Hạ Chí - Bắc Đồ Xuyên

Chương 61


Bạn đang đọc Hạ Chí – Bắc Đồ Xuyên – Chương 61


Đi được nửa đường, kỹ thuật viên đang điều chỉnh xe, còn Đường Hạo thì nói chuyện với tuyển thủ.Tần Dương nhàn rỗi hàn huyên với Hạ Chí một chút.Anh ta liếc cô một cái: “Không nóng sao?”Hạ Chí gật đầu, nhỏ giọng nói: “Có chút.”Độ ẩm hôm nay còn rất cao.

Nhiệt độ không khí cũng tăng trở lại, đối với một nơi như không có xuân thu chỉ có đông hạ như La An, khi nhiệt độ tăng thực sự rất nóng.Tần Dương nhướng mày, ý muốn hỏi tại sao cô lại mặc nhiều như vậy?Hạ Chí cũng không hiểu được tâm tư của đàn ông, chỉ chỉ Đường Hạo: “Anh ấy mặc cho tôi.”Tần Dương cân nhắc một chút mới hiểu ra, ở những nơi đua xe thế này hầu hết đều là đàn ông, vì vậy nếu cô gái nhỏ ngọt ngào này ăn mặc quá bắt mắt, chắc chắn sẽ có không ít những ánh mắt để ý đến.Ham muốn chiếm hữu của tên đàn ông khốn kiếp này cũng thật mạnh.Tần Dương đột nhiên cười, nói: “Mặc đi! Để chống nắng! Con gái các cô đều sợ nắng mà.”Quả thật là cô sợ nắng.


Hạ Chí còn sợ ánh sáng nữa, đối với loài sinh vật sống ẩn nấp vào ban đêm quanh năm như cô luôn có một loại bản năng muốn kháng cự với ánh sáng chói mắt của mặt trời.

Cô tìm nửa ngày cũng không tìm thấy kính râm của mình, thế nên ánh mắt cô dời đến chiếc kính râm màu đen treo trước ngực Đường Hạo, kéo kéo anh lại, chỉ chỉ tay rồi lấy xuống.Đường Hạo gật đầu, tiếp tục trò chuyện với người khác, nhưng ánh mắt anh vẫn không ngừng quan sát cô.

Cô gái nhỏ này thoạt nhìn như không muốn lên tiếng, đến khi nhàn rỗi muốn tán gẫu thì đúng là chúa lảm nhảm, lúc nào nói chuyện cùng người khác cũng là dáng vẻ tò mò với mọi thứ.Khu nghỉ ngơi càng lúc càng đông, một nơi toàn là đàn ông đột nhiên có thêm một cô gái nhỏ xinh đẹp, bọn họ châu đầu ghé tại hỏi: “Đây là…?”Không biết là ai nói: “Bạn gái của anh Hạo, mặc áo khoác của anh Hạo! Kính râm cũng là của anh Hạo.”“Nhưng anh Hạo cũng không ngồi cùng cô ấy.”“Anh ấy là loại người sẽ thân mật với bạn gái sao?”“Nhưng mà cũng là…”Hạ Chỉ trầm tư nhìn một chiếc xe đặc biệt rách nát, nghĩ thầm làm tay đua như thế này cũng thật không dễ dàng nhỉ? Chiếc xe hỏng nặng như vậy cũng không nỡ đổi.


Khắp thân xe đều là vỏ bọc nhựa cùng băng dán, nhìn giống như là được lấy trực tiếp từ bãi phế liệu về rồi dùng băng dán sửa tạm vậy.Cô cũng không biết Đường Hạo sống như thế nào.

Theo cô quan sát thì hẳn là vẫn còn ổn, nhưng nói chung ở một số điểm vẫn khiến cô cảm thấy anh còn rất nghèo.Có người mang đồ uống tới, Đường Hạo mở nắp chai nước đá uống một hớp, liếc thấy có người đưa cho cô một lon Coca lạnh, anh nhíu mày, nói câu xin lỗi với người bên cạnh rồi đi về phía cô.Hạ Chí cuộn ngón tay lại vì lạnh, yết hầu chuyển động một chút, khi trời nóng thế này thì uống đồ uống lạnh đúng là nhìn thôi cũng thấy sảng khoái.Hạ Chí vừa mới nói tiếng cảm ơn, còn chưa kịp mở lon nước thì đã bị người từ phía sau lấy đi, cô nhíu mày quay đầu lại nhìn liền thấy Đường Hạo lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt còn lạnh hơn cả đồ uống.Anh không nói lời nào, trực tiếp đưa đồ uống cho người bên cạnh rồi kéo tay cô dắt đi.Mọi người xung quanh đều ngây ra, một người trẻ tuổi nhanh mồm nhanh miệng hỏi: “Anh Hạo đối xử với bạn gái cũng hung dữ quá vậy?”Chỉ có Tần Dương cười cười, hất cằm: “Cậu đi xem xem cậu ta đang làm gì!”Người trẻ tuổi xua tay: “Không không không.” Cậu ta cũng không dám đâu.Lát sau, một người đàn ông cao lớn từ trong phòng nghỉ bước ra, có người hỏi: “Anh Hạo làm gì ở bên trong vậy?”“Giáo huấn người!” Người đàn ông vừa bước ra ấy ăn nói vụng về, suy nghĩ cả nửa ngày mới nghĩ ra được từ để hình dung.Vài người kinh ngạc há to miệng, chuyện này…!làm sao có thể nói tiếp!Anh Hạo cũng thật quá đáng!Tần Dương nhướng mày: “Giáo huấn cái gì?”Lúc Hạ Chí cầm lấy ly nước ẩm nhập một ngụm, lẩm bẩm nói: “Trời nóng như vậy, uống nước ấm trông cứ như tên ngốc vậy!”Đường Hạo “A” một tiếng rồi nói: “Khi em kêu gào vì đau bụng thì em càng trông giống tên ngốc hơn.”Hạ Chí chột dạ, nghĩ thầm trước giờ mình mới bị đau bụng có một lần, lại bị anh ấy nhìn thấy, chỉ là chế độ ăn uống không đều đặn trước kia lâu ngày gặp lại, cũng không có nghiêm trọng đếnmức cái này không thể ăn, cái kia cũng không thể uống.

Vì thế cô bĩu môi: “Anh còn bận tâm hơn so với cha mẹ em.” Nói xong lại tự mình phủ nhận: “Bọn họ đều không bận lòng về em.”Hạ Chí từ nhỏ đã bị nuôi thả, đến giờ cơm không ăn cơm, cũng được thôi, không ăn thì đổ đi, ngay cả cơm thừa cũng không được ăn nữa, đói thì cứ đói, lần sau đến giờ ăn cơm thì ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn cơm.Hạ Chí tiến tới nhìn vào mắt anh, chân thành nói: “Thật đó, anh đi gặp ba mẹ em nha? Bọn họ đã quyết định trở về rồi.”Đường Hạo nhìn vào mắt cô, luôn cảm thấy ánh mắt của người khác xao động là vì chột dạ, mà cô lại là loại người này, ánh mắt càng chân thành càng khiến cho người khác hoài nghi.Hạ Chí vẫn kiên nhẫn thuyết phục: “Anh đừng xem họ như phụ huynh, anh cứ xem như là đi ăn cơm với bạn bè, người nhà em đều rất tốt, nếu em thích thì chắc chắn mọi người cũng sẽ thích, hơn nữa anh đẹp trai như vậy, em không lừa anh đâu, em mê sắc đẹp là do di truyền, mẹ của em còn mê người đẹp hơn em, nên chắc chắn bà ấy sẽ cực kỳ thích anh…..”Cô nói cả nửa ngày cũng chưa thấy anh ấy có biểu tình gì nên có chút sốt ruột mà kéo kéo cánh tay anh: “Năn nỉ anh đó, em thật sự rất muốn để họ gặp anh.


Lần cuối em gặp họ đã là nửa năm trước rồi, cũng không biết đến khi nào mới có thể nhìn thấy họ lần nữa.”Đường Hạo đột nhiên tò mò: “Ba mẹ em…!làm nghề gì vậy?”Hạ Chí nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Chắc là chế tạo thuyền! Hai người họ đều là kỹ sư, cụ thể thì em cũng không rõ lắm, phần lớn đều là những dự án cơ mật.”Đường Hạo hơi nhướng mày, đành phải nói: “Anh là…!người thất nghiệp đi lang thang, em có chắc là họ sẽ không ghét bỏ anh không?”Hạ Chỉ có chút chột dạ, uyển chuyển mà nói: “Kỳ thật yêu cầu của ba mẹ em đối với nửa kia của em không cao, nhưng mà…”“Nhưng mà sao?”“Bọn họ thích người có tính khí tốt, không hút thuốc lá, có chí tiến thủ…!họ thích đứa trẻ như thế.” Nói xong Hạ Chí lại thề: “Cho dù thế nào, tình cảm em dành cho anh vẫn sẽ không thay đổi.”Đường Hại gật đầu, như suy nghĩ gì đó, ý là đã biết.Hạ Chí kéo tay anh, hai mắt toả sáng: “Vậy nghĩa là anh đồng ý rồi?”“Ừ.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.