Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc

Chương 35


Đọc truyện Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc – Chương 35

Chap 35
-Oái…oái…bỏ ra, tránh ra-Tôi gào thét.
Nguyễn bỏ ngoài tai sự phản đối kịch liệt của tôi. Nó thản nhiên ôm tôi vào lòng. Tôi dùng hết bình sinh để đẩy nó ra nhưng thất vọng ê chề, tôi càng đẩy, nó càng ôm tôi chặt hơn. Rốt cuộc khi tôi hết sức thì cũng là lúc tôi bị nó ôm muốn nghẹt thở.
Cuối cùng tôi quyết định dùng hết “những gì còn lại” của mình để thoát khỏi nó. Tôi vung tay tát thẳng vào mặt nó 1 cái thật mạnh. Và rồi nó cũng mở to mắt ra nhìn tôi, 1 tay đặt lên chỗ bị tôi tát.
-Sao Linh dám tát tôi
-Thì…thì…tại…tại-Tôi ấp úng
Ban nãy tôi còn định chữi rũa nó biết bao nhiêu điều nhưng bây giờ nhìn thấy cái anh mắt giận dữ của nó, tôi nín thinh, không nói được một câu nguyên vẹn nào.
-Tại sao hả-Nó thét lớn
-Tôi… hức hức…. tôi… tôi… hức hức-Tôi vừa cà lâm vừa nức nở
Nó bối rối, đưa tay gãi gãi đầu ra chiều suy nghĩ. Như bắt được vàng, tôi lập tức đứng dậy.
-Haha, bị mắc lừa nhé-Tôi cười lớn

-Trời ạ, con nhỏ này, dám đối xử với chồng chưa cưới thế hả?
Nó cũng nhảy phóc xuống giường, nắm chặt lấy cánh tay tôi. Tôi la oai oái một phần vừa đùa giỡn với nó, một phần vì nó nắm tay tôi chắc quá khiến tôi đau.
Nghe tiếng la như “sấm nổ chớp giật” của tôi. Nó thoáng giật mình. Trong lúc “hoãn loạn” nó buông tay tôi ra.
Nhanh như cắt tôi mở cánh cửa ra và vụt chạy ra ngoài. Nó liền chạy theo.
Vừa chạy tôi vừa cười đùa và quay lại nhìn nó nên không biết phía trước mình có một “vật cản” đang đứng chình ình ngay giữa lối đi.
Và đương nhiên hậu quả là tôi tông thẳng vào “vật cản” đó.
Tôi ngã lăn ra đất, đầu óc quay cuồng. Nguyễn liền chạy đến đỡ tôi dạy, nó trêu chọc :
-Thấy chưa, “chồng” đã bảo đừng chạy mà “vợ” không chịu nghe lời “chồng”
-Ứ chịu, “chồng” với chả “vợ” gì chứ?-Tôi vờ nũng nịu.
Nhưng rồi tôi nhớ tới cái “vật cản” kia, tôi cúi thấp đầu, miệng lấp bấp :

-Xin…xin lỗi….tôi không cố ý
Cái “vật cản” đó vẫn đứng im, không nói lấy lời nào. Vậy nhưng “bạn gái của vật cản” quyết không im lặng. Cô ta luôn miệng chữi rũa, chì chiết tôi. Tuy rất bực mình vì cô nàng này toàn dùng những “từ ngữ giang hồ” để chữi tôi, nghe rất chướng tai. Nhưng tôi biết mình có lỗi nên đành ngậm ngùi cúi đầu nghe “giảng đạo”.
-Mày có nghe tao nói gì không hả?-Cô ta bỗng hét lớn khi thấy tôi cứ im thinh thích từ nãy tới giờ.
-Này, cô đừng có quá đáng nhé.-Nguyễn chỉ tay thẳng vào mặt cô ta
Thế là cô ta không chữi tôi nữa mà quay qua cãi nhau với Nguyễn. Gọi là cãi nhau vì cô ta nói một câu thì Nguyễn cũng nói lại một câu, không ai nhịn ai. Cả 2 người cứ thế cho tới kia cái “vật cản” kia lên tiếng can ngăn.
-Thôi đi-“Vật cản” nói
-Anh nói gì cơ?-“Bạn gái vật cản” tỏ rõ vẻ khó chịu trong giọng nói
Nãy giờ tôi vẫn cúi đầu chịu tội nên không hề biết bọn họ là ai cả.
-Em không được mắng vợ chưa cưới của anh-“Vật cản” thản nhiên nói
-Anh nói cái gì chứ? Em là vợ chưa cưới của anh kia mà?-“Bạn gái vật cản” tức giận quát ầm lên
Lúc này tôi mới chợt nhận ra 2 giọng nói của 2 người kia.
Tôi ngước lên, tròn xoe mắt nhìn 2 người đang đứng trước mặt mình.
Anh chàng “vật cản” mĩm cười với tôi. Nụ cười ấm áp mà tôi đã không được nhìn thấy từ rất lâu….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.