Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 108: Extra 2 ~ Cuộc sống thê nô của lão đại (1)
Ahihi~ Có H nhẹ : Ai dị ứng có thể click back ợ =))
Extra 2 :
Câu chuyện kể về sau khi Rin Megurine – giờ đã trở thành Kagamine Rin, mang thai.
Thật ra trong truyện này, người bất mãn nhất là Len. Tội nghiệp cho đứa con bé bỏng, chưa sinh ra đời đã bị chính bố ruột của mình hất hủi. Haizz, ông trời phù hộ cho chúng con…
– Dạo này, lão đại hơi bị gắt gỏng nhỉ. Tôi tưởng chỉ có phụ nữ mang thai mới thế. Vậy mà Rin càng ngày càng hiền, còn lão đại thì càng ngày càng “biến chứng”!
Teto ngồi trên chiếc xe lăn, khều khều Lenka ngồi ở bên cạnh.
– Cái đó gọi là không thỏa mãn được đức tính cầm thú. Mà cô cũng biết đó, thứ gì kiềm chế quá nhiều thì sẽ không tốt!
– Khụ khụ!!
Vừa nghe Lenka nói xong, Gumiya ngồi trên sofa đang ăn táo khẽ ho kịch liệt, bị Lenka liếc một cái khó hiểu…
– Làm sao? Tôi nói không đúng à?
Gumiya đen mặt, quay đi không nói. Nếu biết anh tham gia vào chuyện bát quái về đời sống riêng tư của Len, không biết đầu anh còn sợi tóc nào không nữa…
…
.
– Rin!
-…
– Rin…!
Len nhìn cô vợ nhỏ ngủ say trên giường, quay qua quay lại, rốt cuộc cũng không thể ngủ được. Kêu nhẹ quá thì sợ cô không dậy, nhưng cô dậy rồi thì cậu sợ thấy cơ mệt mỏi.
Nhìn mà không ăn được, chính là một chuyện cực khổ đến nhường nào. Đến bây giờ Len mới cảm nhận được sâu sắc!
Vợ mình thơm ngon mơn mởn, trắng nõn hồng hào thế kia. Mà rốt cuộc… lại sợ cô đau, cô khó chịu, nên không đành lòng.
Sự thật chứng minh, cậu đã đánh giá quá cao năng lực kiềm chế của bản thân.
Cậu nghẹn muốn phát điên rồi.
Kêu vài tiếng rồi thôi, sợ đánh thức nó dậy. Nhưng nhìn Rin nằm kế bên cạnh, cậu lại không kiềm được.
Không kiềm được ôm nó một cái.
Không kiềm được hôn nó một cái.
Hôn rất nhẹ nhàng, như sợ cả đời đang nằm trong lòng của cậu giật mình.
Nhưng con sói vừa nếm được thịt, dễ nào mà buông tha. Lực đạo trên môi không kiềm được, càng lúc càng mạnh. Bàn tay cũng đã đưa vào trong chiếc váy ngủ, ma sát da thịt trắng nõn, vuốt ve, cảm giác mềm mịn khiến Len phát nghiện.
Cậu hôn Rin, môi lưỡi quấn quýt, cậu hơi bẻ nhẹ cằm nó ra, chiếc lưỡi bá đạo hung hăng tiến vào, càn quét trong miệng nó, mút nhẹ lên đôi môi nó, thỏa mãn rên hừ hừ. Loại hương vị còn dễ gây nghiện hơn cả thuốc phiện. Mà Len, lại chính là một người cam chịu bị vây giữ trong loại mị dược đó.
Rin là một người rất dễ ngủ, sơn nữa còn ngủ rất sâu, không có một sự đề phòng nào. Đến khi mang thai, cái sở thích ngủ đó càng đeo bám Rin đến một cách vĩ đại. Có khi mang đem nó đi bán, chắc Rin vẫn còn không biết.
Đại loại như bây giờ, có một con người lòng muông dạ thú có ý định làm việc xấu với cô.
Tay Len trong áo của Rin làm loạn. Rin lúc ngủ không mặc áo lót, chỉ cần tiến lên một chút, liền chạm đến hai quả mềm mại, vì có thai nên càng lớn, càng mềm mại, đẽ vươn cao vút. Len vén váy lên, để hai quả mềm lộ ra ngoài không khí, đẹp đẽ đến nỗi khiến người ta muốn ngấu nghiến, nhai nuốt…
Đại khái vì Rin phát triển chậm, nên ngực sẽ thường trướng đau. Len cũng biết điều này, nên không dùng nhiều sức. Vỗ về nhẹ nhàng, xoa nắn, ma sát. Cậu dùng miệng lưỡi trêu đùa, để Rin dù trong giấc mộng cũng phải bật lên tiếng rên rỉ hừ hừ.
Nghe tiếng rên, Len thỏa mãn nhếch nụ cười, mồ hôi cậu rơi xuống, vươn lên trên cơ thể của Rin. Cậu không do dự cởi cả váy nó ra, vứt xuống thảm. Để hơi lạnh của điều hòa phả vào cả hai cơ thể trần trụi.
Được rồi, còn vấn đề cậu đã cởi áo từ bao giờ, chúng ta có thể bỏ qua.
Nhìn Rin chỉ còn độc một chiếc quần lót màu trắng. Đại khái là Rin mang thai đã được ba tháng, nên bụng nhỏ đã bắt đầu lộ ra. Nhưng nhìn Rin dưới thân mình, cậu vẫn thấy thân hình người con gái cậu yêu nhỏ bé như vậy.
Nhìn thật mỏng manh, thật dễ vỡ, lại động lòng như một búp bê sứ.
Người tỉnh táo như Len lúc này, quả thật đã bị bức đến phát điên. Bị cấm dục ba tháng, có ai mà còn bình thường? Nhất là người đang nằm ở đây chính là người vợ danh chính ngôn thuận của cậu. Thậm chí màn dạo đầu khiến cậu thích thú nhất, cũng bị cậu bỏ qua.
Hơn nữa nếu có màn dạo đầu, đương nhiên sẽ không cho con tác giả viết vào đây rồi =)).
Ai ngờ, đến lúc cậu vừa cởi quần lót của Rin đến bắp chân. Nó đã nhập nhèm đôi mắt tỉnh lại vì lạnh. Rồi lại nhìn thấy Len nằm trên mình.
Trong ba giây, cơ thể của Rin cứng lại.
Cả hai không mặc đồ…
Môi nó nhưng nhức…
Ngực nó đau đau…
Len còn định cởi quần lót của nó…
Có con điên giờ phút này mới không biết việc gì đang xảy ra!!!!!!!
– Không được!!!!!!
Không hiểu từ đâu, sức mạnh của Rin trong giờ khắc này bộc phát. Mạnh mẽ đẩy một người đàn ông như Len đến nỗi ngã xuống giường. Sức mạnh giống như cái ngày đó Rin giật giây xích để chạy đi…
Mà qua việc Oliver, Len đã điều tra cho Rin biết. Toàn bộ đám trẻ lúc đó đã được ở trong một đôi nhi viện. Chỉ có Yuki bị mua đi, cùng Oliver được Lily dắt đi mà thôi. Rin cũng đã đến thăm, hoàn toàn rất vui mừng.
Khoan đã, giờ chúng ta phải quay lại vấn đề chính…
– Không được, em đang có con!!!
Rin trừng mắt giận dữ, ôm chăn quấn chặt người, tâm lý của một người đã làm mẹ xuất hiện. Len ảo não từ bên giường bước qua, giọng khàn khàn vương vấn hơi thở tình dục…
– Nhưng tôi không nhịn được!
Rin suýt nữa thì sặc nước bọt. Bộ cậu không lo cho đứa con của cậu hay sao? Không nhịn được là thế nào?
Cuối cùng, nữ chủ nhân của gia tộc Kagamine đã ra uy. Rin hất cằm với Len…
– Anh không nhịn được đúng hay không? Vào phòng tắm xả nước lạnh. Tối nay ngủ ngoài sofa!
Ặc!! Nghẹn chết là một chuyện, nhưng khó chịu mà chết cũng là một chuyện nha.
Đồng tử của Len co rút, hiếm khi thấy một ông trùm hắc đạo lại có mặt này. Cuối cùng, Len cắn răng quyết định…
– Tôi nhịn em là được chứ gì!
Len a Len ~! Dù là lão đại thì anh cũng không thể thoát khỏi kiếp thê nô đâu ~!