Bạn đang đọc Kiếm Vũ Càn Khôn – Chương 14: Kim Tang
Đồng dạng trong một màn linh khí khác, một màn linh khí có màu vàng đậm đặc.
Trong màn linh khí, một thiếu niên sắc mặt vàng ươm, trông như bệnh tật sắp chết, bề ngoài không quá tuấn tú nhưng cặp mắt trông rất sáng, tựa như vầng thái dương trên cao sáng toả.
Thân thể hắn vận một bộ bào màu vàng, gần như là phủ kín hết thân thể. Duy chỉ có phần đầu là hé lộ ra.
Thiếu niên này có hai cái tên, mỗi một cái tên điều có thể doạ sợ bất cứ một người nào trong giới tu luyện.
Hắn, lúc không ẩn mình, lấy tên là Kim Tang, đại thần tử của Ma Kim đại tộc, quần tộc truyền thừa từ thời đại Trung Cổ, thực lực thập phần mạnh mẽ, cự nhiên cả đại lục tổng cộng có tồn tại không tới trăm tên Kiếm Hoàng, nhưng gia tộc này đã sở hữu đến mười tên, hơn nữa nghe đồn rằng gia chủ Kim Lang của gia tộc thực lực đã đạt đến trình độ bán thần cấp.
Bán thần, cảnh giới cũng như danh xưng, thân thể đã không còn là phàm thể, mà trở thành thần thể. Tinh thần lực gần như có thể phủ rộng đại địa trăm dặm.
Tu vi đáng sợ như thế, trên Khí Thần đại lục có mấy ai chống đỡ được, thời đại này không phải là thời đại Trung Cổ của những Hoả Tổ, Viêm Hoàng, Nam Đế trước kia, đây là thời đại của tân cường giả xuất hiện lớp lớp. Một người có thể đi đến cảnh giới bán thần, gần như đã là vô địch!
Còn lúc ẩn trong tối, hắn lấy tên là Tiềm Long thần tử, đứa con của Ma Long, xuất thân từ Ma Hà, luyện Hấp Huyết Ma Công…Với danh xưng này của mình, hầu như đến cả người của Ma Kim đại gia tộc cũng không biết hắn chính là đại thần tử của họ, có lúc còn xem nhau như kẻ địch, từng đối chiến kịch liệt, ác liệt không kể nổi.
Chưa kể tới mỗi một danh xưng, còn là một truyền kỳ trong giới tu luyện trẻ tuổi.
Kim Tang, mười ba tuổi tấn cấp Đại Kiếm Sư, mười lăm Kiếm Linh, mười tám Kiếm Linh cửu giai, lên hai mươi liền trở thành Kiếm Vương, thực lực xem như duy ngã độc tôn trong đám thiếu niên cùng tuổi. Nổi tiếng sớm, song với cái tên Kim Tang, hắn sống rất điềm đạm, hầu như đều có thể trò chuyện cười nói với tất cả những ai xem hắn là bạn, còn tính cách thực thì vẫn là dấu hỏi!
Tiềm Long, thân trong tối, nhưng những gì hắn làm được, vẫn được sử sách lưu chép rõ ràng. Không biết hắn khi mấy tuổi đạt được cấp bậc như hiện tại, nhưng ai cũng biết rằng, trong đại hội Thiên Uy dành cho lớp cường giả trẻ vài năm trước, một thân một mình hắn đã dùng thực lực tuyệt đối đã bại toàn bộ thí sinh khác, một đường hát vang trở thành đương kim cường giả lớp trẻ, vô địch cả giải đấu, được mọi người tôn là Vương Tử, danh tiếng không kém “Kim Tang đại thần tử” là bao!
Hắn tựu lấy đến hai danh xưng, giống như sống đến hai con người, một ma một nhân. Một là đại thần tử của Ma Kim đại gia tộc, một là thần tử, đứa con của Ma Long.
Ma Long là ai, tại sao Kim Tang lại xưng là con của người đó?
Không ai tường được…
Lúc này đây, trong màn linh khí màu vàng, Kim Tang hay còn gọi là Tiềm Long thần tử, hai tay hơi đan vào nhau, ánh mắt luôn một màu vàng thuần khiết, nhìn hắc ảnh lượn lờ bên cạnh, khàn giọng nói, âm giọng cực quỷ dị:
– Cho ta cái giá!
Giọng nói ra lệnh có trầm nhưng đủ uy, hắc ảnh trầm mặc một lát, trầm giọng nói:
– Thần tử, vật này ta thấy dường như cũng không có giúp ngài bao nhiêu trong việc tu luyện, vậy thì…
– Nhiều lời!
Kim Tang giận dữ khẽ quát, tay phải vụt một cái, hắc ảnh liền bị hắn nắm vào tay, tựa như bóp một con gà, gằn giọng:
– Điều ta muốn làm, ngươi tốt nhất là đừng nên hỏi tại sao.
“Úc”
Hắc ảnh hoảng sợ run người, ánh mắt lấp loé cầu xin, Kim Tang buông hắn ra. Hắc ảnh lập tức gọp người xuống, run rẩy nói:
– Thần tử, ba viên Tiểu khí châu này ta chắc giá sẽ không thấp hơn 2500 viên linh thạch hạ phẩm, vậy thì ngài nên đưa ra giá chừng 40 viên linh thạch thượng phẩm!
Kim Tang sắc mặt trầm xuống, không phải vì hắn tiếc tiền, mà là vì một chữ “Chừng” của hắc ảnh, hắn chậm rãi nói:
– Ta cần một cái giá chắc chắn! Hiểu không?
“Ách”
Lòng đổ mồ hôi lạnh, hắc ảnh thầm kêu khổ, thần tử muốn hắn đưa ra cái giá chính xác ư? Điều này giống như mơ vậy, ai biết được đám tu luyện giả kia có ai đưa hơn cái giá cao hơn 30 viên linh thạch thượng phẩm hay không? Giới tu luyện này, kẻ có tiền nhiều cũng không phải là ít, gần như so với số cường giả đỉnh cấp cũng không sai biết thua kém mấy.
Hắn run giọng, cắn răng nói:
– 50 viên linh thạch thượng phẩm, thần tử, cái giá này đã là sát mức giới hạn mà đại…
“Vụt”
Kim Tang vươn tay, nhưng một ma trảo lại thò ra, hắn tức giận siết chắt hắc ảnh, ánh mắt loé lên tia tàn khốc, trong đầu nghĩ đến một người hắn cực kỳ thù hận, bên ngoài hừ giọng:
– Cấm ngươi nhắc đến người đó…Được rồi, thay ta đi ra giá! 50 viên linh thạch thượng phẩm!
“Thần…thần…tử…Ách…được…đư ợc ạ”
Vất vả một lúc, hắc ảnh mới được buông tha, hắn không dám nhìn Kim Tang, mà thân thể chợt bành trướng, hoá thân thành một trung niên uy vũ, mi mục như khắc, làn da màu đồng mạnh mẽ. Rồi sau đó nhanh chóng xé màn khí, như điện vọt ra ngoài, hoà mình trong đám người đang chuẩn bị đi qua cầu linh khí.
Kim Tang chậm rãi nhắm mắt, bất quá cặp răng bạc khẽ nhếch, tự nói:
– Ngươi chờ xem, đến một lúc nào đó thực lực ta mạnh lên, rồi ta sẽ trở về giết chết ngươi…Nhưng bây giờ ta cần phải trở thành bá chủ của đại lục này trước đã…Kẻ cản đường ta, ma cũng giết thần cũng giết phật cũng giết…!
…
Bên trong chiếc lồng linh khí dày đặc, Liệt Bài Phong đứng như bàn thạch vững, thân người thẳng tắp, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn từng tên tu luyện giả đi vào ngả giá, sắc mặt vui vẻ, không màng việc gì mà lâu cứ cười to không dứt.
Cái giá lần này, được đẩy lên quá cao, hơn nữa trong đám tu luyện giả, không ngờ lão còn gặp được một số đại nhân vật có thể sánh ngang với lão.
Sinh ý tăng cao không nói, danh tiếng Kiếm Khách chu du hội lại càng được nâng cao rõ rệt.
Lúc này đây lão mới cảm thấy được, tên thiếu niên kia quả là đem lại vận may cho Kiếm Khách chu du hội mà, một người có thể xuất ra đến mười viên tiểu khí châu, lúc trước hắn đã có ý định điều tra thân thế tên thiếu niên kia, nhưng giờ nghĩ lại, nếu làm như vậy không may mà bị hắn phát hiện, hoặc tệ nhất là bị “Những” người sau lưng hắn phát hiện, thì xem như là một điều quá mức không tốt.
Giờ này hắn cũng đã không tin được Hạ Phàm chân chính sở hữu tiểu khí châu, mà cho rằng số tài vật ấy là do một thế lực nào đó sau lưng hắn xuất ra, rồi đưa Hạ Phàm nhưng một con tốt, đem ra đấu giá.
Hạ Phàm nếu biết việc này thì chắc sẽ giận phồng má, số Tiểu khí châu kia quả thật không phải do hắn tự tìm ra, nhưng chí ít nó là do hắn “Thông minh” lấy được, nào có nhờ thế lực nào đem ra nhờ hắn đấu giá?
Oan, oan quá mà!!!
…
Lời TG: Từ chương này, truyện sẽ có một chút thay đổi về danh xưng của các cấp bậc, tài vật, cụ thể là:
Kiếm Sĩ ngũ giai = Ngũ giai Kiếm sĩ…
Linh thạch hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm = Hạ phẩm linh thạch, Trung phẩm linh thạch, Thượng phẩm linh thạch.
Kiếm khí = linh khí (Sau này Kiếm khí sẽ có chỗ dùng khác)
Lúc này từ linh lực cũng sẽ được sử dụng!
Chân thành cáo lỗi!