[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé

Chương 62~


Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 62~


Chương 61 :
-“Onii~chan!! Rin~chan sao rồi? Em lên đấy thăm con bé được chứ?”
Len chỉ vừa mới bước xuống lầu, Lenka đã nhào đến hỏi tới tấp, vẻ mặt lo lắng, bang hoàng. Len nhíu mày một cái, Rinto phía sau liền hiểu ý, lập tức lôi cô chủ của mình quay trở về chỗ…
-“Quê quê, cái gì đây? Cậu cũng muốn tạo phản với tớ à? Nói cho cậu biết, tớ là tớ lo cho Rin lắm ý, con bé mà không khỏe là đừng hòng tớ cho qua vụ này nhé. Người hầu thì thế nào? Làm sao mà chu đáo như tớ được? Tớ là…”
-“Lắm lời chết đi được, ăn nho này !”
Chưa kịp để Lenka lải nhải thêm tiếng nào. Rinto vừa bóc nho bỏ vào miệng một quả, tay kia cũng bóc một quả nho đỏ mọng nhét vào mồm Lenka, khiến cô nàng vừa nhai vừa uất ức trừng mắt…
-“Bắt được chưa?” – Len hỏi nhàn nhạt lười biếng, nhắc đến truyện này, tâm trạng mới tốt lên một chút đã trầm xuống. Rinto gật đầu, phẩy tay một cái. Bỗng xuất hiện hai người mặc áo đen, đẩy ngã trên sàn nhà một cô gái, toàn thân diễm lệ. Nhưng vì cả tay, miệng và chân đều bị trói bằng day xích có khóa, nhất thời khiến cô nàng xinh đẹp dưới đất không nói được gì…

-“Cô gái này là người đã giết hai ám vệ ở biệt thự Thượng Cổ !”
Len gật đầu một cái, Kaito nhìn cô gái dưới đất, vừa gõ gõ trên máy vi tính, vừa nói…
-“Tên : Kasane Teto, giới tính nữ. Mã số xác thủ là 1324. Tài năng nổi trội là hóa trang. Thông thạo 7 món vũ khí. Là sát thủ tự do, không làm việc theo tổ chức. Tất nhiên chuyện xảy ra ở biệt thự Thượng Cổ là do cô ta nhận được 50 triệu bảng Anh từ Fuzuo, à, còn có thể phá khóa nữa !”
Cũng đúng, cứ nhìn đám dây mơ rễ má trên người Teto thì biết. Chắc rằng bắt được cô ta chả dễ dàng gì đâu.
Teto nhăn mày, biết là tổ chức của Vua Thế Giới ngầm không dễ chọc, chỉ là quá kinh khủng đi, thân phận cô ta được biết bởi người ngoài bởi mã ông 1324, hầu như thông tin tất cả đều là mật. Vậy mà chưa đến 1 phút đã…
Khốn nạn thật, biết vậy ngay từ đầu đã chẳng vì chút tiền đó mà làm nhiệm vụ. Giờ thì con mẹ nó toi đời rồi!
-“ủa, cô nàng này là ai vậy?”
Ted từ đâu bước vào, cúi người nhìn Teto ngồi dưới đất, tò mò. Mà Teto, trong ánh mắt đối với người đối diện chỉ toàn chán ghét là chán ghét…
-“Woa, đanh đá thật đấy !”
Ted híp mắt cười, cũng tự nhiên ngồi xuống sofa, Kaito xoay sang nhìn gương mặt của Ted, khẽ cười châm chọc…
-“Ted à, chú “xuống sắc” quá nhỉ?”
-“Lenny, tôi biết tôi đẹp, cậu có muốn ghen ăn tức ở với tôi thì tôi còn hiểu được. Cớ sao việc công việc tư, cậu lại lợi dụng trả thù tôi như thế. Gương mặt điển trai của tôi khi nào mới lành lại đây?”
Vừa kịp Ted còn đang lảm nhảm, Lenka le lưỡi lén lút, chọn lên vết bầm ngay mắt của Ted một cái. Làm anh chàng đau muốn nhảy dựng, vừa xuýt xoa vừa lườm Lenka. Lập tức bị Rinto trừng lại…
Len nguýt mắt, cả đám liền biết thân biết phận không làm loạn nữa…

Cậu nhíu mày nhìn người con gái dưới đất, nghĩ gì đó, khẽ cười nhạt, phất tay cho thủ vệ bên cạnh tiến đến cởi khăn cho Teto…
-“Muốn giết cứ giết, đừng giả nhân giả nghĩa !” – Ai ngờ được khi mở khan, câu đầu tiên lại là câu này. Nhưng bất quá,… cũng rất là có khí phách!!
-“Ai nói muốn giết cô?” – Len nhíu mày. Khí phách thì khí phách, nhưng cái loại thái độ này chỉ làm cho Len muốn vả vỡ mặt cô ta… – “Cô không phải có chút năng lực hay sao? Sát thủ tự do thì thế nào? Làm việc cho tôi !”
Đây không phải là lời mời gọi hay là nhờ vả, khẩn cầu. Mà nói ra miệng, chính xác là bắt buộc, là không thể cự tuyệt…
Teto thừa nhận, với cái khí thế của Len làm cho Teto có phần chột dạ thật. Nhưng cô là ai? Là sát thủ trong thế giới ngầm đơn độc chinh chiến mấy chục năm. Rút lui chỉ vì cái khí thế này thì thật là quá hèn nhát…
-“Tôi không hứng thú !”
-“Không hứng thú?” – Len nhướn mày, xung quanh mọi người nhàn nhã ngồi như xem phim. Lenka lại bóc them một quả nho bỏ vào mồm, ánh mắt sâu sắc đầy thông cảm nhìn về phía Teto…
-“được rồi ! Vậy thì thả về đi !” – Len phất tay, ý như đuổi khách thật. Kaito biết đã đến mình, liền than thở…
-“Ay da, công việc tốt như vậy mà có người không muốn nhận. Công việc vừa nhàn nhã thoải mái, lại còn có cơ hội phát huy bản thân. Tổ chức còn tạo điền kiện để nâng cao khả năng, tang cường võ thuật, có cơ hội nhìn và lắp ráp qua 192 loại sung ống và vũ khí, dao găm cùng các hỏa tiễn, bom, lựu đạn có sức sát thương. Tiền lương một tháng kiếm còn hơn 100 triệu bảng Anh. Vậy mà…”
Nghe tới đây, cô nàng mắt sang rỡ. 100 triệu bảng Anh là 100 triệu bảng Anh đó, cô chẳng lẽ còn chê ít sao? Lập tức đổi chú ý, thoát khỏi vòng tay của người đàn ông kia, gần như la toáng lên…

-“Khoan đã ! Ai nói tôi không hứng thú? Tôi đi ! Tôi đi !”
Ted cười khì một chút, tưởng cô này sẽ cầm cự lâu hơn lần Gumiya vào một chút, ai ngờ nhanh như vậy đã đổ rồi !…
-“Nhưng… nhưng tôi sẽ làm gì?”
Len hơi nghiêng đầu, cười nhếch môi một cái…
-“Rất đơn giản, chỉ cần bảo hộ tốt một người là được !”…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.