói , tiểu thư ngươi là lo lắng thái quá rồi , ta nghĩ hơn ai hết ngươi phải có lòng tin vào cô gia cũng như tin chính mình chọn được phu quân như ý chứ !
– …..
– Ắc … tiểu thư …
– Chuyện gì ?
– Bên ngoài có một cô nương xinh đẹp đến tìm Trịnh công tử !

– …….
– Ngươi đừng trố mắt nhìn ta , ngay cả ta cũng phi thường bất ngờ nha~~ … Cũng may là sáng nay vừa đúng lúc ta ra mở cửa thì thấy nàng ta đứng bên ngoài phủ bộ dáng lóng nga lóng ngống nên mạo muội mới hỏi một chút , không nghĩ nàng ta lại tìm Trịnh công tử . Tiểu thư ngươi là lúc bên ngoài chơi đùa thế nào lại để cô nương tìm đến tận phủ thế này ah~~ ?
– ……….
Khuê Nhi nhìn bộ đáng ngơ ngác của Tú Nghiên không khỏi phì cười , so với bộ dáng xuất thần buồn chán khi nãy bây giờ vẫn là có sức sống hơn nhiều nha . Nhưng chính nàng cũng đang suy nghĩ , Tú Nghiên bình thường nữ phẫn nam trang tuy nhìn rất có khí chất , nhưng trước nay cùng mình ra ngoài vẫn chưa từng có “họa phong lưu” . Lần này đi ra ngoài một thời gian không coi là quá lâu nhưng vừa về lại thành thân , sau đó lại là có cô nương xinh đẹp đến tìm . Nhìn bộ dáng cô nương bên ngoài y phục cho đến hành vi đều là 1 dáng thục nữ con nhà gia giáo , lại có thể đi 1 đoạn đường xa như vậy đến đây tìm tiểu thư xem ra không phải là chuyện đơn giản .
– Bây giờ vị cô nương kia đang ở đâu ?
Tú Nghiên ngẫm nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra được mình có giao lưu với vị nào mà để người ta đến tận phủ tìm mình cái nhanh xưng “Trịnh công tử” , càng nghĩ càng khiến nàng nhíu nhíu mày liễu .
Khuê Nhi nghe nàng hỏi mới hoàn hồn lại , nhìn nàng nhanh chóng trả lời .
– Muội sợ trong phủ dòm ngó nên nói nàng ta đến tiểu trà lâu thành Tây đợi rồi .
– ….. Giúp ta thay y phục , ta muốn nhìn 1 chút là ai đến tìm Trịnh công tử .
– Ân !
……………..
Toàn thân một bộ lục sắc nam nhân , Tú Nghiên mang theo Khuê Nhi cũng đã toàn thân một bộ y phục nam nhân đi đến tiểu trà lâu thành Tây . Bước vào chưởng quầy liền niềm nở tiếp đón , số lần các nàng đến đây tuy không nhiều nhưng thu hút người ta chính là khí chất cao cao tự tại của Tú Nghiên mang trên người làm người khác tiếp xúc một lần liền không thể quên được . Vừa đưa các nàng lên trên lầu bàn thượng hạng , chưởng quầy âm thầm cảm thán .
” Hôm nay thế nào trà lâu của hắn lại tiếp đón mỹ nữ cùng tuấn tú nam nhân thế này !”
Tú Nghiên như thói quen chấp tay sau lưng chậm rãi đi theo người dẫn đường , chỉ là hồng y cô nương ngồi cách đó không xa nhìn thật quen thuộc không khỏi kinh ngạc 1 tiếng trong lòng .
” Là nàng !”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.