Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 102
– Ukm. Anh bik chuyện có ng` đang cố mua cổ phần của tập đoàn nhà ta chứ?- con bé hơi rụt rè hỏi.
– – thằng nhok ngạc nhiên hỏi.
– Haiz, bik ngay là anh chưa bik mà!- con bé thở hắt ra, rồi, ngay lập tứ quắc mắt, hét lên- Ko bik cái j` mà sao dám gọi về đây quát tháo tôi như thế hả????? Có bik tôi đã phải tốn bao nhiêu là nơ-ron cho cái chuyện này ko hả?????
– – thằng nhok thấy khó hiểu.
– Điên ng` thật. Tôi nói ngắn gọn thôi, anh có bik ai là ng` đứng sau chuyện này ko?
–
– Một nữa thôi, phía sau họ còn có một ng` khác, tôi đoán là cũng ko phải thuộc dạng đơn giản đâu- con bé nhếch mép nói.- nên, tôi đành phải dùng cách này, tuy có hơi mạo hiểm.
– – im lặng –
– Excellent!- con bé búng tay cái “tách”.
–
– ôi dào, đừng lo, tôi tất nhiên đã nghĩ tới trường hợp đó. Tôi, tất nhiên ko đơn giản chỉ là rao bán cổ phần để dụ bọn họ, hẳn nhiên bọn họ đủ thông minh để ko sa vào cái bẫy đơn giản đó, song, tôi ko nghĩ họ lại có thể ngờ đc, tôi, vốn ko giăng bẫy ở chỗ này, mà là, một nơi khác kia………- con bé mỉm cười nói.
– – thằng nhok ngày càng mù mờ trước những j` con bé nói.
– Ý tôi là j` ko quan trọng. Tôi chỉ hỏi thế này thôi, anh tin tôi chứ?- con bé nghiêm giọng nói, thể hiện sự nghiêm túc.
– – thằng nhok ngập ngừng.
– Có hay ko thì bảo?
– – thằng nhok thở dài nói.
– hehe, có thế chứ.- con bé cười tươi- Mà, anh định ở bên kia bao lâu nữa hả???????? Tôi sắp chết chán ở đây rồi!!!!!!!!
– – thằng nhok mệt mỏi nói, nó phải giải quyết cả đống việc chứ có phải sang đây chơi đâu.
– Tôi ko cần bik- con bé ương bướng nói- anh đi rồi, tôi buồn lắm áh, hic *đưa khăn chấm nước mắt ^^ *
– – thằng nhok tỏ vẻ khó chịu nói, mặc dù trong lòng vui hơn mở hội ^^
– Kệ tôi. Chồng đi xa thì vợ phải nhớ chứ, trừ phi vợ ngoại tình mới ko buồn hay nhớ thôi- con bé nói, tỉnh bơ.
— cứng họng.
– Mà thôi, anh ko về thì thôi, tôi cũng ko cần. Tôi đi tìm ng` khác chơi.
– – thằng nhok gầm gừ nói, cơn ghen nổi dậy ^^
– Uk`, tôi mới phát hiện ra, chơi vs một ng` rất vui.- con bé vẫn thản nhiên nói.
–
– Jay- cười tươi hết cỡ.
– – há hốc mồm kinh ngạc.
– haha, anh ko hiểu đâu, thôi, tôi đi ngủ đây, bye…..*rụp*
Cắt máy, con bé mỉm cười nhìn ra ngoài bầu trời. Trời hôm nay âm u một màu tối, ko trăng cũng chả sao, tạo cho ng` khác cảm giác, có chuyện j` đó sắp xảy ra……..Điềm báo…..
Jay……..
———- Post added at 01:57 PM ———- Previous post was at 01:56 PM ———-
~oOo~
Trời chiều lộng gió…..
Bước đi chầm chầm, đôi mắt nhìn về phía trước vẻ vô định, Jay khẽ thở dài. Mọi chuyện dường như trở nên rắc rối hơn….
Lúc vừa nhận đc tin báo toàn hệ thống của tập đoàn nhà mình bị hack, dữ liệu bị đánh cắp toàn bộ, cậu gần như ko thể tin đc…..Chắc chắn chuyện này ko ai khác do chính con bé làm…..
Thở dài. Cậu chưa bao h nghĩ đến tình huống này, thật sự quá xem thường cô gái này rồi…..
Mặc dù tài liệu mật đều đc mã khóa một cách an toàn nhất có thể, song ai có thể chắc chắn đc một khi con bé có thể đánh sập cả hệ thống an ninh thì cũng có khả năng nó có thể giải mã khóa lắm chứ! Điều khiến cậu an tâm nhất bây h là chắc chắn con bé, dù tài giỏi đến đâu cũng sẽ phải mất ít nhất 3 ngày để giải mã toàn bộ khóa. Trong vòng 3 ngày đó, nhất định bằng mọi cách phải lấy lại đc toàn bộ dữ liệu kia, nếu ko, tai họa khó lường……
– Thế nào rồi?- Jey lo lắng hỏi.
– Anh xem đi.- Hana chán nản nói, đẩy cái laptop tới trước mặt anh.- ko tài nào vào đc.
Jey nhíu mày vẻ ko hiểu. Hana đang cố để đột nhập vào hệ thống của tập đoàn nhà họ Trần, hi vọng là có thể lấy lại đc những tài liệu đã bị đnáh cắp, đồng thời xóa nó khỏi bộ nhớ của máy kia. Song, xem ra, mọi chuyện ko dễ như tưởng tượng……
– Chẳng phải lần trước vẫn vào đc?- Jey thắc mắc hỏi.
– Lần này xem ra Anny đã có chuẩn bị trước. Kiểu mã khóa này em nhớ trước đây đã từng thấy qua, Anny bảo dạng khóa này do chính cậu ấy làm, nên mật mã ngoài cậu ấy ra ko ai bik, hơn nữa, dạng mã khóa này rất đặc biệt. Đây, anh xem đi.- vừa nói, cô vừa gõ vào password một dãy số nào đó, ngay lập tức đc thông báo đã đăng nhập thành công.
– ơh……Hana, chúng ta làm đc rồi!- Jey bất ngờ hét lên.
– Ko dễ như anh nghĩ đâu.- cô lắc đầu nói.
Jey hơi khó hiểu, nhìn xuống màn hình. Lập tức một lệnh mới lại hiện ra, bắt buộc đăng nhập tiếp, Hana lại đánh một dãy số nào đó, lại đc báo thành công, rồi lại đăng nhập tiếp…vv…..Cứ một vòng loảnh quảnh như vậy….
– Cái này……
– Đúng vậy. Vs dạng mã khóa này, bất kì mã nào anh nhập vào đều đc thông báo là đúng, song nếu ko phải là mã khóa thực, ngay lập tức sẽ xuất hiện vòng lặp này, cứ thế đăng nhập cho đến ngày mai cũng ko xong. và, một điều nữa, ví như trong lúc đăng nhập như vầy, chúng ta có vô tình bấm đúng mã cũng ko đc chấp nhận. Mã khóa đúng phải đc nhập lần đầu tiên mới đc chấp nhận, nên ko có cách nào mò hay đoán đc.- cô thở dài nói.
Jey nghe cô nói thì cảm thấy hoảng loạn, đưa tay lên ôm đầu. Quả thật ko tầm thường chút nào…….Bây h làm cách nào để có thể lấy lại đc số tài liệu đó trước khi họ giải đc mã khóa đây????
– Em thật sự ko thể sao?
– Em chịu thua thôi.- Hana thở dài nói.- loại mã khóa này quá đặc biệt, trừ phi anh bik đc mật mã, nếu ko, ko bao h anh có thể đột nhập vào trong…….
Jey nhìn Hana vẻ bất lực, thở dài……..
– Vẫn chưa đc ak`?- Jay đột ngột tiến vào.
– Ukm- Jey chán nản nói.
– Chỉ e ko phải là “chưa đc” mà là “ko đc”- Hana lắc đầu nói.
– Là sao?
– Ý em là chúng ta ko thể đột nhập vào hệ thống này đc, cơ hội là 1 phần tỉ.
Jay nghe Hana nói thì mím chặt môi vẻ suy nghĩ. Rồi, bất chợt, ngẩng dầu lên, ánh mắt cậu hệt như đã quyết định đc điều j`….
– Chỉ còn duy nhất một cách có thể lấy lại số tài liệu đó……
– Có ư?- Jey và Hana đều ngạc nhiên hỏi.
Jay im lặng, ánh mắt nhìn mông lung ra bên ngoài…..Cách thì có, nhưng quá nguy hiểm……
~oOo~
Trong đêm tối……..
Chính xác là 1h sáng.
Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Thiên Phong của nhà họ Trần, hai bóng đen di chuyển chậm chạp, cẩn trọng từng bước chân một…..
Có lẽ ko nói cũng đoán bik đc hai ng` đó ko ai khác là Jay và Jey. Chuyện này quá nguy hiểm để đích thân họ đi, song cũng là quá mạo hiểm nếu để ng` thứ 4 bik chuyện này…..
Nhẹ nhàng đưa tay mở cái máy tính ở góc trên phòng, cả hai cố ko gây ra tiếng động nào, tránh để lỡ có ai thức khuya làm việc để ý thấy, mặc dù phòng của tồng giám đốc gần như tách biệt vs văn phòng nhân viên trong công ty. Tuy vậy, ng` xưa đã có câu “cẩn tắc vô ưu” thôi thì cứ cẩn thận cho an tâm…..
Lúc mở toàn bộ thư mục trong ổ đĩa D, cả hai vẫn chưa tìm ra đc số tài liệu kia. Đúng lúc định thoát máy, bất ngờ, Jay đảo mắt lên bên trên, ngay phía góc màn hình- nơi mà cả ahi đều ko để ý- chính là thư mục lưu trữ những hồ sơ mật……Ko mất thời gian, ngay lập tức họ có thể tìm thấy số tài liệu kia trong thư mục.
Thở phào nhẹ nhõm, xem ra bọn chúng vẫn chưa giải đc mã khóa…..
Nhanh nhẹn lấy ra cái USB, cả hai lập tắc cắm vào máy, nhanh chóng cut toàn bộ số dữ liệu kia. Mất khoảng 20 cho tất cả…..
Xong xuôi, cả hai nhìn nhau, mỉm cười sung sướng. Song, có lẽ họ ko để ý một điều….Phải chăng tất cả đã đc thực hiện quá dễ dàng ko hề có chút vướng mắc nào???………
………..
Bên ngoài…..
Hana lo lắng, hồi hộp, đứng ngồi ko yên cứ nhìn mãi về phía đường. Jay và Jey lúc nãy ko cho cô đi cùng, bắt ngồi ở quá nước gần đó chờ đợi…..Thật là sốt ruột a!…..
Đã 2 tiếng trôi qua…….
Bây h đã gần 3h sáng, kì lạ. Nếu hai ng` đó ko lấy đc cũng phải ra rồi chứ! Ở đó quá lâu là rất nguy hiểm, trời lại sắp sáng……Ko xong rồi…..Ko lẽ đã có chuyện j` xảy ra?
Hana mím chặt môi vẻ lo lắng, rồi, bất ngờ, cô đứng bật dậy…..Dù có thế nào cũng ko đc, nhất định phải vào trong xem thử thôi!
Lần mò trong bóng tối, cuối cùng Hana cũng đi đến đc văn phòng tổng giám đốc. Như hai ng` anh của mình, cô cũng hết sức nhẹ nhàng, cẩn trọng trong từng bước đi, nhưng, dường như là vô ích, khi cô chỉ vừa đặt chân vào phòng, ngay lập tức đèn đc bật sáng…..
– Tớ bik thế nào cậu cũng đến mà……
– Anny!- cô sửng sốt kêu lên.
– Ko cần phải ngạc nhiên vậy chứ! Đâu phải là chưa tính đến trường hợp này?- con bé nheo mắt nói.
Đảo mắt về phía góc phòng, đập ngay vào mắt Hana là Jay và Jey bị trói, ngồi trên ghế…..Cả ng` cô gần như run lên, sự lo sợ bủa vây…….
– Ko cần sợ như vậy, tớ sẽ ko làm hại cậu đâu, Hana- con bé dịu giọng nói, vẻ an ủi, song, đột nhiên trở nên lạnh lùng- nhưng vs bọn họ thì ko.
Hana gần như khụy xuống sàn. Cô ko hề ngờ đến tình cảnh này….Hóa ra, tất cả đều đã đc sắp đặt trước…..
– Số tài liệu chưa hề đc đụng đến, thậm chí là cố gắng mở.- Jay lên tiếng.
Hana kinh ngạc, con bé thì bật cười.
– Haha….Tinh mắt lắm, Jay. Cậu bắt đầu hiểu chuyện rồi đấy. Tôi cần j` số tài liệu đó của các ng` chứ! Chỉ là một cái bẫy đơn giản thôi……
– Một lời mời rất thông minh nhưng ko hề lịch sự- Jay nhếch mép nói.