Bạn đang đọc Hoàng Hậu Gả Cho Vương Gia: Chương 2 : Sắc Phong Thiên Di làm Quận Chúa .
Đến hoàng cung , Thái Hậu dẫn Thiên Di đến Từ Ninh Cung sai nô tỳ hầu hạ nàng tắm rửa , một lát sau tiểu nữ oa lem luốc trở thành một tiểu nữ oa cao quý lộng lẫy , Thiên Di nhún người giữ tư thế hành lễ :
– Thiên Di thỉnh an Hoàng tổ mẫu , Hoàng tổ mẫu vạn phúc kim an .
Thái hậu cười cười nói :
– Ô , đứa nhỏ này thật biết quy cũ a , mau đứng lên … lại đây để ai gia nhìn mộ chút .
– Tạ hoàng tỗ mẫu .
Người hầu bên cạnh Thái hậu kinh ngạc nhìn tiểu nữ oa 6 tuổi thông hiểu lễ nghi mà hai mắt không thể chớp , thật không thể tin được .
Thái hậu bế Thiên Di ngồi trên đùi , lại thấy Thiên Di nhỏ giọng :
– Không được đâu thưa hoàng tổ mẫu , thế này là con mạo phạm người .
– Không sao , Thiên Di … ai gia cho con cái này , từ bây giờ con là Thiên Di quận chúa , cầm cái này con muốn đi đâu trong cung liền đi a .
Thiên Di cầm lấy tấm kim bài nhìn một chút rồi trả lại nói :
– Cái này là do Thái thượng hoàng tặng cho hoàng tỗ mẫu , Thiên Di không thể nhận được đâu .
Lần này Thái hậu và người nô tỳ mới hoảng sợ nhìn tiểu nữ oa trước mặt , chỉ nhìn một chút liền biết là cái gì , quả thật tài trí hơn người . Thái hậu quả thật nhìn tiểu nữ oa này thuận mắt liền nói :
– Thiên Di , cầm lấy đi , con mà không nhận ai gia sẽ không được vui đâu a .
– Vâng , Thiên Di tạ ơn Hoàng tỗ mẫu .
Thiên Di cho kim bài vào tay áo , ánh mắt tà mị rũ xuống , trên môi mỉm cười , cô trường xuống đất nhỏ nhẹ nói :
– Người đi đường mệt mỏi , Thiên Di xoa bóp cho người .
Nói xong nàng bỏ giày trèo lên ghế xoa bóp cho Thái hậu , Thái hậu hai mắt lim dim , cảm thấy thoài mái vô cùng , bà nói nhỏ :
– Dễ chịu quá … thoải mái quá … Thiên Di thật là ngoan a …
– A … Điềm Xảo , mau sai Tiểu cẩn tử đi gọi Sở thái y đến đây cho ai gia .
– Vâng , thưa Thái hậu .
Thiên Di cười lạnh , Sở Cung Hữu … ta thật muốn xem phải ứng của ông như thế nào khi nhìn thấy ta a , ông bất nhân đừng trách ta bất nghĩa .
– Hoàng tổ mẫu , Thiên Di gọt trái cây cho người ăn a .
Thái hậu hết sức ngạc nhiên , đứa nhỏ 6 tuổi này làm sao có thể làm được , nhưng khi bà nhìn Thiên Di gọt quả táo hết sức điêu luyện bà mới gật đầu thầm khen , đứa nhỏ này gọt táo không phạm đứt vỏ …tốt … tốt lắm .
Thái hậu ăn táo , ngoài cửa có tiếng truyền gọi :
– Truyền Sở thái y triệu kiến .
Sở Cung Hữu cúi đầu đi vào quỳ xuống hai tay chống xuống đất nói :
– Hạ thần Sở Cung Hữu tham kiến Hoàng thái hậu , hoàng thái hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế .
– Bình thân .
– Tạ hoàng thái hậu .
Thái hậu đi thẳng vào vấn đề :
– Ai gia muốn khanh tới xem thử có cách nào chữa vết bỏng cho Thiên Di của ai gia không .
Sở Cung Hữu lặng đi , vết bỏng … Thiên Di … không thể nào … làm sao có thể , ông ngẩn đầu nhìn lên lại thấy Thiên Di đang chăm chú gọt quả táo , ông la lên theo phải xạ rồi té ngồi xuống đất :
– A ….ah …
Cùng lúc đó Thiên Di cũng a một tiếng , táo và dao rơi xuống đất , máu từ tay chảy ra , cô òa khóc kêu lên :
– A … đau quá …hu hu hu ….
Thái hậu tức giận chỉ tay về phía Sở Cung Hữu quát to :
– Ngươi như thế nào lại làm cho Thiên Di của ai gia hoảng sợ … người tới lôi hắn ra ngoài tiền sảnh đánh 100 gậy cho ai gia .
– Thiên Di ngoan đừng khóc , mau truyền thái y khác cho ai gia .
– Xin hoàng thái hậu tha mạng … xin người tha mạng …
Thiên Di thút thít nói :
– Hoàng tỗ mẫu đừng trách Sở thái y , chỉ là do Thiên Di xấu xí làm cho Sở thái y hoảng sợ , là Thiên Di không tốt .
Thái hậu thở dài nói :
– Cái đứa nhỏ này , được rồi … Sở thái y mau tới xem cho Thiên Di của ta , làm nó giật mình lần nữa cẩn thận cái đầu của ngươi đó .
– Vâng , tạ hoàng thái hậu tha mạng .
Ông run rẩy sợ hãi băng bó cho Thiên Di , Thiên Di nhếch miệng cười nói :
– Thiên Di cũng họ Sở nha , nhưng cha mẹ Thiên Di bỏ rơi Thiên Di rồi .
Sở Cung Hữu thót tim , toàn thân run rẩy không dám nhìn vào mắt của Thiên Di , thái hậu hừ lạnh nói :
– Hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con , dám bỏ rơi Thiên Di của ta , để ta bắt được ta sử phạt .
Nhìn Sở Cung Hữu lúng túng đánh rơi cả lọ thuốc , Thiên Di cười thích thú , cô quay sang nhìn thái hậu cười ôn nhu dễ thương .
– Hoàng tỗ mẫu , Thiên Di muốn đi ra ngoài một chút a .
– Ừm , cẩn thận một chút nhé .
– Vâng , Thiên Di lui trước .
Cô chạy ra ngoài hí ha hí hửng , Sở Cung Hữu cũng cáo lui ra sau đó , ông đi theo Thiên Di lại nghe Thiên Di nói với giọng khinh bỉ :
– Ông không ngờ phải không , ngày hôm qua ông bỏ rơi tôi … ngày hôm nay gặp tôi ở đây chắc là ông sốc lắm nhỉ .
– Thiên Di , phụ thân …
Thiên Di quay lại cười lạnh lẽo :
– Xin lỗi , Thiên Di tôi là trẻ mồ côi a , có phải hay không ông nên hiểu một ít quy cũ nhỉ , tôi bây giờ là Thiên Di quận chúa a .
Nói hết câu cô liền bỏ đi , chỉ vì một chút danh dự mà vứt bỏ con ruột của mình , con gái ông đã chết rồi , Thiên Di bây giờ là Thiên Di ở thế kỷ 21 a , và tôi sẽ không tha thứ đâu .
Sở Cung Hữu ánh mắt hối hận ăn năng đứng yên tại chỗ , Thiên Di đi tới ngự hoa viên thì gặp mấy cũng nữ , họ la lên :
– Á …
Thiên Di làm lơ bọn họ , nhìn cũng đủ biết là họ sợ gương mặt của nàng rồi , đi tiếp cô nhìn thấy một đám phi tần của hoàng thượng đang thưởng hoa tán gẫu , có người nhìn Thiên Di rồi la lên ngất xỉu :
– Á …
– Duệ quý phi … mau tỉnh lại đi a …
– Thái y … người tới gọi thái y …
– Cái con nha đầu xấu xí kia làm Duệ quý phi ngất xỉu a … mau bắt nó lại .
Thiên Di khuôn mặt lạnh tanh , muốn đi qua ngự hoa viên hái một ít hạt sen để lấy tâm sen … ai dè gây ra chuyện . Thị vệ chỉa kiếm về phía Thiên Di , Thiên Di rút kim bài giơ ra chưa kịp nói thì có tiếng vọng tới :
– Hoàng thượng giá lâm .
Thiên Di quay sang nhìn tay vẫn nắm kim bài , đám thị vệ quỳ xuống , phi tần và cung nữ cũng quỳ xuống hành lễ :
– Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế .
Hoàng thượng nhìn Thiên Di đột nhiên đi tới quỳ xuống ở tư thế tôn kính :
– Nhi thần thỉnh an thái thượng hoàng .
Mấy thái giám quỳ theo , mấy người kia hoảng sợ , mặt mày chuyển xanh , Thiên Di nói nhỏ :
– Hoàng thượng xin đứng lên .
– Tạ thái thượng hoàng .
Thiên Di nhún người hành lễ :
– Quận chúa Thiên Di thỉnh an hoàng thượng , hoàng thượng vạn phúc kim an .
Hoàng thượng hơi sững sờ nhìn tiểu nữ oa trước mặt rồi nói :
– Quận chúa Thiên Di , ngươi là do thái hậu tấn phong .
– Vâng .
– Tất cả đứng lên đi , rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?
Thiên Di nhẹ nhàng nói với hai hàng nước mắt :
– Xin hoàng thượng tha tội , Thiên Di vốn là đi qua ngự hoa viên hái một ít hạt sen để lấy tâm sen về chữa bệnh cho thái hậu , ai ngờ diện mạo của Thiên Di xấu xí làm kinh sợ các phi tần của người … xin hoàng thượng tha cho Thiên Di … hu hu hu hu …
– Thái hậu bệnh ư , lập tức đến Từ Ninh Cung .
Thiên Di thở phào một cái , đám người kia cuối đầu nói :
– Cung tiễn hoàng thượng .
Thiên Di tranh thủ hái một ít hạt sen gần bờ rồi trở về , Thiên Di đi vào hành lễ :
– Thiên Di gặp qua hoàng thượng , hoàng tỗ mẫu .
– Đứng lên đi , Thiên Di ngoan … mau qua đây với ai gia .
Thiên Di đi đến bên thái hậu nhanh nhảu nói :
– Thiên Di biết tâm sen tính hàn , không độc , có tác dụng thanh tâm an thần , chữa mất ngủ , giải nhiệt trừ cảm nắng , suy nhược cơ thể , hoa mắt chóng mặt nên hái một ít về cho hoàng tỗ mẫu dùng a .
– Đứa nhỏ này thật ngoan a , hoàng thượng nhìn xem Thiên Di mặt mày sáng sủa lại thông minh chưa này , ai gia muốn cho Thiên Di đi học ở thượng thư phòng a .
– Con không đi đâu , con ra ngoài thôi người ta đã sợ chết khiếp rồi .
Hoàng thượng nhìn Thiên Di mỉm cười nói :
– Không sao , trẫm sẽ sai người làm cho con một tấm lụa che mặt , con cứ đến thượng thư phòng học đi nha .
– Thiên Di của ai gia là dễ thương nhất , ai bắt nạt con cứ về mách với ai gia , ai gia làm chủ cho con .
Thiên Di mỉm cười , lụa che mặt chắc là thêu hoa mẫu đơn lên đó để che đi khuyết điểm , chưa bao giờ dùng thử , mới chỉ nghe nói qua , đến thượng thư phòng cũng tốt dù gì mình học ở đó mười lăm lần rồi , thêm một lần nữa chắc không sao .