Đọc truyện Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch – Chương 4: Hoàng thượng
Nàng ngạc nhiên tột độ, ở nơi này chỉ có nàng và thái giám lấy đâu ra hoàng thượng !
-” Này này, các ngươi mau đứng lên đi, hoàng thượng đâu mà hoàng thượng ,
các ngươi định hù chết ta àk !!”- Bách Lệ Băng hét to tướng làm cho đám
cung nữ đang quỳ sợ đến tái mặt , hoàng thượng đang ở trước mặt đó đấy
thôi , hoàng phi mắt người để đi đâu vậy !
-” Bình thân, các ngươi lui ra “- Mạc Phong Thần uy nghiêm nói
Bách Lệ Băng càng ngạc nhiên hơn khi thấy cung nữ đứng dậy rồi lui xuống đầy cẩn trọng, uy! sao tên thái giám này có quyền to thế nhỉ
-” Này này ….ngươi rốt cuộc là ai vậy ! dám lừa bổn cung ta đây , muốn chết ak “- Bách Lệ Băng ra giọng côn đồ nói .
Mạc Phong Thần nhìn nữ nhân trước mặt , dám to tiếng với trẫm , xem ra nàng ăn phải gan hùm rồi !
-” Trẫm chính là người mấy người kia vừa chào “- Mạc Phong Thần lạnh nhạt nói nhìn sắc thái của nàng .
-” Gì chứ, ở đây chỉ có ta với người, hoàng thượng đâu ra……á…. đừng
bảo..đừng bảo..ngươi là..là..hoàn..g..thư..ợng”- Bách Lệ Băng kinh sợ
nói ..
-” Đúng , trẫm chính là lão công của nàng , là hoàng để râu ria lùm xùm, già nua, háo sắc …”- Mạc Phong Thần gằn giọng nói, sát
khí lại tỏa ra .
-” CÁI GÌ ! Á …Hoàng thượng..lão công ..ối giời ơi “- Bách Lê Bằng hét to giả vờ choáng mà ngất .
Mày kiếm của Mạc Phong Thần nhíu lại thật chặt , để xem tiếp theo nữ nhân này sẽ làm gì ..
Bách Lệ Băng đột nhiên giữ lại bình tĩnh, tự nhiên quay qua nhìn Mạc Phong
Thần nở một nụ cười tươi như nắng ban mai làm hắn lỡ mất một nhịp tim
-” Ngươi , tại sao lại nói dối ta là thái giám , đường đường là hoàng thượng vậy mà dám nói dối”- Bách Lệ Băng trách mắng ..
Mạc Phong Thần ngạc nhiên , biết hắn là hoàng thượng sao vẫn giữ cái thái độ đó là thế nào !
-” Trẫm hỏi nàng , trẫm đã từng nói mình là thái giám chưa !”- Mạc Phong Thần nhìn nàg
-” Tất nhiên là…chưa..nhưng sao ta nói ngươi ko phản bác?”-Bách Lệ Băng, ngỡ ra đúng là hắn chưa thừa nhận , là tự nàng nghĩ vậy, tự nhiên nàng
nhớ đến nụ hôn lúc này , mặt đỏ bừng lên nhìn Mạc Phong Thần …
Mạc Phong Thần thấy bộ dạng của nàng lúc này tự dưng thấy buồn cười , miệng khẽ nhếch lên một đường cung tuyệt đẹp ..
-” Hoàng phi , nàng có nên giải thích chút được không ?”- Mạc Phong Thần lấy lại uy nghiêm hỏi
-” Giải..giải..thích cái gì ?”- Bách Lệ Băng mặt đỏ nhưng vẫn cố cãi lắp bắp
-” Có cần trẫm nói hẳn ra là nàng vừa hôn trẫm không, nàng có biết như thế là phạm thượng ko ?”- Mạc Phong Thần nín cười hỏi nàng , nụ hôn nàng
giành cho hắn làm hắn rung động .
-” Ách…cái gì!!…ngươi vừa
nói là phạm thượng “- Bách Lệ Băng ngạc nhiên hỏi, nàng tưởng đó chỉ là
tên thái giám nhưng thực sự hắn rất đẹp trai, là người làm nàng lần đầu
tiên rung động lên nàng mới liều một phen , ai ngờ lại là lão công của
nàng thực chứ …
-” Nàng dám phạm vào thân thể trẫm như thế không phạm thượng thì sao, trẫm chưa trách tội nàng là còn nhẹ cho nàng !”
Mạc Phong Thần giải thích , từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ động chạm
nữ nhân , hắn không thích vì hắn nghĩ toàn là những nữ nhân ham danh
lợi, tiền bạc, hắn nạp về một đám phi tần chẳng qua để cho có, chứ thực
sự hắn còn chưa liếc qua, ngay cả nàng , bây giờ hắn mới gặp lần đầu,
nhưng Bách Lệ Băng này gây cho hắn một niềm hứng thú ..nụ hôn lúc này
hắn rất thích ( háo sắc nha!)
-” Này nhớ, lão nương đây đã dâng
tặng nụ hôn đầu cho ngươi mà ngươi còn dám nói ta phạm thượng , hôn
chồng mình mà cũng là phạm tội thì ta thà ra ngoài hôn nam nhân khác cho rồi “- Bách Lệ Băng bực mình quát lên tay chống nạng .
Mạc Phong
Thần trợn trừng mắt nhìn nàng, lửa giận bắt đầu bốc lên, nữ nhân này
đúng là khiến hắn tức chết , ở trước mặt trẫm đường hoàng công khai ra
ngoài tìm nam nhân khác, nàng quá to gan !
-” Nàng dám “- Mạc Phong Thần tức giận
-” Tại sao ta không dám, ngươi đường đường là hoàng thượng hậu cung ba
ngàn mĩ nhân , ta đương chỉ là hoàng phi , ngươi có nhiều phụ nữ thế, ta đây cũng phải có nhiều nam nhân, thế mới cân bằng “- Bách Lệ Băng không sợ , cố cãi làm cho hắn tức muốn chết
-” Nàng cứ thử, nàng đến
gần nam nhân nào ta lập tức giết người đó, không tin nàng có thể thử”-
Mac Phong Thần lên tiếng cảnh cáo, tỏa ra đầy sát khí .
-” Này này , tính chiếm hữu của ngươi tại sao lại tăng lên vậy ?”- Bạch Lệ Băng cố ý trêu tức hắn
-” Nàng là hoàng phi của trẫm đương nhiên cũng chỉ mãi là của trẫm , ai
dám đụng vào thì kẻ đó coi như chết “- Mạc Phong Thần nói rồi mới giật
mình bởi lời nói của hắn, sao tự dưng hắn lại để tâm đến nàng nhiều thế .
-” Ta không thích ở trong cung ta muốn ra ngoài làm nữ hiệp , hành tẩu giang hồ…..”- Bách Lệ băng nói
Mạc Phong Thần ngạc nhiên, không phải nữ nhân chỉ thích tiền bạc, xa hoa
sao nàng lại ngược đời vậy, quả thật nàng không giống như nữ nhân bình
thường, là một người trong sáng , lương thiện , ngây thơ không màng danh lợi , sau một hồi quan sát hắn rút ra kết luận ( cứ thử sau này rồi
biết nàng có lương thiên , trong sáng ko ha !).
-” Nàng tên Bách Lệ Băng “- Mạc Phong Thần hỏi, có chút ngơ ngẩn , ngay cả tên hoàng phi của mình cũng ko biết
-” Này đừng bảo ngươi không biết tên ta, ta là hoàng phi của ngươi nha !”- Bách Lệ Băng ngạc nhiên hỏi .
-” Trẫm biết “- Mạc Phong Thần nói dối..
-” Ách …ta quên …ngươi tên gì “- Bách Lệ Băng ngượng ngùng hỏi, tên tướng công mà cũng ko biết ra thể thống gì
-” Gọi trẫm là Phong Thần “- Mạc Phong Thần có chút tức giận nhưng rồi
cũng bỏ qua, vì hắn cũng có biết tên nương tử của mình đâu, nói rồi phất tay áo rời đi…trong lòng bỗng tự dưng thanh thản đi phần nào, hình
ảnh của nàng cứ quanh quẩn trong đầu hắn
-” Ách….có thân thiết
quá ko…kệ gọi là Phong Thần cũng được “- Bách Lệ Băng tự nói, hắn lão
công của nàng nên cũng chẳng sao, nàng ko biết tên Mạc Phong Thần hắn
không ai dám gọi ngay cả mẫu hậu cũng không được phép gọi như thế ..mà
hắn lại cho nàng gọi…
Bách Lệ Băng tiếp tục vui vẻ, vì nàng đã
gặp lão công ,cũng tương đối hài lòng, đẹp trai , tuấn tú , ưa nhìn ,
tính tình thì có hơi lạnh lùng chút , nhưng nàng thích …ha..ha..ha