Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm

Chương 86: Lời hứa 5 năm và Bi kịch cuộc đời - 29: Khoảng lặng trước bão tố


Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 86: Lời hứa 5 năm và Bi kịch cuộc đời – 29: Khoảng lặng trước bão tố


Vài ngày trc khj về quê ăn tết.
Chú: Cho cô chú gửi 2chai rượu và ít bánh cho 2 anh chị ở dưới quê nha (giỏ quà).
BCL: Cho Chị gửi cho cô chú ở nhà ít quà nhé (1thùng bánh và 1thung bia Heniken)
Vì mọi ng cho Ba mẹ nên Sơn k từ chối được. Lại còn lì xì nữa. (Cả lương, tiền lì xì, tiền dành dụm tổng cộng gần 8tr, một số tiến lớn nhất mà Sơn dc sở hữu).
Sơn chạy xe máy về. Vì đã 28 tết bắt xe rất khó. Chạy xe máy vừa ngắm cảnh vừa mát. Sơn chạy gần 9h mới tới (lúc này có cầu Mỹ thuận chưa có cầu Cthơ nha). Về nhà cha mẹ mừng lắm. Sắp xếp đồ đạt xong, ăn cơm tắm rửa Sơn xin phép ra Tỉnh chơi vs bạn. Đám bạn giờ chỉ còn 4 ng: Sơn, Hà, Thành, Hồng (Có rủ t nhưng t k đi dc vì nhà có tý v riêng). Nói chung là chỉ nch vu vơ ôn lại kỉ niệm, rồi đi ăn mừng vậy thôi. Khi còn 2 đứa.
– Anh nè, em nhớ anh wá. (Hà về hôm 22 tết)
– Anh cũng nhớ em lắm. Vừa về a chạy lên ngay đấy. Ba mẹ em khỏe k?
– Khỏe, Ba vừa lên chức nên từ 25 tết tới nay ngày nào cũng xỉn. Còn mẹ vẫn thế.
– Chắc mẹ còn thành kiến vs anh…
– Hihi. Hôm wa mẹ còn bảo. Tết anh về bảo anh lên nhà em chơi đó. Nhờ Dì nói tốt cho anh nên mẹ k còn thành kiến vs anh nữa. Vui k?
– Vui chứ. Thế e mún a wa nhà e mùng mấy?

– Sáng mùng 2 nha. Chiều mùng 2 e về ngoại sáng mùng 5 e mới lên.
– Uhm. A sẽ đúng giờ hihi.
Rồi mọi ch cứ diễn ra theo chiều tốt đẹp. Mẹ Hà cũng vui vẻ hơn vs Sơn, còn gấp đồ ăn cho Sơn nữa. Cứ tưởng mẹ Hà đã thay đổi cách nghĩ về Sơn nhưng k phải vậy.
Tối mùng 3 tết. 1 số dt gọi vào máy Sơn
– Alô, cho hỏi ai vậy?
– Cô là mẹ của Hà đây. Cô nói ch 1 chút 1 vs cháu dc k?
– Dạ, cô cứ nói cháu xin nghe.
– Bao nhiêu tiền để cháu buông tha cho Hà?
Một lần nữa vấn đề tiền bạc lại dc đặt ra.
– Xin lỗi cô, hình như cô đang đem tiền ra so sánh vs danh dự ng khác đấy.
– Tôi muốn cậu rời xa con gái tôi, tôi sẽ cho cậu một số tiền đủ để cậu ăn học hết 4 năm ĐH. Cậu cứ cho giá.
– Nếu cô cứ nói vấn đề đó thì xin lỗi cháu tắt máy.
– Khoan, còn 1 ch này nữa. Chồng tôi vừa lên chức, tôi muốn giữ chắc cái ghế nên tôi đã hứa gã Hà cho con thủ trưởng của Chồng tôi rồi. Tôi cũng mong cậu k nói ch này vs Hà, tôi k mún ảnh hưởng việc học tập của Hà nên việc này tôi âm thầm chuẩn bị, khi Hà ra trường tôi sẽ cho cưới ngay.Tôi hy vọng cậu hiểu. Chào cậu..tút.tút…
Nghe như sét đánh ngang tai, Sơn thẩn thờ. Biết làm sao bây giờ… Nghèo là một cài tội hay vì Sơn đã sinh ra trong 1 thời đại tiền bạc và quyền lực…
“Anh phải làm sao đây? Hà ơi” nc mắt Sơn rơi, lần đầu tiên Sơn khóc….
Những ngày sau. Hà dt nt, Sơn cũng cố gắng tỏ ra bthường. Rồi tới ngày lên Tphcm, Hà nói dối mẹ để đi xe máy vs Sơn, Hà thì vẫn líu lo chỉ này chỉ nọ, nói này nói kia. Sơn cũng chỉ giả vờ vui, nhưng trong lòng vẫn nhớ cuộc nói ch vs mẹ Hà…
Chở Hà về nhà Cô. Sơn quay về phòng 1mình lặng lẽ (tôi mùng 12 mới lên)….
– Alo. ĐK hả? Em mới lên nè. ĐK rãnh k? Đi nhậu vs em nhé.
– Mày sao vậy Sơn? Có ch gì àh? Ok. Tao đang ngồi ở quán xxx vs Hậu nè. Mày lại đi.

– Ok. Em tới ngay.
Tắt máy nt cho Hà để Hà yên lòng ngũ.
Chạy tới quán ngồi vào bàn là Sơn uống, uống rất nhìu. ĐK và Hậu cũng thấy lạ, hỏi Sơn thì nói có ch vui nên uống. Uống và uống tới lúc Sơn gục k còn biết gì nữa…
Sáng thức dậy vs cái khăn ướt trên đầu, nhìn quanh mới biết đang ở nhà. Kế bên là Hà đang ngũ gục bên cạnh…. Thấy Hà như vậy Sơn cũng nằm im.
“Phải chi mình đừng nói ra vs Hà vể ch tình cảm thì hay wá rồi, bây giờ biết làm sao để Hà hiểu đây”.
– Anh tỉnh rồi àh? Có đói bụng k? Em có nấu cháo nè.-Mắt Hà đỏ hoe hình như khóc rồi mới thiếp đi.
– Anh k đói. Em ở đây từ bao giờ? Sao e lại khóc?
– Hic hic. Tối wa ĐK alo cho em nói là anh nhậu xỉn khuyên mãi mà anh k nghe. Nên nt cho em chạy lại quán thì a đang xỉn nằm gục trên bàn. ĐK và Hậu đưa a về đây đó.
– Em thức chăm sóc anh tới giờ lun hả?
Hà k nói gì mà gật đầu.
– Anh lại phiền em rồi…
– Sao a lại nói vậy? Sao anh lại giấu ch mẹ em dt cho anh?
– Sao…sao.. em biết dc ch mẹ em gọi cho anh.
– Em thấy anh xỉn vậy thì chắc có ch, nên em lấy dt anh xem thì thấy có sdt của mẹ em gọi a hôm mùng 3. Mẹ em chắc nói gì nên mấy hôm nay a có thái độ rất lạ. Anh nói em nghe đi.

– K có gì, mẹ em chỉ hỏi anh vài câu thôi, chứ k có gì đâu. Em đừng nghĩ ngợi lung tung nhé.
– Anh k nói em dt hỏi mẹ.- Nói xong Hà móc dt ra nhấn số nhưng Sơn đã chụp dc dt.
– Được rồi. Mẹ em bảo anh rời xa em đó. Còn vì lý do gì thì a k nói dc. Mong em hiểu.
“Chát” 1 cái tát của Hà vào mặt Sơn.
– Anh có yêu em k? Hạnh phúc của em là do em định đoạt, k ai có thể bắt ép em. Nếu cha mẹ em bắt em, thì em sẽ chết. Còn anh, anh vì 1 chút rắc rối thì đã tìm bia rượu để giải quyết ưu sầu. Sao a k cố gắng hơn? Những ngày sống trên này, em thấy anh tiến bộ từ trong cách sống cũng như cố gắng làm việc. Em rất vui nhưng anh lại xử sự như 1 kẻ hèn nhát, em buồn anh lắm.
Câu nói của Hà làm Sơn tỉnh ngộ. Nhưng Mẹ Hà đã hứa hôn vs ngta rồi, nếu Hà k nghe lời mẹ là bất hiếu. Sơn nghĩ cho Hà nhiều hơn cho Sơn. Bây giờ chỉ còn cách làm yên lòng Hà trc đã.
– Anh biết anh sai rồi. Anh xin lỗi đã làm em buồn. Anh sẽ cố gắng hơn.
– Anh nói dc phải làm dc. Về phía mẹ em anh đừng lo, tới đó em có cách làm mẹ em phải đồng ý. Yên tâm đi.
– Uhm. Anh biết rồi. Chờ a thay đồ đi ăn sáng nhé.
Nói cho Hà yên lòng thôi. Nếu Hà cãi cha mẹ, Hà sẽ mang tiếng bất hiếu, Sơn k thể để Hà mang tiếng như vậy. Và sau đó 1 chuyện xảy ra chính thức đưa Bi kịch vào cuộc đời của cặp đôi yêu nhau này….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.