Đọc truyện Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc – Chương 27
Chap 27
Sau khi tạm biệt Duy, tôi trở về căn phòng “nhỏ” của mình để làm vệ sinh cá nhân.
Vừa bước ra khỏi nhà tắm thì tôi đã thấy Như và vài cô người hầu nữa đứng trong phòng mình, trên tay mỗi người bưng một cái khay đựng thức ăn.
-Mọi người vào đây làm gì?-Tôi hỏi
-Mời công chúa dùng bữa sáng ạ-Như nói, chắc vì có những cô hầu khác nên Như phải xưng hô như vậy.
Sau câu nói của Như, tất cả bưng các khay lại chiếc bàn dài trong phòng tôi, bày biện ra.
-Công chúa muốn dùng thử rượu không ạ? Sắp tới sẽ có những buổi tiệc hoàng gia, nếu như công chúa không biết uống rượu sẽ không tốt đâu ạ-Như nói
-Ừ, cũng được
Như đi đến một cái bàn nhôm cách chỗ tôi đang ngồi gần 10m, hình như Như không chỉ chế rượu vào ly mà còn làm cái gì đó nữa. Nhưng vì Như quay lưng về phía tôi nên tôi không rõ.
Sau 2-3 phút, Như cầm ly rượu đưa đến cho tôi.
-Mời công chúa uống ạ-Như đặt ly rượu lên bàn
-Ly rượu này có độc à?
Nghe tôi nói vậy, mặt Như bỗng dưng xanh lè
-Tôi nói đùa đấy-Tôi nhăn răng ra cười
Như cũng cười, nhưng đó là nụ cười gượng gạo. Tôi cầm ly rượu lên và uống thử 1 hớp.
Ăn được 15 phút thì tôi thấy mọi thứ trước mặt mờ mờ, đầu óc quay cuồng, tôi đưa tay lên che miệng, ngáp một cái rõ dài.
-Tôi thấy buồn ngủ quá tôi đi….-Nói chưa hết câu thì tôi đã gục luôn tại bàn ăn
~oOo~
Tôi bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt theo đúng nghĩa đen của câu này.
Tôi lờ mờ tỉnh dậy, thấy mình đang bị trói chặt vào chiếc ghế gỗ.
-Các người là ai-Tôi hỏi bọn người đang đứng xung quanh mình
Bọn họ mặc đồ vest đen, vừa giống vệ sĩ vừa giống xã hội đen
-Đừng hỏi họ, hỏ không biết gì đâu cưng ạ-Một giọng nữ trong veo cất lên từ trong bóng tối
-Ai vậy? Mau ra đây nói chuyện đàng hoàng đi
-Được thôi-Nói dứt câu, người đó bước ra, và đó chính là…Như?
-Như? Chuyện này là sao?
-Mày ngây thơ thật, dám cướp chồng chưa cưới của tao mà còn giả vờ ngu ngốc sao?
-Như nói gì Linh không hiểu?
-Là Duy đó, Duy là chồng chưa cưới của tao, mày biết chưa, vậy mà mày dám dụ dỗ khiến cho Duy yêu thương mày.
-Gì chứ? Sao Duy lại cưới một con người hầu chứ-Tôi cười khinh bỉ
“Chát”
-Mày câm mồm-Nó quát lớn-Tao không phải là hầu gái trong cái lâu đài nhà mày, thân phận thật của tao là….