Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 88: Lời hứa 5 năm và Bi kịch cuộc đời – 31: Kẹo Bòn Bon k ngọt ngào như ngày xưa khi xuất hiện
Hai đội ra sân. Và trận đấu bắt đầu. Sơn chân như đeo chì, như 1 bóng ma. Làm đội trường Sơn phải vất vả chống đỡ những đường banh của đối phương. Cả P.Anh cũng phải về hổ trợ phòng thủ. Cố gắng lắm nhưng đội trường Sơn cũng thủ lưới 1 trái. Hết hiệp 1, ra ngoài sân. HLV chưa kịp lên tiếng thì
Đại MS: Mày làm cái gì vậy hả Sơn? Mày gây ảnh hưởng đến cả đội đó.
Duy LT: Mày có ch gì nói ra đi đừng có như vậy. Thua 1 trái rồi kìa.
Sơn vẫn lại 1 góc ngồi, và vẫn là Phương mang đến chai nc cho Sơn.
– Sao thế? Lúc trc Sơn đâu có vậy. Phương thấy Hà bên kia, 2 người giận nhau àh?
Nãy giờ bị tụi kia “chất vấn” giờ bỗng nhiên Phương nhắc tới Hà khiến Sơn bực mình nên nói hơi to tiếng.
– Ch của Sơn k cần ai quan tâm cả. Sơn muốn dc yên tĩnh 1 mình. Phương đi đi.
Chưa bao giờ Sơn nch bất lịch sự như vậy. Phương thoáng giật mình rồi đứng dậy bước đi. P.Anh đứng gần đó thấy và nghe hết. “Bốp” 1 cú đấm của P.Anh vào mặt Sơn.
– Mày làm gì thế? Cô bé đó lo lắng cho mày mà mày như vậy àh? Mày biết mày làm ảnh hưởng đến ng khác k? Danh dự của trường đang trên vai mày đó.
Mọi ng thấy thế cũng chạy lại can ngăn P.Anh. 1 đấm của P.Anh như làm Sơn tỉnh ng.
– Em xin lỗi. E k nên đặt ch cá nhân vào ch tập thể. Xin lỗi mọi ng.
Đại MS: Mày đá cho tốt vào k tao nói HLV thay mày ra đó.
Sơn : Được rồi. Tao sẽ tập trung lại.(Ăn đấm rồi tỉnh ra hay sao ấy)
Đúng như lời Sơn nói, hiệp 2 bắt đầu, Sơn như 1 ng khác đá tập trung và rất hiệu quả, mọi đợt lên bóng đều bị Sơn chặn lại. Trường Sơn đã dẫn lại 2-1, lúc này bọn trường kia bắt đầu nổi quạo chơi rắn hơn nhất là vs Sơn. Trong 1 tình huống tranh bóng 2ng đội bạn kèm Sơn khi Sơn có bóng, 1 người nắm áo 1 ng đá chân rất thô bạo, bỗng “Xoẹt” áo Sơn rách 1 mãnh to tướng, còn Sơn thì ngã xuống sân vì bị chơi xấu. Bóng văng ra tới chỗ P.Anh, P.Anh co chân sút bóng thật mạnh vào người 1 trong 2 thằnh kia. Rồi hét to:
– Tụi mày đá bóng hay đá người. Thằng nào thích đánh nhau bước ra chơi vs tao nè. Mẹ tụi mày.
Hai thằng kia thấy P.Anh nổi nóng thì k dám nói gì (dám P.Anh nó đánh thật chứ k đùa)
Sơn : Em k sao đâu anh. Đừng nổi giận, 2 trường đang nhìn đó.
P.Anh: Mày hiền wá (lầm cmnr) tụi nó đá xấu vậy mà vẫn để yên, nếu là tao thì xong tụi nó rồi. Đi thay áo khác đi, áo mày rách rồi kìa.-Chưa “hạ hỏa” nên mày tao lun.
Sơn bước vào chỗ Đại lấy cái áo. Đó giờ do luyện tập rất nhiều nên khi Sơn cỡi áo ra, cơ bắp lần đầu tiên dc “lộ thiên” cho mọi ng thấy.
– Oh. Cơ bắp đẹp ghê.-một ng con gái lên tiếng.
Nhưng họ cũng thấy vết sẹo năm xưa cứu KBB để lại. Một ánh mắt hốt hoảng nhìn thấy vết sẹo đó. Rồi cô gái lăn ra xỉu – đó là Phương.
Tất cả mọi người thấy thế đều chạy lại. Do lần trc gặp Phương trong cảnh này rồi nên Sơn phải đem ngay Phương lên BV và ng lái xe k ai khác chính là “Tay đua thần thánh” Phú Anh. Nhờ kỉ năng lái xe của mình mà Phương dc đưa tới BV nhanh nhất. Đưa Phương vào phòng cấp cứu, thì 10p sau mọi ng cũng đến có cả Hà. Vinh TG cũng đến sau 5p.
Khoảng 30p sau, Bác sĩ bước ra và nói:
– Bệnh nhân k sao đâu, do thể trạng kém và xúc động mạnh nên ngất xỉu vậy thôi àh. Mọi người vào thăm bệnh nhân dc rồi nhưng đừng làm ồn nhé.
Mọi người thở phào nhẹ nhỏm.
Vinh TG: Cám ơn bác sĩ.- rồi Vinh TG bước vào trong. Bên ngoài các bạn kia lần lượt ra về chỉ còn Sơn, nhóm “Bàn cuối”, Hà và P.Anh ở lại. Vinh TG bước ra.
– Sơn, mày vào trong Phương mún gặp riêng mày.
Sơn bước vào trong, thấy Phương đang ngồi dựa vào thành giường nhìn ra ngoài. Thấy Sơn bước vào, định bước xuống lấy dép nhưng hụt chân sắp ngã. Sơn nhanh chân lao tới đỡ lấy. Phương nói 1 câu khiến Sơn giật mình.
– Đồ Sàm Sỡ…