Hạ Chí - Bắc Đồ Xuyên

Chương 60


Bạn đang đọc Hạ Chí – Bắc Đồ Xuyên – Chương 60


Tần Dương giống như năm trong tay vị tăng quét rác võ công bí tịch đầy mình, trong lòng thầm vui, vừa không thể tưởng tượng bọn họ không biết Đường Hạo, vừa thích thú nghĩ bọn họ sớm muộn cũng sẽ biết anh.Với cấp bậc thi đấu này, Đường Hạo căn bản không hề cảm thấy lo lắng.Chỉ có Tần Dương lải nhải, một lát sau, thấy Đường Hạo vẫn mang bộ mặt đưa đám, bèn chọc anh một chút, “Làm gì vậy! Tôi là cẩu độc thân, mỗi ngày còn vui tươi hớn hở, anh đã có bạn gái, vì sao lại trưng ra cái bộ dạng dục cầu bất mãn này thế, làm sao vậy, thấy mà không ăn được hả?” Tần Dương tận tình khuyên bảo anh: “Con gái đều rụt rè, yếu mềm, giữ khuôn phép là cô gái tốt, anh đừng quá nóng vội, từ từ thôi.”Đường Hạo nhìn anh ta như nhìn một cây bút, không nói được lời nào.Tần Dương vẫn lẩm bẩm: “Không phải tôi muốn phá người anh em đâu à! Loại em gái ngọt ngào này! Quá đơn thuần, anh không thể động vào người! Người ta yêu lần đầu tiên, anh đừng hủy hoại tình yêu tốt đẹp mà người ta đang hướng tới.


Đương nhiên cũng như tôi vừa nói, tôi muốn tốt cho anh, ngàn vạn lần, ngàn vạn lần, đừng động vào người.”Đường Hạo nghe được huyệt Thái Dương giật liên hồi, không hiểu tại sao rõ ràng là chuyện tình cảm giữa anh và Hạ Chí, tại sao chuyện giữa hai người mà anh ta lại cố chấp như không phải chuyện riêng.Đường Hạo cảm thấy đây là chuyện cá nhân!Tần Dương ở khoảng cách gần, vừa mới chạm trán đã ngửi thấy mùi hương ở cổ anh, còn tưởng rằng mình ngửi lầm.

Lúc này đã nói chuyện được một hồi, mùi hương ở cổ theo gió thổi tới, anh ta liền cúi người ngửi thử, vẻ mặt kinh ngạc, “Chết tiệt, anh xịt nước hoa.

Quả nhiên có bạn gái là khác ngay, kiêu ngạo khỏi phải bàn.”Đường Hạo lười biếng không thèm giải thích với anh ta, chỉ nhìn anh ta bằng ánh mắt như nhìn một tên thiểu năng trí tuệ.Sau khi Đường Hạo và Hạ Chí ở bên nhau, Tần Dương vẫn luôn biết chuyện, nhưng từ lúc đó đến nay anh ta không có gặp Hạ Chí.


Vào giữa trưa, Đường Hạo nhận được điện thoại của Hạ Chí, cô nói muốn tới đây chơi, Đường Hạo bèn hỏi Tần Dương một câu, có thể dẫn người tới hay không.Tần Dương nói: “Đương nhiên, chỉ là thi đấu thử nghiệm mà thôi, đừng nói mang người nhà tới, anh có đem cả nhà tới tôi cũng không ý kiến.”Đường Hạo liền trả lời Hạ Chí: “Tới rồi thì gọi điện thoại cho anh, anh ra đón em vào trong.”Hạ Chí cực kỳ thích thú, sau khi căn cứ vào những việc liên tục thất bại, Hạ Chí cảm thấy sách lược của cô xảy ra vấn đề, nên cô quyết định thay đổi sách lược, bắt đầu ra tay từ chính mình.Cô rất ít khi tự trang điểm, bởi vì từ nhỏ cô đã lớn lên với sự thổi phồng đầy ngốc nghếch của Thẩm Tự Nam: “Ôi trời ơi, tại sao cậu có thể càng lớn càng đáng yêu và thanh tú như vậy.””Cậu quả thực là búp bê Barbie ngoài đời thực, thiên thần hạ phàm.””Cậu còn cần trang điểm sao? Không cần, cậu có trùm bao tải cũng đẹp.


Không cần tô son điểm phấn là tốt nhất.””360 độ không góc chết dù là nhỏ nhất, lúc Nữ Oa tạo ra cậu, nhất định bà ấy lấy bút mà vẽ, mỗi một nét bút đều hợp lý.””Nếu tớ là con trai, tớ sẽ xin mẹ tớ cho chúng ta thành người một nhà.”Hạ Chí nghe được thì lòng tự tin dâng cao, thế nên cô đã để mất cơ hội trở thành công chúa nhỏ thanh tú.Hôm nay Hạ Chí tính toán trang điểm đầy đủ, nhưng mà cuối cùng dùng thực lực đã chứng minh vẽ tranh và trang điểm là hai chuyện khác nhau, cô đã tẩy trang ba lần, cuối cùng quyết định đầu tư trang phục và đầu tóc.Vật lộn gần hai tiếng, sau đó cô vui vẻ đi gặp bạn trai.Vì vậy nửa giờ sau, Đường Hạo cau mày, nhìn Hạ Chí vừa mát mẻ vừa gợi cảm với váy ngắn cùngmái tóc lượn sóng như búp bê Barbie, anh yên lặng tự cởi áo khoác khoác thêm cho cô.Hạ Chí nói: “Em không lạnh.”Đường Hạo nói: “Em lạnh!”Hạ Chí chống cự: “Em thật sự không lạnh mà.”Đường Hạo trừng mắt nhìn cô, Hạ Chí biết không thể lay chuyển được anh, đành phải nịnh nọt vuốt ve gương mặt anh: “Được rồi, anh nói gì thì chính là vậy, ai làm tổn thương anh chứ!”Một người lái xe đang uống nước ở bên cạnh, suýt chút nữa phun nước, anh ta lặng lẽ rời đi.Huyệt Thái Dương của Đường Hạo nhíu chặt lại, anh cảnh cáo cô: “Em nên kiềm chế lại đi.”Hạ Chỉ bối rối liếc nhìn anh, nói nhỏ: “Em vuốt mặt anh một chút, anh cũng quá nghiêm khắc rồi.”Đường Hạo cảm giác sâu sắc hai người không cùng sóng não, anh thở dài không hé răng, chỉ kéo kéo chiếc áo khoác trên người cô, anh cảm thấy vẫn là che chưa kín, cho nên anh giúp cô cài lại nút áo.Vì thế Hạ Chí từ búp bê Barbie ngoài đời thực, biến thành cô ngốc chân ngắn.Cô nhìn dáng vẻ của mình được phản chiếu từ tấm kính, thầm đau đớn anh đã tổn thương cô quá lớn.Nhưng có gì đâu! Hạ Chí nghĩ rằng, chỉ cần anh vui là tốt rồi.Hạ Chí nghĩ thông rồi bèn nở nụ cười, nghiêng đầu nhìn anh, thấy anh rất đẹp.Cả khuôn mặt anh đều là vẻ đẹp đáng ngưỡng mộ của người bạn trai đệ nhất thiên hạ.Đường Hạo ho khan một tiếng, anh quay mặt đi chỗ khác, cố lấy bình tĩnh.Hạ Chí nhớ ra, chợt ghé lại gần ngửi cổ anh, suy nghĩ một lát nói: “Lớp hương cuối này, rất đặc biệt.” Hạ Chí dùng phép ẩn dụ miêu tả cho anh, “Em muốn cắn anh một miếng.”Đường Hạo mất ba giây đồng hồ không nói được gì, anh tìm cớ đi ra ngoài.Đứng bên ngoài hít thở.Tần Dương từ bên ngoài trở về, đứng cách xa đã thấy anh, “Anh làm gì vậy, trông như vừa bị đạp hư vậy.”Đường Hạo dùng khẩu hình nói với anh ta: Cút!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.