Đọc truyện Hương Tập Nhân – Chương 30: Thư Thái
Edit : Dứa Dứa
Thời gian luôn trôi qua nhanh chóng, sau khi phát sinh sự kiện Trần Lỵ Hoa làm cho tình cảm của Cố Hạo Vũ và Thẩm Khanh càng trở nên sâu sắc hơn, nghĩ lại về sau, tình cảm giữa vợ chồng chẳng những không bị phá hư, trái lại càng thêm hòa hợp tôn trọng lẫn nhau.
Quan trọng nhất là sự thay đổi của Thẩm Khanh, trên mặt bà vẫn giữ nụ cười dịu dàng như cũ, nhưng trong ánh mắt rõ ràng nhiều hơn một phần khôn khéo và kiên định. Bà giảm bớt thời gian đi ra ngoài đánh bài, nhưng mỗi ngày đều chăm chỉ tập thể dục và bảo dưỡng nhan sắc. Lúc Sắc Vi làm xong bài tập xuống lầu nghỉ ngơi thư giãn thì thường xuyên trông thấy bà ở phòng khách đọc sách, hoặc là ở trong phòng bếp nghiên cứu thực đơn món ăn.
Mà trong tay Cố Hạo Vũ rốt cuộc cũng có phần tư liệu điều tra về Sắc Vi.
“Ông chủ, cái này là tất cả bản ghi chép về việc đi lại của tiểu thư trong ba tháng qua, cô ấy tiếp xúc với người nào, đi qua những đâu, bối cảnh thân phận của những người hay thân cận, có sở thích gì. Còn có biểu hiện lúc đi học ở trường của tiểu thư, điểm thành tích các cuộc thi”. Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên mặc bộ tây trang màu đen, khuôn mặt nam tính, tính cách lạnh lùng, lộ ra dáng vẻ giỏi giang và khôn khéo.
Ông ta nói xong đưa tư liệu và cặp văn kiện trong tay giao cho Cố Hạo Vũ, lời nói có vẻ ngập ngừng: “Đáng chú ý là, tiểu thư… dường như có qua lại với Long thiếu gia.”
Long gia?
Đây là hai từ rất mẫn cảm, trên mặt Cố Hạo Vũ nhất thời lộ vẻ kinh ngạc, mở phần văn kiện tư liệu ra, trên trang giấy A4 màu trắng ghi rõ ràng, thời gian, địa điểm, nhân vật, hai chữ Long Khôn in đậm trên giấy, nhìn rất chói mắt.
“Đại thiếu gia của Long gia?” Cố Hạo Vũ không thể tin mà nghi hoặc lên tiếng, lập tức xem toàn bộ tin tức về Long Khôn này, nhíu mày: “Không chỉ gặp gỡ Long thiếu gia, còn ăn bữa tối ở Lâm gia, Long thiếu còn dạy Sắc Vi cưỡi ngựa?”.
Nói đến người này, ánh mắt sắc bén của Cố Hạo Vũ lộ ra tinh quang, nhìn về phía người đàn ông mặc tây trang màu đen: “A Minh,theo như đồn đãi thì Long thiếu lãnh khốc vô tình, bá đạo (ngang ngược), lúc trước ông chủ Hà của Hằng Hưng tự mình dẫn theo con gái đi qua yêu thương nhung nhớ anh ta, cầu xin anh ta tha thứ, nghe nói anh ta chẳng những không cảm kích, ngược lại gọi bảo vệ đem ông chủ Hà và con gái đuổi ra cửa, ngày hôm sau Hằng Hưng liền tiêu đời.
Bản thân Long thiếu lại có thể dạy Sắc Vi cưỡi ngựa? Tin đồn quả nhiên không chính xác, mà Sắc Vi từ nhỏ đã sợ hãi động vật có lông, nhưng lại có thể vượt qua sợ hãi, cái này cần bao nhiêu dũng khí? Đứa nhỏ này… đến tột cùng giấu diếm chúng ta những chuyện gì…?”
“Tiểu thư và Lâm tiểu thư là bạn học chung lớp, vì vậy tiểu thư mới quen biết Long thiếu.” A Minh trả lời đơn giản.
Bây giờ Cố Hạo Vũ lâm vào trầm tư…tính tình từ nhỏ đến lớn của con gái tất nhiên ông hiểu rất rõ, mặc dù có chút điêu ngoa tùy hứng, nhưng bản tính cực kỳ lương thiện, hơn nữa tâm tư đơn thuần, tuyệt đối không thể nghĩ ra cái bẫy âm hiểm phức tạp đó được. Cho nên trong khoảng thời gian này, con gái có sự thay đổi lớn ông là người đầu tiên phát hiện ra, cho dù phát hiện Sắc Vi nói dối lừa gạt ông, nhưng trong vô thức Cố Hạo Vũ vẫn đang vì sự thay đổi của Sắc Vi mà tìm cớ bao biện cho các lý do khác nhau.
Nhìn báo cáo điều tra trước mặt biểu thị thời gian và tin tức, lại kết hợp quá trình phát sinh biến hóa của con gái, trong lòng Cố Hạo Vũ đột nhiên sinh ra một suy đoán táo bạo.
Có thể là do sau khi tiếp xúc với Long Khôn đã bị ảnh hưởng, hoặc căn bản là do Long Khôn hay đứa nhỏ Lâm gia nghĩ ra kế hoạch này rồi bày cho Sắc Vi? Tài liệu điều tra cho thấy Sắc Vi và thiên kim Lâm gia có quan hệ rất thân thiết, mà cũng quen biết với hai người đã lập gia đình, phụ nữ đã kết hôn có tiếng là cường thế lợi hại, không phải Tường Vi bị ảnh hưởng từ người khác chứ?
Sau đó phát hiện ra sơ hở của Trần Lỵ Hoa, rồi kể mọi chuyện cho bạn bè của nó biết?
Sức tưởng tượng của con người là vĩnh viễn không có giới hạn, người thông minh càng dễ dàng bị thông minh lừa, cuối cùng Cố Hạo Vũ xem hết lại phần báo cáo điều tra còn lại và các ảnh chụp mọi nơi của Sắc Vi.
Ông lại ngoài ý muốn phát hiện ra con gái còn quen biết với bà chủ quán trà sữa ‘Thời Gian Mùa Hạ’ nổi tiếng, trong bức ảnh chụp thì thấy, mấy cô gái trẻ tuổi chụm đầu vào nhau nói chuyện, hiển nhiên không phải là quan hệ bình thường.
Trà sữa xuất hiện giống như ‘oanh lôi ngũ đỉnh’, trong một thời gian ngắn đã thịnh hành trên thị trường, chưa cần nói đến sự khuếch trương rầm rộ, mà ngay cả khách hàng cũng không phân biệt trình độ tuổi tác, nam nữ già trẻ, ai ai cũng đều yêu thích. Mấy hiện tượng tự nhiên này luôn hấp dẫn tất cả sự chú ý của các cán bộ công ty tập đoàn lớn.
Mà người tạo ra kỳ tích này chính là Kim Thúy Linh, tất nhiên người này mới chính là trọng điểm cần chú ý, có thể nói bây giờ tất cả các công ty liên quan đến ngành công nghiệp dịch vụ thực phẩm đều có tư liệu điều tra về Kim Thúy Linh cùng với quán trà sữa ‘Thời Gian Mùa Hạ’.
Một cô gái nông thôn mới thi đậu đại học, vừa tốt nghiệp ra trường, làm sao có đủ năng lực để tự mình sáng tạo ra kỳ tích về kinh doanh như vậy?
Không có bất kỳ bối cảnh nào, không có bất cứ quan hệ quen biết với ai, hơn nữa học chuyên ngành còn không đúng khoa, một cô gái năm nay mới 23 tuổi lại dội lên một làm sóng thịnh hành về trà sữa, quyết đoán mạnh mẽ, từ lúc quán trà sữa ‘Thời Gian Mùa Hạ’ khai trương đến bây giờ, không ngờ mới bắt đầu kinh doanh mà đã mở thêm ra bốn chi nhánh nữa.
Sự nghi ngờ của Cố Hạo Vũ cũng giống như suy nghĩ của đại đa số các chủ doanh nghiệp khác, tất cả mọi người đều cho rằng một cô gái mới bước chân vào xã hội sao có đủ khả năng tạo ra một vùng trời riêng biệt, cho nên ai cũng có báo cáo điều tra về tình hình của Kim Thúy Linh cùng quan hệ thân thiết với đám người Sắc Vi, không ít người tự cho là thông minh nghĩ rằng quán trà sữa ‘Thời Gian Mùa Hạ’, Cố thị và Lâm gia có quan hệ mật thiết với nhau. Cho rằng Kim Thúy Linh chỉ là màn ngụy trang, ba thế lực lớn phía sau màn mới chân chính là người điều khiển quán trà sữa ‘Thời Gian Mùa Hạ’.
Mà Cố Hạo Vũ trực tiếp đem ‘Thời Gian Mùa Hạ’ liên hệ với Long gia, quy tội cho sự thay đổi của Sắc Vi là do ảnh hưởng từ người khác, thậm chí toàn bộ sự việc bày mưu tính kế Trần Lỵ Hoa cũng đều là người khác nghĩ ra.
Sau khi A Minh rời đi, Cố Hạo Vũ ở trong văn phòng hút một điếu thuốc, nhìn ảnh chụp ông suy nghĩ có nên trở về tra hỏi Sắc Vi để chứng thật suy đoán của mình không. Sau cùng, ông thở dài đem đầu mẩu thuốc lá dí vào gạt tàn, đem tư liệu cùng ảnh chụp bỏ vào ngăn kéo, tốt nhất là nên im lặng theo dõi sự việc. Vô luận Sắc Vi biến thành cái dạng gì, chung quy vẫn là con gái ông, theo như quan điểm này, không có người cha nào nguyện ý hoài nghi con gái mình cả.
Một tháng cấm túc, nói nhanh cũng không phải nhanh, nói chậm cũng phải không chậm. Thời gian này, chủ yếu Sắc Vi tranh cãi đấu võ mồm với Cố Liệt, ngẫu nhiên còn cố gắng học hành nghe lời thầy giáo chỉ dạy, thỉnh thoảng tán gẫu qua điện thoại với mấy người An Khê và Lâm Khả Khả, bất tri bất giác thời gian cấm túc đã qua rồi.
“Tinh dầu Ngọc Lan 0. 1/g (gam – đơn vị trọng lượng Quốc tế), tinh dầu thảo quả 0. 2/g, tinh dầu hoa cẩm chướng 0. 2/g, Tinh dầu vani 0. 2/g…”
Cửa phòng khóa chặt từ bên trong, Sắc Vi ngồi ở trước bàn học nghiên cứu các nguyên vật liệu tinh dầu chưa đầy đủ, trên bàn bày tất cả các bình thủy tinh lớn nhỏ, trong bình tràn đầy các chất lỏng có màu sắc tinh khiết.
Trước mặt cô bày một cái bình thủy tinh, để vở và bút bên cạnh, trong vở ghi đầy rẫy các loại mùi thơm của nước hoa và con số, trong miệng thì thào tự nói: “Đinh Hương phenol* 0.1/g, còn có tinh dầu hoa hồng….” Đem những loại tinh dầu này điều chế cẩn thận, dựa theo tỉ lệ thật để điều chỉnh lượng tinh dầu cần thiết cần rót vào bình thủy tinh, Sắc Vi cầm lấy cây gậy thủy tinh bắt đầu nhẹ nhàng quấy lên.
(*): Trong hóa học hữu cơ, các hợp chất phenolic ( tiếng Anh : phenol) là một loại thức ArOH, cấu trúc của vòng thơm hydro là hydroxy A Class (-OH) thay thế hợp chất thơm.
Trong bình thủy tinh có 96. 2/g cồn, nhiều loại tinh dầu cho cồn vào quấy chung một lúc sau đã hòa tan thành một thể lỏng, một mùi hương thơm nhàn nhạt từ miệng bình thủy tinh bay ra, hương thơm tươi mát, Sắc Vi hít sâu vào một hơi, nhưng lại không nhịn được hơi tiếc nuối mà buông tiếng thở dài: “Vì sao mình vẫn cảm giác hình như thiếu thiếu cái gì nhỉ?”
Trong miệng cô thì thào tự nói chuyện một mình, lông mày nhẹ nhàng nhăn lại, cẩn thận cầm bút tìm kiếm ở trên sách vở: “Chẳng lẽ cho thêm 2/g dung dịch indole **?”
(**) Indole là một vòng thơm hợp chất hữu cơ. Nó có cấu trúc bicyclic, bao gồm một vòng benzen sáu thành viên hợp nhất với năm nitơ-nhóm -containing một vòng pyrrole.
Sắc Vi suy nghĩ, vẫn nên giữ lại nước hoa chưa hoàn thiện trong bình thủy tinh, trước mắt cô còn thiếu rất nhiều loại tinh dầu chưa thể đầy đủ hết được, hiểu rõ nước hoa phải có kiến thức uyên thâm, nhưng cô chỉ quen thuộc các hãng nước hoa nổi tiếng và cách sử dụng chúng, việc điều chế hương liệu cô chỉ biết sơ sơ chứ chưa nắm bắt rõ ràng.
Trong khoảng thời gian này cô cần dựa theo thành phần và phương pháp để thực hành điều chế, nhưng ở nhà không có công cụ chuyên nghiệp và đầy đủ nguyên liệu, nên chỉ có thể điều chế mấy loại nước hoa hương hoa quả đơn giản, mấy loại này chỉ là loại bình thường. Thậm chí có loại chỉ có mùi thơm thoang thoảng, cô cũng chỉ mới nghe tên lần đầu tiên, nội dung này có ghi lại trong sách, dù sao cũng không phải do chính bản thân cô thể nghiệm.
“Tiếp tục như vậy cũng không được, phải nghĩ biện pháp thành lập một văn phòng làm việc.” Cô thu lại dụng cụ và tinh dầu, cân nhắc xem nên giải quyết vấn đề này như thế nào, trước mắt sẽ lên lớp mười hai, còn phải cố gắng học hành để thi vào đại học, ba mẹ nhất định sẽ không ủng hộ cô làm việc này. Thi đậu đại học, đến lúc đó chắc chắn mười phần phải ở trọ bên ngoài, chẳng lẽ nhất thiết phải học đại học mới chuẩn bị được phòng làm việc sao?
Sắc Vi lắc lắc đầu, khóa ngăn tủ lại, thay quần áo rồi đi xuống lầu.
Vừa xuống dưới lầu, vừa vặn đụng phải Cố Hạo Vũ mới bước vào cửa, Sắc Vi giơ tay lên vẫy “Hi, ba.”
Cố Hạo Vũ gật đầu, sắc mặt như thường nhìn chằm chằm vào cô, Sắc Vi vặn cổ tính đến phòng bếp tìm ít đồ ăn, vừa bước đi, phía sau truyền đến giọng nói trầm thấp của Cố Hạo Vũ: “Sắc Vi, con quen Long Khôn à?”
Sắc Vi sửng sốt, quay đầu lại, trong đầu vô thức hiện lên một khuôn mặt đẹp trai, hơi chần chờ gật đầu, “Dạ… là anh họ của Lâm Khả Khả?” Ba cô nói Long Khôn, có phải Long Khôn kia không?
Cố Hạo Vũ nhìn cô hồi lâu, rồi nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng liền nói sang chuyện khác, “Mẹ con đâu?”
Lúc này A Hồng từ bên ngoài đi tới, vừa vặn nghe thấy Cố Hạo Vũ hỏi , theo bản năng trả lời: “Tiên sinh, phu nhân đang tưới hoa ở vườn đằng sau.” Nói xong hai tay chà xát vào tạp dề, vội vàng xoay người: “Để tôi đi báo cho phu nhân biết, ngài đã trở về.” Dứt lời, người đã không thấy đâu.
Bên này Cố Hạo Vũ nhíu mày, còn nhìn Sắc Vi ý vị thâm trường (có ý tứ hàm xúc), liền cất bước lên lầu.
Để một mình Sắc Vi không hiểu chuyện gì đứng yên đó, cô vào phòng bếp lấy sữa, bánh và một quả táo. Cố Liệt từ bên ngoài vọt vào giống như trận lốc xoáy, khuôn mặt phơi nắng đỏ bừng lên, đầu đầy mồ hôi, áo ngắn trên người do vận động nhiều đều ướt đẫm.
Vừa nhìn thấy Sắc Vi liền kêu toáng lên: “Chị, em muốn uống nước”.
Sắc Vi nhìn cốc sữa trong tay, cô có lòng hảo tâm đưa cho nó, xú tiểu tử này đoạt lấy cốc sữa cho lên miệng tu một phát hết luôn, thô lỗ lau miệng, mặt mày hớn hở nói: “Chị không biết đâu, vừa nãy em tỷ thí với Diệp Tiểu Bảo, hắn học Taekwondo mới đến đai xanh đã chạy tới khoe khoang với em rồi, bị em cầm tay quật mạnh xuống đất, ôi, tiếc là chị không nhìn thấy cái mặt thối của tiểu tử kia nha. Ha ha ha ha, bổn thiếu gia ta rốt cục cũng báo được thù!”
Nói xong cười ha hả, đem cái cốc không nhét vào trong tay Sắc Vi, nghênh ngang đi lên tầng.
Sắc Vi cầm cái chén không, sửng sốt trong giây lát. Một lúc sau, cô trông thấy mẹ cô cầm cái kéo từ cửa sau đi vào phòng khách, đổi bộ quần áo trên người rồi xoay người vào phòng bếp, hiện tại mỗi ngày bà muốn đích thân tự chuẩn bị bữa tối ọi người. Ba cô ở phòng tắm rửa, chiều nào sau khi làm việc xong ông cũng phải tắm rửa. Lúc này Tiểu Liệt ở trong phòng, nó đang ghi lại chiến công hiển hách ngày hôm nay vào trong “Nhật kí notebook”.
Mọi thứ đều bình dị như vậy, cuộc sống êm đềm như bình thường, mà hạnh phúc đều từ trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, không phải sao?