Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 17: Năm Hai Bắt Đầu


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 17: Năm Hai Bắt Đầu


EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI: PARK HOONWOO
BETA: PARK HOONWOO + SHIN
Bắt đầu năm thứ hai của Harry ở Hogwarts, hắn một lần nữa đến sân ga 9 ¾.

Lên xe lửa và đi khắp xe để tìm một chỗ ngồi thì hắn gặp Abraxas.

“Tom, đến toa xe của tớ ngồi không?” Abraxas chỉ hỏi cho có lệ vậy thôi, câu nói mang hàm ý thông báo nhiều hơn là xin ý kiến, tất nhiên cậu ta chưa đợi Harry trả lời đã bắt lấy tay Harry kéo thẳng về toa xe của Malfoy.

Malfoy có toa xe riêng cũng là việc sau khi Harry làm hiệu trưởng Hogwarts mới biết, hắn thậm chí còn ngồi cùng với nhóc Lucius một lần khi nhóc ấy vào Hogwarts, tuy rằng lúc đó tàu tốc hành Hogwarts hiển nhiên không phải loại xe lửa hơi nước này, nhưng bố cục bên trong vẫn giống nhau, hai màu bạc và xanh lá đan xen, cái ghế cỡ ba người ngồi có màu xanh lá và cái bàn màu bạc nằm ở giữa hai cái ghế.

“Abra, em đi đâu đấy? Anh cứ nghĩ em đã đến rồi.” Một nam sinh tóc đen đứng lên hỏi.

“À Albert, em chỉ đi ra ngoài một chút.” Abraxas kéo Harry đến bên cạnh sau đó ngồi xuống tiếp tục nói:
“Đúng lúc gặp được Riddle nên mời cậu ấy ngồi cùng chúng ta.

Tom, đây là Albert Parkinson.”
“Chào anh, Parkinson.” Harry gật đầu nói, Albert Parkinson là học sinh năm tư ở Slytherin, cao hơn bọn họ tận hai năm, dựa theo bối phận thì hắn chắc là ông của Pansy, khi hắn bắt đầu xem Draco trở thành bạn bè thì cậu ta có giới thiệu một vài Slytherin cho hắn, trong đó Pansy Parkinson là nữ gia chủ của gia tộc Parkinson, Harry làm việc trong Bộ pháp thuật tất nhiên không thiếu những lần nói chuyện với cô.


“Chào cậu, Riddle.” Đương nhiên anh chú ý đến xưng hô thân mật mà Abraxas dùng để gọi Harry, nhưng mặt anh vẫn không chút biểu tình gì, anh sẽ hỏi Abraxas sau.

“Tom, cái vấn đề chúng ta nói hồi nghỉ hè ấy, cậu đã có thêm manh mối nào chưa?” Abraxas lấy từ trong hành lý ra một ấm trà, đổ hồng trà vào pha, đưa cho Harry và Albert mỗi người một ly.

“Có, nhưng tớ vẫn chưa kịp thí nghiệm.” Harry trả lời, hắn và Abraxas đang thảo luận vài thứ về cổ văn để vẽ trận pháp, sau khi từ Hogwarts về nhà thì Abraxas đã học tập vài thứ trên phương diện cổ văn, tuy không biết quá nhiều về nó nhưng cậu ta cũng có thể căn cứ vào sinh hoạt hằng ngày từ đó đưa ra một số giả thuyết, Abraxas nói với hắn để hai đứa cùng nhau nghiên cứu, tuy nhiên đến bây giờ thì bọn họ vẫn không có một khẳng định chính xác nào.

Sau đó Abraxas đưa ra một ý tưởng nghe nói rất thịnh hành ở vào những năm ba mươi của thế kỉ hai mươi, gương hai mặt dùng để liên lạc, cậu muốn làm cho gương hai mặt có thể liên lạc được với nhiều người hơn cùng một lúc (ý là gọi nhóm ý).

Tuy nhiên vào thời đại của Harry thì mọi người chủ yếu sử dụng ma não, nó là máy tính phép thuật.

Sau khi chiến tranh kết thúc, Draco cùng các quý tộc khác tiến cận máy tính và Internet của Muggle, cuối cùng hình thành máy tính và internet riêng của thế giới phép thuật, cũng vì thế cho nên thế giới phép thuật bắt đầu phát triển vấn đề nói chuyện qua internet và mua sắm qua internet.

Harry lúc đó không tham dự quá trình nghiên cứu, chỉ cung cấp vài thông tin cho bên Draco.

Hắn biết là vấn đề nói chuyện với nhiều người cùng một lúc chắc chắn sẽ thành hiện thực, nhưng đáng tiếc hắn lại không biết nguyên lý bên trong, dù vậy hắn đã từng nhìn thấy Hermione nghiên cứu cái này khi DA dùng Galleon làm phương tiện liên lạc, tất cả cổ văn và trận pháp hắn đều nhớ rất rõ, nếu qua chút thời gian nữa, không chừng hắn có thể cải tiến nó trở thành không chỉ có thể nghe tiếng mà có thể thấy cả hình ảnh nữa.

“Xin lỗi, tớ không nhớ cậu không được dùng phép thuật vào kỳ nghỉ hè.” Abraxas bừng tỉnh.


“Đúng vậy.” Hắn thấy mình không cầnnói cho ngưới khác biết mình có tận hai đũa phép, ngay cả Abraxas cũng vậy, còn nếu cậu ta chú ý đến thì nó là chuyện khác.

“Hai người đang nói về vấn đề gì vậy?” Albert bên cạnh không thấy hai người tiếp tục nói chuyện mới tò mò hỏi.

“Đây là sáng kiến vào kỳ nghỉ hè của em, anh biết đấy, ba em vừa xin cho em một bộ gương hai mặt, cá nhân em cảm thấy nó dùng không tốt lắm, chỉ có thể nói chuyện một lần một người.

Cho nên em mới muốn cải tiến nó để có thể một lần nói chuyện với thật nhiều người khác nhau.

Tom biết rất nhiều về phương diện trận pháp này nên chúng em mới hỗ trợ nhau nghiên cứu.” Abraxas thay Harry trả lời câu hỏi của Albert.

“Cậu am hiểu về các cách vẽ trận pháp? Cổ văn không phải năm ba mới học sao?” Albert nghi hoặc hỏi ngược lại Harry.

“Ai nói chỉ năm ba mới được học, em khi ở nhà cũng học.” Harry còn chưa kịp trả lời thì Abraxas đã cướp.
Harry biết Abraxas đang nói giúp hắn, nhưng chuyện này thật sự không cần thiết, người ta chắc chắn sẽ nghi ngờ tại sao một phù thủy xuất thân từ thế giới Muggle lại am hiểu nhiều về phép thuật cũng như các phương diện khác nhau của pháp thuật (chỗ này giống như là am hiểu về phép thuật và am hiểu về các phương diện khác cũng liên quan đến phép thuật như trận pháp hay thần chú gì đó), tuy nhiên hắn luôn có cớ để trả lời vấn đề này, tất cả mọi người đều biết hắn ở Hogwarts thành tích rất tốt, thời gian sau giờ học luôn ở thư viện, cho nên hắn nói mình khi đọc sách ở thư viện vô tình nhìn thấy và có hứng thú với nó sau đó mới tìm hiểu là một lý do quá sức tuyệt vời.

“Em khi ở thư viện đọc sách vô tình nhìn thấy, thấy thú vị nên mới tìm hiểu và tự học một ít.” Harry giải thích.


“Tự học? Cậu thật là lợi hại, học kì một tôi suýt nữa đã không đạt tiêu chuẩn môn cổ ngữ Runes, thế mà cậu mới năm nhất đã tự học nó.

Tôi nghe nói cậu là người đứng đầu năm nhất?” Albert kinh ngạc nói, khinh thường đối với Harry trong lòng dần dần biến mất.

“Anh không đạt là rất đúng, em nghe chị Adora nói anh luôn ngủ trong tiết cổ ngữ Runes.” Abraxas bên cạnh trêu.

“Abra!” Albert tức giận trừng mắt với cậu, tiếp tục nói chuyện với Harry.

“Cậu có thể tự khắc trận pháp của mình sao.”
“Có, Tom dùng trận pháp cậu ấy đã từng đọc làm cho em cái này.” Abraxas lấy huy hiệu ra cho Albert xem, hôm nay tuy cậu không đeo huy hiệu này nhưng vẫn mang nó theo vì muốn nâng cao tinh thần.

Albert cầm lấy và nhìn kỹ, cầm nó ở trong tay chưa được một phút nhưng hắn đã thấy cơ thể thoải mái hơn rất nhiều.

“Tôi hiện tại không cảm thấy bực bội nữa, là do cái này ư?”
Harry gật đầu nói:
“Nó được khắc một trận pháp giúp người đeo hay cầm cảm thấy thoải mái, nâng cao tinh thần, rất có ích vào những khi tâm trạng đang không tốt hoặc thời tiết oi bức.”
“Cậu có thể làm cho tôi một cái được không?” Albert vứt đi sự rụt rè của quý tộc, nói thẳng: “Tôi có thể cung cấp nguyên liệu cho cậu, sau khi hoàn thành thì bất cứ cái gì cậu muốn tôi đều có thể cho cậu.”
“Haha, Albert, anh chậm chân rồi, trận pháp này đã là của em, nếu anh thật sự muốn có một cái, anh có thể đến tiệm của em đặt một cái cho mình.” Abraxas cười nói, còn rất thích thú uống một ngụm trà.

“Sao em nhanh thế?” Albert kêu rên, anh lại chậm hơn một bước so với Abraxas, anh còn tính mua trận pháp này đấy! Thời đại của trận pháp và thuật luyện kim qua đi, hiện nay rất ít người nghiên cứu lĩnh vực này, nhà giả kim thuật nổi tiếng nhất chỉ có Nicolas và phu nhân của ông ta, những nhà luyện kim khác không hề có danh tiếng, ngay cả giáo sư dạy cổ ngữ của Hogwarts cũng chỉ biết một ít cổ văn đơn giản, hơn nữa môn này là môn tự chọn.


Albert đối với thứ này cảm thấy rất hứng thú, nhưng giáo sư lại rề rà chậm chạp không quá rõ lĩnh vực này nên học môn này đối với anh cứ như ru ngủ, so với lịch sử phép thuật còn buồn ngủ hơn, chính vì lý do oái ăm đó nên năm nay anh đã quyết định từ bỏ cổ ngữ để chuyển sang học bói toán.

“Malfoy luôn có được thứ họ muốn.

Cơ hội đến với em đương nhiên em phải nhanh tay nhanh chân một chút mới được.” Abraxas nhướng mày nói.

Nhờ nói chuyện về trận pháp nên rào cản giữa Albert và Harry đã bị gỡ bỏ, lúc sau Abraxas cùng Albert và hắn bàn luận về rất nhiều chủ đề khác nhau, khoảng cách của bọn họ cũng từ đó càng ngày càng gần.

Xe lửa đến nơi, Harry khôi phục nguyên trạng hành lý của mình, đặt ở trên kệ hành lý, lúc sau sẽ có gia tinh của Hogwarts đến lấy mang về ký túc xá cho họ.

Năm thứ hai, bọn họ không cần phải đi thuyền nữa, lên xe được thiên mã kéo, khi Harry đi học ở kiếp trước xe là do vong mã được Hagrid thuần dưỡng kéo, mà giờ Hagrid còn chưa nhập học thì lấy đâu ra người thuần dưỡng.

Xe ngựa do thiên mã kéo có thể ngồi được hai mươi ba người, từ năm hai đến năm bảy có tổng cộng hơn bốn trăm người, cho nên có đến hơn hai mươi chiếc xe, đoàn xe cuồn cuộn nhịp nhàng di chuyển qua Hồ Đen, dừng lại bên cạnh Rừng Cấm.

Harry xuống xe thì được Huynh Trưởng dẫn vào Lễ Đường tham gia tiệc chào mừng năm học mới, bữa tiệc này không khác biệt lắm so với năm ngoái, nhưng năm trước bọn họ tham gia với tư cách là tân sinh, còn năm nay tham gia với tư cách là khán giả.

Tân sinh năm nay không nhiều, trong tất cả thì Harry chỉ biết một người đó chính là lão Crouch, lão ta tính vào Gryffindor, cuối cùng lại vào Slytherin.

Sau khi lễ phân loại kết thúc, bọn Harry cuối cùng cũng có thể bắt đầu nhập tiệc, tiệc tối kết thúc, Harry lần nữa không tham gia trận đấu tranh đoạt chức thủ tịch, tuy nhiên hắn vẫn đứng xem trận đấu sau khi nghe viện trưởng Slytherin phát biểu và hiển nhiên thủ tịch năm hai một lần nữa lại là Abraxas.
HẾT CHƯƠNG 17.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.