Bạn đang đọc Huyền Thoại Pháp Sư 12 Chòm Sao: Chương 29
Chương 29
Điện hoàng gia Hyon về đêm yên tĩnh lạ thường, những ngọn đuốc lạnh lẽo như ánh đom đóm trong màn đêm.
Bóng lính gác im lìm chìm trong bóng tối. Lúc này, trong biệt viện của công chúa Heydr, một ngọn đèn vàng vẫn còn le lói. Công chúa Băng Quốc lặng lẽ ngồi bên bàn trang điểm, trước mặt ả là một cái vảy cá to như một cái vỏ sò óng ánh màu bạc. Đột nhiên gió ngoài trời thổi mạnh, cửa sổ bật tung, một luồng khói đen hắc ám ùa vào căn buồng tụ lại thành hình người. Một bà lão lưng gù, nét mặt âm u từ từ bước đến. Heidr không hề có vẻ sợ hãi trước người nọ, ả lạnh nhạt nói.
– Hắc Phu Nhân, ta đã gửi tín hiệu từ hai ngày trước sao hôm nay bà mới đến ?
Bà lão nọ trả lời.
– Chủ nhân gặp một chút trở ngại, ta phải thay nàng lo vài chuyện. Hôn sự của công chúa đã ổn thỏa hay chưa ?
Công chúa Heidr cau mày cầm cái vảy cá giơ lên trước mặt Hắc Phu Nhân.
– Bà nói xem thế này có ổn hay không ? Cận vệ của ta đã tìm thấy thứ này ở trong chuồng ngựa hai ngày trước. Thật lạ, thủ phủ Terre cách bờ biển đến hơn sáu trăm dặm, hầu hết sông ngòi mùa này đều đã hóa thành băng hà, nhưng lại có một cái vảy cá đẹp long lanh như thế này xuất hiện trong điện hoàng gia. Có loài cá nào có thể ngang nhiên đi lại ở trên bờ hay chăng ?
Hắc Phu Nhân nhìn cái vảy cá bật cười.
– Xem ra tình địch của công chúa đã tìm đến tận đây.
Công chúa Heidr tức giận quơ đổ hết những vật dụng trên bàn trang điểm xuống đất, gương mặt xinh đẹp của ả bắt đầu biến đổi hình dạng.
– Chủ nhân của bà đã lừa ta, chẳng phải các người nói ta sẽ thuận lợi trở thành vợ của Noah hay sao ? Ả nữ thần biển mà Thiên Yết nói, chẳng lẽ lại là cô gái vừa nhập điện để hầu hạ ta sao ?
– Chính vì vậy ta ở đây để giúp đỡ nàng. – Hắc Phu Nhân nói.
– Giúp ? Giúp bằng cách nào ? Giết ả ? Nếu giết ả thì dễ thôi, ta có thể sai thuộc hạ khử ả ngay đêm nay.
– Không ! Bình tĩnh nghe ta nói đã Heidr. Nàng không thể giết ả. Tình địch của nàng là Song Ngư, con gái yêu quý nhất của Hải vương thần Dorr. Nếu nàng đích thân ra tay giết ả, Hải vương thần sẽ trút giận lên Băng Quốc. Hơn nữ Song Ngư từng là học trò của chủ nhân ta, pháp thuật của ả, ngay cả ta cũng không thể đấu lại.
– Vậy thì bà nói ta phải làm sao ? Chủ nhân các người đã có một thỏa thuận với cha ta, nếu như ta không lấy được Noah thì thỏa thuận đó coi như xóa bỏ. – Heidr sừng sộ nói.
Hắc Phu Nhân nhếch miệng cười nhẹ.
– Công chúa, ta nói nàng không thể giết ả, nhưng ta đâu có nói rằng ả không thể không chết. Vấn đề là, tại sao chúng ta không để cho ả chết trong tay của quốc vương và quốc hậu Hyon ?
Công chúa Heidr ra vẻ khó hiểu.
– Ý bà là…
– Công chúa hãy nghĩ xem, gần một trăm năm nay Băng Quốc của nàng vẫn khao khát sự thịnh vượng của Hyon, nhưng không có cách nào hoàn toàn giành được bởi lẽ Hyon bấy lâu vẫn được sự hậu thuẫn của Lyn. Hiện nay, Lyn đã bị chủ nhân ta giam cầm trên đảo Orland, không còn vị thần nào có thể bảo hộ cho vương quốc này nữa. Đây là thời cơ tốt nhất để ta chiếm lấy viên kim cương phương bắc này. Vừa hay nếu Song Ngư bị chết trong tay của triều đình Hyon, Băng Quốc nàng chắc chắn sẽ có được sự trợ giúp của Hải vương thần, chẳng những Noah sẽ thuộc về nàng mà cả vương quốc Hyon hùng mạnh cũng sẽ sớm quỳ dưới chân nàng.
Nét mặt của Heidr chợt giãn ra, một nụ cười nở trên môi ả.
– Nghe đúng là rất cám dỗ. Nhưng làm thế nào ta có thể khiến cho quốc vương Hyon giết ả nô tì này ?
– Gượm đã. Song Ngư rất thông minh bởi ả đã sống hơn vạn năm, đồng thời ma thuật lại hùng mạnh, chúng ta phải thực hiện kế hoạch này một cách cẩn thận không chút sai sót bằng không tai họa mà nàng phải gánh là không nhỏ. Trước hết, có hai điều mà chúng ta phải làm. – Hắc Phu Nhân thì thầm.
– Là điều gì ?
– Thứ nhất, nàng phải làm bạn với ả, tuyệt đối lấy được lòng tin của ả. Và thứ hai, nàng phải khiến Noah yêu ả một lần nữa.
Công chúa Heidr đập tay xuống bàn giận dữ.
– Cái gì ? Tại sao ta phải để Noah yêu ả một lần nữa. Chẳng phải ban đầu Thiên Yết đã dùng ma thuật để xóa ký ức của chàng, khiến chàng quên ả hay sao ?
– Nàng phải tin ta Heidr. Đó là cách duy nhất. Nếu nàng muốn tiêu diệt Song Ngư, nàng buộc phải khiến Noah yêu ả. Bởi vì tình yêu chính là nhược điểm lớn nhất của con người. Dù Song Ngư có một nửa dòng máu thần linh, nhưng trái tim của ả thì vẫn phàm tục. Ha ha ha. Khi nàng làm xong hai việc đó, ta sẽ tự khắc cho nàng biết phải làm gì tiếp theo. – Dứt lời, Hắc Phu Nhân tan thành một làn khói đen lũ lượt bay ra ngoài cửa sổ tiêu biến mất. Cánh cửa sổ cũng tự động khép lại như chưa từng có gì xảy ra.
Sau hơn một tháng dai dẳng tuyết rơi, cuối cùng Terre cũng đón ngày nắng ấm đầu tiên. Các chiêm tinh sư quan sát sự chuyển dời của hằng tinh mà phán đoán rằng thủ phủ và vùng lân cận sẽ có được hai tuần khí hậu ôn hòa. Trong hoàng cung ngập tràn không khí vui tươi, quốc vương và quốc hậu quyết định thết đãi yến tiệc hằng đêm và hội chợ được tổ chức trong suốt hai tuần liền.
Ngày thứ ba nắng ấm, Song Ngư đương chuẩn bị y phục cho công chúa Heidr thì nghe ả gọi lại. Nàng cẩn thận xếp y phục trên tay rồi bước đến bàn trang điểm.
– Công chúa, nàng gọi ta ?
Công chúa Heidr quay mặt lại, ánh mắt long lanh ánh lệ. Cô ta nắm lấy tay Song Ngư mà nói.
– Song Ngư, ta biết nàng không phải người bình thường. Ta đã lén theo dõi nàng từ ngày nàng bước chân vào điện.
Song Ngư kinh ngạc xen lẫn lo lắng, không hay rồi, công chúa quái vật này đã biết thân phận thực sự của nàng sao ? Nếu vậy thì nàng không thể ở lại hoàng cung nữa.
– Nàng…
Heidr không đợi Song Ngư nói thành câu mà nói tiếp.
– Song Ngư, nàng chính là một pháp sư ! Ta đã nhìn thấy nàng thi triển ma thuật trên thuộc hạ của ta.
Song Ngư thầm trút được một phần lớn gánh nặng trong lòng, Heidr thì ra chỉ biết được nàng là pháp sư chứ chưa biết thân phận bán thần của nàng.
– Nàng đừng lo lắng. – Heidr trấn an. – Ta tuyệt đối giữ bí mật cho nàng.
– Tại sao nàng làm vậy ? Ta nghĩ nàng phải rất tức giận khi ta tấn công thuộc hạ của nàng. – Song Ngư nghi hoặc.
Heidr chần chừ một lúc rồi nói.
– Bởi vì…bởi vì ta cần nàng giúp ta.
Dứt lời, công chúa kéo tay áo lên, để lộ cánh tay trái của mình. Giữa làn da mịn màng như ngọc, một mảng da khác sần sùi màu xanh dương nổi lên.
Song Ngư thoáng giật mình nhìn Heidr kinh ngạc. Công chúa kéo tay áo lại rồi nói.
– Ta cũng có một bí mật. Hình dáng thực sự của ta không phải như nàng thấy, ta là tộc người Băng chứ không phải con người. Nhưng cha ta vì muốn ép gả ta cho hoàng tử Hyon phục vụ cho kế hoạch thôn tính Hyon của ông ta nên đã nhờ một pháp sư hùng mạnh tạo cho ta một loại thuốc mỡ có khả năng thay đổi hình dạng. Nhờ dung nhan thần kỳ do ma thuật tạo nên, ta đã được lòng của Noah, quốc vương và hoàng hậu. Nhưng hiện nay thuốc mỡ đã hết, ta đã cố liên lạc với vị pháp sư kia nhưng vô vọng. Ta biết chỉ có nàng mới có thể giúp ta, nếu ta không giữ được hình dạng này, triều đình Terre sẽ khép ta tội chết. Nàng nhất định phải giúp ta, ta cầu xin nàng.
Công chúa Heidr rời khỏi ghế, quỳ xuống chân Song Ngư khẩn thiết cầu xin. Song Ngư bối rối đỡ Heidr dậy.
– Công chúa xin đừng làm vậy. Thực ra, đêm hôm đó sau khi tấn công thuộc hạ nàng, ta đã biết bí mật của nàng. Nhưng ta thực sự không ngờ nàng lại bị cha mình ép gả đến nơi tha hương. Ta đã hiểu lầm nàng.
– Vậy nàng có đồng ý giúp ta không ? Ta không muốn chết.
– Loại pháp thuật dịch dung này, chỉ có những pháp sư tuổi thọ vô hạn mới có thể thi triển. Cũng may ta cũng thuộc vào loại pháp sư đó, nhưng trước hết ta cần có thời gian nghiên cứu, ta nhất định tìm được cách tạo loại thuốc mỡ đó cho nàng. Liệu nàng có thể cầm cự được bao lâu.
– Ta chỉ còn nửa lọ thuốc, nếu tiết kiệm chỉ dùng trên mặt và tay chân thì có thể cầm cự được khoảng năm ngày.
– Được, nàng cứ để đó cho ta. Trong vòng năm ngày ta nhất định sẽ cứu được nàng.
– Song Ngư, ta không biết phải cảm tạ nàng thế nào cho đủ. – Công chúa Heidr ôm chầm lấy Song Ngư.
Song Ngư cảm động vỗ về công chúa quái vật, nhưng nàng không hề hay biết một nụ cười quỷ quyệt thoáng nở trên môi Heidr.
*
Bên trong đấu trường Byon, thời gian dường như kéo dài ra vô tận, từ đây không thể nhìn thấy được mặt trời mọc lặn hay sự di chuyển của các vì sao. Tất cả những gì mà những đấu sĩ nhìn thấy là màn mây mù dày đặc, ánh sáng nhạt nhòa kì bí.
Sau khi ra tay hạ sát một lúc năm đấu sĩ trong chiến đội của pháp sư Kathrine, thiếu nữ bí ẩn chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Cự Giải.
– Nữ ác thần ? – Cự Giải run rẩy nói.
Nhưng thiếu nữ kia ngay lập tức đặt một tay lên vài nàng, Cự Giải đột nhiên cảm thấy môi mình dính chặt lại, không thể cử động được. Nàng hốt hoảng trợn mắt phát ra tiếng kêu ú ớ. Thiếu nữ kỳ lạ thoáng nhìn về phía sau thấy đám người Bảo Bình, Sư Tử, Cratos và Helena đang tiến tới liền quay về phía Cự Giải thì thầm.
– Ngươi nghe cho kỹ đây. Ta biết ngươi đã nhìn ra được bản thể của ta, nhưng ngươi tuyệt đối không được hé một lời nào, bằng không ta sẽ giết ngươi cùng tất cả đồng đội của ngươi. Bây giờ thì người cứ ngoan ngoãn diễn theo ta là được.
– Cự Giải ! – Tiếng của Bảo Bình vọng lại. – Nàng không sao chứ ?
Cự Giải nhỏm người lên định đáp lại thì nhận ra môi mình đã cử động lại bình thường. Nàng đáp.
– Ừm…không sao.
Nữ ác thần cũng đứng lên, quay mặt về phía Bảo Bình, Sư Tử mỉm cười.
– Cô là ai ? Sao lại có ma thuật hùng mạnh đến vậy ? – Sư Tử tuốt gươm chĩa về phía nữ ác thần hỏi.
– Tôi tên là Rebecka, đồng đội của tôi vừa giao tranh với một chiến đội khác, chỉ còn tôi sống sót. – Nữ ác thần nói.
Cự Giải ở đàng sau biết rõ ả nói dối nhưng không dám mở lời.
– Thật không thể tin được, ma thuật có thể dễ dàng giết chết năm đấu sĩ lại không thể bảo vệ đồng đội mình ? – Cratos lên tiếng.
– Chiến đội kia đã nhân lúc tôi sơ ý, đã dùng độc long xà khống chế tôi. Như các người cũng biết, trúng phải độc long xà, dù là pháp sư hùng mạnh nhất cũng không thể cử động, không thể nói chuyện, thậm chí không thể chớp mắt. Chúng không giết được tôi nên đã dùng cách đó khiến tôi bất động. Phải mất hơn hai canh giờ tôi mới có thể tự giải độc. – Vừa nói, Rebecka vừa vạch một bên vai áo ra, trên đôi vai trắng trẻo, một vết thương rỉ máu đen đang dần khô lại, xung quanh vài tia máu chạy ngoằn nghèo.
Bảo Bình đến gần xem xét vết thương trên vai của Rebecka rồi nói.
– Nơi miệng vết thương vẫn còn một chút độc chất màu đỏ hồng, xung quanh da thịt đều bị chuyển sang màu đen. Quả nhiên là độc của long xà. Nhưng ta thật không thể ngờ trên thế gian lại có người có thể kìm hãm độc long xà chỉ trong vòng vài canh giờ như cô. Pháp thuật của cô quả nhiên là độc nhất vô nhị. – Nam pháp sư cảm thán.
Rebecka ra vẻ buồn bã nói.
– Nhưng dù pháp thuật mạnh mẽ như thế nào thì tôi cũng không thể sống quá bảy ngày. Chính vì vậy mà tôi cần phải vượt qua đấu trường đi tìm một người. Người này chắc chắn sẽ giúp được tôi.
– Nhân vật mà cô nói là ai ? – Sư Tử hỏi.
– Chính là đại tướng quân Cyrion Ma Kết. Chỉ có ngài mới có thể cứu tôi. – Rebecka đáp. – Tôi biết các vị đây đều là những chiến sĩ do hoàng gia Byon tiến cử vào đấu trường, vì vậy tôi mới giúp các bạn. Mong mọi người hãy đồng ý cho tôi đi theo. Tôi không thể vượt qua đấu trường một mình được.
– Nhưng… – Cự Giải vẫn luôn im lặng đột ngột lên tiếng. – Chẳng phải quy luật là mỗi chiến đội chỉ tối đa năm người hay sao ?
Rebecka quay lại nhìn Cự Giải với ánh mắt sắc như dao khiến nữ pháp sư giật mình. Nhưng ngay sau đó, nét mặt Rebecka liền thay đổi, ả mỉm cười nói.
– Chẳng phải cô gái kia trong đội các bạn là con gái của quốc vương hay sao ? Theo như tôi biết thì cô ấy không có ghi danh vào đấu trường, thậm chí cũng không có khả năng chiến đấu. Cứ xem như chúng ta hộ tống cô ấy an toàn rời đấu trường thì không hề phạm luật.
Helena cảm thấy bị xúc phạm định bước lên cự lại thì đột nhiên ánh mắt Rebecka thoáng một tia sáng xanh, lập tức Helena đứng sựng lại, mỉm cười nói.
– Đúng vậy, hãy cho Rebecka gia nhập đội đi. Ta đâu thể tính là một đấu sĩ chứ.
Mọi người đều ngạc nhiên trước câu nói của công chúa. Nhưng chỉ duy nhất Cự Giải biết được đó là do Rebecka thao túng. Nữ ác thần này rốt cục có mưu đồ gì ? Nhưng dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, Cự Giải cũng không thể lên tiếng phản đối. Bởi vì chỉ cần làm trái ý ả, thì toàn bộ chiến đội này, bao gồm cả công chúa Helena vô tội sẽ bị sát hại.
– Hãy nghĩ tới những lợi thế mà tôi có thể mang đến cho đội các bạn. Tôi có thể giúp các người loại mọi đối thủ trong đấu trường này.
– Hừ ! Ai cần cô giúp ? Tự chúng tôi đoạt lấy danh hiệu, chúng tôi không cần một pháp sư hùng mạnh hỗ trợ. – Sư Tử nói.
– Vậy thì tôi sẽ để mọi người chiến đấu, tôi không ra tay trừ phi có chuyện nguy cấp. Thế nào ?
– Chúng tôi cần hội ý một lúc. Cự Giải, nàng có thể qua đây một lúc không ? – Bảo Bình nói, đồng thời hướng về phía Cự Giải gọi.
Cự Giải không dám đồng ý ngay mà lén nhìn về phía Rebecka, ả khẽ gật đầu ra hiệu cho phép Cự Giải đi, đồng thời lúc nữ pháp sư băng qua mặt ả, nàng nghe thấy giọng Rebecka trong tâm trí mình.
– Nhớ không được hé nửa lời về thân phận của ta. Thuyết phục họ đi.
Cự Giải rùng mình cảm giác như trí óc mình bị Rebecka điều khiển. Nàng cố giữ nét bình thản đi về phía đồng đội.
Khi nàng bước đến gần, Bảo Bình lo lắng hỏi:
– Cự Giải, trông sắc mặt của nàng như vừa bị ma đuổi. Nàng không sao chứ ?
Cự Giải lắc đầu nói.
– Mong mọi người hãy chấp nhận cho Rebecka vào đội và đừng hỏi gì thêm. Cô ta là một nhân vật nguy hiểm. Chúng ta vẫn chưa biết mục đích của cô ta là gì, nhưng xét về ma thuật, cả năm người chúng ta hợp lại cũng chưa chắc đánh bại cô ta. Nếu chúng ta không đồng ý, chỉ sợ không toàn mạng rời khỏi đấu trường.
Sư Tử lo lắng nói.
– Cự Giải, có phải nàng biết lai lịch của cô gái này hay không ? Nếu thật nàng nhất định phải cho chúng tôi biết.
Cự Giải lắc đầu nói.
– Tôi không biết. Nhưng tôi nghĩ, trong những tình huống như thế này, càng biết ít càng an toàn hơn.
Cratos cũng đồng ý:
– Cự Giải nói rất có lý, nếu chúng ta khăng khăng tìm ra sự thật về âm mưu của ả, rất có thể ả sẽ giết chúng ta để diệt khẩu. Chi bằng trên đường tìm cách loại trừ ả sau.
Mọi người cùng nhất trí, Bảo Bình bèn quay về phía Rebecka nói.
– Được, chúng ta cùng đi tiếp. Tôi sẽ để mắt tới cô, nếu cô dám giở trò gì thì đừng trách.
– Các bạn yên tâm, tôi là người sắp chết, sao có thể giở trò với các bạn. – Rebecka nói.
Nhóm người tiếp tục tiến về phía trước, sau khi rời khỏi khu vực có những trụ đá khổng lồ thì mây mù loãng dần, phía trước mặt chiến đội hiện ra một cái sàn đá trông như một cái bàn cờ khổng lồ, giữa sàn đá, một bóng người đứng im như tượng.
– Sàn đá ? – Sư Tử lên tiếng. – Hình như đó là đích đến của khu vực đấu trường thứ nhất.
Vừa dứt lời thì cả bọn thấy bóng người kia bất ngờ di chuyển. Ánh sáng mờ nhạt soi tỏ gương mặt. Chính là đệ thất thủ lĩnh chưởng quản khu vực đấu trường thứ nhất. Thủ lĩnh nhìn về phía cả bọn nói.
– Chúc mừng các vị đã đến được sàn đá. Các vị là chiến đội cuối cùng vượt qua thử thách thứ nhất. Trước các vị một canh giờ có một cặp nam nữ pháp sư cũng đã đến đích.
– Cuối cùng ư ? – Cratos hỏi. – Thế xin hỏi thủ lĩnh, đã có bao nhiêu chiến đội qua thử thách thứ nhất ?
– Chỉ có hai mươi lăm chiến đội sống sót qua thử thách thứ nhất mà thôi. – Thủ lĩnh trả lời.
– Sóng sót ? – Bảo Bình kinh ngạc trước câu trả lời của thủ lĩnh.
– Đúng vậy. Mục đích của vòng thi thứ nhất là để chọn lọc lại những chiến đội có khả năng chiến đấu và vận dụng chiến thuật tốt nhất. Chính vì vậy để cho các đội tự loại nhau là thích hợp nhất.
– Bây giờ chúng tôi phải làm gì ? – Cự Giải hỏi.
– Các vị hãy bước lên sàn đá, ta sẽ thi triển ma thuật đưa các vị đến khu vực đấu trường thứ hai. Từ khu vực thứ hai trở đi, các vị sẽ hoàn toàn chiến đấu trong thế giới ảo do ma thuật cực mạnh của Đại tướng quân và bảy vị thủ lĩnh tạo ra. Trong thế giới đó, thời gian là vô tận và hoàn toàn tách biệt với thế giới thực. Nếu không thể vượt qua thử thách, các vị sẽ bị giam cầm tại khu vực thử thách mãi mãi. – Thủ lĩnh lạnh nhạt giải thích.
Helena sợ hãi nắm lấy tay Cự Giải.
– Ta sợ quá Cự Giải ơi ! Nhỡ chúng ta không thể thoát ra ngoài thì sao ?
– Công chúa đừng lo lắng, nhất định chúng ta sẽ thoát được.
Sau khi đã nắm bắt được quy luật cơ bản, mọi người bắt đầu bước lên sàn đá, thủ lĩnh nhắm mắt niệm một câu thần chú, sàn đá phát sáng dữ dội. Giây lát sau, sàn đá rần rần chuyển động dường như tách khỏi mặt đất, sau đó tựa như một cái thảm bay, quay cuồng trong không trung, tất cả những thành viên trong chiến đội phải dùng hết sức lực trụ vững mới không bị rơi khỏi sàn đá. Khung cảnh xung quanh quay cuồng đến mức không còn nhìn thấy rõ sự vật nào nữa. Trong phút chốc nhìn lại, thủ lĩnh đã biến mất từ lúc nào. Mọi người giật mình tỉnh giấc thì nhận ra sàn đá vẫn còn nằm im trên mặt đất tựa như chưa bao giờ di chuyển, nhưng quang cảnh xung quanh hoàn toàn thay đổi.
– Thật kỳ lạ, pháp thuật gì vậy ? – Sư Tử nuốt nước bọt nói.
Những thành viên khác của chiến đội lần lượt bước khỏi sàn đá, quan sát xung quanh. Nơi họ được đưa đến là một đồng cỏ bạt ngàn, Mặt Trời đổ bóng chiều tà rọi một màu đỏ cam khắp không gian. Những cơn gió se sẽ lạnh thổi khiến cho người ta có cảm giác bất an. Trước mặt họ thấp thoáng những mái nhà cũ kỹ của một ngôi làng, quang cảnh âm u không chút bóng người. Kiến trúc của ngôi làng này vô cùng kì lạ, không hề giống bất kỳ một kiểu xây dựng nào từng thấy trên lục địa. Mái nhà làm bằng gạch ngói, cửa sổ và cửa chính thì được dán bởi một loại giấy, nhưng có vẻ thời gian đã khiến cho chúng bị rách bươm. Trên mái hiên của mỗi nhà đều được treo hai cái đèn lồng bằng giấy trắng, bị gió thổi quật tả tơi. Đột nhiên, trong không trung vang lên một giọng dõng dạc.
– Chào mừng các vị đến với khu vực thử thách thứ hai. Thử thách của các bạn nằm ở ngôi làng trước mặt. Chỉ cần bước vào và tìm cánh cửa dẫn đến khu vực thử thách tiếp theo. Chúc các bạn may mắn.
– Này ! Khoan đã thủ lĩnh. – Sư Tử gọi to. – Chỉ bước vào và tìm cách cửa đơn giản vậy thôi sao ? Không cho chúng tôi chút manh mối nào ư ?
Không có tiếng trả lời, dường như vị thủ lĩnh kia cũng đã tan theo mây khói.
– Quái lạ ! Không cho người ta một chút manh mối, cũng không nói rõ thử thách trong ngôi làng kia là gì. – Sử Tử nhìn những đồng đội mình với ánh mắt nghi hoặc.
– Nhìn này. – Giọng của Cratos từ xa vọng lại.
Mọi người cùng nhìn về phía đó thì thấy Cratos đang đứng dưới một cái cột đá cao chừng mười thước. Trên cột có rất nhiều ký tự điêu khắc được xếp thành từng khoanh.
– Đây là cái gì ? – Sư Tử chạy đến quan sát rồi hỏi.
Bảo Bình cũng chăm chú nhìn vật thể kì lạ đó một lúc nhưng đành lắc đầu không tìm được lời đáp. Cự Giải đưa một tay sờ lên cột đá, một cảm giác ớn lạnh lan theo cánh tay vào tận lồng ngực khiến nàng rụt tay lại.
– Ta biết ! – Rebecka ở đàng sau lên tiếng.
Cả bọn cùng quay lại nhìn ả. Rebecka bước lên trước, ngước mắt nhìn cái cột một lượt từ trên xuống dưới rồi nói.
– Ta biết loại ngôn ngữ được khắc trên cột kia.
– Đó là chữ viết à ? Sao nhìn không có quy luật gì cả. – Sư Tử nói.
– Đây là ngôn ngữ Echinoan thuộc về một tộc người cổ đại nằm bên ngoài lục địa. Năm xưa, tộc người này thờ phụng một dòng dõi Thần Tộc ở khu vực phương Đông của thần giới.
– Cô nói gì tôi không hiểu gì cả. – Bảo Bình cau mày khó hiểu.
– Hừ ! Kiến thức mà vương quốc các người ghi chép trong sử sách có muôn vàn thiếu sót. Giáo hội và các tín đồ quan niệm Thần Giới chỉ có duy nhất một dòng dõi thần linh là Euradian và chủng tộc Thiên Thần, nhưng thực chất thần linh cũng như con người, có rất nhiều chủng tộc chiếm lĩnh những thiên đàng khác nhau tại thần giới. Chỉ là vì Euradian là tộc thần vượt trội không có nghĩa họ là những thần linh duy nhất. Những tộc thần khác nhau chi phối và cai quản những vùng đất khác nhau trong vũ trụ. Zodiacus không phải là nơi duy nhất trong vũ trụ có sự sống. Theo như ta suy đoán thì chúng ta đã bị đưa đến một vùng đất khác trong vũ trụ nơi được cai quản bởi tộc thần Viễn Đông.
Tất cả những thành viên trong chiến đội đều bàng hoàng và lo lắng trước những gì mà Rebecka vừa nói. Bảo Bình hỏi.
– Sao cô lại biết những chuyện này ?
Rebecka nhìn nam pháp sư một lúc rồi trả lời.
– Trong quá khứ của lục địa, Viễn Đông thần đã từng giáng phàm và bảo trợ ột bộ tộc nhỏ ở phía Đông lục địa, nhưng do chiến tranh giành lãnh thổ diễn ra, bộ tộc đó đã hoàn toàn bị xóa sổ, nhưng những di chỉ của nó vẫn còn nằm trên một hòn đảo có tên là Tai San. Lúc ta còn nhỏ đã từng lưu lạc đến đó và người truyền dạy ma thuật cho ta cũng xuất thân từ hòn đảo đó.
– Vậy thì những Viễn Đông thần đó hiện tại không còn ở lục địa ? – Sư Tử hỏi.
– Sau khi Euradian xác lập quyền cai trị tại Zodiacus, Viễn Đông thần phải tự đi tìm một vùng đất mới để cai trị.
– Thế những chữ trên cột đá có nội dung gì ? – Cự Giải nói.
Rebecka ngước mắt nhìn cột đá rồi chậm rãi đọc.
“Tại nơi đây tưởng niệm bốn trăm năm mươi mốt mạng người bị cướp đi bởi một loài quái vật mang tên là Nỗi Sợ.”
– Nỗi Sợ ? – Cự Giải ngạc nhiên hỏi.
– Phải ! Đó là những gì trên bia đá viết.
– Thì ra trong ngôi làng kia có một con quái vật. Được, vậy thì chúng ta chỉ việc giết nó là xong. – Cratos tuốt gươm chỉ về phía ngôi làng nói.
– Hy vọng là đơn giản như ngươi nói. – Rebecka nhếch miệng nói.
– Đi thôi, ta nghĩ chúng ta nên vào làng trước khi trời tối. – Bảo Bình đề nghị.
Thế là cả nhóm người lần lượt băng qua đồng cỏ, tiến vào ngôi làng hoang vắng.