Bạn đang đọc Kỳ Phùng Địch Thủ: Chương 60
Chap 60
Tiếng vó ngựa cùng tiếng binh khí giao tranh kéo theo khói bụi ngộp trời , chiếc xe ngựa mang theo thân ảnh đỏ tươi của bộ hỷ phục tôn quý cùng đoàn người ngựa lao về phía trước không mục đích .Đội cấm vệ quân với sự chỉ huy của Duẫn Hạo truy đuổi phía sau gương mặt mang theo thập phần căng thẳng , đã truy tìm đuổi theo dấu vết của bọn cướp dâu bắt cóc công chúa đương triều Quyền Du Lợi hơn 5 ngày mới tìm được tới tận đây . Khu vực rừng núi cách kinh thành mấy trăm dặm về phía Bắc , nhờ dấu vết Du Lợi thông minh để lại bằng cách rãi những hạt châu rức ra từ bộ hỷ phục mà cuối cùng bọn họ đã tìm đến nơi này . Lại không nghĩ bọn bắt cóc không những không bỏ vũ khí đầu hàng lại một mực hung hăng chống trả , cứ như thế không thả người còn có ý tháo chạy . Duẫn Hạo chân thúc ngựa nhanh lao về phía trước móc cương vào yên ngựa chụp lấy cung tên chuẩn xác mục tiêu bắn tên , mũi tên xé gió ghim vào cổ tên phu xe khiến hắn cứng người chết rơi khỏi cổ xe ngựa . Một tên cỡi ngựa nhanh như cắt phi thân nhảy lên xe chộp lấy dây cương cố mang xe ngựa dừng lại trước bờ vực thẫm một đoạn , cả bọn bắt cóc cùng xe ngựa bị vây hãm .
Duẫn Hạo giật dây đem ngựa ngưng lại thật nhanh nhảy xuống ngựa , đoàn cấm vệ quân cũng nhanh chóng đi tới rút gương tạo thành hàng rào chắn bảo vệ thái tử .
-ĐIÊU DÂN TO GAN CÒN KHÔNG MAU THẢ HOÀNG MUỘI CỦA BỔN VƯƠNG ?
-PHI…. THẢ NÀNG KHÔNG PHẢI BỌN TA TỰ TÌM CHỔ CHẾT RỒI SAO ?
-HỪ … THẢ NÀNG BỔN VƯƠNG CÒN CÓ THỂ NGHĨ TÌNH THA MẠNG CHO THÂN NHÂN CÁC NGƯỜI KHÔNG ĐEM CÁC NGƯỜI CHU DI TAM TỘC !
Duẫn Hạo mang theo tức giận hét lớn , nhìn hoàng muội của mình bị chế trụ kiếm sắc bén kề bên tử nguyệt ở cổ ứ huyết gương mặt mỹ lệ sớm hốc hác mang theo thập phần hoảng sợ suối tóc vì bị động buông rơi gió thổi qua mang chúng rối loạn một mãn .
-PHI .. BỌN TA KHINH … BỌN CẨU QUAN CÁC NGƯƠI CÓ MẤY KẺ NÓI MÀ GIỮ LỜI … NẾU CÒN CHẮN ĐƯỜNG KHÔNG THẢ BỌN TA ĐI , BỌN TA MANG THEO NÀNG CHÔN CHUNG MỘT CHỔ .
-NGƯƠI DÁM
-TA CÓ GÌ KHÔNG DÁM
-……..
Duẫn Hạo nghe thấy thanh âm uy hiếp của đối phương lại nhìn nước mắt Du Lợi lăn dài trên mặt , khóe môi run rẩy không thành lời chỉ vang lên những tiếng nấc nghẹn ngào .
-THẾ NÀO THẢ HAY LẤY XÁC NÀNG .
-Hoàng…hoàng huynh … cứu .. cứu muội ..
-Hoàng muội đừng sợ hoàng huynh nhất định sẽ cứu được muội muội .
-CÒN KHÔNG MAU BUÔNG BINH KHÍ TRÁNH SANG MỘT BÊN CHO BỌN TA RỜI ĐI
Duẫn Hạo trừng mắt tức giận buông kiếm trong tay rơi xuống đất lại giơ tay ra hiệu cho binh sĩ làm theo lời hắn , cả đoàn người lùi về phía sau một đoạn . Tên cầm đầu nãy giờ vẫn giữ Du Lợi kéo theo nàng nhảy lên ngựa , đám thủ hạ còn lại hơn 10 người cũng nhảy lên ngựa nhanh chóng thúc ngựa mưu đồ tẩu thoát . Thấy bọn chúng thúc ngựa lao về phía trước Duẫn Hạo chờ đến khoảng cách gần lướt qua mình nhanh như chớp rút ra thành truy thủ bên hông lao tới , binh sĩ như nhận được tính hiệu cũng nhanh chóng xông lên . Giao chiến nhanh chóng diễn ra Duẫn Hạo mặc kệ những kẻ khác chỉ một mực tập trung lao về phái người đang bắt giữ Du Lợi mong mau chóng giải cứu hoàng muội khỏi nổi sợ hãi .
Tên cầm đầu thân thủ không phải loại tầm thường mỗi chiêu thức đều rất chuẩn xác mà xuất thủ cũng như tránh né đao kiếm lấy mạng mình , đến khi nhìn một màn binh sĩ gần bao vây lấy mình . Hắn rất nhanh ôm lấy eo Du Lợi đạp ngựa bay lùi về phía sau tránh né , vừa giữ người vừa đáp trả mưa kiếm hắn có phần hao tổn sức lực . Duẫn Hạo rất nhanh xuất thủ lao tới mỗi chiêu thức đánh ra đều muốn mang người đoạt , nhanh chóng dồn hắn về thế bí đánh hắn rơi cả kiếm trong tay kiếm hắn lại đem Du Lợi làm bia đở chấn nàng phía trước mình bóp cổ lùi về phía sau đứng chênh vênh trên bờ vực .
-DỪNG LẠI NẾU KHÔNG TA ĐEM NÀNG LAO XUỐNG VỰC .
-……….
Duẫn Hạo lần nữa ngưng lại một tia sợ hãi xẹt qua trong lòng..
-THẢ NÀNG RA TA SẼ THA MẠNG CHO NGƯƠI
-HỪ NGƯƠI NGHĨ TA CÒN CÓ THỂ TIN TƯỞNG LỜI NGƯƠI .
-…..
-DÙ GÌ CŨNG CHẾT CHẾT CHUNG CÙNG CÔNG CHÚA ĐƯƠNG TRIỀU KHÔNG PHẢI NGÀY GIỔ HÀNG NĂM ĐỀU CÓ CƠM NGON RƯỢU THƯỢNG MÀ UỐNG SAO HAHAHA
Hắn điên cuồng cười vang trong nổi sợ hãi của mọi người một cái chớp mắt đã ngã người mang theo Du Lợi nhảy xuống vực , Duẫn Hạo kinh hãi lao tới chụp lấy chỉ thấy thứ trong tay nắm được là ống tay áo hỷ phục .
-Áaaaaaaaaa…..
“Rẹt”
-KHÔNGGGGGGGG….
Không gian như chết lặng chỉ còn lại tiếng hét thống khổ của Duẫn Hạo binh sĩ phía sau một khắc quỳ trên mặt đất , trời chiều rực đỏ như màu máu …
……………….
Một tháng trước cả kinh thành hân hoan trong ngày đại hỷ của công chúa nay cả nước ngập tràn trong tan thương , lồng đèn một màu trắng xóa một mãn trời , tiếng khóc thương văng vẳng trong gió . Hoàng cung một màu đau buồn ảm đạm , Chiêu Nghi hoàng hậu từ ngày nhận được hung tin đã khóc ngày khóc đem đến dung nhan có phần tiều tụy thân thể vì thế mà bệnh mê man trên giường . Quyền Trực nhìn thê tử càng ngày càng ốm yếu trong lòng không khỏi đau lòng , sau khi ra chiếu chỉ phát tang 7 ngày quốc tang . Quyền Trực túc trực bên cạnh chăm sóc cho hoàng hậu Chiêu Nghi , không một khắc rời khỏi chỉ mong có thể bù đấp mất mát cùng tổn thương mà mình cùng nhi nữ mang lại cho nàng .
Sau cái chết của hoàng muội, Duẫn Hạo lâm vào tình trạng tự trách cứ bản thân mà giam mình trong phòng 3 ngày 3 đêm , mới trở ra tính tình vì vậy cũng trở nên trầm mặc khác xưa rất nhiều . Nhìn thấy mẫu hậu vì đau buồn mà sinh bệnh , phụ hoàng thương tâm bên cạnh chăm sóc , phút chốc hoàng cung trở nên dị thường không khí có phần rối loạn . Triều chính cũng vì phát tang mà tất bật chuẩn bị có phần rối tinh cả lên , Duẫn Hạo ngày thường ít khi bận tâm đến chuyện khác ngoài việc phụ hoàng giao cho hắn , thì giờ đây chính hắn lại tự mình đứng ra chỉ huy mọi người chuẫn bị tốt mọi nghi lễ cho đại tang của hoàng muội hắn . Đem theo Châu Huyền , Duẫn Nhi cùng Phúc công công bố trí lại những rối loạn ở hậu cung , phân phó người giải quyết những lộn xộn không đáng có cũng như những người không an phận nói lời thị phi đều đem ra nghiêm trị . Vị trí thái tử trước đây mờ nhạt ra sao thì giờ khắc này hiện rõ ràng , một thân thẳng tấp cương nghị bước chân toát ra khí chất mạnh mẽ làm người khác nhìn vào có cảm giác bị áp lực áp chế không lời giống .
Tại phủ vương gia một bầu không khí có phần lạnh lẽo cùng vắng lặng lạ thường , Mân Hào dường như gục ngã tại thời điểm hay tin Du Lợi đã chết càng đau đớn hơn khi ngay cả nhìn thấy phần thi thể nàng cũng không thể khi bờ vực thẫm kia thật sâu vạn phần chỉ có thể là tan xương nát thịt . Gần như chìm đắm trong men rượu để tìm cái hư ảo trong cơn say , mong nhìn thấy được hình ảnh người hắn yêu thương nhưng vĩnh viễn không thể nắm giữ .
-DU LỢI ……
Trong đêm đen gia đinh trên dưới của phủ đệ vẫn nghe được tiếng hét thương tâm mang theo nhớ nhung cùng đau đớn của vị vương gia tuấn tú tài giỏi nay vì một chữ tình mà dường như đánh mất chính mình .
……………….
Tú Anh sau khi thương thế tạm ổn cùng vị ân nhân cứu mạng để lại một tấm chi bài của Thôi gia cùng một cái nợ ân tình khi người cần sẽ đến báo đáp , cũng gắng gượng quay về kinh thành . Bản thân cũng hiểu được điều quan trọng lúc này chính là đem tin tức quan trọng cho hoàng thượng biết về hiểm họa đang ở phía trước mà khẩn trương phòng bị . Càng không ngờ tới khi về đến kinh thành chỉ nhìn thấy một màu tang thương , cùng hung tin công chúa Du Lợi bị bắt cóc rơi xuống vực chết thảm . Trong lòng không khỏi nổi lên một phần khiếp sợ , một phần không tin tưởng bản thân hơn ai hết hiểu rõ Du Lợi một thân võ nghệ làm sao có thể như thế dễ dàng bị bắt giữ lại còn dẫn đến mất mạng như vậy . Tú Anh tức tốc mang Lâm Phong cùng A Đạt đến Quyền phủ , tiếp đoán nàng không ai khác là lão tổng quản thật nhanh đưa nàng đến biệt viên phía sau phủ . Một ngọn đồi nhỏ một màu xanh tươi của cỏ thơm được chăm sóc cắt tỉa kỹ lưỡng , một gốc đào to rợp bóng mát lại thân ảnh thảnh thơi của Du Lợi một thân bạch sắc nam nhân nắm gối đầu trên đùi Tú Nghiên hồng y nữ tử đang ngồi đọc sách . Khung cảnh trước mặt thật giống một bức tranh thần tiên , tràn ngập cảm giác yêu thương xinh đẹp của đôi uyên ương tuyệt sắc .
-A Quyền !
Du Lợi nghe thanh âm quen thuộc Tú Anh đảo mắt nhìn thấy phía sau còn có thêm người lạ mới nhỏm người dậy, Tú Nghiên bỏ xuống sách trong tay lại đem y phục của Du Lợi chỉnh chu lại ổn thỏa mới cùng “trượng phu” đứng dậy tiếp khách .
-Tú Anh rốt cuộc ngươi cũng quay lại .
-A Quyền chuyện bên ngoài là có ý gì ?
-Chuyện dài lắm rảnh rỗi ta liền kể lại cho ngươi.
-Được .
-Tú Anh hai vị huynh đệ này là … ?
-……..
Tú Anh lúc này mới sực nhớ đến hai người Lâm Phong và A Đạt , thật muốn tự ký đầu mình ngốc ngếch làm sao không nhớ ra phía sao có người không hiểu rõ thân phận của Du Lợi lại gấp gáp muốn hỏi chuyện .
-Đây là Lâm Phong cùng A Đạt hai huynh đệ của ta ở Thôi gia trang … Còn đây là Du Quyền thiếu chủ Quyền gia trang thành Nam , người kia chính là nương tử của A Quyền .
-Thôi Lâm Phong / Thôi A Đạt tham kiến Quyền thiếu chủ và Quyền thiếu phu nhân .
-Haha nếu là huynh đệ của Tú Anh thì đều là người nhà cứ như Tú Anh kêu ta A Quyền là được .
Tú Anh đứng bên hơi nhíu mày , tuy vẫn biết tính tình Du Lợi thoải mái nhưng vẫn hiểu rõ thân phận của Du Lợi không thể cứ để hai người họ tùy tiện gọi tên mà mở miệng ngăn cản .
-A Quyền không thể , cứ để hai người họ gọi ngươi một tiếng Quyền thiếu chủ vẫn tốt hơn .
Du Lợi nghe Tú Anh mở lời ngăn cản , trong lòng có chút khó hiểu nhưng cũng gật đầu ngầm coi như đồng ý , nói quản gia phân phó chổ nghĩ ngơi cho hai người bọn họ còn mình cùng Tú Nghiên và Tú Anh đến thư phòng cùng nhau trò chuyện . Du Lợi đem hết thẩy mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian qua kể lại cho Tú Anh biết , làm cho đối phương không khỏi trợn tròn mắt nhìn mình .
-HẮN DÁM DÙNG PHƯƠNG THỨC HẠ LƯU VỚI NGƯƠI .
Tú Anh tức nghe đến việc Mân Hào dám hạ xuân dược với Du Lợi không khỏi tức giận đánh một chưởng xuống bàn khiến bàn trà gãy đôi , Tú Nghiên bên cạnh Du Lợi vẫn thong thã uống trà nhìn bộ dáng tức giận của nàng mà nghĩ lại mình khi biết cũng đã có bao nhiêu phần khí giận như vậy .
-Ta đã ghi nhớ món nợ này với hắn sẽ có ngày đem chúng trả gấp bội … Hừ
-Vậy xem ra hoàng thượng đã sắp đặt trước mọi chuyện nên mới có việc ngươi “chết” mất xác như vậy ah?!
-Hừ nhắc đến phụ hoàng thật làm ta tức chết , đáng lý người cũng phải nói cho ta biết kế hoạch để ta không phải khổ sở như vậy nha .
Du Lợi nhắc lại “chuyện cũ” không khỏi trỗi dậy oán giận trong lòng , không nghĩ người mà nàng kính trọng tin tưởng hết mực lại có thể lừa gạt nàng làm nàng trong khoảng thời gian ở biệt viện khóc lóc mất “hình tượng” đến như vậy .
-Nếu phụ hoàng nói cùng ngươi kế hoạch thì những người xung quanh làm sao thấy được một màn “đặc sắc” khóc lóc thê lương cũng như sẽ không thấy rõ được thế nào là nữ nhi yếu đuối e lệ nha
~~Tú Nghiên từ nãy giờ vẫn im lặng nghe được “trượng phu” oán trách phụ hoàng lại cười cười mà mở lời , đem điều lo lắng của phụ hoàng nói lại cho Du Lợi hiểu rõ “khổ tâm” của người . Câu nói vừa dứt khéo theo bầu không khí vốn sụt sôi “oán hận” tức khắc đống băng tại chỗ , Du Lợi xoay mặt nhìn “thê tử” gương mặt nụ cười khi có khi không, không khỏi nhớ lại từng khắc mình trãi qua không khỏi làm gương mặt biến đổi tầng tầng lớp lớp sắc màu .
Tú Anh nhìn biểu hiện của Du Lợi biến đổi “sắc màu” đa dạng mà kết nối từng chi tiết lại với nhau không khó tưởng tượng ra khung cảnh bi thương cùng nồng nhiệt cảm xúc , khiến bản thân cũng như “huynh đệ” mà biến đổi thanh sắc . Ba người một khung cảnh mà hai người đã bị Tú Nghiên vô hình điểm chỉ toàn thân cứng đờ bộ dáng nhìn nàng , còn nàng vẫn một thân nhàn nhã thưởng trà thơm thượng hạn .
“A Quyền ơi là A Quyền ta xem ra ngươi đời này gặp phải một thê tử bá đạo lộng quyền rồi ah”
Tú Anh khẽ khàng than thở giùm huynh đệ , biết Tú Nghiên một đoạn thời gian cũng âm thầm nhận ra một điều so với Du Lợi tính tình còn bá đạo hơn nhiều .
………………
*** Doanh trại Trịnh gia ***
Thời Nguyên bố trí quân lính tuần tra canh phòng cẩn thận , trong doanh trại thì dàn trận luyện binh trong khi tướng quân Trịnh Khanh giải quyết công vụ . Từ khi Lai Lạp bất ngờ có những hành động giao tranh với các nước nhỏ lân cận , Quyền thị cũng đã sẵn sàng quân ngũ mà tự vệ .
-Phó tướng quân trường thành phía Tây bị tập kích .
Binh sĩ sau khi phóng ngựa như bay vào doanh trại vừa nhìn thấy Thời Nguyên đã nhanh chóng phóng xuống ngựa quỳ bẩm báo đại sự , gương mặt nam nhân không che giấu sự khẩn trương cùng lo sợ .
-Tiểu Phi nhanh báo với Tướng quân…
Thời Nguyên nhìn thân cận truyền lệnh còn mình nhanh chóng phóng lên tuấn mã cùng một đạo quân tức tốc đến trường thành phía Tây cứu viện , quân lính cũng nhanh chóng theo gót phó tướng rời khoải doanh trại . Đến nơi khói lửa đã ngập trời , quân địch hung tợn đẩy những chiếc xe củi đốt cháy tạo thành một bức tường lửa tiến công khiến quân sĩ kinh hãi không biết nên thủ hay công chỉ có thể đem thiên cùng thương lập rào chống trả .
-Toàn quân nghe lệnh , lập hàng khóa thiên vào thương tạp thành trận tháp phá tường lửa .
Thời Nguyên hét lên đem hỗn loạn binh sĩ dàn trận , hai hàng thẳng tấp người trước khóa thiên vào thương đồng loạt chống xuống đất tạp thành một cái dọc , hàng sau đem thiên chấn thành bức tường bảo vệ hàng trước chờ lệnh phá tường lửa .
-TIẾN CÔNG .
Hiệu lệnh phát ra các binh sĩ vẫn đang chống cự với quân địch đồng loạt tách sang hai bên để binh sĩ phía sau xuất trận , tháp trận tạo thành một cái dốc đứng mạnh mẽ lao tới phía trước hất bức tường bằng xe củi lửa lật nhào . Quân địch bất ngờ trước đoàn phản pháo mạnh mẽ của quân lính dưới sự chỉ huy của Thời Nguyên mà thương vong không ít , kẻ tháo chạy, người cố gắng giao tranh nghe thấy lệnh của tướng quân mình hét lên chỉ được tiếng không được lùi làm bọn họ không khỏi run lên sợ hãi .Thời Nguyên lại theo trận pháp trước đó Trịnh Khanh đã truyền dạy mà ra lệnh dàn trận , binh sĩ vốn đã thao luyện qua chỉ cần nghe lệnh nhanh chóng lập trận đồng loạt tiến công . Đánh quân địch tháo chạy tan tác , Thời Nguyên cỡi ngựa cùng binh lính của mình song trận đánh một tới , đao trong tay mạnh mẽ chém xuống đem quân địch chém xuống kẻ chết người trọng thương nặng nề ngã quỵ . Khi Trịnh Khanh cùng quân lính đến nơi đã thấy Thời Nguyên dẫn quân một trận thắng lợi đẹp mắt đem quân địch đánh tan tác tháo chạy tán loạn , không khỏi vỗ vai khen ngợi .
Xen lẫn trong những nụ cười hân hoan khi thắng trận đầu của binh sĩ Trịnh gia , thấp thoáng một nụ cười quỷ dị mang theo u ám kế hoạch trong đôi mắt ánh lên mang đêm của âm phủ .
“Hihi màn hay còn ở phía trước !”
……………