Bạn đang đọc Heo yêu Diêm vương – Chương 85: , chương 47.4
Đây nhất định không phải tin tức tốt, trái tim Tiểu Tiểu thắt lại, cô nói cũng không ra lời nữa, chỉ có thể gật đầu.
“Chỗ đó loạn xì ngầu cả lên, kết giới rất nhiều, chúng tôi không tìm được, ma lực của phong ấn rất mạnh, cũng không thể vào.” Quả nhiên, nếu như đến thần bảo vệ còn không vào được, chỗ đó làm sao có thể tìm thấy Tỉnh tuyền. Trái tim Tiểu Tiểu như bị vò nát, đau đớn.
“Nhưng mà, bên trong đó nhất định có nước. Tuy tôi không tìm được chỗ cụ thể, nhưng tôi là Thủy Linh, chỉ cần nơi nào có nước tôi đều cảm ứng được, nó phong ấn có nghiêm hơn nữa, tôi cũng biết chỗ đó có nước, mà lại là thứ nước kỳ lạ, năng lượng cực mạnh.”
Chúc Tiểu Tiểu sững người, ngẩn ra một hồi, cuối cùng khôi phục được thần trí, lời Thủy Linh nói khiến cô vô cùng kích động.
Thứ nước kỳ lạ, năng lượng cực mạnh?
Đó nhất định là nước của Tỉnh tuyền, nhất định là vậy!
Thủy Linh vẫn còn liến thoắng không ngừng, hằm hè nói: “Nếu như lúc đó tôi có thể tiếp cận nguồn nước kia, tôi nhất định đã đánh cho đám yêu ma quỷ quái đó tơi bời tan tác rồi, chẳng cần phải bỏ chạy mất hình tượng như vậy. Chuột béo cũng sẽ không bị thương thành như thế này. Đều trách địa phủ đó, làm ra nhiều tầng như vậy, còn cổ quái kỳ dị, căn bản chính là không có đường, nếu lần này không phải tôi xuất mã, chắc chắn không thể biết chỗ đó có nước”.
Chúc Tiểu Tiểu không chú ý nghe nó dài dòng lôi thôi, trong đầu cô lúc này lại tràn đầy hy vọng, có Tỉnh tuyền, có Tỉnh tuyền!
Chỉ cần Tỉnh tuyền tồn tại, không có đường cũng chẳng lo? Phong ấn đi nữa cũng chẳng sợ? Phải xuyên qua mười tám tầng địa ngục cũng chẳng thành vấn đề. Cứ coi như giẫm trên con đường toàn đao mà hướng về phía trước, cô cũng nhất định phải thử xem!
Tất Mặc Kỳ ở bên ngoài ứng chiến, còn trong công ty mấy thần tộc đi tiếp ứng bị thương vừa quay về. Tề Nghiên La ở trong phòng giám sát sau khi xác nhận trình tự, bố trí hành động không có vấn đề gì rồi, nhận được tin liền tức tốc đến phòng họp cùng bọn họ bàn việc. Chúc Tiểu Tiểu trong lòng kích động nhưng tạm thời chưa tìm được ai để bàn bạc. Không có bọn họ, cô cũng không thể vào địa ngục tìm Tỉnh tuyền được.
Thế là Chúc Tiều Tiểu kìm nén tâm trạng, quyết định chăm chỉ làm việc, hoàn thành nhiệm vụ cứu viện mới là việc gấp trước mắt cần làm. Cô nhìn đồng hồ, lúc này đã là tám rưỡi tối, thời gian cấp bách, Chúc Tiểu Tiểu hớt hải chạy về phòng giám sát.
Tại phòng giám sát, trong màn hình lớn trên tường, tình hình các nơi đã được sắp xếp, bốn máy tính bên dưới cũng chuẩn bị xong xuôi, bốn nhân viên thao tác đã ngồi vào vị trí. Chúc Tiểu Tiểu ngồi lên một vị trí trống khác trong phòng, chuẩn bị tham gia hỗ trợ bất cứ lúc nào. Cô nhanh chóng xem lại tóm tắt nhiệm vụ trên bàn lần nữa.
Chu Duệ đứng trước màn hình lớn, phân công chi tiết lại mọi việc, dặn dò kỹ càng thêm một lượt, mọi người kiểm tra, xác nhận, ai vào vị trí người đó.
Phía m Yến Tư bên kia, ba chiếc xe chở hàng lớn dừng ngay đầu đường phía sau khu nhà xưởng bỏ hoang. Máy móc trong xe, tất cả trang bị đều đã kiểm tra hoàn tất. Các hàng ma sư mai phục các chỗ, nghiêm cẩn chờ đợi.
Mỗi người trên vai đều có camera mini, mọi người mang theo súng và các binh khí hàng ma khác, đeo bùa chú, máy liên lạc lên, mặc áo phòng hộ, đội mũ bảo hiểm, đeo kính bảo vệ mắt âm dương, hai chân lắp đặt máy trợ lực.
Tám giờ bốn mươi phút, xe cộ, trang bị và máy bay trinh sát đều đã vào vị trí. Tám giờ năm mươi phút, tất cả máy liên lạc, camera mở ra test thử, điều chỉnh chính xác tần số để đảm bảo không loạn tín hiệu, làm phiền đến nhau. Tám giờ năm mươi lăm phút, m Yến Tư đưa tổ hàng ma sư của anh xuống xe, dưới sự bảo vệ của màn đêm kín đáo áp sát khu vực nhà xưởng.
Đúng chín giờ, m Yến Tư vẫy tay một cái, Mẫn Kỳ xông vào trong trước. Ống kính camera trên vai anh truyền hình ảnh về, cửa lớn của khu nhà xưởng có hai gã canh giữ.
Vu Lạc Ngôn truyền đạt tin tức với Mẫn Kỳ qua thiết bị liên lạc: “Cả hai đều là con người”.
Mẫn Kỳ không chút tiếng động đi đến, bấm tay làm phép, tạo ảo ảnh tấn công về phía mấy gã kia.
Hai gã kia trong thoáng chốc trúng chiêu, hoàn toàn không nhìn thấy Mẫn Kỳ đã đứng trước mặt mình.
Mẫn Kỳ mượn sự che chắn của bọn họ, tìm kiếm góc khuất của camera giám sát ở cửa, lướt tới bên dưới máy theo dõi đó, điều chỉnh lại đường truyền, lắp lên một chiếc máy khống chế tín hiệu mini. Chiếc máy vừa được lắp vào, tín hiệu lập tức thay đổi trong chốc lát.
“Ok, bây giờ chiếc camera này thuộc về chúng ta rồi.” Nhận được xác nhận của Chu Duệ, Mẫn Kỳ quay người dùng ký hiệu tay với m Yến Tư.
Chu Duệ bên này khống chế hình ảnh của camera giám sát đó, khiến hình ảnh nó hiển thị lúc nào cũng là khung cảnh không người xung quanh khu nhà xưởng. m Yến Tư và Vu Lạc Ngôn chạy về phía cửa. Hai gã đang trúng ảo ảnh đứng canh cửa cũng hoàn toàn không thấy có gì bất thường, thế là ba người bọn m Yến Tư bình thản đi qua trước mặt hai gã đó, vào cửa lớn.
“Bọn họ đã thành công đi vào, nhắc lại, đã thành công đi vào. Thư Đồng, các cô có thể bắt đầu rồi.”
Mẫn Kỳ đi trước mở đường tiến vào khu nhà xưởng, Vu Lạc Ngôn bám sát theo sau, m Yến Tư đi sau chót.
Cùng lúc ấy, mấy người bọn Thư Đồng tản ra, lắp camera giám sát ở xung quanh khu nhà xưởng. Lúc này, tất cả hình ảnh xung quanh đã được truyền về trung tâm đầu não.
Ngoài khu nhà xưởng có hai tên đi lại tuần tra, bọn Thư Đồng lẩn vào chỗ tối, án binh bất động. Tên tuần tra nhìn một cái vào hai gã giữ ở cửa lớn, Tư Mã Cần đứng gần đó nhất, tay đặt trên đoản đao, chuẩn bị ứng phó với tình huống bất ngờ.
Hai gã giữ cửa vẫn còn trong ảo ảnh, toàn thân thả lỏng, giống như đang nói chuyện. Tên tuần tra không nhìn ra điều khác thường, cũng không để ý thấy những chiếc camera mới lắp, thế là cứ từ từ đi qua.
Ray dùng máy tính cầm tay loại nhỏ, căn cứ vào tình hình hiện trường, chỉ huy lắp đặt thiết bị gây nổ. Các hàng ma sư hành động nhanh nhẹn, bình tĩnh, có trật tự lại vô cùng yên lặng.
Ba người m Yến Tư tiếp tục vào sâu bên trong. Số liệu từ thiết bị định vị và camera trên người bọn họ truyền về máy tính của trung tâm chỉ huy, được vận hành tính toán phân tích để vẽ ra bản đồ tuyến đường họ đã đi qua trong công trình đó.
“Lão đại, con đường này mọi người đã đi qua hai lần rồi.” Chu Duệ kịp thời thông báo vấn đề khả nghi cho bọn họ.
Đây là một khu nhà xưởng rất lớn, chia ra nhiều phòng làm việc và khu xưởng khác nhau. Bọn m Yến Tư đi vào khu vực phía trước, bước đầu thăm dò, thấy ở đó không thể giấu người. liền đi đến trung tâm, nơi có khả năng nhất. Nơi này năng lượng bùa chú mạnh nhất, kết cấu kiến trúc phức tạp nhất là nơi tốt nhất để giam giữ. Chỗ đó trên mặt đất có hai tầng, dưới đất lại có tầng hầm. Sau khi trải qua sửa chữa, hành lang và phòng ốc trở nên rối rắm bừa bãi, tương đối phức tạp.
Bọn m Yến Tư lúc bắt đầu còn coi là thuận lợi tuần tra mấy lượt, tránh được camera giám sát, nhưng bây giờ cứ tiếp tục đi, lại vẫn lòng vòng nguyên tại chỗ, không tiến thêm được chút nào.
“Tôi không nhìn ra có ảo ảnh.” Vu Lạc Ngôn nghe thấy câu này lập tức nhỏ tiếng nói.
“Tôi cũng không cảm thấy có kết giới ảnh hưởng.” Mẫn Kỳ cũng thông báo.
m Yến Tư lập tức lắp một camera mini ở chỗ này, cài đặt thêm thiết bị định vị. Chu Duệ bên kia nhanh chóng chạy phần mềm phân tích trên máy tính: “Không phải là kết giới và ảo ảnh, là trận pháp. Trận hình có thể có hai loại, bây giờ tôi sẽ gửi ọi người”. Cùng lúc, điện thoại của ba người m Yến Tư nhận được tư liệu.
Sau hai mươi phút, bọn Thư Đồng bên ngoài nhà xưởng nhận được thông báo của phòng giám sát; “Bọn lão đại tuần tra xong tầng hai rồi, trước mắt đi đến khu xe tầng một, đang tiến vào trong. Thư Đồng, Tư Mã, mọi người bây giờ đi vào, tôi đã gửi bản chỉ dẫn tuyến đường rồi. Phi Hà, mấy tên tuần tra bên ngoài kia giao cho cô đó. Bọn chúng cứ qua một lúc sẽ báo cáo lại hành động, để tránh đánh rắn động cỏ, cô đợi thông báo của tôi”.
Mấy người nhóm Thư Đồng theo chỉ thị phân chia hành động, hai tổ hàng ma sư làm hậu viện cũng đã tiến đến gần đợi lệnh. Mọi người đều đang căng thẳng chờ đợi tiến độ của bọn m Yến Tư, bởi vì điều này quyết định khi nào sẽ phát lệnh tổng tấn công.
Hai tên tuần tra bên ngoài nói mấy câu vào máy bộ đàm, báo cáo tình hình trước mắt không có gì khác thường, sau đó một người cầm thuốc đi về hướng hai người giữ cửa. Chu Duệ vội vàng thông báo tình hình và hạ lệnh hành động.
Tiết Phi Hà nhận được mệnh lệnh, giương tiễn, nhắm chuẩn về phía cửa.
Tên tuần tra kia đi đến gần gã giữ cửa, muốn xin lửa. Gã giữ cửa vẫn còn trong ảo ảnh, đương nhiên không để ý đến hắn ta. Tên tuần tra chửi mấy câu, đang muốn đẩy gã một cái thì một mùi đoản tiễn rạch trời lao đến, trong chốc lát cắm vào ngực hắn ta.
Tên tuần tra đi xin lửa ngã xuống, tên còn lại đứng bên kia lập tức phát hiện có chuyện bất thường, hắn vừa móc súng vừa mở bộ đàm định báo cáo, phía sau, một bóng người nhào đến, thụi vào giữa lưng hắn, vặn cổ hắn một cái, tên đó đến rên cũng chẳng kịp, mềm nhũn ngã xuống đất.
Cao Lôi kéo tên đó đến chỗ tối, Chu Duệ đang định thông báo m Yến Tư không còn nhiều thời gian nữa, vì trong vòng năm phút, mấy tên tuần tra không báo cáo, kẻ bên trong chắc chắn sẽ phát hiện điều bất thường, cần phải tăng tốc hành động.
Nhưng anh còn chưa mở miệng, trong máy liên lạc đã truyền đến tiếng súng. m Yến Tư lớn tiếng hét: “Chúng tôi bị phát hiện rồi, hành động thôi!”.
Chu Duệ hạ lệnh, Ray và Cao Lôi đồng thời nhấn công tắc đạn nổ, bên ngoài nhà xưởng mấy tiếng nổ cực lớn vang lên, mấy bức tường bị phá tan. Cùng lúc đó, bên trong khu nhà xưởng, tiếng súng rung trời vang lên, cuộc chiến đã bắt đầu.
Một nhóm vệ sĩ mang theo sói yêu, xác sống, xà tinh xông ra, Tiết Phi Hà đứng ở chỗ cao, “soạt soạt” mấy mũi tiễn, xử lý xong mấy con. Tiếng xe máy rít gió cuộn tung bụi đất lao đến, đó là tiểu tổ hậu viện của hàng ma sư. Máy bay trinh sát mở đèn thăm dò chói mắt bay tới phía trên khu nhà xưởng, tình hình chiến đấu cả khu hiện lên rõ ràng.
Trong Công ty Nhã Mã của cao ốc Đế Cảnh, mọi người cũng đang vô cùng kích động, tất cả đều cuồn cuộn ruột gan, như có lửa nóng trong lòng. Những hàng ma sư ra ngoài làm xong nhiệm vụ quay về cũng không nghỉ ngơi, dì quét dọn cũng không tiếp tục dọn dẹp vệ sinh nữa, nhân viên bị thương cũng chạy toàn bộ từ phòng chữa bệnh xuống. Phàm là có thời gian rỗi hay có thể cử động, toàn bộ đều tề tựu trước các màn hình giám sát trong công ty, yên lặng quan sát trận chiến.
Bên ngoài nhà xưởng là một khối hỗn chiến, tiếng súng rung trời, đường tên mũi đạn lao vun vút, kẻ địch đến trước mắt liền lấy binh khí ra quyết trận sống mái, xe máy linh hoạt luồn lách vào trong, một nhát chém ngã mấy con xác sống. Hai chiếc xe tải loại nặng đâm đổ tường vây, lao đến diệt địch. Cửa thùng xe mở ra, thiết bị cỡ lớn được kéo xuống, Ray và Cao Lôi dẫn hai hàng ma sư bắt đầu phá Diệt thần chú trận.
Sức mạnh của chú trận này rất lớn, trận hình phức tạp, số lượng chú ấn nhiều không đếm xuể, giăng đầy khắp cả khu vực. Cần phải tìm thấy vị trí then chốt của trận kết giới, căn cứ theo loại hình, chọn ra bùa phá trận thích hợp để đối phó. Công việc này rất tốn thời gian, tiến triến rất chậm.
Trước mắt, về mặt vũ lực, binh đoàn hàng ma gần như đã khống chế được cục diện, nhưng hai cây lớn bên cạnh khu xưởng lại đột nhiên sống dậy. Cành lá rung lắc, thân cây vung ngang, phần rễ thậm chí còn có thể chuyển động, bọn chúng hành động khác thường, hung dữ quét đổ một mảng người.
“Là cây yêu!” Tiết Phi Hà liền lăn dưới đất một vòng tránh đòn tấn công, lớn tiếng hét: “Hướng xuống đất đánh Định thân chú, khống chế phạm vi chuyển động của nó. Dùng thuật điều khiển lửa thiêu nó”.
Năm hàng ma sư tốc độ lao đến, cùng nhau đánh ra Định thân chú, Tiết Phi Hà bấm tay tấn công, sử dụng thuật điều khiển lửa, nhưng lửa lại bị cây lớn nuốt trọn. Những người khác vẫn còn bị cuốn trong trận chiên, nhất thời không rút ra được.
Ray lớn tiếng hét lên với xe tải bên kia: “Dùng xăng!”. Một hàng ma sư lao lên thùng xe, vác can xăng đã chuẩn bị phía sau xuống. Cây yêu ra sức vùng vẫy, năm hàng ma sư sử dụng Ngũ tinh liên châu trận, lại lần nữa đánh ra Định thân chú, xăng thấm đẫm trên thân cây yêu, một chiếc bật lửa được bật lên ném vào đó, chỉ thấy “bùng” một cái, ánh lửa ngút trời.
“Bọn lão đại ở bên trong gặp rắc rối. Ray, trước tiên đừng để ý đến bùa phá trận nữa, đi hỗ trợ đã.” Tiết Phi Hà, Cao Lôi và Ray nghe thấy chỉ thị, lập tức chạy vào bên trong nhà xưởng. Bọn họ từng phối hợp nhiều lần, đương nhiên hiểu rõ tính quan trọng của việc tám người hợp lực, lúc này không cần Chu Duệ điểm danh từng người, bọn họ đã tự biết phải tìm nhau tập hợp.
Một nhân viên thao tác máy tính nhanh chóng điều chỉnh, dò ra vị trí của m Yến Tư, chỉ dẫn ấy người bọn Ray tìm đường tới chỗ anh.
Lúc này trong trung tâm nhà xưởng đích xác là nguy hiểm trùng trùng. Nhóm Mẫn Kỳ đang ở trong tầng hầm dưới lòng đất tìm thấy một căn phòng bị phong ấn, lại có Diệt thần chú trấn giữ. Trên thực tế trong khu xưởng tất cả có ba tầng, khắp nơi đều là Diệt thần chú, muốn bố trí chỗ như thế này, còn lừa được Cửu Thiên Huyền Nữ vào trong, thật là tốn không ít tâm tư.
Trong lòng m Yến Tư kinh hãi, Bắc m Vương mưu kế thâm sâu, không biết có còn gian kế gì nữa không.
Ba người bọn Vu Lạc Ngôn hợp lực, mãi một hồi lâu mới mở được cửa căn phòng, mấy người Thư Đồng đệm phía sau, xử lý sạch đám tiểu yêu tiểu quái vừa đuổi đến, sau đó trông giữ ở cửa.
Mọi người cẩn thận đi vào trong phòng, cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ vô cùng kinh hãi, Cửu Thiên Huyền Nữ toàn thân là máu, bị treo giữa một bùa chú tám góc cực lớn. Kiểu bùa chú này, bọn họ đều chưa từng thấy qua. Mọi người không dám khinh suất manh động, nhẫn nại đợi phân tích của bọn Chu Duệ bên kia.
Hình vẽ của bùa chú được cắt ra, quét một lượt trong kho số liệu, không có phát hiện gì. Đệ tử của Huyền Thiên phái ở hiện trường cũng không ai nhận ra đây là cái thứ gì.
m Yến Tư ném một lá bùa vào trong bùa chú đó, “bùng” một cái, lá bùa trong chốc lát bị thiêu thành tro.
Mẫn Kỳ dang hai tay ra làm kết giới phá ấn, từ từ bao vây bùa chú đó lại, nhưng vừa mới chạm vào đến vòng ngoài bùa chú, một luồng lực mạnh liền bật ngược trở lại Mẫn Kỳ lập tức bị đánh bay xuống đất
Vu Lạc Ngôn đi xung quanh bùa chú này nhìn cả nửa ngày, dùng thiên nhãn cũng không nhìn ra trong bùa chú này có chỗ nào đặc biệt.
Cửu Thiên Huyền Nữ cúi đầu, không cử động gì, cũng chẳng biết là sống hay chết, đối với động tĩnh xung quanh, bà không có chút phản ứng nào. Thứ bùa chú đó với sức mạnh cực lớn hầu như không có cách nào phá giải, mọi người không nghĩ ra được biện pháp nào, nhất thời không biết nên làm sao mới được.
Bắc m Vương vẫn chưa xuất hiện, tiểu yêu tiểu quái thì lại tấn công ồ ạt không ngừng, tình huống như thế này khiến thần kinh mọi người càng căng thẳng cực độ. Ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, kẻ địch còn là đại ma thần pháp lực vô biên, mọi người càng lưu lại đây lâu, thì càng nguy hiểm.
Trong phòng giám sát, tất cả máy tính đều hoạt động tối đa, đối chiếu hết lần này đến lần khác toàn bộ số liệu trong kho, thậm chí hình ảnh bùa chú kia còn được gửi đến tất cả thần tộc hiện có thể liên hệ được, nhưng đều không có tin tức gì hữu dụng. Ngay đến Hồ tộc, những người xếp hàng đầu trong lĩnh vực tình báo, cũng nói chưa từng nhìn thấy loại bùa chú nào như thế.
Người trong căn phòng đau đầu nhức óc, đang lúc căng thẳng nôn nóng, liền nghe thấy một giọng nữ yếu ớt nói: “Đây là Sát linh chú, cổ thư ghi lại, chú này không giết chết, mà hủy thần hồn, là chú trừng phạt độc ác. Bởi vì quá tàn độc, lại không có tính thực dụng, nên sớm đã thất truyền”.
Mọi người quay lại nhìn, bác sĩ thần tộc vừa đỡ Mạnh Mạn đến. Mạnh Mạn thở gấp, tiếp tục nói: “Chú này uy lực cực mạnh, thần tộc khóa ở trong nó sẽ bị diệt linh lực, lục phủ ngũ tạng mỗi một tấc đều giống như bị thiêu đốt cho đến khi năng lượng hoàn toàn bị hủy hiệt, tuy chết không nổi, nhưng lại sống không bằng chết. Muốn phá loại chú này, phải dùng cổ pháp Thiên cang bát trận”.
Đệ tử Huyền Thiên phái nghe thấy mỗi một lời này chỉ cảm thấy tuyệt vọng đến cực điểm. Sư phụ không ngờ lại gặp phải độc chú này, mà Thiên cang bát trận cũng là pháp thuật cổ đã thất truyền. Phải đi đâu tìm người am hiểu thần thuật này đây?
Nhưng Chu Duệ lúc này đã thông báo vào thiết bị liên lạc: “Dùng Thiên cang bát trận”.
Đệ tử Huyền Thiên phái vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, lẽ nào những hàng ma sư loài người này còn biết thứ trận pháp cổ ấy?
Chu Duệ chẳng còn tâm trí mà chú ý đến ánh nhìn kinh ngạc của những người xung quanh, m Yến Tư đang nói với anh: “Khi chúng tôi phá ấn cần có nhân lực bảo vệ trận”.
“Hiểu rõ.” Chu Duệ trả lời rồi lập tức điều hai hàng ma sư chạy đến đó.
Thiên cang bát trận, đây là lần đầu tiên trận pháp này được chính thức sử đụng từ khi Nghiêm Lạc huấn luyện cho nhóm m Yến Tư. Chúc Tiểu Tiểu ngơ ngác nhìn tám người bố trận làm phép trên màn hình giám sát, lòng lại thấy đáng tiếc vì Boss không được nhìn thấy tất cả những điều này.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Sát linh chú từng chút từng chút mở ra, cuối cùng biến mất không còn tung tích.
Cửu Thiên Huyền Nữ được hạ xuống, bà nhắm chặt hai mắt, thoi thóp thở.
“Bà ấy vẫn còn sống.” Câu nói này của m Yến Tư khiến đệ tử của Huyền Thiên Phái đồng loạt rơi nước mắt, có một số người nắm chặt hai lòng bàn tay, miệng không kìm được, lớn tiếng hoan hô.
Tư Mã Cần lấy địnhi hồn đan đã chuẩn bị từ trước ra nhét vào miệng Cửu Thiên Huyền Nữ, đây là thứ bác sĩ thần tộc đưa, dặn nếu có thể cứu được Cửu Thiên Huyền Nữ thì cho bà dùng. Bây giờ tình huống cấp bách, tuy không biết có tác dụng hay không, nhưng cũng chỉ có thể thử xem sao.
Cứu được một người rồi, bọn họ lại tìm thấy Huyền Thiên Ngọc Nữ và ba người bị thương nặng giống như vậy trong một căn phòng khác. Mọi người hợp sức khiêng họ lên, chuẩn bị rời khỏi chỗ lạnh lẽo, quái dị này.
Nhưng vừa mới dời đến tầng một, liền nhìn thấy trong kho xe bỏ hoang, có một ông già dong dỏng cao đang đứng, ánh mắt ông ta độc ác, mặt mang nụ cười thâm hiểm, chính là Bắc m Vương.
Bắc m Vương quét mắt nhìn bọn họ một cái, lạnh lẽo nói: “Ngày đó ma thần Ám Dạ bị giết, ta vẫn cho rằng do Cửu Thiên Huyền Nữ làm. Hôm nay xem ra, đúng là ta đánh giá sai rồi”.
m Yến Tư và Mẫn Kỳ nhìn nhau một cái, đặt Cửu Thiên Huyền Nữ xuống. Vu Lạc Ngôn nhỏ tiếng nói: “Ánh sáng trên người ông ta màu đen, ông ta là ma!”.
Ánh mắt Bắc m Vương giống như đao chiếu đến Vu Lạc Ngôn: “Hừm, Thiên nhãn, ta đã biết để ngươi lại sẽ gây phiền phức. Nhưng nghĩ lại thì, Diêm La kia cũng thật là thú vị, luôn có thể tìm thấy những kẻ hay ho. Ta bây giờ đang có chút do dự, không biết nên giết hết các ngươi ở đây hay giữ các ngươi lại cho Diêm La, ma thần mới nhậm chức tự tay đưa các ngươi lên đường? Sư phụ và đồ đệ tàn sát lẫn nhau, đây cũng là chuyện hay”.
Ông ta bị giam hơn nghìn năm, có quá nhiều thời gian để suy tính chuyện báo thù. Thành ma, đối với ông ta chẳng xấu mặt nào.
Ông ta từng chút từng chút thực hiện kế hoạch của mình, ngay đến Cửu Thiên Huyền Nữ cũng bị ông ta che mắt. Đến hôm nay, đi tới bước này rồi, ông ta đương nhiên không phải là một con ma bình thường. Bắc m Vương mỉm cười, tương lai ông ta sẽ là ma tôn chúa tể trên thế giới này.
Tư Mã Cần đợi đặt mấy người Huyền Thiên Ngọc Nữ xuống xong, tám người dàn trận hình bậc thang trước mặt Bắc m Vương. Hàng ma sư còn lại nhanh chân nhanh tay đỡ Cửu Thiên Huyền Nữ và mọi người đến bên cạnh, phòng vệ.
Khóe mắt Bắc m Vương chẳng thèm lướt qua họ một cái, chỉ lạnh lẽo nhìn vào tám người nhóm m Yến Tư.
Chu Duệ mở thiết bị liên lạc, nhanh chóng thông báo: “Mọi người chú ý, Bắc m Vương xuất hiện. A Cường, đưa nhân lực vào mục tiêu nhà xưởng, di chuyển bọn Cửu Thiên Huyền Nữ ra ngoài trước. Bắc m Vương có khả năng giăng kết giới mới, mọi người phải cẩn thận hơn”.
A Cường đồng ý, chém ngã một xác sống trước mặt, đá nó ra xa, sau đó hô gọi đội viên tổ mình, cùng nhau xông vào cửa lớn của khu nhà xưởng,
Lúc này nhân viên bảo vệ vòng ngoài báo cáo: “Tất lão đại và Thôi cục trưởng đến rồi”. Qua camera của máy bay tuần tra, Chu Duệ đã nhìn thấy Tất Mặc Kỳ, Thôi phán quan và Nhị Lang Thần từ trên xe đi xuống.
Tiếp ngay sau đó, điện thoại của Tất Mặc Kỳ gọi đến: “Chu Duệ, Diệt thần chú vẫn chưa phá sao? Chúng tôi không qua được”.
“Xin lỗi Tất lão đại, thứ đó không dễ xử lý, Bắc m Vương xuất hiện rồi, bọn Ray đều đã vào nhà xưởng, bây giờ hàng ma sư ở bên ngoài kỹ thuật và pháp lực đều không đủ. Điểm chốt của Diệt thần chú trận rất khó tìm, tình hình tiến triển hơi chậm, chúng tôi đang gắng nhanh hết sức.”
Lúc này hai nhân viên thao tác bên cạnh báo cáo: “Hình vẽ hiện trường đã thu thập, xử lý xong, chúng tôi đang tính toán điểm chốt trận, tiếp đây tốc độ sẽ nhanh hơn một chút”. Nếu thu thập dữ liệu hình ảnh hiện trường, đem ấn bùa của chú trận đặt vào máy tính, tiến hành phân tích trận hình, tìm điểm chốt trận rồi gửi cho bên hiện trường đi phá ấn, thì tốc độ rõ ràng sẽ nhanh hơn rất nhiều so với việc bên hiện trường cứ một mình tìm kiếm điểm chốt.
Tất Mặc Kỳ tuy lo lắng nhưng cũng không biết làm thế nào, chỉ đành nói: “Tôi quay lại xe mở máy tính, mau chuyển tình hình hiện trường cho tôi, xem xem từ xa chúng ta có thể giúp đỡ được gì không”.
Lúc này tám người kia trong nhà xưởng đối đầu với Bắc m Vương, đã tập trung toàn bộ sự chú ý, xốc lại hai mươi phần tinh thần.
Bắc m Vương nhìn dáng vẻ bọn họ, không kìm được lộ ra một nụ cười, mang theo ý coi thường và khinh miệt: “Nhiều năm như vậy rồi, Diêm La, tên tiểu tử kia vẫn luôn đối đầu với ta, lúc đầu đoạt vương vị của ta, đến hôm nay lại dạy các ngươi Thiên cang bát trận. Nhưng mà, thật đáng tiếc, ta cũng hiểu Thiên cang bát trận. Các ngươi dùng nó để đối phó với ta, e rằng cũng chẳng có được chút lợi thế gì đâu”.
Ông ta nói xong, lật bàn tay một cái. Vu Lạc Ngôn nheo mắt lại, nhắc nhở đồng đội: “Minh âm kết giới”.
Mẫn Kỳ dang cánh tay, bàn tay làm chỉ quyết phá kết giới.
Bắc m Vương lớn tiếng cười nhạo: “Với sức ngươi mà cũng muốn phá Minh âm kết giới của ta? Lúc đầu ngay đến Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không làm được”.
Mẫn Kỳ nhếch khóe miệng lên: “Không phải tôi phá, là chúng tôi!”.
Mọi người dùng lực giậm gót chân một cái, máy trợ lực trên chân khởi động. Vu Lạc Ngôn nhảy lên trên đầu tiên, chiếm cứ vị trí “Thiên”, anh không tiến mà lại lùi, nhảy hướng ra sau, tránh ra xa khỏi Bắc m Vương.
Bắc m Vương không hiểu anh muốn làm gì, nheo mắt, hơi ngẩn ra, nhưng lại thấy bảy người bọn Mẫn Kỳ cũng nhanh chóng bám sát ngay sau hành động của Vu Lạc Ngôn, soạt một cái tản ra tứ phía.
m Yến Tư ổn định ở vị trí “Địa”, đang đối mặt với Bắc m Vương.
Thư Đồng, Cao Lôi một trái một phải ở trước thân anh, chiếm cứ hai vị trí “Hỏa”, “Sơn”.
Ray chiếm vị trí “Phong”, từ trên không trung vượt qua Bắc m Vương, ổn định vị trí ở góc bốn mươi lăm độ sau đầu ông ta.