Bạn đang đọc Kiếm Vũ Càn Khôn – Chương 16: Cái giá cao ngất
Huyết Vô Lượng nhíu mày cắt ngang dòng suy nghĩ của Liệt Bài Phong, mở miệng nói ra:
– Liệt Phó Hội Trưởng, gia gia ta nhờ ta thông cáo với ngài một việc.
Tay móc ra một ngọc giản truyền âm, có chút khách khí đưa tới trước mặt Liệt Bài Phong, giao xong vật, Huyết Vô Lượng liền nói ra vấn đề chính:
– Những viên tiểu khí châu hôm nay không biết Liệt Phó Hội Trưởng đã xác định cái giá cao nhất là bao nhiêu chưa?
Thực lực của vị Huyết công tử này không tính là quá uy hiếp với Liệt Bài Phong, nhưng bên cạnh hắn còn có Huyết Hoành. Một người có tu vi cực kỳ khủng bố, năm mươi năm trước tu vi nằm tại thất giai Kiếm Hoàng, trải qua hơn năm mươi năm, không biết đã tăng tiến đến cấp độ nào rồi.
Bản thân hắn năm mươi năm từ thất giai tấn lên bát giai Kiếm Hoàng, đã là cực kỳ nhanh trong giới tu luyện. Nhưng ai lại chẳng biết lão nhân truyền kỳ kia vốn không phải người thường, trong năm mươi năm ai biết được lão ấy tấn được bao nhiêu giai đây.
Chỉ dựa vào một tia không thể cảm nhận linh lực của lão nhân này, là Liệt Bài Phong biết rõ, lão vốn đã có tu vi vượt xa hắn.
Không dám bỏ ngoài tai lời Huyết Vô Lượng, nhưng Liệt Bài Phong nghe xong lời này, sắc mặt hơi trầm xuống, bất đắc dĩ nói:
– Huyết công tử, như ta đã từng đề cập, phiên giao dịch này là phiên giao kín, mức giá cả cao nhất chỉ có ta cùng người ra giá mới biết được, còn toàn bộ những ai không can hệ, cho dù là ai đi nữa, ta cũng sẽ không tiết lộ.
“À”
Huyết Vô Lượng trong nội tâm âm thầm khó chịu, hắn lúc này dường như tám chín phần đoán ra người ra giá cao nhất nhất định không phải là hắn rồi. Nếu thật là hắn, thì không lí nào Liệt Bài Phong này lại tỏ vẻ như vậy. Sự việc không thành, trong lòng hắn cảm thấy khó chịu tột độ, một cơ hội lấy lòng cha hắn chợt đến, nhưng rồi lại vụt khỏi tay. Nếu hắn biết có người ra giá cao như vậy, thì đã sớm tăng cái giá lên đến mức cực hạn, nào sẽ ra giá thấp như vậy?
Bên ngoài miễn cưỡng không lộ ra dị sắc, hắn mỉm cười, khoát tay, nói ra:
– Xem như ta không có hỏi gì đi! Được rồi Liệt Phó Hội Trưởng, ta đêm nay muốn nghỉ tại đây một đêm, không biết ngài có sắp xếp được không?
Thầm thở phào nhẹ nhõm, sinh ý của Kiếm Khách chu du hội, một lời hai lời là cứng rắn hoàn thiện không bao giờ sai phạm luật lệ. Hôm nay vị Huyết công tử mở miệng hỏi hắn việc cấm kỵ này, ban đầu hắn cảm thấy có chút hoảng, nhưng sau khi nghe hắn giải thích, vị Huyết công tử kia liền buông xui không truy thì hắn cảm thấy nhẹ nhõm bội phần. Xem như hắn không muốn đắc tội với ai cả, dù sao thì người ta cũng là thiếu chủ của Huyết tộc lẫy lừng, muốn đắc tội, tuỳ lúc cũng phải xem hắn có cái gan đó không!
Lúc này Huyết Hoành bỗng nhíu mày, lên tiếng:
– Thiếu chủ, Liệt Phó hội trưởng, ta có chuyện phải đi trước, cáo từ.
Huyết Vô Lượng khe khẽ gật đầu, tinh thần lại tâm mê ý loạn, sắc mặt của Huyết lão lúc này thật không tốt, người khác không nhìn ra, nhưng bản thân là thiếu chủ Huyết tộc, trong người chảy xuôi huyết mạch mạnh mẽ của gia tộc, hắn cự nhiên là phát hiện điểm biến hoá trên mặt Huyết lão, trong lòng bất giác sinh ra nghi hoặc: “Huyết lão xưa nay rất ít lộ ra vẻ như vậy, không biết là có chuyện gì đây!”
Liệt Bài Phong không nhận ra điểm này, vẫn duy trì vẻ mặt khách sáo, nói:
– Huyết công tử, mời đi theo ta, ta sẽ sắp xếp cho người một chỗ tốt nhất trong Kiếm Lầu.
“Ân”
…
Kim Tang cau mày chặt, nhìn miếng ngọc giản đang từ từ biến mất, nhìn không được nghiến răng, giận dữ nhìn hắc ảnh đi theo mình, nói:
– Đáng giận, cự nhiên là có kẻ cưỡm tay trên. Hừ, được lắm, dám trước mặt Kim Tang ta làm ra sự tình này, xem ra người này đúng là không muốn sống, ngại không được chết sớm!
Hắc ảnh người run cầm cập, hiển nhiên vừa mới bị đại thần tử giáo huấn một trận. Lúc này hắn nghe đại thần tử nói, sắc mặt liền tái nhợt, khuyên bảo:
– Đại thần tử, người mà có thể đưa ra cái giá cao hơn giá của chúng ta đưa ra, chắc chắn không phải là người tầm thường, thần tử bớt giận, việc này cứ xem như bỏ qua đi, chỉ là ba viên tiểu khí châu thôi mà!
“Hừ”
Kim Tang trừng mắt nhìn hắc ảnh, ánh mắt như nhìn xuyên thấu cơ thể kia, chậm rãi nói:
– Ngươi biết cái gì chứ, ngươi có là tiểu khí châu trên đại lục này là quý hiếm lắm không? Ngay cả Ma Kim đại gia tộc cũng không có bao nhiêu viên tiểu khí châu đâu, ngươi biết chưa hả?
Hắc ảnh đơ người,hắn biết rõ giá trị cùng sự quý hiếm của tiểu khí châu, nhưng vẫn kiên trì nói:
– Đại thần tử, việc này tốt nhất là thông cáo cho cao thủ trong tộc, nếu không thì chỉ sợ đại…sẽ nổi giận!
Hắn cố tình lấp liếm câu chữ, nhưng vẫn nhận được một ánh mắt rét lạnh của Kim Tang. Kim Tang cả người bùng phát linh lực mạnh mẽ, sôi trào như núi lửa, tựa như biển cả tuôn trào không dứt. Uy áp cấp bậc Nhất giai Kiếm Vương, tựa hồ không ai có thể so với hắn, bản thân hắc ảnh có thực lực Ngũ giai Kiếm Hoàng cũng vậy, hoàn toàn triệt để bị trấn áp, một lời cũng không thốt được.
– Ta đã nói đừng bao giờ nhắc đến cái tên đó…Bây giờ ngươi mau đi điều tra tung tích của kẻ sở hữu được ba viên tiểu khí châu này, hơn nữa còn tiện tay điều tra luôn tung tích của người xuất ra vật này, ta cần phải moi tài vật của hắn ra!
“Vâng”
Hắc ảnh nuốt nước bọt, thân thể hoá hư ảnh, hắc khí tán ra bốn phía, nháy mắt biến mất.
Kim Tang đồng dạng cũng động, bất quá hắn lại nhẹ ngâm ra một tiếng long ngâm, uy áp không kém một long tộc thực sự, hoá thành một dãy sáng màu vàng, lướt theo chiều gió, hướng thẳng phía Đông mà đi.
Nơi ấy là nơi một dòng chi của Ma Kim đại tộc cắm rễ, mà Bát thúc Kim Tông Triều của hắn cũng ở đó.
…
Hạ Phàm lúc này bỗng thở ra một hơi nhẹ nhõm, luồng hàn khí kia đã biến mất, xem như hắn may mắn thoát một kiếp vậy. Bất quá thứ đó là gì, là một người hay ma nhân, hắn vẫn như cũ mê man không rõ, nhưng dù sao cũng đã được thả lỏng, nên hắn liền đứng dậy, uể oải vươn vay, rồi ngồi đây đợi Liệt Bài Phong đến, thông báo cho hắn cái giá bán ra ba viên tiểu khí châu.
Đồng thời hắn còn muốn báo sự tình kỳ dị vừa rồi cho Liệt Bài Phong biết, xem như nhờ lão bảo hộ mình.
…
Liệt Bài Phong vừa sắp xếp chỗ ở cho Huyết Vô Lượng xong, liền sử dụng ngọc giản thông tri cho vị tài chủ trả giá cao ngất kia đến phòng giao dịch bí mật của Kiếm Đường, tiến hành giao dịch vật phẩm cùng linh thạch.
Mà trước đó hắn cũng đã mở ngọc giản truyền âm của gia gia Huyết Vô Lượng tức Huyết Lạc Minh ra xem, nhưng chỉ là những lời khách sáo về sự giao hảo của hai thế lực, cùng lời mời tham gia đại hội Minh Chiến dành cho lớp cường giả trên đại lục vào ba năm sau…
Những sự việc đó hắn cũng không quá để tâm, dù gì thì Minh Chiến đại hội ba năm nữa mới tổ chức, bây giờ vẫn chưa tới thời hạn, quan tâm nó làm gì cho nhọc. Hơn nữa những việc mà Huyết Lạc Minh thông cáo với hắn, cũng không hề có chuyện gì quá cấp bức quan trọng, vì vậy hắn liền dẹp việc đó sang bên.
Hắn ngồi trong phòng giao dịch mật, linh lực trải rộng, phủ toàn bộ cả Kiếm Đường rộng lớn.
Việc này không khó, chỉ cần đủ tu vi là liền thực hiện được.
Một thân ảnh vận áo bào đen lúc này bỗng đi vào, đôi chân chậm rãi đi trên mặt sàn, đầu cúi thấp, hai tay xỏ vào nhau, nhìn không ra nam hay nữ.
Liệt Bài Phong không quá khó chịu, cười khách sáo, tay chỉ ghế lô bên cạnh, khách sáo:
– Khách quý, mời ngài ngồi!
“Ân”
Thân ảnh ậm ừ gật đầu, cất giọng khàn khàn quỷ dị, không hiểu rõ là do cố tình giấu giọng hay thanh âm vốn đã như vậy.
Thân ảnh ngồi xuống, khẽ ngẩng đầu nhìn Liệt Bài Phong, rồi lập tức cúi xuống, hai tay lúc này cho vào trong người, không biết móc từ đâu ra một chiếc Không gian giới chỉ, nói ra:
– Trong không gian giới chỉ này có đúng 180 viên thượng phẩm linh thạch, được rồi, ta cần vật kia.
Một viên tiểu khí châu giá 60 viên thượng phẩm linh thạch, mà ba viên là 180 viên thượng phẩm linh thạch.
Liệt Bài Phong cầm không gian giới chỉ lên, âm thầm tra xét, thấy đúng là có đủ 180 viên thì liền phất tay, linh lực nhẹ nhàng phóng ra, hắn điểm chỉ trên hư không, liền theo đó một lỗ hổng không gian liền bị xé ra, hắn thò tay vào, trong ánh mắt không thấy rõ của thân ảnh, lôi ra ba viên tiểu khí châu màu xám, cẩn thận đặt trên bàn, hướng thân ảnh nói:
– Đây là ba viên tiểu khí châu, mà bản thân nó chỉ còn năm phần linh khí thì trong lúc ngả giá, ta cũng đã có nói cho quý khách rồi.
Hắn nói xong, liền nhẹ hất tay, bảo thân ảnh thu về.
Thân ảnh tay thu tiểu khí châu, sau đó nói:
– Ta đi!
“Ân”
Liệt Bài Phong tiễn thân ảnh đi ra ngoài, rồi lập tức mở rộng linh lực bao phủ ra thêm ba phần, triệt để bao phủ toàn bộ khuôn vi Kiếm Khách chu du hội. Hắn làm điều này cốt yếu là vì sự an toàn của vị Khách quý này, nếu như giữa đường người này có gặp chuyện gì không hay, hậu quả hắn gánh chắc chắn không nhỏ. Một người có thể xuất ra một lượng thượng phẩm linh thạch nhiều đến thế, có thể là người thường sao?
Mặc dù người kia không hề có ba động linh lực, dường như không phải là tu luyện giả, nhưng hắn chắc rằng, người kia là một phú hộ giả, hơn nữa còn là một đại phú hộ giả. Người như thế, nếu sau lưng không có người bảo vệ, thì đúng là nực cười.
Bất quá thực sự thì lão cũng không cảm nhận được là có ai đó đang âm thầm hộ vệ cho ngươi này. Ngẫm nghĩ rất có thể người bảo hộ kia tu vi cao hơn cả hắn, nên mới tránh được dò xét, trong lòng Liệt Bài Phong liền đổ mồ hôi lạnh.
Khi nào Già Nam thành lại thực sự Ngoạ Hổ Tàng Long như vậy chứ?