Ép Hôn

Chương 103


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 103

– Tôi đâu còn cách nào khác để mời mọi ng`? tất cả cũng là do mấy ng` bắt đầu trước thôi, tôi chưa từng có ý định sẽ làm hại các ng`.- con bé đanh mặt nói.
– Hừ.
– Anny, làm ơn, tha cho họ…….-Hana nhìn nó, cầu xin…..
– Hana! Chúng ta ko cần.- Jey la lên.
– Hừ, có cần tôi cũng ko cho- con bé đanh đá nói, rồi, quay sang nhìn Hana- xin lỗi, nhưng tớ chỉ có thể tha cho cậu thôi, về đi, Hana…..
Hana gần như khóc nấc lên, nhìn con bé và hai ng` anh của mình, đau khổ…..Cô thật sự ko bik phải làm thế nào trước tình cảnh này…..
Con bé hướng ánh nhìn về phía Hana, khẽ thở dài. Nó cũng ko nỡ nhìn cô bạn của mình như vậy……..
– Hana, xem như là tớ có lỗi vs cậu. Cậu, chọn một ng` đi.
– Là sao?- Hana mở to mắt ngạc nhiên hỏi.
– Cậu có quyền đc cứu một trong hai ng` đó, Hana.
– Một trong hai? Tại sao lại ko…….
– Một, chỉ một thôi. Đó là những j` tớ có thể làm cho cậu, Hana. Cậu nên hiểu đó là một quyết định rất mạo hiểm đối vs gia đình tớ, bởi vì họ còn làm j` chưa bik đc. Song, tớ, coi như là thay lời xin lỗi, cho cậu chọn một trong hai.

– Nhưng………
– Chỉ một.- con bé kiên đinh nói.
– Nhưng mà…….
– Thôi, ko nói nhiều nữa, cậu có một ngày để quyết định cứu ai, hana- con bé dứt khoát nói, xong, lập tức quay ng` bỏ đi…..
Còn lại một mình trong căn phòng, Hana sững sờ, và rồi bật khóc tơi tả…..Bắt cô chọn một, bik làm sao đây…….
“Cậu ác lắm, Anny…….”
~oOo~
Lững thững bước về nhà, Hana nằm vật xuống giường….Hàng mi khắp nhẹ….. nước mắt tuôn rơi, ko ngừng…….
Jey? Jay? Cô phải chọn ai trong hai ng` đó?
Cả hai đều là anh cô, dù chỉ là cùng cha khác mẹ nhưng cũng là anh, hơn nữa, cô ko thể để mặc một ai……Anh Jey từ trước đến nay đều rất quan tâm chăm sóc cô, làm sao bỏ mặc? Còn Jay……Mặc dù cậu luôn xa lánh và khinh bỉ cô, song, vẫn ko tài nào ghét bỏ đc con ng` này, vô hình lun chiếm hữu một vị trí ko-hề-nhỏ trong lòng……
Đưa tay lên ôm mặt, cô khóc nức nở…..
Chọn một trong hai….
Làm sao cô có thể chọn đây?…..Làm sao có thể bảo cô hãy giữ lấy một ng` và buông tay ng` còn lại?…..
Cô ko mun, ko thể…….Cô ko thể chọn đc……Ai đó làm ơn giúp…….
Jay và Jey……..
Hiện tại, Jey là nhân vật chủ chốt của cả gia đình, tập đoàn cũng là do anh nắm giữ……Nếu buộc phải chọn, cô, dù mun hay ko đều phải chọn anh…..Trước khi đi làm việc này, Jay đã từng nói vs cô “nếu bị phát hiện, bằng mọi giá phải cứu đc anh Jey!”……..Đúng vậy, phải chọn Jey mới có hi vọng cứu lấy tất cả…….Nhưng, tại sao lại đau……Jay……..
Nằm trên giường một hồi, Hana khẽ thở dài, bước đến bên bàn, chợt nhớ ra, hôm nay là 16/5- sinh nhật mình……..Bất chợt nhớ đến hộp quà của con bé…..
Cầm chiếc hộp nhỏ trên tay, cô run tay mở…ko hiểu sao cảm thấy rất lo lắng…..dường như mọi chuyện dã đc sắp đặt sẵn….sao lại trùng hợp đến mức vào ngay ngày sinh nhật của cô……
Chiếc nắp hộp đc mở ra…….Là một sợi dây chuyền có hình giọt nước bằng pha lê trong suốt, bên cạnh đó là một mẩu giấy nhỏ…..Ngạc nhiên, cô cầm mẩu giấy lên, và chết sững…….
“Can đảm mà đối diện vs trái tim mình, Hana!”
Ngồi bệt xuống giữa sàn nhà, Hana đưa tay lên ôm đầu……”Can đảm mà đối diện vs trái tim mình”- nghĩa là sao? Rốt cuộc con bé có dụng ý j` mà lại viết những lời này? Ko lẽ…..

Ko, ko, ko đc nghĩ nữa……Cô đã quyết định rồi, phải cứu anh Jey….Quên những j` con bé nói đi, chỉ là một trò đùa……Đừng nghĩ, đừng nghĩ nữa…..Nếu cứ thế này, làm sao cô có can đảm mà nói rằng mình chọn Jey và bỏ rơi Jay? Ko đc, ko đc nữa rồi……
“Anny, tại sao lại phải làm như vậy? Cậu thật độc ác…..”
Thẫn thờ bước đến tước cửa phòng Jay, gần như là trong vô thức, cô mở cửa bước vào…..Nhưng ngay khi đặt chân vào, cô vội sực tỉnh….Ko đc, ko thể vào…. Cô phải giữ nguyên ý chí của mình, phải cứu Jey, phải chọn Jey- anh là hi vọng duy nhất của gia đình…..Nhưng……
Khẽ thở dài…..
bước vào phòng Jay, Hana đưa mắt nhìn đồ đạc trong phòng vs sự hứng thú tò mò. từ trước đến nay, phòng của Jay gần như là bất khả xâm phạm, ko những vs cô mà còn là vs tất cả mọi ng` trong gia đình. Cậu ko cho phép một ai vào trong khi chưa đc cho phép. Đôi lúc, cô cũng thấy ngạc nhiên trước sự kì lạ này, song cũng ko dám có ý kiến j`. bây h tận mắt đc nhìn vào phòng Jay, quả thực là cô hơi shock, có chút hoang mang…..
Cả căn phòng sơn màu xám âm u, đồ đạc đều rất gọn gàng, xem ra cũng ko có j` nhiều lắm. Song, điều khiến cô ngạc nhiên nhất là bức ảnh phía cuối phòng, tức là ở đầu giường…..
Đó, chẳng phải là hình của cô? Sao lại đc treo ở đây? đây, chẳng phải phòng Jay? Chẳng phải cậu từ trước đến nay vẫn luôn ghét cô? Chẳng phải,……
Hàng trăm câu hỏi cứ xoay quanh cô…….Đưa tay lên ôm đầu, hana cố gắng ko để mình nghĩ đến vấn đề đó nữa…..Cô sợ chỉ cần nghĩ thêm điều j` về Jay nữa thôi, cô sẽ ích kỉ mà chọn cho Jay sự an toàn……
Ko đc…..
Cố gắng lấy lại bình tĩnh bước về phía cửa phòng, đột ngột, chiếc đĩa mà hôm đó con bé đưa cho Jay đập vào mắt cô. Một chút tò mò, cô bước đến, cầm chiếc đĩa lên xem thử…..Cũng chỉ là một chiếc đĩa bình thường…..Ko bik chiếc đãi này có j` nhỉ?
và rồi, mặcdù bik là ko nên động vào đồ của ng` khác, song Hana cũng ko cản nổi sự tò mò của bản thân, mở máy tính, bật chiếc đĩa đó lên xem…..và rồi, cô đã nhanh chóng hối hận vì quyết định đó……
ko thể, ko thể nào…….
Chạy nhanh ra khỏi phòng Jay, cô gần như là đi trong vô thức, chỉ bik là phải chạy thật nhanh, thật nhanh…….để có thể quên đi tất cả những j` vừa nghe nhìn thấy……Cô ko đc phép yếu lòng, ko đc phép……
Đưa tay lên bấu chặt ngực áo bên trái, cô bật khóc……Ko phải là lúc này, làm ơn……Cô hạnh phúc mun điên lên, nhưng đồng thời cũng đau lòng đến chết đi…..Tại sao lại là lúc này????? Tại sao lại phải làm cô đau như thế này????
– Hana!- tiếng gọi thân thuộc vang lên….

Cô ngước đầu lên nhìn, đôi mắt nhòe nhoẹt nước…..Trước mắt là con bé đang hết sức lo lắng…..Có lẽ cô đã chạy đến đây trong vô thức…..Cô cần ai đó, để dựa vào, dù cho ng` đó chính là ng` làm cô đau……..
– Anny……- cô gần như kiệt sức, ngã ng` vào con bé….
Con bé vội vàng đỡ lấy Hana, ôm chặt cô vào lòng…..Có lẽ, nó đã hiểu có chuyện j` xảy ra rồi…..Xin lỗi, Hana….
– Tớ……….đau, đau lắm……rất đau…hức!
– Tớ bik.- con bé mím chặt môi nói.
– Tại sao cậu lại làm vậy, Anny?Hức! cậu có bik, cậu ác lắm, cậu bik ko hả??? Hức!- cô nấc lên từng hồi, nước mắt ko ngừng tuôn ra…
– Xin lỗi……
– Rõ ràng cậu đã bik……tại sao? tại sao lại làm vậy?- Hana gần như khụy xuống, hai tay bấu chặt lấy vạt áo con bé.
Quay mặt đi tránh ánh mắt trách móc, đau khổ của Hana, con bé im lặng….Nó, cũng thật sự rất đau, khi phải làm cô đau……
– Anny, tớ ghét cậu!!!!!- cô hét lên, rồi, ngay lập tức quay ng` bỏ chạy…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.