Đọc truyện Hoàng Hậu Băng Giá – Chương 6: Xuất Cung
Sau lần thi đó , nàng ( Ngọc Nhi ) rất thoải mái vì đã được vận động bổ ích . Trương quý phi thì ở trong Duẫn Hồi cung , ngày ngày tính kế giết Ngọc Nhi , quyến rũ hoàng thượng . Tử Phong ngày ngày đến Lan Phỉ cung thăm hỏi Ngọc Nhi khiến nàng rất mệt . Người đâu mà dai như vậy , làm ta ngày nào cũng hao tốn bao công sức để đuổi hắn đi , tốn bao nhiêu nước bọt . Tất nhiên là nàng không biết , Tử Phong giờ đây rất yêu nàng , rất nhiều là đằng khác . Mọi người cũng đã có cái nhìn khác về Hoàng hậu Thiên Ngọc Nhi và cả ả Trương quý phi nữa . Ngọc Nhi ở trong cung rất chán nản. Nàng suốt ngày phải ra tiếp mấy phi tần nịnh bợ. Xong lại ăn với ngủ cùng lắm là đuổi Tử Phong quanh hậu hoa viên . Nàng rất nhớ thế kỉ 21. Phải chăng nàng lâu không được ra ngoài trời. Hừ… vậy hôm nay phải ra ngoài quẩy cho đã mới được . Vậy là bây giờ ta phải đi gặp tên khốn Tử Phong đó, thật xui mà .
Tử Phong lúc này đang duyệt tấu sớ nhưng không lúc nào là hắn không nhớ đến Ngọc Nhi – bảo bối vô giá của hắn . Ngọc Nhi tiến vào , hắn bất ngờ rồi tỏ vẻ mặt vui mừng .
– Nương tử , nàng đến đây làm gì ? Có phải nhớ ta quá không ? ( Tác giả : -_- anh mặt dày vừa thôi . Phong : Mặt dày kệ anh , liên quan gì đến T/g . T/g cười đểu : Á à , nói xấu t/g kể tỉ Ngọc Nhi luôn . Phong : Xin chị nể tình . T/g : có thế chứ , ha ha ha ha ha ……… )
Ngọc Nhi trong lòng thấy vui vui , nàng nói :
– Nương tử cái đầu nhà ngươi , ai cho ngươi nói thế hả , ta có chuyện cần nói với ngươi đây ngươi đây .
– Nàng có chuyện gì ?
– Ta muốn xuất cung , nếu ngươi để ta đi , ta sẽ cho ngươi đi theo
– Chỉ có ta và nàng thôi sao ?
– Đừng mơ , còn Thanh Lam nữa ngươi chuẩn bị đi , mai sẽ khởi hành , ta về đây
Tại Duẫn Hồi cung
Một cung nữ hớt hải chạy vào :
– Thưa nương nương , theo như nô tì được biết thì mai hoàng thượng và hoàng hậu nương nương sẽ khởi hành ạ .
Trương quý phi cười gian :
– Liên lạc với bọn Hạc Tử , trả cho chúng thật nhiều tiền vào , ta muốn kế hoạch phải thật hoàn hảo , cho con tiện nhân Ngọc Nhi đó sống không bằng chết . Hahahahahaha
Tại Lan Phỉ cung :
Ngọc Nhi đỡ Thanh Lam lên :
– Muội không cần đa lễ đâu , từ nay gọi ta là tỉ xưng muội , đừng gọi tỉ là Người xưng nô tì hay hạ nhân nghe chưa
Thanh Lam vội quỳ xuống :
– Nô tì không dám
– Muội dám từ chối mệnh lệnh sao ?
– Nô tì . . . . .
– Ta cho muội một cơ hội nữa
– Tỉ . . . . tỉ tỉ , muội nói rồi
– Tốt lắm
– Bây giờ muội nghe tỉ hát được không ?
– Tỉ lợi dụng ta hả ? Được rồi
Nàng bắt đầu cất giọng hát của mình lên :
Kiếm của ta, ngang dọc khắp nơi
Yêu hận trùng trùng nan giải
Đao của ta, xé ngang bầu trời
Thị phi giang hồ bất phân.
Ta say, một cõi mơ hồ
Ân oán hư ảo mông lung
Ta tỉnh, một giấc mộng xuân
Sinh tử bỗng chốc hóa hư không
Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng
Hận một nỗi không thể tương phùng
Yêu cũng vội vã, hận cũng vội vã
Tất cả đều cuốn theo gió bay
Cười vang một trận, thở dài một hơi
Hoan hỉ một kiếp, bi ai một đời
Ai nguyện đồng sinh cộng tử cùng ta đây?
( Đao kiếm như mộng – Đổng Trinh )
Thanh Lam nghe xong thấy thật là tuyệt vời . Ôi trời từ ngày cha sinh mẹ đẻ cho đến giờ , nàng ( Thanh Lam ) chưa bao giờ được nghe giọng hát tuyệt vời như thấy này giọng hát trong trẻo ấm áp như tiếng suối , đôi lúc pha chút giọng trầm buồn . Nàng ( Thanh Lam ) năn nỉ nàng ( Ngọc Nhi ) :
– Tỉ tỉ , người có thể dạy muội một bài nữa được không ?
– Nhưng mà đến giờ đi ngủ rồi mà – Ngọc Nhi do dự .
– Đi mà tỉ tỉ yêu quý , chỉ một bài nữa thôi mà , nghe xong muội hứa sẽ ngủ mà .
– Hừ , có phải ta đã nuông chiều muội quá rồi không , thôi được chỉ một bài nữa thôi đấy nhé .
– Vâng muội biết rồi ạ .
Vòng tròn phác họa thành vân tay in dấu lên bờ môi ta
Nhớ lại vết môi hôn cay đắng là rễ cây
Xuân đi thu đến đầy tốt tươi
Lại che lấp đi ánh hoàng hôn
Đêm lạnh chỉ còn lại một mình ta, đợi sớm mai
Thù hận độc nhất trên thế gian là có duyên mà không phận
Tiếc là người chưa hề cảm thông cho sự vụng về của ta
Xuân xanh cỏ dại mọc thành bụi cũng đã vững vàng
Thay thế người ở bên cạnh ta, chính là tháng năm
Thay thế người ở bên cạnh ta, chính là tháng năm
Mang tất cả tâm sự cất vào chi chít dày đặc là tự tôn của ta
Sửa đổi từng phút phân li, ta thừa nhận
Từng ảo tưởng đến sự vĩnh hằng
Tiếc là chưa người nào cùng ta diễn kịch bản này .
( Niên Luân – Trương Bích Thuần )
Tử Phong ở ngoài nghe Ngọc Nhi hát nãy giờ , bây giờ tim hắn đang đập rộn ràng , phải chăng hắn đã quá yêu nàng ????
Hôm sau 2 người Tử Phong và Ngọc Nhi , à quên , còn Thanh Lam nữa đã bắt đầu xuất hành . Giờ thì bắt đầu quẩy thôi nào . Ngọc Nhi và Thanh Lam chọn khắp thứ này , thứ kia :
– Ta muốn mua đôi hài này , ta muốn mua cây trâm kia , ta muốn mua chiếc vòng đó , . . . . vvv
Tử Phong cứ thế xách đồ , trời nắng chang chang , mồ hôi Tử Phong chảy như tắm , ôi mẹ ơi , mệt quá . Nàng thấy hắn xách đồ cũng đã khá lâu , khá nhiều nên chắc giờ hắn mệt lắm . Ngọc Nhi vỗ vai hắn :
– Thấy ngươi xách đồ cũng mệt rồi , hay chúng ta vào quán trọ kia nghỉ qua đêm , được không ??????????
Tử Phong nghe vậy vô cùng vui mừng , hắn tuy là nam tử nhưng cũng mệt chứ bộ , hắn thực sự kiệt sức rồi a . Quán trọ đông khách nên chỉ còn một phòng . Hai người đành ở chung một phòng vậy .
Ngọc Nhi vừa tắm xong thì mới biết mình không mang y phục vào . Nàng hé cửa , nheo mắt nhìn , may mắn không có ai cả . Nàng quấn khăn , đi ra ngoài . Nàng đang lấy y phục thì chiếc khăn rơi xuống chỉ còn đến eo , lộ ra vòng một căng tròn của nàng . Đúng lúc đó , Tử Phong đi vào và nhìn thấy cảnh xuân trước mặt . Hắn sững người , tim đập loạn xạ
( Tác giả : Trời ơi , bị lộ hết hàng rồi mà chị vẫn đứng đó à ????!!!!!!!! Ngọc Nhi : Ta sốc quá , huhuhuhu . Tác giả : Thông cảm với chị . Ngọc Nhi : Tại ngươi mà ra đấy , ta giết chết ngươi . Tác giả : Á * Cầm dép chạy * )
1 giây . . .
2 giây . . .
3 giây . . .
4 giây . . .
5 giây . . . ( Sao lâu vậy ? Buồn ngủ quá a )
Giờ đây , mặt hai người đã đỏ như trái cà chua chín . Ngọc Nhi vội lấy khăn quấn quanh người . Nàng vội chạy ra định bảo Tử Phong quay mặt đi chỗ khác . Bỗng nàng trượt chân và ” Rầm ” , một vụ tai nạn đã xảy ra .
THÔNG BÁO :
chào các bạn , mình là tác giả của truyện ( Xuyên không ) Hoàng hậu băng giá , vì một số lỗi nên mình ko vào được trang , đồng nghĩa với việc không đăng được truyện , mình sẽ đăng lại truyện vào một trang khác cũng có tên là ( Xuyên không ) Hoàng hậu băng giá , mong mọi người chiếu cố . Đa tạ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ủng hộ mình nha các bạn !!!!!!!