Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 91~
Chương 90 :
Nghe xong lời của người hầu, Len thậm chí còn không liếc lại cô ta lấy một cái, phẩy ta quay người bỏ đi.
– Ai đến vậy?
Rin tò mò ngước đầu hỏi Len. Vậy mà cậu chỉ mím môi không nói gì. Rin bĩu môi, lại giận dỗi cái gì nữa không biết.
Đến khi được Len bế ra phòng khách ở sảnh chính, ở đó đã ngồi đó. Tuy không nhìn thấy gương mặt của người đó, nhưng chỉ mỗi dáng ngồi thôi là Rin đã khẳng định một điều – một mỹ nhân.
Ngồi đó là một cô gái với dáng vấp thanh tú. Mặc một bộ kimono truyền thống, trên tay là một tách trà được bàn tay thon thả kia cầm nhẹ nhàng, mái tóc xanh màu ngọc bích xõa dài, phần trên được búi lại, cài lên đó là một cây trâm hình mẫu đơn diễm lệ.
Len nhíu nhíu mày, nhìn bóng người đó, trong trí óc nhanh chóng xẹt qua một bóng hình quen thuộc.
– Miku?
Rin nhíu mày, miệng bĩu ra đầy khó chịu. Gọi thân thiết như vậy?
Dường như người kia cũng nghe được giọng nói của Len, ta cầm tách trà hơi khựng lại một chút rồi sau đó lai tao nhã đặt ta tách trà. Sau đó bình thản quay đầu lại…
Rin nhìn dung nhan của cô nàng “Miku” đó, không hẹn mà hít sâu một hơi…
Quá xinh đẹp!
Đẹp như thế nào ư? Đẹp đến nỗi Neru còn phải xách dép, huống chi là nó.
Đẹp không khoa trương chói lóa, không quyến rũ đẫy đà. Mà là vẻ đẹp của sự thông minh, thanh mát, làm cho người khác không kiềm được phải nhìn vài lần.
Nhưng mà, dường như lại rất thân thuộc với Len? Nghĩ đến điều này, tim của Rin khẽ nhói lên một chút.
– Len~sama, lâu quá không gặp!
Sau đó chưa kịp chờ Len mở miệng trả lời, lập tức đã quay sang nhìn Rin, cười càng dịu dàng, thân thiết…
– Em là Rin~chan phải không? Hân hạnh được gặp em!
Mặc dù cô gái này rất thân thiện. Rất xinh đẹp, rất dịu dàng. Cứ như là một người hoàn hảo đến không ngờ. Nhưng cô vẫn không thích.
Nhìn sang Len, thấy cậu không có hiện gì, mới nhẹ nhàng thả lỏng tâm tình được một chút.
Đương nhiên, biểu hiện ghen tuông của Rin, đều bị nhìn hết mắt một người. Miku đối diện khẽ cười một cái, nghĩ thầm, cô bé này đáng yêu thật…
– Mau về đi!
Không hiểu vì sao, Len có cảm giác chột dạ, không muốn bị Rin hiểu lầm.
Miku thậm chí không thèm nghe lời Len nói. Lão đại Nhật Bản hoàn toàn bị bơ đẹp!!
– Lenka~chan đã nhắc về em rất nhiều, muốn chị tới chơi với em!
Thật ra trong câu này, Miku đã sửa lại một chút. Nguyên văn trích ra phải là Muốn chị tới để chăm sóc và coi chừng Rin, cô nàng sợ Len sẽ ăn hiếp Rin, sau đó bị Len nuốt hết vào bụng.
Mà sự thật chứng minh, nếu như hôm nay cô tới trễ một chút, lập tức sẽ có ai đó bị dinh lên phòng xử phạt, sau đó sẽ bị ăn sạch sành sanh đến xương cũng không còn.
– Miku~san! – Rin lễ phép gọi một tiếng. Lập tức được Miku nựng một cái, giựt ngay nó ôm vào trong lòng, không thèm nhìn Len một cái, lập tức phẩy tay đuổi đi…
– Đi đi đi đi!! Để cho con gái nhà người ta nói chuyện!
Len nhăn mày. Nhà người nào chứ? Rõ ràng là nhà cậu nha ~!
Thấy rõ Len còn không muốn đi, Miku ngước đầu bất mãn nhìn…
– Đi mau! Còn đứng đó làm cái gì? Anh đừng có nói là anh không có việc gì làm nha!!
Len nhăn mày, hít sâu một hơi nhẫn nhịn. Phải nhịn phải nhịn, lúc này không được bóp chết cô ta!
Lặp đi lặp lại vài lần như thế, Len mới lầm bầm không kiên nhẫn rời đi!
Rin nhìn theo, trố mắt. Sau đó thật khâm phục Miku, trước giờ chưa có ai dám sai Len như vậy. Mà nếu có, chỉ có hai nguyên do. Một là chưa sinh ra đời, hai là đã bị Len ác quỷ kia giết chết.
Nhìn thấy bóng dáng của Len đã đi xa, Rin mới thu tầm mắt của mình lại, nheo mày nhìn Miku đang ngồi trên ghế, rót ra hai tách trà, mỉm cười nhìn Rin…
– Rin, sao em không ngồi xuống và trò chuyện với chị?
Rin hơi rụt rụt cơ mặt, nhưng cũng ngồi xuống. Hai tay cầm tách trà nóng phi phiêu khói, húp một ngụm nhỏ. Không ai nói chuyện, không khí im ắng bao trùm tất cả.
– Em không hỏi chị là ai sao?
Miku đặt tách trà xuống, khẽ cười. Rin nghe vậy, ngẩng đầu, sau đó cũng thành thật hỏi…
– Chị là ai?
Miku cười mỉm một cái, ánh mắt lấp lánh đầy thú vị nhìn Rin…
– Từng là bạn giường của Len~sama!
….
Dạo này lịch học tràn trề quá T.T Hè mà khổ quá ý!! Thông cảm, chap sau sẽ nhiều hơn nha ~! =”((