Kỳ Phùng Địch Thủ

Chương 61


Bạn đang đọc Kỳ Phùng Địch Thủ: Chương 61


Tiếng vó ngựa như sấm rầm vang cả vùng trời , bụi bay như lốc xoáy . Thế trận biến hóa phi thường nhanh , binh lính sĩ khí ngút trời một bộ uy phòng chờ đợi một cái xuất kỳ…
Trịnh Khanh tướng phục thần sắc lãnh đạm , ngồi vững vàng trên chiến mã xem xét một vùng khói bụi phía xa . Ba hồi trống dồn dập đánh tới , báo hiệu giờ khắc động thủ . Thời Nguyên bên cạnh chờ đợi một cái hiệu từ Trịnh Khanh , gương mặt đã sớm bày ra một bộ nôn nóng . Liên tiếp mấy tuần qua quân địch không ngừng động binh công kích , vậy mà đại tướng quân người vận một bộ bị động mà không một chút nào động tĩnh xuất kỳ . Đến hôm nay , đối phương một bộ dáng hùng hổ binh mã ngộp trời tiến đến biên giới gây chiến . Trống trận đánh đến hồi cuối , càng khiến Thời Nguyên đứng ngồi không yên mắt câm tức nhìn phía xa tướng lĩnh phất cờ bộ dáng đắc ý cổ vũ sí khí toàn quân , quay mặt nhìn Trịnh Khanh vẫn trầm tĩnh ko động không khỏi tức giận nắm tay gầm nhẹ .
– TƯỚNG QUÂN .
– Phó tướng Trịnh Đáng người cùng 500 binh sĩ xuất trận đầu , thâm dò trận địa không thiết sinh tử .
– Mạc tướng nhận lệnh .
Trịnh Đáng nhận kỳ thân thủ nhanh nhẹn lần nữa phóng ngựa phi nhanh , đến trước tốp đầu binh sĩ xuất cờ lệnh xông trận đầu . Hồi trống ngưng , không gian một khắc im lặng , hai chỉ huy đồng loạt nhìn về đối phương xuất cờ lệnh binh lính nhanh chóng tiến tới giao chiến . Quân sĩ được huấn luyện kỹ càng một bộ thương thủ đánh tiến đều là từng thế từng tần , dù là trên chiến trường có hỗn độn đến đâu vẫn luôn giữ ình cái đầu lạnh cùng dũng khí đặt ở binh khí . Tự quản thân mình thật tốt cũng như hỗ trợ chính mình bạn hữu binh sĩ , đem thương tổn giảm đến mức thấp nhất . Hàng đầu mãnh liệt chiến đấu , phía sau đã thấy một bộ trận pháp hình thành , Trịnh Đáng vừa đánh vừa xem xét tình hình . Một màn phía sau không khỏi kinh ngạc cái nhìn , “Quy Giáp” trận một trận thất truyền đã lâu này xuất hiện lớn dần trước mặt khiến hắn vô thức thất thần .
Trịnh Khanh phía sau tường tận nhìn rõ dụng ý địch nhân , lần nữa xuất cờ lệnh phía Tây tín hiệu . Thống soái nhận lệnh trận thế bày ra , đối với “Quy Giáp trận đồ” nếu đánh trực diện chỉ đem lại tổn thương cho binh lính . Vì trận pháp của đối phương chính là dùng 1000 binh mang theo thương & thiên , toàn thân là giáp đinh kết nối nhau bằng 1 sợi dây xích dài tạo thành một khối hình mai rùa kính mít . Những cây giáo sắc nhọn tạo thành những hàng gai bo tròn xung quanh , tiến lùi xoay tròn đều có thể đem đối thủ đánh giết . Trận thế này chính là dùng 1000 binh biến thành “cảm tử quân” không cần giữ gìn mạng sống , chỉ cần đem đối phương giết càng nhiều càng tốt . Chính là trong cái hỗn độn của hơn ngàn quân giao tranh , một cái “mai rùa đinh nhọn” như bông dụ xoay tròn tiến đến , còi hiệu của quân Lại Lạp thổi lên binh sĩ như nghe được tính hiệu liền dạt làm hai bên nhường lối . Số binh sĩ chậm bước đều có kết cuộc bi thảm bị chính thương nhọn đâm xuyên người , một lực đạo xoay tròn đều đem thân thể xé toạt làm hai .
-RÚT QUÂN ….
Trịnh Đáng phất cờ hét lệnh muốn đem binh lính của mình nhanh chóng rút lui , tránh thương giông thủ hạ huynh đệ . Lệnh ban dù có nhanh đến đâu vẫn là không kịp thoái lui , binh sĩ cứ từng lớp ngã xuống hét lên thành tiếng đau đớn . Máu như nhượm “mai rùa” đỏ thẩm một màu , không khỏi khiến người nhìn thấy hít thở không thông .
Trịnh Khanh mày nhíu một khối , phất tay ra lệnh thủ hạ đối sách cứu lấy binh lính của mình .

-Trịnh Hàm ngươi mang theo 10 ngàn binh mã tinh nhuệ chia làm 5 đội kéo dây xích sắc hạ thủ bước tiến , đánh lật thế trận kia .
-Mạc tướng nhận lệnh .
-………..
Trịnh Khanh cau mày nhìn thẳng tấp đến thế trận phía xa , mang theo một chút động khí trong người . Đầu không thể ngưng xoay quanh suy nghĩ về những thế trận mà địch nhân dùng đến đều là những trận pháp đã xưa . Cũng là những trận thế đem tính mạng của những người đánh trận bức chết để đem được mục đích sau cùng là thắng lợi , chỉ có điều những trận đồ này quá mức hiểm ác cũng như tàn bạo nên lâu nay hầu như không ai dùng đến . Mà vị địch nhân này như thế lại dùng đến những trận pháp hắc đạo đầy thi triễn , thật dung là làm người nhìn không khỏi run lên sợ hãi .
-Thời Nguyên người đem 1000 quân chia thành hai cánh , 1 tiến đánh phá trận thế làm giáp trụ , cánh thứ hai dựa vào tình thế đánh lật úp bất ngờ đem địch đánh loạn .
-Hảo
-Nhớ đánh không cần dấn quá sâu , gặp tướng địch giao thủ được thì tốt , vạn nhất đối phương tháo chạy không cần đuổi cùng giết tận .
-……
Thời Nguyên như chờ đợi từ rất lâu , nay vừa nghe thấy mệnh lệnh của Trịnh Khanh vui vẻ cười lên một tiếng thúc ngựa cầm kỳ lệnh đem quân sung trận .
……..

Trịnh Đáng nhìn binh sĩ từng người ngã xuống , thân thể bị xé toạt khắp nơi không khỏi tức giận cùng ưu thương . Thân ngồi trên ngựa như lửa đốt , lại không biết làm thế nào phá trận để cứu bọn họ . Tức giận bùng cháy tay thương tiễn thẳng tấp lao tới muốn đánh hỏng một bên sườn , tìm khe hở để phá trận . Đáng tiếc , lực bất tòng tâm , chiến mã mạnh mẽ theo chủ nhân xông trận chỉ là thương chưa đâm trúng điểm nào trên mục tiêu đã bị đem đánh lùi một đoạn . Chiến mã cũng như Trịnh Khanh tức giận nhỏm thân dùng chân trước mạnh mẽ đạp lên tấm thiên sắt , lực đạo mạnh đến độ hỏm lúng một vùng tạo nên một điểm hở trong khối kính mít thiết thương sắt. Chỉ là chưa kịp xuất thủ lần hai đã bị thương của địch như ngàn vạn tên bay , đâm tới tấp lên thân của chiến mã .
-Híiiiiiii…..
Chiến mã đi theo Trịnh Đáng xông pha trận mạc nhiều năm như vậy , thống khổ hí lên đau đớn bị lực đạo mạnh mẽ đâm chết xé toạt thân . Trịnh Đáng tay giữ chặt cương cũng vì chiến mã chết đi ngã ngang cũng đem hắn đè ép chân tại chỗ . “Mai rùa đinh” xoay tới như muốn đem Trịnh Đáng giết chết . Trịnh Đáng cố giẫy dụa thoát ra , chỉ là sức nặng của chiến mã quá lớn , đem hắn khoán trụ một chỗ chờ đối phương đến xử tử chết .
“Ba ba ba”
Tiếng ngựa dồn dập lao tới , Trịnh Hàm đem roi da vung mạnh hướng thẳng đến tay Trịnh Đáng quấn chặt thúc ngựa giật lùi kéo mạnh Trịnh Đáng ném sang 1 bên . Giây phút thoát hiểm trong gan tất đó , chính là hình ảnh chiến mã bị phanh thây thành nhiều mảnh lớn nhỏ giăng tứ tung . Khiến Trịnh Đáng nhìn có phần toát mồ hôi lạnh , nếu như Trịnh Hàm ko tới kịp lúc cứu hắn có phải không hắn cũng như chiến mã thân xác ngổn ngang .
Một khối “mai rùa đinh” cứ như vũ bão tiến tới , chỉ là mục đích chưa đạt được mục đích đã thấy tứ phía vây quanh những sợi dây xích sắc gắn đầy lưỡi đao sắt bén , được cột chặt vào hai cổ xe ngựa chạy song song nhắm dưới chân “rùa” mà tiến tới . Đem chân dưới mai rùa chặt đứt , lật ngược mai rùa từng tốp quân vừa rồi nghe lệnh rút lui nay nhanh chóng sáp lại đem đối phương tiêu diệt . Hai phó tướng song hành cùng nhau người song đao , người thương đem theo tướng sĩ đánh tới . Đem quân Lai Lạp lùi bước , tướng sĩ càng đánh càng hăng say đến khi Thời Nguyên đem thêm viện binh nhập một thế trận quân lính nhà Quyền như vũ bão càng quét càng lúc càng sát quân địch đem chúng từng lớp từng lớp đánh ngã xuống . Vị tướng cao cao tại thượng của Lai Lạp đứng giữa phòng vệ dày đặt , hình ảnh đó nhanh chóng đập vào mắt Thời Nguyên . Nhìn thấy địch nhân , hận ý trong mắt như lửa rực cháy , trong đầu chỉ có 1 tiếng nói vang lên chính là .
“Kẻ này đem binh dấy lên oán than đáng chết !”
Nhìn thấy cung thủ cách mình không xa liền nhanh chóng thúc ngựa đến bên đoạt lấy , tiễn đã lên căng cung nhắm thẳng đến vị kia tướng lĩnh bắn ra . Tiễn bay xé gió lao thẳng đến phía đích nhắm chỉ nhà mục đích rất nhanh đã nhận ra , đem người bên cạnh đem ra làm lá chắn . Tiễn xuyên huyết hầu máu đỏ bắn ra ướt đỏ cả gương mặt Đông Húc , khiến gương mặt hắn 1 bộ nhơ nhuốt . Buông ra cái xác không hồn , đôi mắt sắt lạnh nhìn về phía người vừa xuất tiễn , không khỏi nghiến răng ban lệnh .
-Bố trận Hoa đồ .

– Dạ
Hoa đồ trận chính là đem tiễn lửa dầu thô cùng lúc bắn tới , đem đối phương biến thành đuốt sống . Trời vốn vừa qua canh ngọ nóng bức , thế nhưng vì một trận mưa tiễn người hỏa lao vào giao chiến , biến cái nóng rực của ngày nắng càng như lửa lò cháy bỏng . Một trận không thể đánh hai lần , chỉ là Hoa đồ vẫn là giết người tàn nhẫn đem đối phương 1 đánh lùi hai thiêu đốt biến người sống thành đuốt cháy than .
Thời Nguyên vẫn một bộ dáng đánh tới , nhìn mưa tiễn lửa trên rời dần rơi xuống kinh hô mệnh lệnh .
-Các tướng sĩ đem thiên chắn tiễn , đem xác địch thành giáp hảo hảo bảo vệ chính mình .
-…..
Trịnh Đáng cùng Trịnh Hàm phi lên lưng chiến mã thật nhanh đến bên cạnh Thời Nguyên bảo hộ , chờ thời kia đi chém đầu tên cẩu tướng địch phía xa .
Trịnh Khanh để lại Trịnh Nguyên cùng Trịnh Tử ở lại tấn thủ , tự mình đem theo tướng sĩ xuất thủ . Trận địa phía trước có điểm ma quái khiến hắn không yên lòng với Tam hoàng tử có thể bị nguy hiểm , vẫn là chính mình hảo hảo bảo hộ người vẫn khiến Trịnh Khanh yên tâm hơn bội lần .
Một trận mưa tiễn lửa rơi xuống , đem người hóa đuốt khói bóc lên cao , chỉ là tiễn không phải là bắn mãi không hết , vẫn là chờ thời khắc lớp người tiến lùi thay tiễn . Thời cơ chính là thời khắc nhỏ nhoi kia mà phản kháng , địch đem tiễn ta đem binh khí đánh trả tiễn lửa . Ba người bộ dáng đạp trên lưng chiến mã xoay trên không đạp tên , đá tiễn , hảo hảo bảo hộ tốt chính mình cũng như tránh cho binh sĩ tổn thương . Tìm ra thời khắc ngưng trệ , Thời Nguyên truyền lệnh đem theo Trịnh Đáng ,Trịnh Hàm cùng binh sĩ tiến công đánh úp trả . Trịnh Khanh đem theo tướng sĩ thật nhanh yểm trợ đồng loạt tiến công , bất ngờ 1 đòn như bão táp đánh tới khiến đối thủ trở tay không kịp có phần hỗn loạn trận thế . Bao nhiêu oán giận thời gian qua ồ ạt thành động lực tiến bước , tướng sĩ nhà Quyền Trịnh đánh đến hăng máu , càng đánh càng chém địch nhân trảm thủ .
Đông Húc thấy thế trận hỗn loạn đem theo lính của mình tháo chạy , chỉ là thời điểm quay đầu quá lớn tiếng , lần nữa đập vào mắt Thời Nguyên đánh động thật nhanh đuổi theo .
-THỜI NGUYÊN ĐỪNG …. CÓ BẪY
Trịnh Khanh nhìn thấy manh động của Thời Nguyên hét lớn , thúc ngựa đuổi theo cang phi càng xa trận tuyến . Thời Nguyên vung đao chém tới đem đối phương từng người chém tới , càng chém càng hung , đao thẳng tiến đến Đông Húc phía sau không hề thấy khóe miệng hắn vẽ ra nụ cười quỷ dị .
Đông Húc cởi áo choàng xoay tròn , ám khí như ông vỡ tổ lao tới Thời Nguyên có phần trở tay không kịp chỉ có thể đạp ngựa giật lùi phía sau đem đao đánh trả ám khí . Ám khí vất vả đánh trả vừa hạ đao, Thời Nguyên đã thấy kiếm bén loáng đâm thẳng tới thất thần .

-Áaaaaa …..
……………
*** Đồng dạng thời gian ở Quyền phủ ***
Mấy ngày nay Tú Nghiên một bộ dáng không thể yên lòng , từ lúc Tú Anh quay về truyền kia tin tức rồi cùng Du Lợi đi đi sớm về khuya cùng Phụ Hoàng trao đổi kế sách không khỏi khiến nàng phiền lòng . Nhưng hôm nay trong lòng đặt biệt nôn nóng không yên , sau khi cho người đến nhắn cho Du Lợi nhanh chóng quay về phủ , nàng vẫn là bộ dáng nôn nao khó chịu , cả người như lửa đốt khó chịu đến phát bực tức .
-Nghiên Nhi nàng như thế nào khó chịu ?
Du Lợi vừa bước vào cửa đã sốt ruột hỏi tới , Tú Nghiên thật nhanh quay người lại nhìn thấy “trượng phu” thanh âm nôn nóng vang lên …
-Du Lợi ta …. Áaaa
Cảm giác như kiếm đâm xuyên ngực đau nhói hét lên , Tú Nghiên người ngã nhào về trước mắt nhắm nghiền . Du Lợi nhạy bén nghe thấy “thê tử” hét lên nhanh chóng lao tới ôm lấy nàng , nhìn nàng ngất xỉu trong ngực mình không khỏi hốt hoảng .
-NGHIÊN NHI …. NGƯỜI ĐÂU MAU TRUYỀN THÁI Y
Phút chốc Quyền Phủ “chó sủa gà kêu” hỗn độn một mảng trời , hoàng hôn phía xa một màu ảm đạm phong ba chỉ là mới bắt đầu nổi sóng….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.