Đọc truyện Hơp Thể Song Tu – Chương 45: Mời Đại Sư Ban Cho Đan!
Nơi này đồng thời bát phương cao thủ đều chạy tới phía Ninh thành. Thậm chí, vốn Quỷ Tước tông chuẩn bị thu học trò đại điển cũng phái ra trưởng lão, tới kết hảo Ninh thành.
Ninh Hắc Ma là ai? Bọn họ, nhất định phải tới nhìn kết quả!
Chẳng qua bọn họ nhất định không cách nào thấy chân chính Ninh Hắc Ma rồi.
– Ách, làm sao có hai vị Thiếu chủ chứ!
Úy Trì khờ khờ gãi đầu, nhìn hắc bào lão giả cùng Ninh Phàm đồng thời xuất hiện trước mắt, hoài nghi không hiểu.
Ánh mắt của Tư Đồ chợt lóe, phảng phất nhìn ra cái gì đó, thâm ý sâu sắc nhìn Ninh Phàm một cái, không nói.
Về phần Nam Cung thì hơi ngẩn ra, rồi sau đó mặt đầy bội phục nhìn về Ninh Phàm, gật đầu tỏ ý, tâm chiếu không hết.
– Thiếu chủ muốn tới lừa Tam thần quân sao? Có ý tứ.
Mà Hắc Ma Tam thần quân, thấy Ninh Phàm cùng hắc bào lão giả đồng thời hiện thân, người người sợ ngây người.
– Ta là Thất Mai thành Thiếu chủ Ninh Phàm. Vị lão tiền bối bên người ta đây tên là Ninh Hắc Ma, là thành chủ của Ninh thành và cũng là tổ gia gia của vãn bối.
Ha! Thiếu chủ không phải Ninh thành thành chủ ư? Ninh thành thành chủ lại là người khác? Là tổ gia gia của thiếu chủ sao?
Hắc Ma Tam thần quân lăng loạn… Thiếu chủ lúc nào xuất hiện một tổ gia gia…
– Phốc… Tổ gia gia của Tư Tư thành chủ nhân…
Tư Vô Tà không nhịn được, cơ hồ muốn cười ra tiếng, bị Ninh Phàm tức giận bóp bàn tay một cái, mang theo một ánh mắt cảnh cáo.
Ánh mắt ấy tựa hồ nói rằng ngươi mà nói ra lời chỉ biết hại chết ta.
Lập tức, Tư Vô Tà không dám cười nữa, mà bị Ninh Phàm vô tâm nắm lòng bàn tay, truyền tới một tia dòng điện kỳ dị, khiến cho trái tim của Tư Vô Tà run lẩy bẩy.
– Tham kiến Thiếu chủ, tham kiến Hắc Ma thành chủ.
Nam Cung hội ý, dẫn đầu lên tiếng. Ngay sau đó, Tư Đồ luôn luôn ít nói, cũng bái kiến hai người Ninh Phàm như vậy. Mà Úy Trì, cho dù nghi ngờ cũng biết trong đó nhất định có nguyên nhân, cũng thi lễ.
Còn Hắc Ma Tam thần quân cơ hồ một cái đồng thời không dây dưa nữa, đồng thời thi lễ với Ninh Phàm cùng “Ninh Hắc Ma”.
Lỗ Nam tử, Nam Dương tử bên cạnh cũng vội vàng thi lễ với “Ninh Hắc Ma”, người người mặt lộ vẻ lấy lòng. Nhưng kỳ quái là “Ninh Hắc Ma” ngậm chặc miệng lưỡi, không mảy may đáp lời tới hai người.
Hai người bất đắc dĩ, chỉ đành phải cùng Ninh Phàm lập quan hệ rồi. Không phải đã nói sao, Ninh Phàm là Thiếu chủ, là trọng tôn tử của “Ninh Hắc Ma”.
Ái chà chà, không hổ là trọng tôn tử của Ninh Hắc Ma, lúc này mới còn trẻ, tu vi đã đạt tới dung linh trung kỳ, không phải chứ!
Nói về điều này, thì ra tu vi thật sự của Ninh Hắc Ma không phải dung linh, mà là kim đan hậu kỳ. Khó trách hôm qua khi ông ta tiêu diệt Trần, Chu lão quái dễ dàng như vậy, hóa ra là che giấu tu vi.
Tuy nhiên đây mới là điều hợp lý nha. Tứ chuyển luyện đan sư, làm sao cũng phải có kim đan hậu kỳ tu vi, mới khiến cho người tâm phục.
Bị lừa rồi, tất cả mọi người đều bị gạt rồi… Ninh Phàm bất đắc dĩ lắc đầu một cái, bất kể, trước hết cứ lừa gạt như vậy đi.
Làm ma sẽ phải lừa gạt, nếu không không cách nào sống sót hậu thế. Muốn gạt người, trước tiên phải gạt mình. Hoặc là uy phục thiên hạ. Hoặc là lừa thiên hạ!
Tam thần quân cùng Nam lầu chiến vệ, cứ án theo kế hoạch mà huấn luyện.
Một bên, Ninh Phàm cùng Nam Cung hai người cách xa mọi người, truyền âm mật nghị. Ninh Phàm đem kế hoạch huấn luyện, thay đổi trận pháp của Tam thần quân, tất cả nói cho Nam Cung. Còn đối với tài cán của Nam Cung, Ninh Phàm lần đầu tiên coi trọng.
– Nam Cung thống lĩnh giỏi tài ăn nói, vài ba lời đã khiến cho Lỗ Nam tử cùng Nam Dương tử phục phục thiếp thiếp, Ninh Phàm bội phục!
– Thiếu chủ khen lầm rồi, thuộc hạ thẹn không dám nhận, thuộc hạ bất quá vì Thiếu chủ phân ưu thôi.
Nam Cung mấy câu nói đã thuyết phục được Lỗ Nam tử, khiến Ninh Phàm cảm thấy bội phục. Còn Ninh Phàm dùng Tư Vô Tà giả trang “Ninh Hắc Ma” cũng khiến cho Nam Cung bội phục không thôi.
Mà Ninh Phàm cũng động tâm tư. Nam Cung, Tư Đồ, Úy Trì, ba người đều là hạt giống tốt của lão ma chọn trúng, chỉ là bởi vì tu vi của lão ma bị phế mới làm trễ nãi tu luyện. Mình cần phải đề thăng tu vi cho ba người. Ngày sau ba người này sẽ là cánh tay đắc lực cho mình.
Thậm chí tu vi của Hắc Ma Tam thần quân cũng phải đề thăng. Trong đầu của Ninh Phàm dâng lên một kế hoạch điên cuồng, phải đem tu vi của Tam thần quân toàn bộ đề thăng tới dung linh kỳ.
Tam thần quân với 1400 tên dung linh cao thủ đến lúc đó sợ rằng đủ để càn quét Việt Quốc!
– Nam Cung, nếu ta nói, ngày sau ta sẽ bồi dưỡng ngươi cùng Tư Đồ, Úy Trì thành toái hư cao thủ, sẽ đem Hắc Ma Tam thần quân huấn luyện thành Vũ giới đệ nhất chiến vệ, ngươi có tin không?
Ánh mắt của Ninh Phàm chợt lóe, không khỏi cười một tiếng, nhìn Nam Cung.
Còn Nam Cung nghe một chút ngôn ngữ của Ninh Phàm đầu tiên là cả kinh, rồi lại hít một hơi khí lạnh. Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới, Thiếu chủ lại có dã tâm như vậy.
– Người khác nói lời này, thuộc hạ chỉ coi gió bên tai. Nhưng Thiếu chủ nói lời này, thuộc hạ lại tin tưởng, Thiếu chủ có thể làm được!
– Địch nhân của sư tôn rất mạnh… Nam Cung, ta cần ngươi trợ giúp. Lần này cho toàn bộ Việt Quốc cao thủ luyện đan, sẽ là một cơ hội tuyệt cao, chúng ta không cần thu mua linh dược, tự linh dược sẽ đưa tới cửa. Đúng rồi, ta phát hiện Ninh thành này tựa hồ sinh trưởng một loại phong quả chi miêu. Quả ấy một khi lớn lên, có thần hiệu rèn luyện, loại quả như thế phải phái người trồng thật tốt mới được.
– Đúng vậy!
– Nam lầu chiến vệ, Lỗ Nam tử, Nam Dương tử, ngươi tùy ý huấn luyện, sử dụng. Nam Cung, ta tin tưởng năng lực của người. Ngày sau, ta đi tới Quỷ Tước tông, nhanh chóng thu lấy Huyền Âm Khí vào tay…
Ninh Phàm nói tới chỗ này, lời nói không ở đây, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về chân trời, lộ ra vẻ ngưng trọng. Chỉ chốc lát sau, một đám cao thủ của Nam Cung cũng nhìn về phía bầu trời.
Bọn họ thấy phía nam của Ninh thành, mấy chục đạo tiên vân phá không tới, mỗi một đạo, ít nhất đều là tam văn tiên vân. Một đạo tiên vân cầm đầu, độn tốc có thể so với nguyên anh tứ văn tiên vân!
– Hắc Ma Tam thần quân, bày trận!
Nam Cung lệnh một tiếng, vốn dĩ Tam thần quân đang trong quá trình huấn luyện, người người diễn hóa trận thế, đề phòng nhìn về bầu trời phía nam.
Mấy chục cao thủ, mỗi một người tu vi đều trên dung linh, người người trên người mặc cẩm bào sao đỏ, đi trên không trung, như từng đạo hỏa vân.
– Chánh đạo tông môn, Hỏa Vân tông! Cao thủ của Hỏa Vân tông, vì sao trở lại Ninh thành?
Úy Trì mở miệng, nhìn từng nhóm Hỏa Vân tông cao thủ phía trước nhất.
Nơi đó, một đại hán áo giáp đỏ, cao hai trượng, tóc đỏ râu đỏ, dung mạo như thiên thần, một thân pháp lực trang nghiêm đã đột phá kim đan trung kỳ.
– Ha ha! Úy Trì, quả nhiên là các ngươi! Hắc Ma Tam thần quân cũng chỉ có các ngươi mới có thể trong vòng một ngày, xây lên tam vệ ma thành. Tuy nhiên ta nghĩ rằng không đến bốn năm mươi năm qua, ngươi vẫn chỉ là dung linh tu vi, thật đúng là yếu đó.
Tráng hán giáp đỏ, tựa hồ bộ dạng cùng Úy Trì rất quen nhau, dẫn Hỏa Vân tông đệ tử, rơi xuống mặt đất.
Còn Úy Trì khi thấy người này, vẻ mặt rõ ràng mất tự nhiên, có chút xấu hổ cùng đóa đóa thiểm thiểm.
– Người này là ai?
Ninh Phàm truyền âm hỏi Nam Cung.
– Hỏa Vân tông trưởng lão, Bộ Cuồng Phần… Người này bốn mươi năm trước, đã từng quen biết cùng Hắc Ma Tam thần quân của ta. Tuy nhiên khi đó, ông ta vẫn chỉ là dung linh trung kỳ tu sĩ, cũng từng bị bại một chiêu trên tay của Úy Trì. Không ngờ người này chỉ bốn mươi năm lại có thể tấn nhập kim đan trung kỳ…
Thần sắc của Nam Cung có chút cảm than. Bốn mươi năm, nhóm người mình ẩn cư Thất Mai, trễ nãi việc tu hành. Còn đối thủ năm đó đã trưởng thành thành sự tồn tại như tiền bối.
– Bộ Cuồng Phần, ngươi tới Ninh thành làm gì?
Úy Trì khẽ cắn răng, nắm chặc quả đấm, bốn mươi năm qua, trong đầu hắn lần đầu tiên dâng lên không cam lòng như vậy.
– Yên tâm, ta không phải đến tìm ngươi phiền toái, ta là tới cầu đan với Ninh Hắc Ma. Nhắc tới chuyện này, Hắc Ma Tam thần quân các ngươi không phải do Hàn Nguyên Cực chỉ huy sao, sao lại đổi thành một Ninh Hắc Ma? Người nào là Ninh Hắc Ma, lão tử đi cầu đan!
Ánh mắt cuồng vọng của Bộ Cuồng Phần, cũng như hỏa viêm thực chất, quét qua Hắc Ma Tam thần quân. Người người thần hồn bị cháy sinh đau nhức, quét qua Lỗ Nam tử, quét qua Nam Dương tử, Bộ Cuồng Phần hơi ngẩn ra, nhưng cũng không quá mức chú ý. Lúc ông ta quét qua hắc bào lão giả phía trước mọi người, khóe mắt của Bộ Cuồng Phần đột nhiên co rụt lại, ngược lại hút hơi lạnh.
– Kim đan hậu kỳ! Người này, sợ rằng chính là Ninh Hắc Ma! Người này cho ta một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, cho dù là lão tổ giả anh uy áp, cũng còn không bằng người này. Xem ra không thể dùng sức mạnh với người này rồi.
Một thoáng, vốn Bộ Cuồng Phần mặt mày ngạo khí lại hướng về phía “Ninh Hắc Ma”, hơi khom người. Phải biết, toàn bộ Việt Quốc có thể khiến cho ông ta khom người cũng không nhiều.
– Vãn bối Hỏa Vân tông Bộ Cuồng Phần ra mắt Ninh đại sư, được Hỏa Vân tổ sư “Cảnh Chước lão tổ” chi mệnh, đi cầu một viên Hóa Anh đan, chính là lễ đan, bất thành kính ý, dược liệu cần thiết, mỗi người đã phối tề mười phần. Hi vọng Ninh đại sư khai lò luyện đan. Nếu có thể thành đan, Hỏa Vân tông ta thiếu Ninh thành một ân huệ. Cho dù luyện đan thất bại, Hỏa Vân tông ra cũng cam kết sau chuyện này tuyệt đối không tìm Ninh thành gây phiền toái.
Bộ Cuồng Phần đem lễ đan để lên, đồng thời ngoắc tay, Hỏa Vân tông đệ tử sau lưng người người nghiêng đổ trữ vật đại, chỉ khoảnh khắc, trên mặt đất, bảo vật chất đống như núi.
Ba vạn tiên ngọc, mười cân Thái Âm thiết, một món thượng phẩm pháp bảo, năm mươi miếng phỉ thúy màu vàng tím… Dĩ nhiên, còn có đủ loại linh dược bị phong ấn trong hộp, dù vậy, như cũ dược hương vẫn ngất trời. Luyện chế tứ chuyển đan dược, linh dược loại nào, đều là ngàn năm niên phân. Mọi người tại chỗ không khỏi mặt lộ vẻ nóng bừng, nhưng không người dám sinh một tia tham lam trong lòng đối với bảo vật đầy đất.
Những thứ này đều là bảo vật của Hỏa Vân tông hiến cấp “Ninh Hắc Ma”, người ở tại chỗ không dám đắc tội Hỏa Vân tông, lại càng không dám đắc tội Ninh thành!
Bảo vật đầy đất khiến cho Ninh Phàm hơi kinh ngạc, hắn tựa hồ như cũ đánh giá thấp lực ảnh hưởng của tứ chuyển luyện đan sư.
Nếu cướp trữ vật đại đoạt bảo, mình không biết phải giết mấy chục kim đan lão quái mới có thể giành được bảo vật đầy đất thế này. Nhưng để cầu một viên Hóa Anh đan, Hỏa Vân tông lại dâng ra nhiều bảo vật như vậy. Thậm chí, trong đó linh dược đủ luyện chế mấy ngàn viên Ích Mạch đan, là thứ để Tam thần quân đề thăng tu vi. Thậm chí, trong đó tiên khoáng đủ để đem Ninh thành chế tạo thành một tòa thiết thành!
Trên thực tế, bảo vật đầy đất đã vượt xa giá trị của Hóa Anh đan. Cái gọi là vật dĩ hi vi quý, Ninh Phàm trở thành Việt Quốc một vị tứ chuyển luyện đan sư duy nhất. Hắn có tư cách này, khiến cho những lão quái sống trăm ngàn năm cạnh tương kết hảo.
Dĩ nhiên, tiền đề không thể bại lộ tu vi… Giao dịch vĩnh viễn chỉ phát sinh ở thực lực của song phương ngang hàng, không có thực lực thì không cách nào chấn nhiếp.
Tư Vô Tà với vai trò Ninh Hắc Ma, giương mắt lên nhìn, hơi nhíu một cái, tựa hồ đối với cảm giác bảo vật đầy đất, không có gì hấp dẫn. Nàng ta nhận lấy lễ đan, cũng không thèm nhìn tới, tùy ý bỏ vào trong tay áo, chỉ gật đầu một cái với Bộ Cuồng Phần, tỏ ý đồng ý khoản giao dịch này.
Tư Vô Tà không dám nói lời nào, rất sợ vừa nói liền bại lộ thân phận. Nhất cử nhất động của nàng đều đã được sự giáo thụ của Ninh Phàm trước đó.
Vẻ mặt cử động của “Ninh Hắc Ma” rơi vào trong mắt Bộ Cuồng Phần, hóa thành một tia không vui. Tên Ninh Hắc này bộ dạng thật là lớn, thu lễ vật của mình trọng như thế, lại ngạo mạn như vậy, một câu lời khách sáo đều không nói.
Tuy nhiên, hôm nay mình phải cầu cạnh người, Bộ Cuồng Phần lại không đến nổi trở mặt cùng “Ninh Hắc Ma”. Lấy nụ cười miễn cưỡng chen lấp.
– Dám hỏi Ninh đại sư, Hóa Anh đan cần phải bao lâu mới có thể luyện thành?
– Một năm…
Ninh Phàm truyền âm với Tư Vô Tà. Tư Vô Tà cũng hiểu ý, đưa ra một ngón tay, lắc qua lắc lại trước mặt Bộ Cuồng Phần.
Hóa Anh đan thuộc về cao phẩm đan dược trong tứ chuyển đan dược, lấy thuật luyện đan của Ninh Phàm như vậy, luyện chế không chỉ có thật chậm, thêm vào đó tỷ lệ thành công thấp. Sợ rằng một tháng mới có thể khai một lò đan, còn chưa hẳn có thể luyện ra một viên.
Huống chi, Ninh Phàm hôm nay có chánh sự phải làm, phải đi Quỷ Tước tông, cũng không có khả năng mất quá nhiều thời gian trên phương diện luyện đan cho người.
– Một năm sao, đây có phải hơi lâu hay không…?
Khóe miệng của Bộ Cuồng Phần giật một cái. Ông ta đã nghe qua tứ chuyển luyện đan sư của những quốc gia khác luyện chế một viên Hóa Anh đan, nhiều nhất cũng bất quá hao phí sáu tháng. Hỏa Vân tông của ông ta đưa ra lễ vật trọng như vậy, chính là hy vọng Ninh Hắc Ma sớm đi thành đan, không ngờ đối phương lại cho ra thời gian một năm.
Bộ Cuồng Phần muốn nói lại thôi. Tư Vô Tà thì mắt lộ ánh sáng lạnh lẽo, dưới một cái nhìn lạnh lùng, Bộ Cuồng Phần cả người dâng lên nguy cơ hẳn phải chết. Sắc mặt đại biến, thặng thặng ngã lùi lại mấy bước, mồ hôi lạnh chảy xuống, vội vã chắp tay nhận lỗi với Tư Vô tà.
– Vãn bối lỡ lời! Đại sư nếu muốn một năm thành đan, vãn bối sẽ chờ một năm…
Trong đầu của Bộ Cuồng Phần âm thầm khiếp sợ, tên “Ninh Hắc Ma” trước mắt, ánh mắt bén nhọn, ác liệt quá nhiều so với lão tổ. Người này nhất định hàng năm thân cư cao vị, nếu không tuyệt không cách nào đào tạo được ánh mắt có uy thế như vậy.
Ông ta cũng không đoán sai. Tư Vô Tà làm Việt Quốc đệ nhất ma đầu rất nhiều năm. Mặc dù nàng ta đã mất đi ký ức nhưng ma tính không giảm.
– Vãn bối cáo từ, Ninh đại sư nếu có cơ hội, đến Hỏa Vân tông, ngồi chơi một phen…
Bộ Cuồng Phần lần nữa thi lễ, một khắc cũng không muốn ở lâu trong Ninh thành. Ấn tượng mà Tư Vô Tà mang tới cho ông ta có chút đáng sợ.
Thế nhưng ông ta vừa muốn xoay người rời đi, trên bầu trời, xa xa truyền tới một đạo cười lạnh ma khí ngập trời.
– Hừ, Cảnh Chước lão già kia, bộ dạng thật là lớn, muốn cầu Hóa Anh đan, lại không tự mình tới. Lão tử là đập nát luôn quan tài, tự mình tới cầu đan!
Lúc này mọi người nhìn thấy bầu trời phía đông có một đạo đen hồng đạp trời mà tới, trên người vừa tới, một cổ ma uy có kim đan điên phong, điên cuồng cuốn ùa!
Trên ma uy tại chỗ, Bộ Cuồng Phần kiêu ngạo lại tâm thần đại chiến khó mà đứng vững, sắc mặt đại biến.
– Cực âm môn “Tử Âm đồng nhi”, ngươi vẫn chưa chết!
– Hừ, Cảnh Chước thất phu tử của các ngươi, lão tử cũng không chết! Ha ha, vị này chính là tứ chuyển luyện đan sư Ninh Hắc Ma sao? Kim Đan hậu kỳ, tu vi được lắm, tiếp một chưởng của lão phu!
Một tiểu đồng áo bào tím cười lạnh một tiếng, lộ ra hàm răng trắng tinh, đạp trời mà đứng. Từ trên bầu trời, một cái tát rơi xuống, pháp lực cuồn cuộn, hóa thành một cái huyết khô lâu màu tím âm lãnh, trăm trượng to lớn, lạnh lùng gầm thét đánh xuống.
Ánh mắt của Tư Vô Tà lộ ra lãnh ý, đang muốn vũ tụ đánh tan khô lâu, lại bị Ninh Phàm từ sau kéo lấy bàn tay, có hàm ý lắc đầu một cái.
– Không cần xuất thủ, có người sẽ ngăn lại công kích đó.
Đồng thời, ánh mắt của Ninh Phàm phảng phất có cảm giác nhìn về phía đám mây ở bầu trời, khiến người trong đám mây hơi khẽ hô một tiếng, chợt lộ ra nụ cười vui mừng.
– Đồ nhi của Hàn Nguyên Cực có nhãn lực không tệ, lại nhìn ra lão phu che giấu ở chỗ này.
Trên đám mây một người trung niên một bộ áo xanh, hai bên thái dương hơi có muối tiêu, bật cười, giải trừ ẩn thân của ngọc huyền linh trang. Đồng thời chỉ điểm một chút về phía huyết khô lâu màu tím, đầu ngón tay một tia khí lạnh, hóa thành một con minh tước chi băng to lớn trăm trượng, chốc lát lặp tức đem khô lâu đông lại băng tiết.
– Tử Âm lão nhi, mọi người đều đi cầu Hóa Anh đan, cũng không thể để cho ngươi động thủ, đả thương Ninh đại sư.
– Quỷ Tước tử! Là ngươi!
Tiểu đồng áo bào tím mép tràn máu, hiển nhiên khô lâu đã bị phá, hơi bị cắn trả. Trong mắt lộ một tia âm ngoan, trong âm ngoan lại có kiêng kỵ.
Quỷ Tước tử, một trong mười đại cao thủ của Việt Quốc, đứng đầu Quỷ Tước tông. Người này nếu chỉ dựa vào bản thân của Tử Âm không phải là đối thủ.
– Hừ! Lão tử bất quá thử một chút thực lực của Ninh đại sư thôi. Có thể dưới tử huyết khô lâu của ta sắc mặt bất động, thực lực này, xem ra không kém gì lão tử.
Hai người đang lúc cãi vả, mấy trăm cái cầu vòng, từ bốn phương tám hướng độn tới. Từng đạo thanh âm trong trẻo ngay sau đó truyền tới.
– Thái Hư phái chưởng môn Trọng Huyền tử, đi cầu một viên Hóa Anh đan, thỉnh Ninh đại sư ban cho đan!
– Đoạt Xá phái trưởng lão Dạ Không Văn tới đây cầu đan, thỉnh Ninh đại sư ban cho một viên Hóa Anh đan!
– Lãnh Ngưng tông…
– Vô Cực Tông…
– Thanh Dương tông…
…
Từng người tông môn cao thủ đạp trời mà tới, chuyện chỉ vì đến Ninh thành thành chủ cầu một viên đan dược.
Những kim đan lão quái này ngày thường khó mà gặp, giờ phút này từng người một rơi xuống mặt đất, hết sức cung kính nhìn “Ninh Hắc Ma”.
Bọn họ cũng không biết mình nhìn lầm rồi người.
Ý đồ của mọi người chỉ có một, mà theo người vừa tới càng ngày càng nhiều, không còn người tùy tiện đối với “Ninh Hắc Ma” xuất thủ dò xét, rất sợ chọc giận mọi người.
Trước đó Quỷ Tước tử ngăn lại Tử Âm đồng nhi, tuy nói là nhìn ra quan hệ giữa Ninh thành cùng lão ma, muốn giúp đồ nhi của lão, nhưng trong đó chưa chắc không có ý tứ lấy lòng “Ninh Hắc Ma”.
Giờ phút này, nếu có người nào nhắm mắt, tiếp tục xuất thủ dò xét Ninh Hắc Ma hư thật, sợ rằng lập tức sẽ gặp có vô số cao thủ ra tay diệt sát.