Đọc truyện Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch – Chương 3: Cư nhiên không biết
-” Ta mới là
người phải hỏi ngươi , ngươi là ai mà dám tự tiện vào nơi này “- Mạc
Phong Thần hỏi , nhìn nữ nhân trước mắt, xem ra không phải người bình
thường nhìn y trang của nàng cũng đủ biết .
-” Đợi chút…ngươi xem ta bị làm sao vậy ?”- Bách Lệ Băng chỉ tay vào mặt mình rồi đưa tay lên
-“Á..sao lại chảy máu mũi thế này “- Nàng hét toáng lên
Mày kiếm của Mạc Phong Thần khẽ chau lại, nữ nhân này có vẻ không bình
thường , tự nhiên , ngây ngô như con nít, lại còn dám xưng ” ta” và “
ngươi” với hoàng đế cao cao tại thượng là hắn .
-” Này , ta hỏi nè , ngươi là ai “- Bách Lệ Băng sau khi dùng tay quẹt máu mũi thì ngước lên hỏi
Mạc Phong Thần bỗng ngây mình, chẳng lẽ nữ nhân này ko biết mình là ai , mới dám lên giọng …..
-” Ta là ai , ngươi ko cần biết , trả lời câu hỏi của ta !”- Mạc Phong Thần lạnh lùng hỏi
-” Kiêu , hỏi mà không trả lời…đừng nói ngươi là ..là ..là..”- Bách Lệ
Băng bỗng dưng nghĩ đến cái gì đó, mặt chuyển màu đen, ấp a ấp úng nói,
nhìn hắn …
-” Là..”- Mạc Phong Thần nhìn sâu vào đôi mắt nàng ,
nghĩ là nàng đã đoán ra , nhìn hắn tuấn tú, khí chất thế này thì đã đoán ra phần nào ..( tự kiêu )
-” Đừng nói ngươi là …thái giám nha!”- Bách Lệ Băng ấp úng nói , lặng quan sát biểu hiện của hắn..
Mạc Phong Thần vừa nghe xong , mắt giật giật vài cái, mặt bỗng dưng
chuyển từ trắng sang đen rồi lại sang đỏ, hắn tức rồi …..nhìn hắn như
này mà giống thái giám ư !
-” Ngươi nhắc lại lần nữa “- Mạc Phong Thần gằn giọng nói
-” Ôi , không sao, ta hiểu mà , thái giám thì có sao đâu, ngươi ko nên quá xấu hổ làm gì, ta hiểu mà “- Nàng nói xong đã thế còn vỗ vỗ vào vai hắn vài cái như khích lệ ..
Lần này Mạc Phong Thần hận không thể bóp
chết nàng ngay tại chỗ , cư nhiên dám nói hoàng thượng là hắn như thế
..bàn tay hắn đang nắm chặt , mồ hôi cũng toát ra , đầy sát khí …
Bách Lê Băng cảm thấy có cái gì đó lành lạnh sống lưng nhưng ko hiểu ..
-” Ngươi biết mình vừa nói cái gì ko ?”- Mạc Phong Thần nói bằng giọng lạnh nhất
-” Đương nhiên ta biết, thôi thôi .. chuyển đề tài khác , nếu ngươi là
thái giám chắc người đã từng nhìn qua lão công ta “- Bách Lệ Băng có vẻ
hứng thú nói…
Mạc Phong Thần giật mình, nàng đã kết thân với
người khác, là gái đã có chồng ư, người như nàng mà có người lấy ….(
tí rồi biết chàng ơi!)
-” Ngươi đã có chồng , vậy người ở trong cung này làm gì, còn dám tự tiện vào nơi này “- Mạc Phong Thần có chút khó hiểu ..
-” Sao người khờ thế, ta nói ngươi gặp lão công ta chưa là nói ngươi đã
gặp hoàng thượng chứ ai”- Bách Lệ Băng nói mà không biết lời vừa nói như sét đánh ngang tai Mạc Phong Thần
-” Ngươi đừng nói ngươi là phi tần của hoàng thượng “- Mạc Phong Thần có chút hoảng
-” Chứ sao, này nhớ, bổn cung là hoàng phi đó , ngươi tốt số lắm mới gặp
được người như ta mà hàn duyên đây , há..há..há “- Bách Lệ Băng kiêu
hãnh nói
” Đoàng “, sét nổ ngang tai, nàng là hoàng phi , là nương tử của hắn mà hắn không biết …
Mạc Phong Thần kinh ngạc nhìn nàng , hồn vẫn đang bay ở đâu …
-” Này ngươi sao thế, ốm ak “- Bách Lệ Băng tự nhiên đưa tay lên trán hắn
Mạc Phong Thần nhìn dáng vẻ ngây ngô của nàng , tâm đột nhiên trấn tĩnh
lại, mặc dù không biết là nàng giả ngây hay không nhưng nếu nàng thích
chơi đùa , trẫm sẽ chơi đùa cùng nàng ..
-” Không sao, ngươi vừa nói , ngươi là hoàng phi ?”- Mạc Phong Thần hỏi lại
-“Đúng thế, sao ?” – Bách Lê Băng hỏi lại ..
-” Ngươi chưa từng gặp tướng công của mình ?”- Mạc Phong Thần chú ý từng nhất cử nhất động của nàng ..
-” Ngốc quá, đương nhiên là ta chưa gặp mới hỏi người “- Bách Lệ Băng bỗng to tiếng
Mạc Phong Thần người lại tỏa ra sát khí, nàng dám nói trẫm ngốc , nhưng trẫm nhịn , trẫm nhịn vì xem nương tử của mình ..
-” Aish…chán chết , chắc là lão công ta lại giống mấy lão trong phim ,
toàn những hoàng đế ngu ngốc , râu ria lùm xùm , già nua nhưng háo sắc , ta nói thế đúng ko …này ! ngươi làm sao thế “- Bách Lệ Băng hoảng hốt nói..
Mặt của Mạc Phong Thần bây giờ ko thể đen hơn được nữa,
hắn sắp ko chịu nổi nữa rồi..mà bóp chết nàng mất …..đành cố nhẫn
nhịn, theo lập trường im lặng , nếu cãi nhau với nàng chắc sẽ bị nội
thương mất …
-” Tiếc cho ngươi quá , đẹp trai rạng ngời thế này , anh tuấn thế này , tự dưng lại là thái giám , nếu không phải chắc chắn
ta sẽ đem ngươi cưới về làm chồng của ta “- Bách Lê Băng mặc kệ mặt
người kia đang đen thế nào , châm dầu vào lửa, đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Mạc Phong Thần , mặt tràn đầy vẻ nuối tiếc ..
Mạc Phong Thần
lúc này , hỏa bốc lên đến tận trời cao, chưa gì đã nghĩ đến ý định hồng
hạnh xuất tường , nữ nhân này quá lớn mật, để xem sau này trẫm sẽ xử
nàng thế nào ?
-” Này trước khi đi, ta có thể hôn người cái được
không , ta thật nuối tiếc ình nếu không hôn được một người đẹp trai như
ngươi”- Bách Lệ Băng , mặt không thể dày hơn nói ..
Nói là làm, nàng ngay lập tức vươn người đưa môi mình dán vào môi Mạc Phong Thần nhẹ nhàng như chuồn chuồn nước..
Nhưng lại làm cho hắn toàn thân bất động rồi máu lại nổi lên, dám hôn nam nhân lạ , hắn tự ăn dấm chua của mình …
Bách Lệ Băng cảm thấy lòng bỗng nhiên xao động rồi mỉm cười tươi nhìn Mạc Phong Thần làm hắn cứng đơ …
-” Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế, hoàng phi nương nương vạn tuế vạn vạn tuế”- một đám người hầu cùng cung nữ từ đâu bước đến , quỳ xuống đầy
kính cẩn ..
Bách Lệ Băng trố mắt ra nhìn , rồi đầu óc quay cuồng , hắn cư nhiên , cư nhiên là…….