Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 16


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 16


EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI: PARK HOONWOO
BETA: PARK HOONWOO +SHIN
– o0o-
K
ỳ nghỉ hè thiếu mất người bạn Johan, Harry cảm thấy mọi thứ quá yên tĩnh, ban ngày hắn cùng một vài đứa trẻ khác của cô nhi viện bán báo, hoặc là giúp những nhà giàu nhổ cỏ, buổi tối lại nghiên cứu phép thuật, cuộc sống thật đơn giản.

Gần cuối tháng bảy, cô nhi viện có thêm một đứa trẻ mới, nó tên là Henry Smith, là một bé trai.

Ban đầu Harry không quá chú ý đến đứa trẻ này, dù sao thì mấy đứa nhỏ dưới ba tuổi đều có người đặc biệt được phân công để chăm sóc, hơn nữa bọn họ rất dễ được nhận nuôi, Harry ở cô nhi viện cũng không quan tâm đến mấy đứa nhỏ dưới ba tuổi.

Tại sao hắn lại đột nhiên chú ý đến đứa trẻ này ư, tất nhiên là vì hắn nghe được người bị phân công chiếu cố nó cằn nhằn, nói nó luôn bất cẩn làm hỏng quần áo cũng như những đồ vật xung quanh mình.

Thế là Harry tự mình đi quan sát đứa trẻ này.

Nó là một bé trai khoảng năm tháng tuổi, tóc màu nâu và xoăn, đôi mắt là một màu nâu thẫm, khi Harry đến xem đứa bé đó thì trên người nó chỉ quấn một lớp chăn mỏng.


Từ vết tích xung quanh, hắn hoàn toàn có thể khẳng định đây là hiện trường của một vụ bạo động phép thuật, vậy đứa bé này chắc chắn là một phù thủy.

“Tom, con ở đây làm gì?” Người bị phân công chăm sóc đứa nhỏ kia xuất hiện.

“Nghe nói nhóc Henry mới đến mấy ngày trước, con đến nhìn nó.” Harry mỉm cười trả lời.

Nụ cười hữu hảo của một thiếu niên sạch sẽ làm cho người bị phân công chăm sóc đứa trẻ đó không thể nói được bất cứ lời trách cứ nào, cô trả lời Harry: ” Đúng vậy, đứa trẻ này rất đáng thương, mới sinh được vài tháng thì đã bị cha mẹ vứt bỏ.

Nhưng chuyện như vậy ở đây không hiếm thấy, thật là, sinh một đứa trẻ ra xong lại vứt bỏ không chăm sóc, bọn họ không sợ bị chỉ trích sao?” Cô là một người rất trung thực, không đợi Harry hỏi đã nói hết thân phận của đứa trẻ này một lượt.

“Cô biết ba mẹ nhóc Henry sao?” Harry hỏi.

“Không! Tôi không có cơ hội gặp được nhân vật lớn như vậy đâu, nhưng nghe người ta nói gia đình của đứa trẻ này sợ nó, mấy người bọn họ thuê để chăm sóc đứa trẻ này không hiểu sao đều bị thương, hình như là bị nổ mạnh, thậm chí có một người còn bị nổ mạnh đến mức mất cả đôi mắt.

Càng về sau, đứa trẻ này bị cha mẹ vứt cho người hầu nuôi, sau đó lại tiếp tục bị người hầu vứt bỏ đến trước cổng cô nhi viện.


Cha mẹ đứa nhỏ này chắc có ý định sinh một đứa khác, đứa trẻ này bọn họ chắc sẽ coi như không có.” Người trông nom ngao ngán nói, tất nhiên trong đó đa phần là do cô nghe ngóng được, Harry không biết trong đó có bao nhiêu phần là sự thực.

“Là như thế sao?” Harry nói, đôi mắt của hắn liếc về phía đứa trẻ đang say ngủ, cái chăn mỏng trên người nó vì không có phép thuật tác động mà rơi xuống đất.

“Tom, con giúp tôi xem nó một lát nhé, tôi đi giặt tã cho nó.” Người trông nom mong chờ nhìn Harry.

“Được.” Harry gật đầu đồng ý sau đó dùng một ít ma lực của mình rót vào cơ thể đứa trẻ này để kiểm tra cho nó, vì thường xuyên bạo động phép thuật mà ma hạch đã vào trạng thái không ổn định, nếu ma lực cứ tiếp tục bạo động như vậy thì nhẹ sẽ biến thành một squib, còn nặng thì trực tiếp từ giã cuộc đời.

Hắn chắc chắn không thể đứng yên nhìn một phù thủy nhỏ chết vì bạo động phép thuật nhưng bây giờ hắn không thể đi đâu, hắn chỉ có thể chờ người trong nom của nó trở lại sau đó đi Hẻm Xéo tìm độc dược.

Một tiếng sau, cô ta trở lại, Harry về phòng cầm ít Bảng Anh và Galleons ngồi xe đến Hẻm Xéo, chạy nhanh đến cửa hàng chuyên bán độc dược.

Độc dược ổn định dành cho phù thủy nhỏ bị bạo động phép thuật Harry có thể điều chế được nhưng hiện tại hắn không có nguyên liệu, không có công cụ, càng không có nơi điều chế nên giờ hắn chỉ có thể mua thành phẩm.

Sau khi mua được Thuốc ổn định, hắn tính trở về, khi đi ngang qua cửa hàng kem thì bị gọi lại.


“Này, Riddle!” Harry quay đầu lại, là Abraxas: “Malfoy?”
“Tại sao cậu lại ở đây?” Abraxas cầm ly kem trên tay đưa sang cho Crabbe để cho hắn ta cầm, hỏi Harry.

“Tới mua vài thứ.” Harry không nói ra mục đích thật sự của mình: “Cậu thì sao?”
“Tớ đến nơi này để thư giãn, khoảng thời gian trước quá bận, tớ không hề có thời gian nghỉ ngơi.” Abraxas ở Pháp gần hết kỳ nghỉ hè, tham gia các vũ hội từ lớn đến bé, cũng đã xác định được vị hôn thê của mình.

” Bài tập về nhà của cậu xong chưa? Tớ không có thời gian làm bài tập.”
“Xong rồi.” Harry đã dành mấy ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè để làm bài tập, như vậy hắn có thể dành thời gian của mình vào việc khác.

“À, thật sao? Tớ có một ít vấn đề về độc dược muốn hỏi cậu, chúng ta có thể viết thư cho nhau chứ.” Abraxas không phải là học sinh giỏi môn độc dược nhất, cậu ta hoàn toàn bất đồng với học trò cưng của Slughorn là Harry đây, tuy cậu không đến mức sẽ làm nổ vạc nhưng cũng thường xuyên nấu ra một vài loại độc dược kỳ lạ, có thể nói cậu chính là Malfoy có thành tích độc dược tồi tệ nhất trong tất cả Malfoy.

“Tất nhiên là được, nhưng cậu đừng dùng động vật để đưa thư, có thể khiến người khác nghi ngờ.” Harry nhắc nhở cậu ta, hắn biết phương tiện đưa thư của Malfoy là những con vật hoa hoa lệ lệ chẳng hạn như là khổng tước trắng, hay là chim ưng gì đó, gia tộc Malfoy rất thường sử dụng chim ưng để truyền tin, khổng tước trắng là động vật được nuôi làm thú cưng ở biệt thự Malfoy.

“Tớ biết rồi.” Abraxas hơi chần chờ một chút nhưng vẫn đồng ý.
Tạm biệt Abraxas, Harry trở về cô nhi viện, tranh thủ lúc không ai chú ý cho Henry uống độc dược mà mình mua, hắn thậm chí còn dùng một bùa im lặng phòng trường hợp Henry khóc khiến người khác chú ý.

Phù thủy vị thành niên mỗi người đều có một tơ truy tung trên người, khi Harry công tác ở Bộ phép thuật kiếp trước hắn mới biết rõ hoạt động của cái tơ truy tung này.


Phù thủy từ mười một đến mười bảy tuổi trên người đều có sợi tơ truy tung, là đối tượng theo dõi của Bộ Phép Thuật, chỉ cần họ sử dụng một thần chú nhỏ thôi sẽ rất dễ dàng bị phát hiện, tuy nhiên tơ truy tung đó lại nằm trên đũa phép, mà Harry lại có tận hai cây đũa phép, hắn đã chuyển tơ truy tung từ cây đũa phép gỗ thủy tùng sang đũa phép gỗ sồi xanh, cho nên hắn hoàn toàn có thể sử dụng đũa phép gỗ thủy tùng ở ngoài trường học mà không bị phát hiện.

Mặc dù hắn hoàn toàn có thể dùng một bùa vô trượng nhưng nó quá hao phí ma lực nếu sử dụng trong khoảng thời gian dài cho nên hắn quyết định sử dụng đũa phép.

Harry đút độc dược mình mua cho Henry, như vậy nửa tháng tiếp theo đứa trẻ này sẽ ít khi bạo động phép thuật hơn, ma lực trong thân thể cũng sẽ dần ổn định lại, hắn có thể yên tâm về tình huống của đứa trẻ này được rồi.
Đầu tháng tám, Harry đến Hẻm Xèo lần nữa để mua đồ dùng học tập dành cho năm thứ hai, tiền hắn dùng là tiền có được khi giao dịch với Abraxas, dù sao tiền Hogwarts cung cấp cũng chỉ đủ để hắn mua sách vở.

Sau lần gặp mặt đó ở Hẻm Xéo, Abraxas thật sự gửi thư cho hắn, dùng phương thức bình thường mà bao nhiêu phù thủy thật bình thường nào cũng dùng là cú mèo, bức thư đầu tiên cậu ta gửi cho Harry hỏi về một vài vấn đề trong bài tập độc dược, cậu ta viết tận hai tờ giấy da dê, nội dung chính thì không bao nhiêu nhưng nó lại được trình bày bằng phong cách quý tộc vòng vòng vèo vèo cho nên mới dài, lúc sau bởi vì Harry đã kháng cự quá kịch liệt nên Abraxas đành ngậm ngùi bỏ hết tất cả những từ vô nghĩa và tập trung vô vấn đề chính.

Harry và Abraxas lúc đầu chỉ nói về bài tập, sau đó chủ đề dần dần thay đổi, đến bây giờ thì xưng hô của bọn họ trong thư cũng đã thay đổi.

Harry biết xưng hô của bọn họ thay đổi là vì Abraxas bắt đầu coi hắn như là một người bạn, sau đó thì Harry cũng đã gọi Abraxas bằng tên thánh của cậu ta.

Kỳ nghỉ hè này Harry vừa được vừa mất.

Hắn mất đi một người bạn rất thân thiết nhưng quan hệ của hắn với một người bạn khác lại thay đổi.
Xin vui lòng không mang ra ngoài, nếu có xin hãy xin phép mình.
HẾT CHƯƠNG 16.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.