Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 87: Lời hứa 5 năm và Bi kịch cuộc đời – 30: Vết Nứt Tình Yêu
Chở Hà đi ăn sáng xong rồi đưa Hà về nghĩ ngơi vì đêm wa Hà thức cả đêm để trông Sơn. Từ lúc đi đến lúc về cả 2 lẵng lặng k nói gì cả. Tình yêu nếu chỉ vì ghen, chỉ vì ng thứ 3… thì có thể giải quyết, nhưng còn vì gia đình thì nó ở 1 phạm vi khó khăn hơn. Về nhà nằm 1 mình lại rối thêm nên Sơn thay đồ ra quán.
Đến Quán thì thấy P.Anh nói cười nói vui vẻ vs BCN. Sơn nghĩ là chắc P.Anh thành công rồi. Thấy Sơn bươc vào BCN lên tiếng:
– Ủa sao hôm nay a đi làm sớm vậy? A lên hồi nào?
– Lên hôm qua rồi. Mà ở nhà buồn wá nên ra sớm. Thôi hai người nch đi nhé.
– Ơ, a hôm nay làm sao vậy? Có ch gì àh?
– K có gì.
Rồi Sơn đi thẳng vào trong. P.Anh đi theo vào trong.
– Sơn có ch gì vậy? Đàn ông vs nhau nói ra đừng ngại. Có gì giúp dc anh giúp cho.
(Nếu lúc này Sơn nói ra thì chắc chắn P.Anh đã giúp dc, nhưng vì bản tính của Sơn nên Sơn k nói. Giá như Sơn nói ra P.Anh sẽ giúp dc vì Cha và bác của P.Anh còn “to” hơn ông thủ trưởng của Ba Hà gấp chục lần. Viết tới khúc này t càng tiếc nuối, giá như…).
– K có gì mà. Hôm nhậu say hơi mệt thôi.
– Nhậu k rủ, anh em tốt ghê nhỉ?
– ĐK nói anh tối ngày “ve” BCN, mấy lần rồi k ra nên tối wa k gọi.
– Tại quán có vài người àh. A đi ai phụ chứ? Nhà a tổ chức du lịch a còn k đi lun đó.
– Chà, Coi tiến triển tốt rồi nha.
– Chưa đâu. Chỉ chấp nhận làm bạn thôi, “cái bóng” của chú em còn lớn lằm. Anh đang chán nản đây.
– Để tìm dịp nào em nói ch vs Hạnh nhé. Cứ vậy hoài coi chừng a “thất tình” nghĩ bậy nữa hehe.
– Cuối cùng là ai an ủi ai nhỉ haha.
Vài ngày sau. Sơn tìm cách cơ hội nói ch vs BCN.
– Hạnh nè, thấy P.Anh thế nào?
– Đẹp trai, tốt bụng, tâm lý và rất quan tâm em, ngược lại hoàn toàn vs anh, chỉ làm em buồn.
– Sơn nói rồi mà. Sơn chỉ yêu Hà thôi. Hạnh đừng như vậy nữa. P.Anh có kể ch quá khứ của anh ấy chưa?
– Rồi. Buồn ghê. Sơn mún Hạnh bù đắp cho P.Anh à?
– K phải. P.Anh đúng là có nhìu ng con gái dành tình cảm cho. Nhưng chưa thấy P.Anh quan tâm ai nhìu như quan tâm Hạnh vậy.
– Từ trong tết đến bây giờ P.Anh ngày nào mà k ở đây phụ giúp gđ Hạnh, Hạnh cũng quý P.Anh lắm nhưng phải có thời gian mới dc .
– Uhm. Thời gian…
Thật ra vs BCN tình cảm dành cho Sơn cũng nhạt đi nhiều, nhưng vì P.Anh đến wá nhanh lại tấn công quyết liệt nên BCN chưa dám chấp nhận thôi, cũng phải tình yêu nơi BCN dành cho Sơn mới bắt đầu nên dễ dàng từ bỏ, còn Sơn và Hà thì đã có nhiều kỉ niệm bên nhau k thể nói bỏ là bỏ. Nó quá lớn rồi. Có lẽ BCN đang chờ dịp gì đó để “hợp thức hóa” ch tình cảm vs P.Anh.
Từ ngày đó hình như giữa Hà và Sơn có 1 khoảng cách gì đó, Dù Hà đã cố gắng khuyên Sơn nhưng Sơn vẫn thế, Hà cũng buồn và mệt mõi (Vì mẹ nhờ Dì quản lý Hà chặt hơn, dù Dì biết Sơn là ng tốt nhưng Mẹ Hà là chị, nên Dì cũng k thể làm khác hơn) nhưng Hà mong 1 ngày Sơn sẽ phấn chấn lên. Ch Hà và Sơn, Đến tôi còn nhận ra nữa.
– Hai đứa có ch gì vậy? Nói ra a nghe xem nào?
– Có gì đâu anh? Giận hờn tý mà.
– Mày tính dấu anh sao Sơn? A biết mày wá mà. Có ch gì.
Không thể dấu dc tôi nên Sơn kể ra hết mọi ch.
– Tao chưa thấy bà mẹ nào như vậy vì cái chức của ông chồng đi ép con mình. Còn Ba Hà thì sao? Anh nghe mày kể ổng tốt lắm mà?
– Hồi tết em lại nhà thái độ chú vẫn vậy. Em chưa nói ch vs chú nên k biết.
– Giờ nghe tao, mày cứ để tự nhiên. Hà là một ng con gái tốt k dễ tìm đâu, nó yêu mày lắm. Ch tới đâu tính tới đó nhé. Hy vọng mọi ch đều sẽ tốt đẹp. Thấy mày vs nó vậy tao cũng buồn wá.
Dù tôi có khuyên nhưng tôi nếu là bất cứ ai trong hoàn cảnh đó đều k như vậy, nhất là 1 ng có tính tự ti như Sơn.
Vài ngày sau, đi học đi làm vẫn cứ thế, vẫn k thoát dc cái suy nghĩ đó trong đầu Sơn. Còn Hà thì cũng ít cười hơn. K biết ch này sẽ đi tới đâu.
Một ngày kia. Thầy phụ trách thể thao trong trường thông báo sẽ đá giao hữu giữa các trường ĐH vs nhau. Và đối thủ của trường Sơn k ai khác là trường ĐHKT của Hà. Sơn là 1 thành viên trong đội bóng của trường cùng vs Duy và Đại Mọt sách làm trợ lý HLV. P.Anh chắc chắn sẽ có tên.
Tới ngày thi đấu. 2 trường đều có mặt khá đông. Tất nhiên có Hà rồi nhưng Hà bên kia k qua đây dc.
Sơn thấy Hà cũng buồn lắm ngày nào còn quấn quít bên nhau nay lại như vậy dù chưa nói gì nhưng nó đã bắt đầu ..Số phận trêu người…