Kiếm Vũ Càn Khôn

Chương 15: Đấu giá kết thúc - Huyết Hoành


Bạn đang đọc Kiếm Vũ Càn Khôn – Chương 15: Đấu giá kết thúc – Huyết Hoành

Liệt Bài Phong nhìn một tên tu luyện giả đi vào, rồi lại đưa mắt nhìn một tu luyện giả đi ra.
Sau cùng đến khi số lượng người ngả giá giảm dần, sau đó là không còn ai. Hắn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, xem như lần này vật đã có chủ rồi, bất quá người này có chút quái dị, cả người choàng một tấm choàng đen, linh khí cũng không cảm nhận được, hơn nữa khi đi thì luôn cúi đầu nhìn đất, tựa hồ sợ như ai đó nhìn thấy mặt mình vậy.
Dù sao thì đấu giá cũng đã kết thúc, giá cuối cùng cũng đã xác định được. Hắn thật không quá để tâm đến người kia, cho dù tên kia có muốn làm việc gây rối gì, hắn tự tin sẽ không cho tên kia cơ hội, một phát có thể giết ngay.
Một người ngay cả ba động linh lực cũng không cảm nhận ra, thử hỏi xem hắn có cần để tâm không?
“Vù”
Cầu linh khí bị gỡ bỏ, Liệt Bài Phong cũng gỡ bỏ lồng linh khí, hiện hữu ra trước mặt mọi người.
Hắn nhìn cả đại sảnh, ánh mắt quét qua những khu vực có ba động linh lực mạnh mẽ, thầm than lần này đúng là “Hổ cả bầy bắt được một con rồng” rồi, ở đây có không biết bao nhiêu thế lực, nhưng cái giá ai nấy đưa ra, đều không bằng một góc của người kia, phú hào quả là khác, khi ra giá cũng làm người ta phải choáng ngợp.
“Hô”
Hít sâu một hơi, Liệt Bài Phong lớn tiếng nói:
– Phiên đấu giá tiểu khí châu lần này kết thúc, cái giá cao nhất cũng đã được xác định. Như đã nói ta sẽ không tiết lộ danh tánh của người ra giá cao nhất, mà trong lúc mọi người ngả giá, ta đã có phát ọi người một ngọc giản.
Lời hắn nói xong, mọi người liền cầm ngọc giản lên xem, sau lại thấy một màu ảm đạm thì lại dời mắt lên người Liệt Bài Phong, đợi hắn nói tiếp.
– Người ra giá cao nhất, ta sẽ trực tiếp liên hệ rồi tiến hành giao dịch kín. Vì vậy bây giờ mọi người có thể rời đi, riêng những người đã giành được quyền sở hữu các vật phẩm đấu giá lúc trước, xin ở lại tiến hành giao dịch.

Cung cách giao dịch này xưa nay Kiếm Khách chu du hội vẫn luôn dùng, hiệu quả cực kỳ hữu ích, làm như vậy không chỉ người mua an toàn mà uy tín của Kiếm Khách chu du hội cũng ngày càng tăng cao.
Đám tu luyện giả phút chốc nhanh chóng rời khỏi đại sảnh, duy là một số người đã đấu giá thắng lần trước đều được một Khách Lão dẫn đường đi đến nơi giao dịch vật phẩm.
Riêng Liệt Bài Phong thì vẫn như cũ đứng đó, vì lúc này trên đài vẫn còn người ở lại, dường như là muốn gặp lão.
Huyết Vô Lượng lăng không phi xuống, tà áo đầy hình đồ rắn rết lay trong gió, một cảnh tượng quỷ dị hiện lên, hắn buông cặp mắt tà dị nhìn những tên Khách Vệ, rồi nhẹ nhàng nói với Liệt Bài Phong:
– Liệt Phó Hội Trưởng, không biết chúng ta có thể nói chuyện riêng không?
Liệt Bài Phong nhíu mày, tên này là ai? Cất tiếng là liền muốn mình gặp hắn nói chuyện riêng? Nghĩ hắn là ai chứ? Thiếu chủ Huyết Tộc, Đại thần tử Ma Kim tộc hay là Cung Chủ Dạ Minh tộc?
Hắng giọng, hắn hơi giận, hỏi:
– Ngươi là ai?
“A”
Khẽ giật mình, Huyết Vô Lượng không nghĩ Liệt Bài Phong lại không cho hắn chút sỉ diện, cất tiếng là liền nói không quen. Sao chứ, lần trước người này đến gặp phụ thân hắn hàn huyên, còn không phải hết lời khen ngợi mình tuổi trẻ tài cao sao? Giờ lại nói không quen, hắn muốn đùa mình sao?
Hắn chưa kịp nói, thì Huyết Lão đã lăng không bay lại, hiển nhiên là vừa làm việc gì đó, nên đến trễ.
Lão nhìn Liệt Bài Phong đang đánh giá mình, liền ôn tồn chắp tay, nói:
– Liệt Phó Hội Trưởng, thiếu chủ ta tên là Huyết Vô Lượng, bậc trên là Huyết Lạc Minh.
“Ách”
Cả người chấn động, Liệt Bài Phong quay sang nhìn Huyết Vô Lượng, lại nhìn một mảnh huyết tinh nồng đậm bao quanh hai cánh tay của hắn, thì liền đoán ra sự tình, có chút ái náy, nói:
– Thì ra là Huyết công tử, có lỗi quá, ta thật là không nhận ra. Huyết công tử chớ trách!
Mặc dù Khí Thần đại lục rộng lớn mênh mông, thân là một Bát giai Kiếm Hoàng đỉnh cấp, thực lực danh chấn bát phương không thua kém gì ai, nhưng Liệt Bài Phong biết rằng bản thân mình đứng trước thực lực của Huyết tộc, vẫn còn xa xa không bằng một con kiến, tuỳ ý người ta có thể giẫm lên bất cứ lúc nào.
Khí Thần, không phải là đại lục duy nhất trên thế giới này, mà tồn tại song song nó còn có hằng trăm, hằng nghìn đại lục lớn nhỏ khác. Thế giới này cực kỳ rộng lớn, mà ở trung tâm của thế giới là mười đại lục lớn nhất, thực lực cũng mạnh nhất.
Mà Huyết Tộc chính là một trong những gia tộc được xếp hàng tam lưu ở một trong mười đại lục ấy, đại lục Thần Thiên.
Cho đến nay hắn mặc dù là không biết rõ về thực lực tổng thể của cả đại lục ấy ra sao, nhưng nhìn việc Huyết tộc thực lực có thể đảo hải toàn phần Khí Thần đại lục mà ở đó vẫn chỉ là thế lực Tam lưu thì đã biết rõ sự lợi hại của đại lục ấy rồi.

Thoáng nghĩ cái, hắn đã thấy sợ hãi, gia tộc có gia chủ thực lực bán thần, nhưng chỉ xếp hàng thế lực Tam lưu.
Vậy thì các thế lực Nhị lưu, Nhất lưu thực lực sẽ mạnh tới cỡ nào?
Tộc nhân bán thần, trưởng lão thần cấp, gia chủ….!

Tỉnh lại trong cơn mê muội, Liệt Bài Phong chỉnh đốn lại tâm tình, phất tay cho đám Khách Vệ lui xuống, nhìn cho bọn hắn tất cả đã rời khỏi, rồi mời xoay người nhìn sang hai người Huyết Vô Lượng, khoan thai nói:
– Huyết công tử…À, vị này xưng hô là?
Lúc này hắn mới nhớ vẫn còn chưa biết tên lão nhân này, nhưng thử dò xét một chút thực lực lão ta, thì liền sửng sốt.
…Hắn, lại không dò xét được tu vi lão nhân này!
Cười hàm hậu, từng mảng huyết tinh nhạt quanh cơ thể cũng điều khiển cho thu liễm lại. Huyết lão từ tốn đáp:
– Tại hạ là quản gia của thiếu chủ, tự Huyết Hoành.
“Cái gì”
Triệt để ngây ngốc, cái gì chứ, người này là Huyết Hoành sao?
“Oanh”
Đầu nổ vang một tiếng, Liệt Bài Phong chấn kinh nhìn lão nhân thoạt nhìn hiền từ trước mặt, run rẩy hỏi:

– Ngài, ngài là người mà năm mươi năm trước đã từng một thân chém giết Cốt Long trong Vô Tận Ma Hải có thực lực bán thần thú sao?
Nhẹ nhướng mày, Huyết lão hơi ngạc nhiên, nhưng không lộ dị sắc, lão chậm rãi gật đầu, xem như xác nhận.
“Oanh”
Một việc kinh thiên như thế mà lão nhân tên Huyết Hoành này lại có thể nhẹ nhàng gật đầu như vậy, lão xem đó là chuyện giống như chém giết một con ma thú Hoàng cấp bình thường sao? Phải biết rằng lúc ấy nghe đồn rằng Huyết Hoành thực lực chỉ mới bước vào Thất giai Kiếm Hoàng, so với Liệt Bài Phong hắn cũng chỉ là ngang tu vi. Nhưng ai biết được lúc ấy Huyết Hoành lại một phen làm náo động chốn tu luyện, một thân một huyết kiếm chém giết từ đầu bờ Vô Tận Ma Hải đến cuối bờ, giết chết một siêu cấp ma thú Cốt Long thực lực bán thần thú.
Một trận chiến cách nhau đến ba giai, xem như đánh vượt cấp cũng không sai. Nhưng đánh một lần vượt ba cấp thế này, trên Khí Thần đại lục còn có ai có thể làm được?
Mặc dù trận chiến đó Huyết Hoành bị trọng thương phải mai danh ẩn tích, nhưng danh tiếng của lão vẫn truyền xa ngàn dặm, trên đại lục không ai không biết việc đó cả. Xem như là một truyền kỳ của kiếm giả cũng tuyệt không sai.
“Rốt cuộc, một người như Huyết Hoành lại đi làm quản gia cho vị Huyết công tử này, vậy thì…”
Nghĩ tới đây, Liệt Bài Phong lại ngây ra.
“Huyết Hoành, là người của Huyết Tộc…!”
Việc quá dễ dàng để đoán ra, nhưng cũng không thể trách Liệt Bài Phong được, hắn vốn chỉ xem Huyết Hoành là một tu luyện giả tự do có thể nghịch thiên đấu vượt cấp, nào ngờ được một người như thế lại vất vả một thân một kiếm chém giết Cốt Long cho đến trọng thương chứ?
Tộc nhân trong gia tộc đâu?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.