Bạn đang đọc Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!: Chương 2 : Bạn anh hai
Năm học mới bắt đầu, nhóc Bin vào lớp 1 còn Minh vào lớp 5. Năm nay lớp Minh có thêm một bạn mới đó chính là Nhất Anh. Nhất Anh được cô xếp ngồi cạnh lớp trưởng đó chính là Minh.
-Mình tên Minh, Trần Thiên Minh, còn bạn tên gì?
-Mình tên là Trương Nhất Anh, mình mới chuyển về đây hihi bạn giúp đỡ mình nha!
-Uhm hihi
Vậy là hai người họ bắt đầu làm quen, cảm thấy gần gũi nhau nhiều hơn. Minh cảm thấy cái tên này hình như đã nghe ở đâu đó rồi nhưng không nhớ….
-Tí ra về qua nhà mình chơi không? – Minh
-Hôm khác nha! Hôm nay mình phải về sớm
-Uhm cũng được
Ra về, nhóc Bin chạy ra cổng chờ anh mình, đợi lâu quá nhóc nổi quạo
-Làm gì mà lâu quá vậy
-Về thằng quỷ đợi anh có tí xíu mà càm ràm
Hai anh em dắt tay nhau về nhà. Do đây là vùng quê, xe cộ cũng ít hơn, trường nằm cách nhà khoảng 20p đi bộ nên việc đi học ba mẹ nhóc giao cho anh hai nhóc đưa đi
-A…anh Bin về rồi, hôm nay em cũng đi học nè, em biết nhiều bạn lắm luôn – Thu, năm nay nhóc Thu mới vào mẫu giáo
-Kệ mày, tránh ra coi
-Cái thằng này sao cọc cằng quá vậy – Mẹ nhóc
-Nó bị hâm đó mẹ haha – Minh
-Anh bị hâm thì có
-Bin sao con hổn với anh hai vậy hả? – Mẹ nhóc mắng
-Dạ…con xin lỗi mẹ – Nhóc luôn nghe lời nhưng nay sao vậy nhỉ? – Em xin lỗi anh hai
-Hihi anh hai cũng có lỗi mà –Minh gãi đầu
-Thôi hai đứa đi tắm rồi ăn cơm – Mẹ nhóc
-Bác, cho con ăn với – Nhóc Thu
-Uhm hihi con vào đây
Chẳng qua là lúc nhóc Bin đợi anh hai quá lâu nổi quạo rồi khi thấy anh hai đi ra cùng thằng nhóc hôm nọ đánh nhóc nữa, nhóc mới có thái độ như thế…cũng may thằng nhóc kia không thấy nhóc Bin không thì chắc thêm trận ẩu đả rồi.
-Mẹ mai con dẫn bạn qua nhà mình chơi nha! – Minh
-Bạn ở lớp hả con?
-Dạ, bạn đó trên thành phố chuyển về đây học
-Sao lại chuyển về đây? Trên đó học tốt hơn chứ? – Mẹ nhóc thắc mắc
-Con không biết hihi – Minh gãi đầu
-Uhm mai con dẫn bạn về đi, mẹ nấu mấy món cho con đãi bạn
-Dạ, con cảm ơn mẹ
Nhóc Bin ngồi ăn cơm, nghe hai mẹ con nói chuyện cũng không ý kiến gì chăm chú ăn thôi, còn nhóc Thu nhìn nhóc Bin cười cười, nhóc Bin liếc xéo
-Ăn đi cười cái gì
-Hihi anh Bin ăn chừa cơm cưới vợ kìa hihi…
Nghe nhóc Thu nói, mẹ nhóc, Minh nhìn sang nhóc tủm tỉm cười…
-Mẹ với anh cũng cười nữa – Nhóc giận dỗi
-Ăn cơm miệng mồm dính tùm lum – Mẹ nhóc lau cơm trên miệng nhóc
-Haha – Minh không kiềm chế được nữa, cười lớn làm cơm văn đầy mâm – Con xin lỗi – Thấy mẹ nhìn, Minh sợ
-Haha cười em hả
-Hihi anh Minh hư quá hư quá…đánh đòn anh Minh đi bác Nam gái – Nhóc Thu
-Mẹ….con xin lỗi
Mẹ nhóc nhìn Minh sợ… bà miễm cười, bà yêu hai đứa con biết bao làm sao nỡ đánh kia chứ, chúng ngoan không quậy phá như thế còn gì bằng.