Khoảng lặng của trái tim

Chương 10


Bạn đang đọc Khoảng lặng của trái tim – Chương 10

CHAP 10
-Này bạn…
-…
-…bạn ơi…
-…
-Linh ơi…
-HUH?WIND?
-Wind?Là Gió à?-Cậu ấy lại vô tình nhắc tôi nhớ đến…
-Ngày xưa…
-Bạn sao thế?
-…Hơ…à…không sao…đang nhớ lại một số chuyện…
-Về tôi à?
-…a…ừm…về cậu…
-Có thật không?
-Cái gì thật?
-Bạn là bạn thân của tôi ấy?
-…hm…ha…ha…tôi đùa đấy…không ngờ cậu cũng tin…
-Tôi đâu có tin…
-…
-…
-Nhà cậu ở đâu?
-Số nhà 300 phố KIM MÃ,Hà Nội…
-Cái gì?-Phong vừa nói cái quái gì???Chẳng phải đấy là…
-Đùa thôi…nhà tôi ở khu biệt thự ĐK,nhà số 23…

-Khu biệt…thự…ĐK á?
-Ừm…sao?
-Nhà tôi cũng ở đó đấy…số nhà 21…ngay…cạnh…nhà cậu…
-Ngạc nhiên thật đấy!Bạn sống một mình à?
-Không.Tôi sống cùng bạn thân của tôi…cô nhóc ngồi bàn 4 kia kìa…mắt một mí đấy…
-Ra vậy!Mà này…
-Hửm?
-Bạn thú vị thật đấy!
-A…Thích tôi rồi chứ gì?
-Ờ,thích rồi!
-Thôi đi nhá!Tôi không mắc lừa nữa đâu!
-Tôi nói thật!
-Cậu đùa!
-Thật!
-Không lừa tôi được đâu…
-Ừ,không lừa được!
-Hay nhở!!!
Cậu ấy vẫn như ngày xưa…ngố tàu…^^…Nhưng cậu ấy không còn nhớ tôi nữa…cũng như lời hứa 5 năm trước…tôi có thích cậu ấy không???Tôi cũng chẳng biết.Chỉ thấy quí cậu ấy…thích tâm sự với cậu ấy.Ngày xưa…tôi nói “đợi” là muốn đợi cậu ấy trở về để chứng minh tình cảm ấy… —–Profile—–
-Tên : Trịnh Thanh Phong
-D.O.B : 19/5
-59kg/1.81m
-Đặc điểm nhận dạng : Cổ đeo dây chuyền một nửa ngôi sao khắc chữ L.
——————-
“Tùng…”
Tan học rồi,cả sáng đến lớp chả học gì cả…tôi chỉ ngồi nói chuyện phiếm với Phong…mà công nhận cậu ấy kiên trì thật…nghe tôi nói tào lao trên trời duới đất bao nhiêu chuyện linh tinh mà vẫn nhiệt tình hưởng ứng mới kinh chứ…
Ờm,mà Trang đâu nhỉ???
“…pi…pi…”-chuông báo tin nhắn.
Tôi lôi máy ra xem.Trang… “Linh.To ra ngoai an trua voi K.Anh, xin loi vi k. o lai voi cau dc! Nua tieng nua gap lai o truong nha…”
Ack,may mà Trang nhắc,không tôi đã quên mất bữa trưa ở trường rồi.Chiều còn phải học ba tiết nữa chứ!
Tôi đi thang máy xuống căng tin.Giờ ăn đã bắt đầu từ 15 phút trước nên hành lang lẫn thang máy đều vắng tanh vắng ngắt,khác hẳn với cái cảm giác náo nhiệt trước đó vài phút.
Tôi đưa tay lên định bấm nút thì một bóng người lướt qua tôi đi vào trong,một mùi hương dịu nhẹ toả ra từ con người ấy…Làm sao mà lẫn đi đâu được!Tôi vội chỉnh lại tư thế và ngước lên nhìn cậu ấy…
-Tú xuống ăn trưa à?-Hic,mình là một đứa không biết nói chuyện. .
-Ừ.Linh cũng vậy?
-Ừm.
Vừa đúng lúc thang máy xuống đến tầng 1.Tú bước nhanh vào căng-tin.Oài,dáng cao ngạo!Tôi cũng vội ra khỏi thang máy trước khi nó đóng lại.
-ĐỨNG LẠI!
-…
Ashiiii,giật cả mình!!!
-Cô bé nghĩ chỉ cần một lời xin lỗi là xong à?
-…ĐÚNG…đúng vậy đấy!
Wa,1 vs 1,một thằng con trai đi ăn hiếp một đứa con gái đanh đá.
-Nếu chỉ xin lỗi là xong thì sinh ra pháp luật và cảnh sát để làm gì chứ?

-Hm,bắt tội phạm giết người hay buôn ma tuý chăng?Tôi cũng chẳng biết!Nhưng có vẻ như tôi không nằm trong phạm vi ấy.
Một con nhóc có cá tính!
-8 triệu!
-Hửm?
-Đôi giày này có giá 8 triệu!
-Đắt nhỉ?Nhưng chẳng đẹp gì cả!
-Nguyễn Thuỳ Trang 10A?
A,con nhóc bạn mình đây mà.Không hổ danh bạn thân!^^
-Sao…à…Đặng Nhật Anh…ừm…một…à không…mười một B…xin lỗi,bảng tên của anh mờ quá…tôi nhìn không rõ…
-Mới vào trường mà không có chút lễ độ nào hết!Cô bé sẽ phải trả giá đắt cho hành động ngày hôm nay…nên hãy nhớ cho kĩ cái tên này nhá!-Nói dứt câu thằng cha đó quay lưng bước thẳng,không thèm nhìn đường nên suýt tông phải…cái cột.^^
Ehh,tôi còn ở đây thì Trang không phải quỳ dưới chân ai hết… Tôi rẽ đám đông đến chỗ Trang và lôi Trang đi…có vẻ như Trang đã thành người nổi tiếng…mà khoan…ai đi đằng sau gã vênh váo đấy nhỉ?Chẳng phải người hôm qua…à…Vương Hồng Quân.
-Linh xinh!
-Ừ,xinh!Hình như cậu không bao giờ nghe lời tôi dặn…
-Xin lỗi…lúc đó tớ hơi nóng chút!
-Cậu không sợ lũ Fan của thằng cha đó xông vào băm nát cậu ra à?
-Có…nhưng chút thôi…vì tớ đã có cậu rồi mà.^^
-…haizz!
-Ừm.À…tớ bảo…
-Gì?
-Chủ Nhật…đi chơi…
-Đi đâu?
-Để tớ nói nốt đã nào!!!Tú…rủ tớ với cậu đi.
-Ừm.Vậy mình đi ha?
-OK.
-^^
-Mà…cậu…với cả cái thằng tên…gì nhở…à…Phong quen nhau à?
-Không…thực ra thì…ngồi chán quá nên tôi mới bắt chuyện với thằng đó.^^
-Ờ…lúc nãy tớ ăn trưa xong quay lại thì bị một đám con gái chặn ở sân…chúng nó nói linh tinh cái gì á…liên quan đến cậu…chẳng biết nữa…cậu có biết chúng nó không?
-Không…tôi chả quen ai trong trường này cả…ngoại trừ Phong cả!-Tôi đã nói tôi là một đứa có tài “nói không đúng sự thật” chưa nhỉ???
-Um…thế thôi…

Ehh,thái độ kì lạ vậy…hình như cô nhóc bị bọn choai choai uy hiếp tinh thần thì phải…cá tính của Trang trái ngược hẳn với tôi.Trang không giữ bí mật được lâu đâu.
-Cậu hứa gì với tôi rồi nhỉ?
-Hứa gì?
-Bất cứ chuyện gì cũng phải nói cho tôi…
-Ừm,tớ đâu có giấu cậu cái gì đâu?
-Nguyễn Thuỳ Trang?
-Đừng như thế mà.Làm ơn…tha cho tớ
-Không nói?
-Ừm…
-Cậu tưởng cậu không nói thì tôi không biết à…
-Tớ không muốn mà!-Nhìn Trang như sắp khóc.
-Okay…okay…không nói thì thôi…tôi biết rồi!
-Hic,cậu như sát thủ ý!
-Tôi sẽ coi đó là một lời khen.
-Hiiii.
Hẳn là cô nhóc có vấn đề gì rồi.Và chắc chắn có liên quan đến bọn con gái “choai choai”.Chắc lũ đó doạ nạt gì cô nàng rồi.Trang luôn tỏ ra mạnh mẽ đanh đá nhưng thật sự thì rất dễ khóc,rất yếu đuối và luôn cần một người ở bên cạnh.
Ui,không hiểu tại sao hai đứa tôi lại chơi với nhau được nhỉ???
-Trưa nay cậu ăn gì?
-Không…biết!-Ack,quên mất ăn trưa…hic,đói!
-Hẳn hoi đi!
-Pizza.
-Oh,Ok,ăn ở đâu?Căng-tin trường mình làm gì có?-A,con bạn của tôi hôm nay nổi máu thám tử.Ack,thám tử Nguyễn Thuỳ Trang rất là ngây thơ trong sáng.Hii.
-À…ừm…sáng nay tớ mua chỗ SC…rồi mới đến trường…^^
-Ờ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.