Khoảng lặng của trái tim

Chương 11


Bạn đang đọc Khoảng lặng của trái tim – Chương 11

CHAP 11
Tan học : 3 giờ 15 phút.( Chúng tôi có 3 tiết chiều.Bắt đầu từ 1 giờ)Học sinh khối 10 nhốn nháo ầm ỹ hết cả lên.May mắn làm sao,không phải cả trường tan học cùng một lúc.Khối 11,12 học đến tận 4 giờ cơ.
-Trang ơi!Bảo này.-Tôi cô chen người đến gần Trang.Hic,làm gì mà phải hò hét đến thế cơ chứ.Lũ điên.
-Gì?
-Về nhà trước đi.
-Huh?Tại sao?
-Tôi đi chơi.
-Eh,không cho tớ đi với.
-Xin lỗi.Không được.Xe chỉ chở được hai người.
-Đi với ai?
-Chị họ.Đi Shopping ý mà.
-Ừm,vậy tớ về nha.^^-Trang nhìn tôi bằng một đôi mắt đầy nước.
-Hii.Tôi cảm thấy rất tội lỗi.Đừng trưng bộ mặt đó ra mà!!!
-Oh,được rồi.Vậy tớ rủ Kim Anh đi chơi.Bye.
-Okay,đi đường cẩn thận.
Trang đã đi.Thanh toán xong một món nợ.Không còn việc gì để làm trong lúc chờ đợi nên tôi đi dạo quanh trường.Một vòng.Dù gì thì từ khi đến đây đã có khi nào tôi có đủ thời gian để tìm hiểu cái trường này đâu.A,mới có hai ngày thôi mà sao dài thế!!!
*T.g : Mình không miêu tả nổi cái trường này đâu thế nên độc giả cứ hình dung theo trí tưởng tượng nhé!Nó cũng giống như bao trường cấp ba khác thôi mà.^^
Oa,trường rộng thật đấy.Có cả khu sinh học rồi nhà kính nữa kìa!Ui,cả phòng dụng cụ-thể dục này,phòng chức năng này.Cái căng-tin to đùng thế kia bao nhiêu là máy bán hàng tự động.Sân sau vắng tanh vắng ngắt,góc cuối có cái nhà kho cũ xập xệ tồi tàn không-bao-giờ-được-sửa.Bảo sao chỗ này là nơi hành xử của dân anh chị trong trường.Eh,đây là cái chỗ tôi đi lạc vào sáng hôm qua mà,rồi “được” tên dở hơi kia hành hạ đủ trò ấy.Chết,tôi vẫn còn nợ hắn.Điên mất thôi,bỏ đi,không ngờ mình cũng có ngày bị lạc chứ!!!AAAAAAAAAAAAA,mặc kệ!
Tôi yêu cái vườn trường rồi đấy!!!Rộng ơi là rộng mà rõ lắm cây xanh.Đã thế lại có tận hai hàng ghế đá dài dằng dặc và mấy cái xích đu rõ đẹp.Oa,nhắm mắt lại để tận hưởng một phút bình yên!Hii.

Ơ,nhưng mà chả thấy bình yên gì cả.Tôi ngửi thấy âm khí ở đâu đấy quanh tôi.
-Đi đâu đấy?
Asshii,giật cả mình!Á à,lại là tên dở hơi Vương Hồng Quân.Ngươi chết với ta!
-Đồ điên!Vương Hồng Quân là đồ điên.
-Ơ,em “lịch sự” thế nhỉ.Vừa mới chạm mặt chưa chào hỏi gì đã **** người ta điên.
-Ack,anh thì có kém gì đâu!Mà cái kiểu xưng hô của anh buồn cười nhở.Lúc thì “cô” lúc thì “em”.Điên quá còn gì!!!-Tôi vừa nói vừa phủi một cái ghế đá để ngồi.
-Ờ,khi nào cáu thì gọi là “cô”,nhìn dễ thương thì gọi là “em” .^^.Hay muốn tôi gọi thế nào nữa???-Anh ta cũng ngồi xuống,cạnh tôi.
-Thôi khỏi.Eh,mà…dễ thương á?
-Uh,dễ thương mà…trông yêu lắm ý!!!
-Grrr,anh…đúng là điên!Gần 16 năm sống trên đời chưa có ai nói tôi dễ thương cả.Anh là duy nhất đấy!
-Huh?Thế à?Thế là em chưa có người yêu,đúng không?
-Yep.Chưa có người yêu.Tại ai cũng bảo tôi giống con trai quá.
-…bây giờ thì thành con gái rồi.
-Eh,không.Sao anh lại nghĩ thế cơ chứ!!!
-Không đúng à?Lẽ nào em là “les”?
-Không phải!Nhưng tôi ghét người ta nói tôi xinh gái hay dễ thương hay bất cứ cái gì để miêu tả ngoại hình của tôi mà liên quan đến con gái tôi đều ghét.Trừ mái tóc.
-Ừk,tóc em…đẹp!
-Tôi biết.
-…
-…
-…a…sao em lại ở đây?Vào thời gian này?Khối 10 là phải về rồi chứ?
-Chẳng biết nữa!Có vẻ như tôi thích việc đi dạo quanh trường và tìm được một cái vườn hay ho hơn việc về nhà ngủ.Thế còn anh?
-Trốn tiết.
-Học sinh cá biệt?
-Không.Học sinh gương mẫu “bị cảm nên phải xuống phòng y tế”.
-Hạng 4.
-Huh?
-Anh xếp hạng 4?
-Tại sao em biết?????
-Đoán.
-Em ngộ ha?
-Ừm,ngộ.Bây giờ tôi phải đi rồi.Chào anh nhé.

-Chào em.
Xem nào,4 giờ kém 8 phút.Vườn trường cũng gần sân sau,đi khoảng 5-6 phút là đến mà.Ack,trường rộng kinh.
Tôi nhìn thấy lũ choai choai ngấp nghé ở chỗ nhà kho cũ.Cứ bình tĩnh mà đi,chỉ là một cuộc nói chuyện thôi mà!
-Sớm 3 phút,chà chà,em gái tôn trọng giờ giấc thật đấy!
-Tôi biết!Các chị tập trung vào chuyên môn đi. -Oh,được rồi.Em biết con bé này chứ?
AAA,bọn này chơi đểu!!!Lũ đểu giả ti tiện.Chúng nó trói rịt tay chân Trang vào cái ghế.Khổ thân.Lại còn bị bơm thuốc mê nữa chứ.Nhìn cô nhóc gật gà gật gù đến tội!Eh,chẳng phải Trang đã về rồi sao?Lẽ nào chúng nó chơi lén?Chị ta…Trần Linh Chi 11B.Lũ Fan của Vương Hồng Quân rồi.
-Okay,bạn thân của tôi.
-Con bé đó làm bẩn giày của Hotboy Nhật Anh.Nó phải trả giá!Cả mày nữa,mày đã quyến rũ Coolboy Vương Hồng Quân.Mày…đã làm gì chứ?Quân nổi tiếng lạnh lùng cơ mà…đồ ********!
-Aha,chị nói những câu còn buồn cười hơn cả phim hài VN.Cái gì mà Hotboy với chả Coolboy.Có mà Hotdog.-Tôi cố tình không để ý đến 3 chữ
-Câm mồm!Tao xử từng đứa một.
-Vậy thả Trang ra rồi muốn xử tôi thế nào cũng được.
-Còn lâu!Cả hai bọn mày cùng chết.
-Tham thế!Tham thì thâm đấy chị à.
“Bộp”-Tôi chộp tay chị ta lại.Gớm thật.Dám tát tôi cơ à?
-Mày…được nhỉ?Vậy thì tao cũng phải được!…Chị em…XÔNG LÊN GIẾT NÓ ĐI!!!
-Okay,tuỳ chị thôi!
Tôi chỉ đỡ đòn chứ không đánh lại,nhưng cũng đủ làm chúng nó nằm la liệt dưới đất trong 5 phút.Còn chị ta-Linh Chi-mặt mày cau có nhăn nhó.Bò từ dưới đất lên và rút từ trong túi ra một…con dao???Eh,dí vào cổ Trang.AAA,chị chết với tôi.
-Trần Linh Chi!
-Cái gì?-Chị ta quắc mắt nhìn tôi.
-Bỏ nó xuống.Thả Trang ra.Rồi các chị muốn làm gì tôi thì làm.
-Nhỡ mày…
-Tôi…-tôi vội ngắt lời-…rất tôn trọng lời hứa.Không phải tôi đã nói với chị rồi hay sao?

-…-chị ta có vẻ đang phân vân ghê gớm lắm.Có gì đâu nhỉ?So với việc hành xử cả hai (nhưng tôi sẽ đập chị ta tơi bời),việc xử lí tôi có vẻ được nhiều lợi ích hơn.Ya,ngu quá!
-Thế nào?Đã suy nghĩ xong chưa?
-Tôi…đang ở đâu đây?Á…dao!
Hơ,Trang tỉnh rồi.
-Okay,Trang tỉnh rồi,để cậu ấy đi.Tôi và chị giải quyết với nhau.
-Mày…ai ày to tiếng ở đây.
-…thả đi…
-Vậy…chị em…cởi trói cho con nhỏ này.-Chị ta hạ con dao xuống.
-Linh!Chuyện gì vậy?
-Tôi sẽ kể sau.Giờ cậu ra ngoài,rẽ trái,đi thẳng rồi rẽ phải.Ra cổng trường thì chạy thật nhanh về nhà nhé.
-Nhưng…
-Không nhưng nhị gì cả!Nhanh lên!
-Khoan…
-Trang!Tôi đếm đến 3 mà cậu không ra khỏi chỗ này ,tôi sẽ không nhìn mặt cậu nữa!-Ha,tôi đánh vào điểm yếu nhất của Trang-tình cảm.
-Ừm,vậy tớ đi…nhớ phải về nhanh nhé!
-Đi nhanh đi!
Đợi Trang khuất khỏi tầm nhìn tôi mới quay ra nói với chúng nó :
-Eh,bây giờ muốn xử thì xử đi!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.