Đọc truyện Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc – Chương 28
Chap 28
-Mày câm mồm-Nó quát lớn-Tao không phải là hầu gái trong cái lâu đài nhà mày, thân phận thật của tao là con gái của ông chủ tập đoàn dầu mỏ lớn nhất VN.
-Tao giàu có, nhưng tao ghét cái cuộc sống không tình cảm gia đình mà toàn là tiền và tiền đó. Tao đã bỏ nhà đi, mày tìm thấy tao lúc tao trốn ra khỏi nhà, tao đã nói dối rằng tao là trẻ mồ côi, mày đúng là quá dễ tin người mà-Nó cười lớn
-Tao đã yêu Duy từ nhỏ, nhưng mày đâu có biết, bây giờ mày sẽ phải trả giả-Nó tiếp tục độc thoại
Nó xong, nó tiến lại một cái bàn gỗ, cầm một con dao bóng loáng lên, tiến lại gần tôi.
-DỪNG LẠI NGAY!-Ai đó hét lớn
Như giật mình, nhìn ra phía cửa. Tôi cũng nhìn ra theo.
Đó là Lam, Nam và Quốc Anh. Họ làm gì ở đây nhĩ?
Thấy tôi nhìn, họ cũng quay qua mĩm cười với tôi rồi khuôn mặt trở về “trạng thái” lạnh lùng
-Bỏ con dao xuống, trước khi cô khiến bản thân mình bị thương-Lam hùng dũng nói
-Ngoan ngoãn làm theo lời của Lam đi, tôi chẳng muốn đánh cô tẹo nào-Nam “đệm” thêm vào
Quốc Anh chỉ đứng nhìn chứ không đe dọa gì cả.
Như tức giận, quăng con dao về phía 3 người.
Lam thì mặt bỗng xanh lè. Quốc Anh thì quan sát kĩ như chờ đợi con dao tới để né ngay. Nam thì vô cùng bình tĩnh mặc dù nguy cơ con dao trúng Nam là rất cao.
Con dao vừa tới gần, Nam đưa tay chụp lấy cán dao và phóng nó về phía Như.
Như không có phản xạ nhanh nên không chụp hay né được, bị con dao cứa một đường trên vai, máu rỉ ra thấm đỏ hết một vùng trên chiếc áo màu hồng phấn của người hầu mặc.
Như đau đớn, quằn quại bao nhiêu thì 3 người kia lại thản nhiên bấy nhiêu. Lam bước đến gần tôi, Nam nhặt con dao lên, cắt dây trói cho tôi.
-Sao mọi người biết tôi ở đây vậy, mà đây là đâu nhĩ?
-Đây là phòng của người hầu trong lâu đài ở-Quốc Anh nói
-Mình vừa đi chơi về thì được Quốc Anh cho hay tin Linh đã tỉnh nên liền chạy đến đây thăm Linh, không ngờ Linh là công chúa quyền quý đó nha-Lam nói tiếp
-Lúc đi ngang đây thì bọn anh nghe tiếng la hét của Như và còn nghe loáng thoáng hình như là tiếng của em nên mới xông vào-Nam tiếp lời Lam
-Ba người nói chuyện nghe vui quá nhỉ-Tôi chăm chọc
-Sao vui?-Đồng thanh
Hỏi xong thì ai cũng như đã ngộ ra, thế là cả 4 chúng tôi nhìn nhau cười khì, cứ như vừa rồi chẳng có việc gì xảy ra vậy.
Đến khi Như gào thét lên vì vết thương hành hạ thì Lam mới hét lớn :
-Này cô câm mồm cho tôi, ở ác làm gì để gặp quả báo hả, chúng tôi chưa giết cô là may rồi có biết chưa
-Thôi đi Lam, lanh chanh quá, mình đưa Như vào bệnh viện thôi-Tôi nói
-Cái gì?-Con Lam trợn mắt, đưa mặt sát lại gần tôi-Bà dám nói tui lanh chanh hả? Nó tính giết bà đó, là giết bà đó-4 từ cuối nó gào to, nắm vai tôi, dồn hết sức, lắc mạnh.
-Thôi thôi, chóng mặt quá, mau lên, dù sao Như cũng chưa làm gì tui mà-Tôi nói, gở tay con Lam ra khỏi vai mình
-Anh Nam bế Như đi-Tôi quay qua nói với Nam
-ừ, cũng được
Nam bế xốc Như lên, nó không chịu nằm yên, cứ quằn quại không yên
-YÊN COI, TÔI QUĂNG CÔ VÀO THÙNG RÁC BÂY GIỜ-Nam hét lớn (sức chịu đựng có hạn)
Nghe Nam hét, Như im re, tròn xoe mắt nhìn Nam.
Một lát sau Như được đưa đến bệnh viện, cầm máu, khâu vết thương.
Tôi ngồi ở tên dãy ghế ở ngoài hành lang, Lam cũng ngồi bên cạnh tôi, tay nó bịt mũi, mặt nhăn nhó. Nam với Quốc Anh thì không tỏ thái độ gì nhưng chắc cũng không ưa gì cái mùi bệnh viện này.
Chợt có 2 người chạy đến, mặt mày xanh lè. Người đàn ông chạy lại cô y tá đứng gần tôi hỏi :
-Cô y tá, con tôi đâu?
-Con ông là ai? Bệnh nhân nằm ở phòng nào?-Cô y tá bình thản đáp
-Chú là ba của Như?-Tôi lên tiếng
-Đúng vậy, cháu là ai?
-Là công chúa Phương Linh, người mà mém tý nữa là chết dưới tay của con gái chú đó-Lam nói
-Ơ…con gái tôi định giết công chúa sao?
-Không phải đâu chú, Như nằm trong phòng này nè, chú vào thăm đi.
Người đàn ông nọ đi vào phòng cùng người phụ nữ kia, chắc đó là mẹ của Như. Tôi trừng mắt nhìn Lam, nó cười khì khì :
-Mà con mụ kia làm cứ như mình là nữ hoàng Elizabeth ấy nhĩ? Làm gì mà yểu điệu thục nữ thế không biết-Nó chăm chọc
-Bà ta là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn dầu mỏ lớn nhất VN đó-Nam lên tiếng
-Sao bênh người thế hả anh yêu-Con Lam quay qua trừng mắt nhìn Nam
Cả bọn cười lớn trước hành động của Lam, bệnh viện từ nơi u ám, đầy mùi chết chóc bỗng dưng sôi động hẳn.