Bạn đang đọc Không Lẽ Là Yêu: Chương hap 8: Tài năng của hai đứa…
Hélômọingười . TừngchapHeorađềuxemđiicmtcủam.nởchaptrướcđểsửa lỗi.
MộtvàibạnkhencácchapsaucủaHeo đã có tiến bộ nênrất vui. 1sốcógópýthậtlòngvàHeoxemđólànhữngcmtrất quý giá… heocảmơntấtcảmọi người.
KhiviếtchaprồiHeo cũngcóđọclại vàvẫnchưathấyvẻĐạicủaChâunênchaplâusaumớithể hiện.
Thôim.n đọcchapmớinào, nhớcmtchoHeoýkiến
*********************
Vẫn như bao ngày, tôi đi bộ đến ngôi trường Royal mà ngày nào chả đến.
Vẫn như thế, vẫn con đường đó, vẫn cái ngôi trường ấy nhưng hôm nay sao trường vắng thế…
Bỗng…”Cùi!” Cái giọng này…là hắn chứ không ai khác…có tên nào gan trời mà dám kêu tôi bằng cái tên đáng chết đó đâu.
Tôi quay lại nhìn hắn…cứ hiểu là đã chào lại đi rồi cứ thế đi tiếp…
Chắc hắn hiểu…nên không nói gì *Ngồi kế bên nên tất nhiên là hiểu rõ cử chỉ, hành động của tôi rồi* Và cứ thế hai chúng tôi bước thẳng vào trung tâm của ngôi trường.
A!Lý do là đây mà… Cái trường vắng tanh không một cái xác là do bu lại cái chỗ dán bảng thông báo đây mà…Chắc có gì Hot nên mới bu lại xem nhiều thế…
Tất nhiên chị đây đâu giống mấy cái loại con người bình thường,rãnh hơi,tốn sức chen dô cái chỗ nghẹt thở đó. Cứ đứng đó mà thong thả chờ hết rồi dô coi một lượt…
Hắn cũng không chen vào coi sao. Cái thứ nhiều chuyện như hắn mà không xem à… Hôm nay có bão cấp lớn rồi… *vẻ mặt tôi nhìn hắn một cách nghi ngời*
Rồi hắn quay lại, sang bên tôi ” Bà thấy tụi này tào lao không, tự nhiên chen lấn chi không biết, thà đợi hết ngươì rồi dô coi cho khỏe…
Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt Ờbờlibabồ… Sao lại nghĩ giống tôi vậy… Cái con người này…mình không nên xem thường đây…
Rồi cái đám hỗn độn hồi nãy cũng đi từ lúc nào. Tôi và hắn, cả hai bây giờ đều thoải mái mà bước đến bên bảng thông báo… *5phút trôi qua*
Tôi quay lưng đi và đi vào lớp và hắn cũng vậy. Không lẽ là hắn lại có…có ý nghĩa giống tôi nữa sao O_o
Dô lớp, đặt đí* xuống*thở dài* lại cái tiết SHCN nhàm chán, tiết này bà chằn chủ yếu là chửi mấy đứa nào là quy phạm nội quy hay là bị điểm kém… Và trong đó chắn chắn sẽ có tôi, tất nhiên thôi vì hai cái nêu trên tôi đều ôm trọn gói mà…
” Bả dô rồi…dô rồi ” Cái con nhỏ Linh chuyên truyền phát thông tin bây giờ đang phát huy tài năng của mình.
“Cả lớp” chúng tôi đứng lên chào cô rồi ngồi xuống, chuẩn bị doảnh tai lên nghe bả thuyết giáo…khổ nỗi lại dạy môn Văn nên lúc chửi chả bao giờ là hết ý, cứ như là đang làm Tập Làm Văn ấy… * Cái khổ của lớp khi cô chủ nhiệm dạy Văn là đây*
“Các em, đã xem thông báo chưa nào” Nói đến đây, cái lớp ồn ào náo nhiệt như nói trúng tủ của tụi nó vậy. Tất cả mọi người cứ nháo nhào lên như trúng số…ấy mà chỉ có hai con người không mấy quan tâm…
* mã số 1: Châu- mã số 2: hắn (⊙o⊙)?* Tôi nhìn hắn mà đặt một dấu chấm hỏi rất lớn, hắn có tài thế mà không có muốn tham gia sao… Lúc coi thông báo tôi không có hưởng ứng gì vì bản thân mình đâu tài nên vậy thôi …Nhưng hắn đâu giống tôi *
Bất chợt “Hải em lên đây…”
Nghe bả nói, hắn bước lên đứng cạnh bả ” Người đầu tiên tham gia sẽ là Hải, bạn ấy đã đăng ký trước nên chỉ còn lại một người đăng ký thôi. Vì thể lệ mỗi lớp chỉ chọn hai bạn tham gia”
Trời! Thì ra là hắn đã đăng ký trước à… Hèn gì mặt hắn mới bình thường như vậy…
-Cô ơi liệu em có thể gợi ý cho cô và các bạn một tài năng rất đặc biệt được không ạ? Bà cô chưa kịp mở mỏ ra nói thì hắn cứ thế mà bộc lộ ra hết ” Bạn ấy có giọng nói rất ấm áp,ngọt ngào khó tả và hát rất hay đó cô”
Ai? Ai vậy? Cả lớp đang bàng hoàng truy tìm người con gái mà được Hải Hotboy ta vinh hạnh nhắc đến là ai * nói thế cũng đủ biết là con gái rồi*
-Woa nghe nói thôi cô cũng rất muốn biết tài năng ấy là ai đấy Hải. Còn chờ gì không nhanh tiết lộ…
“Trần-Bảo-Châu” Hắn cố gặng từng chữ một…
Ơ cơ mà…là tên ai thấy quen quen…Châu?…Á tên tôi mà…Cái tên đại tùy tiện này, muốn đi chết à. You want to die?
*Au không thể tả hết được khuôn mặt của ché Châu lúc ấy đâu… Nó như..như con nít 3tuổi ăn trúng rỗ ớt vậy ó (nói quá)…*
Cái tên này…hừ hừ…Bây giờ cả lớp cứ nhìn tôi với ánh mắt như “hoang đường” vậy…
Trích lời nói của ché Linh:
-Giọng nói ấm áp, ngọt ngào … Ôi má mì ơi con muốn tự tử quá, ngày nào con nhỏ đó chẳng la mà một khi la thì chẳng khác gì bò,trâu hú… Giọng nói như vậy thì hát nổi à ,có mà hát Ố pê ra
-Châu em lên đây-Bà cô cũng chả tin tưởng gì nên kêu tôi lên kiểm chứng…
Vừa đặt chân lên bục đứng kế hắn thì…hắn nói nhỏ nhưng chỉ đủ tôi nghe”Bàmàkhônglàmđúng sựthậtthìxemnhưbàngạitrướctìnhcảmcủatôiđó… Vậykểrathìbàdaođộngbởtôirồi héhéhé(nụcười nham hiểm)”
Cái tên này…nhưng hắn nói cũng đúng…ý hắn chẳng khác nào muốn tôi hát hết sức…
-Châu, em hát thử đi…
Cả lớp đang mong chờ chị đại xinh đẹp của ta sẽ hát như thế nào đây…
~ Và nếu như anh buồn em sẽ luôn bên anh
Và nếu như anh cần em sẽ là đôi cánh (Ym
Giữa nơi khung trời giúp anh bay xa
Dù bao giông tố mãi luôn vượt qua
Tháng năm trôi hoài anh đừng đi bên ai
Vì chính anh là người sẽ chở che em mãi
Dẫu đến bao giờ (Eyyy)
Dẫu đến bao lâu (Eyyy)
Thì ở đằng sau anh vẫn luôn là
Bóng dáng ai đó mãi trông về anh
(Yeah..Luôn bên anh…Luôn bên anh…Luôn bên anh…Luôn bên anh…
Hit me baby one more time..oh..oh..oh
Luôn bên anh…Luôn bên anh…Luôn bên
~Hát xong rồi đó. Vừa lòng cha nội chưa… Tôi nhìn hắn với ánh mắt xẹt tia lửa điện…
“Bốp…bốp” Bà cô và cả lớp vỗ tay ầm ập… Mấy đứa con gái nhìn tôi bằng ánh mắt như không thể tin điều gì hơn. Mấy đứa con trai thì mắt chữ O mồm chữ A, mắt như muốn nổi hình trái tim, ngất ngây trước giọng hát của tôi…
-Hay lắm, cô rất ngạc nhiên đó Châu… Vậy thì hai em sẽ thi với nhau nhá… Cả lớp có đồng ý không?
Khỏi cần phải nói, cả lớp đứng dậy vỗ tay muốn đỏ sưng cả tay, có mấy đứa còn huýt sáo giống như gặp người nổi tiếng vậy…
-Ok vậy là được rồi. Ta cũng biết là Hải diễn xuất rất tuyệt vời và ở đây ta cũng thấy được giọng ca xuất sắc của Châu nên… Chúng ta sẽ làm một vở kịch Hải sẽ diễn còn Châu sẽ hát thay cho lời kịch bản như vậy rất tuyệt hảo… Chủ đề sẽ là Tình yêu
Tình yêu? Cái con khỉ khô gì đây? Yêu hử? Trời ơi tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà…hehehe cái giọng cười rõ mòng một này là hắn chớ không ai hát…Ôi cái giọng nham hiểm chưa kìa….
End chap