Đọc truyện Đừng Rời Xa Ta Đn Phượng Nghịch Thiên Hạ – Chương 26Nghi Ngờ
Ngọc Tiêu Nhi chạy theo mọi người để xem chuyện.
Thủ đoạn của Lâm Uyển Nhi bị lật tẩy nhanh chóng do tên mã phu kia đã bị bắt bởi tên thị vệ của Phong Liên Dực.
Bị Hoàng Chiến Dã cùng Hoàng Anh Dạ chèn ép, Lâm thượng thư không nói lời thì thôi cái tên Lâm Tử Thành lại lên lời đòi thách đấu với Hoàng Bắc Nguyệt.
“Ta hỏi ngươi lại lần nữa, nếu ta không phải kẻ yếu thì ngươi sẽ quỳ xuống tạ lỗi phải không”, Hoàng Bắc Nguyệt một thân hiên ngang, thẳng thắn đối diện với Lâm Tử Thành.
“Nếu ngươi có bản lĩnh thực sự của mình thì ta sẽ quỳ xuống tạ lỗi”
“Chính miệng ngươi nói đó nhé”
“Đúng thế! Ta nói thế đấy”
“Xin mời mọi người ở đây làm chứng”, Hoàng Bắc Nguyệt quay ngang yêu cầu tất cả những người đang có mặt.
Thương Hà Viện Trưởng, Hoàng Chiến Dã, Tiêu Dao vương cùng Phong Liên Dực đều gật đầu đồng ý, tất cả những người này dường như rất tin tưởng vào năng lực của Hoàng Bắc Nguyệt.
Duy chỉ có Hoàng Anh Dạ có hơi chút lo lắng.
“Nguyệt tỷ nhất định sẽ thắng mà”, Ngọc Tiểu Nhi đứng sau lưng Hoàng Anh Dạ lên tiếng, là để cổ vũ cho Hoàng Bắc Nguyệt, hai là để trấn an tinh thần công chúa.
Hoàng Anh Dạ nghe thấy liền quay xuống nhìn chằm chằm Ngọc Tiêu Nhi đang tươi cười theo dõi trận đấu rồi quay lên xem Hoàng Bắc Nguyệt.
Vẻ mặt có chút không vui.
Hoàng Bắc Nguyệt và Lâm Tử Thành bắt đầu trận đấu, Ngọc Tiêu Nhi đứng một bên xem.
Nàng đã biết trước được Hoàng Bắc Nguyệt sẽ thắng nên không cần phải lo lắng gì cả.
Quả đúng như vậy, Lâm Tử Thành dùng cả Kiếm quyết mà vẫn không thể thắng được Hoàng Bắc Nguyệt.
Việc cả hai huynh muội họ cùng thua một phế vật là chuyện nhỏ, việc Lâm Uyển Nhi gian lận mới là chuyện lớn.
Xem ra kì này Phủ thượng thư có nhiều việc để làm rồi.
Mọi chuyện được giải quyết xong xuôi, đám người Hoàng Chiến Dã đi đến chỗ dành cho khách quý ngồi, những học sĩ còn lại thì chuẩn bị cho trận đấu của mình.
“Tiếp theo là trận của Anh Dạ công chúa với Võ Đạo Viện”, một tử sĩ ở gần đó nói.
Anh Dạ công chúa võ đạo cực tốt cùng thân thủ không tệ, Võ Đạo Viện này căn bản với nàng không phải là đối thủ.
Sau khi mọi người tản ra, Ngọc Tiêu Nhi quay qua quay lại để tìm kiếm bóng dáng của Hoàng Bắc Nguyệt.
“Nhị tỷ”, Ngọc Tiêu Nhi đang tìm người thì đụng phải Tiêu Vận, dù gì trước kia cả hai cũng có chút quan hệ nên nàng cũng hỏi một chút.
“Ừm”, Tiêu Vận lạnh nhạt gật đầu.
“Ngươi ở đây học tập như thế nào?”
“Đa tạ Nhị tỷ quan tâm, ta học ở đây rất tốt”, Ngọc Tiêu Nhi tươi cười nói chuyện đến gần Tiêu Vận hơn.
“Ừm, ngươi ở lại đây đi, ta đi có việc”, Nói xong nàng lại quay đi.
Ngọc Tiêu Nhi đứng lại một chỗ.
“Cái gì thế này, sao ai cũng bỏ mặc ta”
Vào thời điểm này nếu nàng nhớ không nhầm thì Tiêu Vận vội vã như vậy là đi tìm Hoàng Bắc Nguyệt, nàng cũng muốn bám theo Tiêu Vận để xem sao, nhưng nàng là Tam tinh triệu hồi sư.
Dù cho Ngọc Tiêu Nhi có nín thở thì Tiêu Vận vẫn sẽ phát hiện ra nàng đang bám đuôi.
Rốt cục cũng đành phải ở lại.
“Tiêu Nhi”, lam y gọn gàng nam nhân ở một góc chợt lên tiếng.
“A…Lương ca”, Ngọc Tiêu Nhi giật mình quay lại phát hiện ra Bạc Lương đang gọi.
“Ngươi xem, nàng ta với Bạc đại công tử có quan hệ sao”, Hoàng Anh Dạ kết thúc trận đấu của mình liền chạy ra chỗ Hoàng Bắc Nguyệt.
“Cơ mà vừa rồi ta thấy nàng ta nói chuyện với Tiêu Vận nữa”
Nhìn thấy Ngọc Tiêu Nhi cùng Tiêu Vận nói chuyện thân thiết với nhau thì liền khó chịu.
Hoàng Bắc Nguyệt ở trên cao cũng nhìn thấy một màn, có hơi nhíu mày.
Rồi quay vào trong tâm sự với Hoàng Chiến Dã và Hoàng Anh Dạ.
Chưa đầy một chén trà sau, quả nhiên Tiêu Vận đến chỗ nàng nói Gia Gia của nàng ta muốn gặp Hoàng Bắc Nguyệt.
“Hỏi ý kiến của quận chúa đi”, Hoàng Chiến Dã lạnh nhạt đáp lại Tiêu Vận.
Xung quanh tỏa ra uy áp của một Cửu tinh triệu hồi sư.
Tiêu Vận vì luồng uy áp đó mà cảm thấy run sợ không thôi.
“Đa tạ Thái tử điện tử”
“Quận chúa có muốn gặp hay không ạ”, Tiêu Vận quay sang Hoàng Bắc Nguyệt, hành động với ngữ khí cung kính với nàng, không giống như thường ngày.
“Được ta đi gặp.
Công chúa điện hạ, thái tử điện hạ cáo lui”
Tiêu Vận đứng dậy đứng lên phía trước dẫn đường cho Hoàng Bắc Nguyệt đi ra phía sau Học Viện, nơi đó chính là hướng đến Thất Tháp.
Hoàng Anh Dạ nhìn theo Tiêu Vận bộ dạng khó chịu không thôi.
“Anh Dạ, muội hôm nay làm sao vậy?”, Hoàng Chiến Dã nhấp chén trà nóng hỏi Hoàng Anh Dạ.
“Hoàng huynh, huynh không thấy quan hệ giữa Tiêu Vận và vị tiểu thư mới vào phủ kia rất tốt sao.
Như vậy liệu có gây bất lợi với Bác Nguyệt không”, Hoàng Anh Dạ khoanh tay lại dựa vào ghế, vẻ mặt nhăn nhó nhưng chung quy vẫn không ảnh hưởng gì đến gương mặt xinh đẹp của nàng, ngược lại trông có phần nào uy nghiêm.
“Mà vừa nãy ta thấy nàng ta còn nói chuyện với Bạc đại công tử.
Quả nhiên vẫn là kiểu nữ nhân kia”
“Vậy sao?”Hoàng Chiến Dã nghe Hoàng Anh Dạ nói vậy liền dừng động tác uống trà, suy nghĩ đến một vấn đề nào đó.
.